Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Định sáng mai đăng nhưng tối rảnh đăng chơi. Tình hình view, vote tuột nha.

---------------------------------------------------------

Tối đó, Jungkook vẫn tiếp rượu anh như bình thường. Taehyung uống hết cốc này đến cốc nọ, sáng nay anh vừa ngồi trong phòng họp hơn 3 tiếng đồng hồ, chắc giờ mệt lắm.
Nắm lấy cơ hội anh hơi say, Jungkook đánh liều hỏi anh vì biết khi say người ta nói chuyện thật lòng.

"Taehyung, anh coi tôi là gì?"-Jungkook hỏi, trái tim mong mỏi điều gì đó

"Em á..là người tự dưng xuất hiện trong cuộc sống nhàm chán của tôi..khiến tôi tìm được nơi tin tưởng..nơi giải sầu..nơi được làm chính mình..sau cái mặt nạ lạnh lùng kia..."-Taehyung bị men rượu thấm vào người, lời nói trơn tru không hề sắp đặt dù bây giờ anh đã say

"Thế anh yêu tôi không?"-Jungkook mỉm cười bất giác, cảm giác hài lòng đột nhiên chiếm lấy toàn bộ nổi lo sợ của cậu suốt mấy tuần nay.

"Yêu sao?..Không!"-Taehyung nốc rượu

"Tại..tại sao?"-Jungkook tắt hẳn nụ cười, giọng rè ra. Mắt hơi ngấn lệ

"Vì..tôi không rõ là tôi có tình cảm gì với em nữa, tôi không biết yêu nó gọi là gì. Tôi thấy đau..khi mà em bị thương, khi em khóc, khi em chịu thiệt thòi. Tôi hạnh phúc khi thấy em cười, em dỗi, nhìn rất đáng yêu.Tôi thấy rất ấm áp mỗi khi ôm em vào lòng.."-Taehyung nói, giọng lơ lớ, tay xoa đầu cậu

"Thế sao anh lại nói không biết là anh yêu tôi hay không? Ngoài tôi ra, trong trái tim anh vẫn còn bóng dáng ai sao?"-Jungkook quệt nước mắt mình

"Phải...tôi từng trãi qua mối tình, em biết mà, cô ấy vẫn chưa phai nhoà trong tâm trí tôi..chuyện tôi và cô ấy khi đó..hoàn toàn là hiểu lầm..khi gặp lại nhau, tôi vẫn thấy sự thân thuộc nào đó..nhưng khi cạnh em, tôi lại thấy yên bình.."-Taehyung quay đầu qua nhìn thẳng vào mắt cậu

"Jungkook..đừng! Đừng khóc..tôi xin lỗi..đừng khóc. Ngoan nào.."-Taehyung thấy cậu khóc, ôm cậu vào trong lòng, xoa xoa tấm lưng nhỏ bé kia

Jungkook nấc lên từng hồi trong lòng Taehyung, tay ôm chặt lấy anh.

"Em dạo này lạ lắm..Em không còn vui vẻ, tràn trề sức sống như trước. Cứ buồn buồn rồi rầu rĩ sao á?"-Taehyung thắc mắc

"Tôi..không sao..tôi thấy mệt mỏi trong người thôi.."-Jungkook sợ anh nghi ngờ nên nói dối

"Hèn chi nhạy cảm thế. Mà ăn uống điều độ vào, em xuống cân rồi kìa, lưng toàn xương.."-Taehyung

"Kệ tôi..tôi không thích ăn"-Jungkook dỗi anh

"Không ăn sao? Nhưng tôi lại thích ăn lắm, đặc biệt là ăn em đấy"-Taehyung cười nham nhở, tay lòn vào trong Áo cậu

"Khoan..khoan..Taehyung"-Jungkook bị giật mình, la hét um xùm lên

"Muộn rồi..phản ứng chậm quá. Đêm nay tôi sẽ ăn sạch dĩa thịt thỏ thơm ngon này.'-Taehyung bế cậu quăng lên giường

"Oái.."-Jungkook réo lên vì tiếp mặt giường quá bất ngờ, chưa kịp định hình thì anh lại đè lên người cậu

"Hết thoát rồi.."-Jungkook nói trong lòng

Nửa đêm

"Daddy..daddy.."-Jungkook rên lên trong từng đợt khoái cảm

"Hừ"-Taehyung gầm lên một tiếng rồi rả người lên trên người Jungkook

Cả hai thở dốc, Taehyung ngủ say, quay qua ôm chặt cậu.

"~Ting"-Soyoung khó ngủ nên nhắn tin cho cậu

"Em ngủ chưa?'-Soyoung

"Dạ chưa"-Jungkook

"Mai em rảnh không? Đi cafe với chị đi, ở nhà chán quá"-Soyoung

"Ok chị, 10h sáng mai. Tại quán Xy nhé. Em ngủ trước đây"-Jungkook

"Ok baii em."-Soyoung

Jungkook tắt điện thoại quăng nó qua một bên, lòng bỗng nhói đau khi quay qua nhìn Taehyung

"Giờ này ai nhắn tin nữa vậy?"-Taehyung khó chịu vì tiếng tin nhắn

"Bạn tôi thôi, ngủ đi"-Jungkook dỗ dành con sâu rượu kia

"Uhm..ngủ đi."-Taehyung quàng tay qua bụng cậu, vùi đầu vô gối.

--------------------------------------------------------

Sáng hôm sau

"Aaaaaa....trễ giờ mất rồi"-Jungkook la hét trên giường, hẹn 10h nhưng giờ 9h50 rồi.

"Jungkook, em..."-Yoona nghe tiếng la hét, đi vào xem thử

"Aaaa...xin lỗi, chị không biết em.."-Yoona quay mặt đi khi thấy cậu trên giường không mặc gì người toàn vết đỏ

"Đừng hiểu lầm em, tại Tae.."-Jungkook biện minh

"Đi vào nhà tắm ngay đi, định để vậy luôn à?"-Yoona

"Vâng. Em trễ mất rồi"-Jungkook mặc đại cái quần dưới đất chạy đi

5' sau

Jungkook tay cài nút áo tay vuốt lại tóc chạy ra ngoài. Cậu chạy đi hớt ha hớt hải, vô tình va vào cạnh bàn

"Cha má ơi...."-Jungkook la lên, khóc không ra nước mắt

Gượng đứng dậy đến chỗ hẹn. Đến nơi, Soyoung đứng đó, nhìn đồng hồ trên tay, cô mặc chiếc váy xanh trên đầu gối chút.

"Em tới muộn, xin lỗi chị"-Jungkook chạy tới, thở không ra hơi

"Từ từ, muộn chút đâu sao, chạy thế lỡ ngã thì sao?"-Soyoung lấy khăn lau mồ hôi cho cậu

"Dạ.."-Jungkook thấy dễ chịu với hành động của cô, nó ấm áp thật nhưng cậu thấy cũng rất tội lỗi vì đã giấu cô

"Em uống gì?"-Soyoung chìa menu cho cậu

"Dạ, dưa hấu ép"-Jungkook

"Anh ơi, cho em một nước dưa hấu với một nước cam nhé"-Soyoung

"Hôm đó mọi chuyện diễn ra tốt đúng không chị? "-Jungkook cố gắng làm cho gương mặt thoải mái hết cỡ

"Rất tốt. Chị nghĩ là anh ấy sẽ sớm làm lại từ đầu với chị, tụi chị sẽ như xưa"-Soyoung cười tươi, tít cả mắt

"Em cầu phúc cho chị"-Jungkook thấy cô cười hạnh phúc như vậy, cậu rất áy náy

"Em xin lỗi chị, em đúng là kẻ ích kỉ khi cướp đi hạnh phúc của chị chỉ để mình được hạnh phúc"-Jungkook thầm trách với lòng

Hai người cứ nói chuyện một lúc lâu, bông cô nghiêm mặt lại

"Jungkook"-Soyoung trầm giọng

"Dạ?"-Jungkook

"Theo em thì..anh ấy có người nào suốt thời gian mà chị rời xa anh ấy không?"-Soyoung

"Em..em..không biết nữa"-Jungkook bị nói trúng tim đen, ấp úng

"Nếu có, chị không biết mình nên làm gì? Người đó sẽ nghĩ chị là kẻ xấu, là kẻ cướp người yêu, chị sợ lắm"-Soyoung

"Không có đâu chị, chị là người tốt. Người đó không bao giờ nghĩ xấu cho chị đâu, chắc là hơi khó xử thôi"-Jungkook bỗng chen ngang lời cô

"À..uhm..mong là vậy..em làm chị giật mình đấy"-Soyoung hơi giật mình

"Em xin lỗi.."-Jungkook thu giọng mình lại

"Gần trưa rồi, chị về trước"-Soyoung đứng lên

"Dạ, tạm biệt chị"-Jungkook thấy vậy đứng lên, vẫy tay chào cô

Cô đi về nhà mình, suốt đoạn đường cứ ca hát, nhảy chân sáo. Soyoung hôm nay rất vui, một phần vì Taehyung tha thứ cho cô, một phần vì có cậu tâm sự.
Đi giữa đường, cô bắt gặp Taehyung đang đi vào công ti. Cô mừng rỡ

"Taetae à"-Soyoung la lên

"Soyoung?"-Taehyung ngoáy đầu lại

"Taetae. Chào anh"-Soyoung cúi đầu, lộ nụ cười thật tươi

"Chào em, sao nay đi ngang đây?"-Taehyung cười nhẹ đáp lại cô, anh thích nụ cười cô, nó làm anh vui chỉ sau Jungkook

"Em đi uống nước gần đây, anh làm việc sao?"-Soyoung

"Uhm..anh hơi bận, em cầm cái ô này đi, trời nắng lắm đấy"-Taehyung đưa cái ô xẻo nhỏ cho cô

"Cảm ơn anh, tạm biệt"-Soyoung vẫy tay

"Tạm biệt"-Taehyung đi vào trong

Cô cứ cười suốt cả buổi, tay xoay xoay chiếc ô nhỏ. Hôm nay may mắn như đổ dồn cho riêng cô vậy.

Ở góc khuất hai người.......

Một nam nhân, anh ta đứng đó, nước mắt rơi, ướt cả góc áo nhỏ, ánh nắng hắt vào mái tóc đen mượt đó. Là Jungkook, cậu định vào công ti chơi với anh, nhưng cậu khựng lại khi thấy...Soyoung. Cô đang nói chuyện với anh, anh cùng cười với cô, ân cần chăm sóc. Cậu thấy mình thật bất hạnh, cậu đang nhìn người mình yêu và người yêu cũ của anh thân thiết với nhau, dù thánh thiện mấy nhưng ai chịu được chứ, cậu ích kỉ quá đi mất. Cậu đã yêu anh nhiều quá rồi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro