🩵GO - T4 Thơ từ giã

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

【 năm cốt 】 từ giã thơ

lofter@理想过季

https://lixiangguoji-ilotofsn-07.lofter.com/post/3216a64f_2bac997f4

summary: Tháng 4 thực mau hướng người từ giã


/


Khoảng cách tốt nghiệp còn không đến 60 ngày, Gojo Satoru trong hộc bàn sớm đã chứa đầy màu hồng phấn giấy viết thư cùng các dạng tốt nghiệp lễ vật. Cuối cùng một hai tháng là để lại cho bằng hữu, nhưng về phía trước một chút chính là thời điểm tỏ tình, cũng là thời điểm cùng người yêu thầm người từ giã.


Cứ như vậy Gojo Satoru thu được một lá thư đặc thù, không có ký tên, không có chỉ tên nói họ là viết cho chính mình.

Nhưng hắn tin tưởng, đó là thuộc về chính mình, bởi vì chữ viết chủ nhân hắn quá mức quen thuộc, nhưng trước dọa một chút đối phương.


Hơi chút trò đùa dai tâm thái làm mỗ một ít ý tưởng rơi xuống đất.

Đúng là tờ giấy viết thư này làm hắn cảm giác càng muốn muốn tìm tòi đến tột cùng, như là vừa mới chạm đến cuộn len bên ngoài meo meo, chỉ muốn biết bên trong lông xù xù giấu kín cái gì.

Có lẽ bên trong là một chú cún con, có lẽ là một người.


Hắn đối với thơ ca vần chân bồi hồi, suy tư bị hoa rớt, bao trùm, bị xoá và sửa chữ viết. Phỏng đoán đối phương ý nghĩ, theo lưu lại len sợi đường mòn đi về phía trước. Đi đến một nửa, phát hiện tan học tiếng chuông đã reo thật lâu, dứt khoát đi đến phía ngoài khu dạy học.


Đi đến bí mật hoa viên.

Gojo Satoru bí mật hoa viên, giấu ở trường học một góc.

Phía dưới một cây hoa anh đào, nhánh cây tùy ý giãn ra, bừa bãi rũ lá cây cùng nụ hoa, đã là nở hoa thời tiết.


Okkotsu Yuuta trước một bước đứng dưới gốc cây, bóng cây chỗ trống, lạc ánh mặt trời, làm cho cả người lấp lánh tỏa sáng.

Rõ ràng thời gian quen biết chỉ có một năm, nhưng sự ăn ý của cả hai lại không giống như chỉ nhận thức ngắn ngủn 365 ngày.


Hết thảy đều quá mức an tĩnh.

"Học trưởng?"


Gojo Satoru quơ quơ trong tay tờ giấy

"Chờ người ta tới tìm tôi tỏ tình?"


Năm trước hai người cũng ở chỗ này đụng tới, Okkotsu Yuuta đứng dưới tàng cây đối diện Gojo Satoru, mà lúc này.

Okkotsu Yuuta ngồi bên cạnh Gojo Satoru, tiếng lá cây sàn sạt làm thời gian sai vị, làm cùng lần đầu tiên gặp mặt hoàn toàn bất đồng vị trí cải biến thành hiện tại bộ dáng.

Lần đầu tiên gặp mặt thời điểm, là bộ dáng gì.


Giống như lúc ấy thực chật vật khóc, sau đó bị Gojo học trưởng trên cây hoa anh đào phát hiện, sau đó bị kéo lên cây.

Sau lại tham gia cùng CLB với học trưởng, tan học đi tìm học trưởng chơi bóng rổ, bất tri bất giác, người tên là Gojo Satoru đã chiếm lĩnh quãng thời gian cấp 3 đến nay của cậu, cơ hồ hơn phân nửa.


Đã như vậy, không biết Gojo học trưởng phát hiện rốt cuộc có phải mình viết hay không. Okkotsu Yuuta lặng lẽ thở dài, đang muốn muốn xoay người rời đi.


Đúng lúc cậu xoay người, tính toán về lớp.

Trong túi, điện thoại nhắc nhở thanh âm vang lên.

Chờ cậu mở ra, LINE mặt trên tin nhắn làm Okkotsu Yuuta gương mặt như thiêu cháy.

"Em muốn để lại cho ta cái gì,"

"Em muốn tỏ tình với ta sao? Vẫn là từ giã."

"Nếu em làm không ra lựa chọn, vậy để cho ta tới nói cho em."


Một chút trêu cợt tươi cười cọ ở khóe miệng.

"Ta nguyện ý cùng em ở bên nhau,"

"Liền tính em còn kém một chút đuổi theo ta. (có lẽ không có)"

"Nhưng ta, tuyệt đối sẽ không cần Okkotsu Yuuta thơ từ giã."


Qua thật lâu, người nào đó trên mặt nóng lên hồi phục

"Hảo"

Ngày xuân suy sút sắp kết thúc, ngày mùa hè sáng lạn sắp đến.

Tôi an tĩnh hôn người, nuốt mất người thơ từ giã.

Đây là ngày xuân tận thế.



(end)



PS: Hảo OOC vườn trường pa, điên rồi!

dk kỳ thật là mị rất tưởng nhìn đến hai người nói đâu...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro