54

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[BTS][VKook] Butterfly[Chap54] Nhường ngôi____Quán bar Vivu. Phòng VIP

Năm người gần như đứng đầu Kim gia tổ chức một cuộc họp nhỏ ở đây.

"Bác tính thế nào? Cứ để thằng con dâu kia trèo đầu cưỡi cổ vậy sao?"-Một nhân vật khá danh tiếng họ Kim hút phì phèo điếu thuốc ức chế nói.

"Kể ra Taehyung cũng mất trí đi. Hết Oh Yohye rồi đến Jeon JungKook đều là thành phần não to cả. Nhưng mà Yohye còn hơn là JungKook, từ khi cậu ta vào Kim gia cái cả gia tộc loạn hết lên. Bà Kim đi rồi còn để lại bóng ma kinh khủng như thế này, con người bà Kim còn hơn Gia Cát Lượng chứ chẳng đùa đâu."- Bà YoHwa chẹp miệng.

"Tôi có cách này, chỉ cần tiêu diệt Jeon Hyemin là chúng ta có thể đưa Kim SeokJin lên làm chủ nhân Kim gia rồi. Lúc đó Kim gia vẫn là Kim gia, chúng ta không cần chung chạ với ai hết."-Kim Yinni nhìn Kim Ken lên tiếng.

"Con của tôi sao?"- Kim Ken hơi ngạc nhiên nhưng rồi cũng cười ha hả:-"Đúng rồi, Kim SeokJin là cháu ruột gần gũi nhất với Taehyung mà. Lâu lâu tôi cũng quên mất đấy."
"Các người tưởng JungKook là dạng dễ xơi à? Sờ đến HyeMin đã khó rồi đừng nói đến tiêu diệt."- YoHwa lắc đầu phản đối.

"Nó quấn Taehyung lắm mà hắn lại không thích trẻ con từ nhỏ rồi. Kiểu gì mà hắn chẳng lơ là."-Kim Ken nói.

"Đúng rồi, chỉ cần cẩn thận một chút là được."- Ahoon gật đầu.

_____________

"Em không định cho con đi học mẫu giáo thật đấy hả?"-Taehyung nhìn bé Mẫn đang tô màu trên bàn, huých vai JungKook thắc mắc.

"Cần gì? Học mẫu giáo chỉ có phân biệt màu sắc, tập đọc, tập đếm, làm đồ thủ công với viết chữ trước chứ có gì đâu? Bé Mẫn biết hết màu sắc rồi, trồng rau miễn cưỡng cũng ăn được, mấy con thú ngoài kia nó cũng biết hết các bộ phận rồi, không khéo nó còn chăm thú giỏi hơn anh chăm nó ấy."-JungKook thoải mái gấp quần áo:-"Số thì nó đếm đến hàng trăm rồi, còn mỗi chữ thôi."
"Chữ mới là cái khó học nhất ấy. Em không dạy con trước thì sao nó biết được."- Taehyung nóng hết cả ruột, hắn còn mua cả sách vở tập viết cùng bút thước đầy đủ cho con rồi. Học hành rất quan trọng nếu không học tử tế thì ba gia tộc kia Mẫn gánh vác thế nào?

"Xồn xồn lên làm gì? Nó mới 5 tuổi, chơi chán đi rồi vào học cũng được. Học chữ trước xong lên lớp 1 lại phải học lại không phải nhàm chán quá sao? Anh nghĩ con em đẻ ra lại bị thiểu năng trí tuệ hay sao mà mỗi cái vặt vãnh vậy cũng không nhớ nổi chứ? Bao giờ lên lớp 1 học là vừa đẹp."- Cậu chẹp môi đuổi hắn ra chỗ khác để tiện làm việc. Hắn đành thở dài, quay sang chơi với bé Mẫn tiện thể xem bé tô màu.

"Con vẽ đẹp không bố?"- Bé Mẫn thấy bố cầm tập sách nhanh nhảu hỏi.

"..."-Taehyung đứng hình, rơi luôn tập.
"Bố bị gì ấy?"-Bé Mẫn vỗ mông Taehyung, đánh cho thức tỉnh đó.

"Đừng ngơ ngác nữa chồng yêu à, về điểm này nó giống chồng yêu như đúc. Con của chồng yêu mà."-JungKook cười ha ha xếp quần áo vào tủ.

"Con gái à."-Taehyung chớp chớp mắt:-"Có phải kiếp trước bố con mình là loài rắn không có tay chân không?"

"Tại sao bố lại hỏi con thế? Con đâu vẽ kiếp trước đâu? Con vẽ người ba tuyệt vời của con mà."- Bé Mẫn đưa tập cho JungKook:-"Ba thấy con tác phẩm phác hoạ đẹp không?"

"Thôi, lần sau đừng vẽ ba nữa. Biếm hoạ và thảm hoạ chứ tác phẩm phác hoạ cái gì? Có rảnh vẽ bố yêu kia kìa."- JungKook không thèm nhìn luôn.

"Đúng là kiếp trước bố con mình là loài giun rắn không có chân tay nên kiếp này viết hay vẽ thứ gì cũng kinh tởm."-Taehyung ôm con xuýt thì khóc:-"Giống cái tốt đẹp không giống lại đi giống chữ viết với nét vẽ hả con?"
"Hôm nay Mẫn ngủ cùng bố đi. Tâm sự xem còn điểm gì giống nhau hay không?"- JungKook liếc đểu hai bố con rồi lượn ra chỗ khác.

___________

Đêm nay Taehyung nằm giữa JungKook và bé Mẫn, mọi ngày là JungKook nằm giữa nhưng hôm nay thay đổi chút ít. Nhìn bé Mẫn ngủ ngon lành trong vòng tay của mình, Taehyung hạnh phúc vô cùng, ngắm mãi không biết chán, cứ nhìn như vậy đến khi ngủ thϊếp đi thì mới ngừng lại. JungKook thấy hai bố con ngủ liền ôm gối chạy trốn sang phòng khác ngủ, mọi hôm cậu bị hành đủ rồi, đêm nay cho hai bố con nó ngủ với nhau.

Nửa đêm, Taehyung bị nghẹn cổ mà tỉnh dậy, thấy nguyên quả chân của bé Mẫn nằm ngay trên cổ mình còn toàn thân của bé trèo lên bụng nằm.

"Êm quá con nhỉ?"-Taehyung ngáp ngủ bê con về vị trí cũ rồi đắp chăn cho cả hai rồi ngủ tiếp.

30 phút sau.
"Mẫn à..."-Taehyung gắt lên giữa đêm, anh phải đắp chăn cho bé Mẫn đủ chục lần trong vòng nửa tiếng rồi, người ở đâu có thói đạp chăn thế này không biết nữa.

2 tiếng sau.

"Ba ơi, cứu Mẫn với, bố đè chết Mẫn rồi."- Bé Mẫn kêu gào trong tuyệt vọng. Taehyung nghiêng người ôm hẳn bé Mẫn vào lòng nhưng mà nghiêng quá cả sức trai dựa hết vào người đứa nhỏ nên nó kêu ầm lên cũng phải.

"Biết ngay mà."-JungKook mở của chạy vào, tách bé Mẫn ra khỏi người Taehyung rồi đẩy hắn nằm xa một chút xong chui vào giữa nằm.

"Con mơ thấy con cưỡi trâu bị trâu đè, mở mắt ra thì thấy bố đang nằm hẳn vào người con ba ạ. Chắc là êm lắm."- Bé Mẫn vuốt mồ hôi trán chui vào lòng JungKook mà cảm thán. Cậu chỉ biết cười trừ, ngủ cùng hai bố con nhà nay đúng là cực hình mà. Mới một đêm thôi mà đã kêu ầm lên, mà như cậu chắc tự sát luôn rồi. Bên bố ôm chặt lấy, bên con đạp chăn xong gác lên đầu lên cổ cậu. Đúng là bánh mì kẹp, chỉ khổ thằng nằm giữa là cậu đây.
______________

Sáng nay hai Taehyung đưa bé Mẫn đi tham quan Kim gia và tập đoàn BTS nên JungKook dậy từ sớm, giúp hai bố con sửa soạn đồ đạc rồi buộc tóc cho bé Mẫn. Hai bố con mặc đồ đôi nha, cả hai đều mặc áo sơ mi trắng cổ tàu có viền vàng ở cổ tay và đuôi áo, Taehyung mặc quần âu còn bé Mẫn mặc váy cùng màu nâu nhạt luôn, ba JungKook còn búi tóc bé Mẫn lên cao để lộ ra cái cổ trắng cao giống ba y hệt nữa.

"Con ai xinh quá."-Taehyung véo má con cảm thán.

"Con bố Taehyung đó, hahaaa."-Mẫn lè lưỡi nhỏ véo lại má Taehyung cười vang.

"Đúng quá rồi, xinh giống nhau."-Taehyung gật gù, khuôn mặt bày ra hai chữ "sung sướиɠ" to thù lù.

"Kinh thật. Eo ơi, tự khen nhau mới ghê chứ. Ngưng sống ảo đi cho cuộc đời tôi tươi sáng chút coi."-JungKook ngồi từ xa trông thấy liền bĩu môi kì thị. Mới sáng ra đã ảo tưởng thật không nhìn ra đây là hai chủ nhân dòng họ đứng đầu MMc.
"Xử ba con thế nào bây giờ?"-Taehyung đang lên cao bỗng bị JungKook làm một câu thức tỉnh, quá mất hứng, ghé tai lại nói nhỏ với bé Mẫn.

"Ba ơi, bố hỏi con nên xử ba thế nào?"- Bé Mẫn méc tội xong xuôi chạy nhanh ra khỏi phòng không quên một câu:-"Chúc bố may mắn, xin lỗi nhưng con ăn cơm địch."

Taehyung vuốt năm đầu ngón tay lên mặt ê trề thậm tệ, không quay ra đằng sau cũng đã biết JungKook đang nổi trận nôi đình sét đánh roẹt roẹt trên đỉnh đầu rồi.

"Giờ chồng yêu muốn xử em thế nào?"- JungKook vẫn ngồi trên ghế, ung dung đọc sách.

"Anh nói đùa bé Mẫn thôi mà."-Taehyung cười trừ.

"Nói thật còn được khoan hồng."

"Anh xin lỗi."-Taehyung cười hề hề ôm lấy JungKook, cười sủng nịnh.

"Đêm biến sang phòng khác ngủ."- JungKook nói xong tách tay của Taehyung đi ra ngoài. Đầu hắn có tí gọi là bão gió treo trên đỉnh.
"Yeahhh."-Bé Mẫn đứng ngoài cửa nghe thấy vậy vui thôi rồi, thoát một kiếp.

"Bố nghe thấy rồi nhé."-Tiếng Taehyung trong nhà.

"Tiếng mèo kêu đấy, không có Mẫn ở ngoài cửa đâu."-Nói xong chạy mất dép.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#123