Cơn Sóng lớn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---

### **Chương 18: Cơn Sóng Lớn**

Mùa xuân đã qua, mùa hè đến gần với cái nóng oi ả và những cơn mưa rào bất chợt. Đối với Umee và Jungkook, mùa hè này không chỉ là một khoảng thời gian để thư giãn, mà còn là thời điểm họ cần phải đối mặt với nhiều thử thách lớn hơn. Sức khỏe của Umee tiếp tục suy giảm, và những cơn đau dường như ngày càng trở nên nghiêm trọng hơn.

Một buổi sáng, Umee cảm thấy cơ thể mệt mỏi hơn thường lệ. Cô cố gắng giấu giếm sự lo lắng của mình với Jungkook, không muốn làm anh thêm phiền lòng. Tuy nhiên, Jungkook nhanh chóng nhận ra sự thay đổi trong trạng thái của cô và quyết định đưa Umee đến gặp bác sĩ.

Tại bệnh viện, sau khi thực hiện các xét nghiệm cần thiết, bác sĩ thông báo rằng tình trạng của Umee đã xấu đi nhiều hơn so với dự đoán trước đó. Họ cần phải bắt đầu một liệu pháp điều trị mới và nghiêm ngặt hơn để kiểm soát bệnh tình. Cảm giác lo lắng và bất lực tràn ngập trong lòng cả Umee và Jungkook.

Khi về nhà, không khí trong căn hộ của họ trở nên nặng nề. Umee cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, nhưng đôi mắt cô không thể che giấu sự lo lắng và sợ hãi. Jungkook, với vẻ mặt trầm tư, không ngừng suy nghĩ về cách để giúp đỡ Umee và làm cho cuộc sống của cô trở nên dễ chịu hơn.

Một buổi tối, khi Umee đang ngồi một mình trên ban công, Jungkook lặng lẽ đến bên cạnh cô. Anh ngồi xuống bên cạnh và nắm lấy tay Umee, nhìn về phía những ánh đèn lấp lánh của thành phố.

“Em có muốn nói gì không?” Jungkook hỏi, giọng anh nhẹ nhàng và đầy lo lắng.

Umee nhìn vào mắt anh, cảm nhận được sự chân thành và yêu thương. “Em không biết phải nói gì. Em chỉ cảm thấy mình đang trở nên vô dụng và không thể làm gì để thay đổi tình hình.”

Jungkook xoa đầu Umee một cách âu yếm. “Em không hề vô dụng. Anh biết em đã chiến đấu rất nhiều. Dù tình hình có khó khăn thế nào, anh vẫn sẽ bên em và làm tất cả những gì có thể để giúp em cảm thấy tốt hơn.”

Umee cảm thấy những lời nói của Jungkook như một liều thuốc tinh thần quý giá. Cô biết rằng mình không cô đơn trong cuộc chiến này, và sự ủng hộ của Jungkook chính là nguồn động viên lớn nhất đối với cô.

Trong những ngày tiếp theo, Jungkook đã sắp xếp lịch trình công việc của mình để dành nhiều thời gian hơn cho Umee. Anh thường xuyên đưa cô đến bệnh viện, cùng cô tham gia vào các buổi điều trị và chăm sóc cô từng chút một. Mặc dù bận rộn với công việc và trách nhiệm, Jungkook luôn đặt sự quan tâm và chăm sóc cho Umee lên hàng đầu.

Một ngày nọ, khi đang đi dạo trong công viên gần bệnh viện, Umee và Jungkook tình cờ gặp một nhóm trẻ em đang tổ chức một buổi picnic nhỏ. Những tiếng cười vui vẻ và sự năng động của các em bé làm cho Umee cảm thấy tâm trạng của mình được cải thiện.

“Anh thấy không?” Jungkook nói, mỉm cười. “Dù cuộc sống có khó khăn thế nào, những khoảnh khắc hạnh phúc đơn giản như vậy cũng có thể mang lại niềm vui và sự an ủi.”

Umee gật đầu, cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn. “Em hiểu rồi. Những điều nhỏ bé và đơn giản trong cuộc sống có thể làm cho mọi thứ trở nên tốt đẹp hơn.”

Cả hai cùng ngồi xuống, quan sát những đứa trẻ chơi đùa và cảm nhận sự yên bình trong không khí. Jungkook nắm tay Umee, cảm nhận sự kết nối sâu sắc giữa họ. Dù mọi thứ xung quanh có thể đang trở nên khó khăn, nhưng tình yêu và sự quan tâm của họ dành cho nhau vẫn là nguồn động viên vô giá trong những lúc thử thách.

Tối đến, khi trở về nhà, Umee cảm thấy lòng mình tràn đầy sự biết ơn và yêu thương. Cô biết rằng dù có điều gì xảy ra, Jungkook sẽ luôn ở bên cạnh cô, đồng hành cùng cô trong hành trình đầy khó khăn này. Và với sự hỗ trợ và tình yêu từ Jungkook, Umee cảm thấy mình có đủ sức mạnh để tiếp tục chiến đấu, không chỉ vì bản thân mà còn vì tình yêu mà họ dành cho nhau.

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro