Chap 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Jungkook"

"Taehyung, không sao đâu, anh đừng lo"

Cậu vừa nói vừa nắm chặt tay hắn trấn an, cậu biết hắn lại vừa mới lo cho cậu, hắn nhìn cậu rồi gật đầu, sau đó cả hai quyết định cùng nhau đi thẳng lên núi.

Cả hai bỏ lại đám đàn em bên dưới xử lý đám người trong dinh thự, quyết định tự mình đi truy lùng Kim Sung Ho, phía trên ngọn núi cây cối um tùm xum xuê, cả hai cố gắng bước từng bước thật chắc chắn, không để phát ra tiếng động, tầm mắt phóng ra xa tìm kiếm ông ta.

XOẸT

Phía trước mặt bỗng có tiếng động, lùm cây rung lắc sột soạt, hắn liền vươn tay bắn một phát.

ĐÙNG

Tiếng súng vang lên làm chim chóc trong rừng ùa ra bay tứ phía, hắn nhắm thẳng súng chờ đợi, nhưng không thấy động tĩnh gì, cả hai quyết định đi tiếp, càng đi cao lên phía trên núi thì sương mù càng dày đặc, hắn một tay cầm súng, một tay nắm chặt tay cậu không buông.

BỊCH BỊCH BỊCH

Tiếng bước chân chạy nặng nề vang lên, cậu quay đầu nhìn sang bên trái thì thấy một bóng người chạy vụt qua.

"ĐỨNG LẠI!"

ĐÙNG

"Taehyung! Bên này, em vừa nhìn thấy ông ta!"

Cậu xoay người chạy theo bóng đen lúc nãy, hắn cũng chạy theo phía sau, sương mù che phủ khiến đường đi gồ ghề nay càng trở nên khó khăn hơn, cả thân người họ bị va quẹt vào các nhánh cây hai bên dẫn đến trầy xước khắp nơi.

ĐÙNG ĐÙNG

Cậu nhìn thấy ông ta vừa chạy vào bụi rậm phía trước, nhanh chân tăng tốc đuổi theo, giương súng bắn liên tục, xung quanh mờ đục một màu trắng xóa, hắn trong một chốc bị mất dấu, không nhìn thấy cậu đâu nữa.

"Jungkook!"

Hắn hấp tấp xoay người tìm cậu, vừa chạy vừa quơ tay xua đi đám sương mù trước mặt, cậu bên hướng này cứ cắm đầu lo chạy, quay lưng lại cũng không nhìn thấy hắn đâu.

"Taehyung, anh đâu rồi!"

"AAAAAA"

Tiếng la của cậu vang lên hướng bên trái, hắn lo lắng tốc chạy thật nhanh về đó.

"Jungkook! Em ơi!"

XOẠT

"TAEHYUNG ĐỪNG QUA ĐÂY!"

Ngọn núi này vốn dĩ ngày trước rất bình thường, nhưng kể từ khi Kim Sung Ho bị đám người mafia Nhật Bản đột kích vào lần trước, ông ta liền cho đám đàn em đặt bẫy khắp nơi này, phòng trường hợp bất trắc liền có thể lẫn trốn lên đây.

Ông ta biết hắn và cậu đã theo lên tới, liền cố tình chạy về hướng có bẫy, Jungkook lần mò theo dấu vết ông ta để lại, vô tình đã mắc vào bẫy của ông ta, cả người cậu mất thăng bằng, ngã ầm xuống đất, ông ta liền từ phía sau lao tới siết chặt, kề dao găm lên cổ cậu.

"JUNGKOOK!"

"HA HA HA! Hai đứa tụi mày nghĩ có thể đấu lại tao sao?"

Ông ta cười lớn, tay cầm dao kề sát da thịt mạnh hơn làm cổ cậu hằn lên một vệt đỏ dài, máu theo vết cứa từ từ nhỏ giọt ra, hắn nhìn thấy tình cảnh trước mắt liền nuốt nghẹn nước bọt, hai tay siết chặt vào súng, nhưng tuyệt nhiên không dám manh động.

"Bỏ dao xuống, có gì từ từ nói!"

"HA HA HA HA HA!"

Ông ta cười càng lúc càng lớn, vẻ mặt mười phần đắc ý khi nhìn thấy hắn gương mặt dần sượng cứng, ánh mắt lo lắng nhìn về phía cậu, ông ta kẹp chặt dao hơn, lưỡi dao càng lúc càng nhấn sâu vào thịt, máu ứa ra thành giọt lớn nhiễu xuống xương quai xanh.

"Tao với mày không có gì để nói với nhau hết!"

"Kim Taehyung nhìn mày kìa, chẳng phải mày luôn rất bình tĩnh hay sao? Sao hôm nay lại như vậy? Hahaha!"

"Trùm mafia tàn độc nhẫn tâm đâu? Hahaha bây giờ ngay cả súng cũng cầm không vững!"

"Bỏ dao xuống! Ông muốn gì cũng được!"

"HA HA HA HA! Tao muốn gì cũng được sao? Được! Tao muốn mày bỏ súng xuống, quăng hết vũ khí qua đây cho tao!"

"Đ...đừ..n..g...Tae...!

Cậu giương mắt ra hiệu cho hắn, cổ họng đau nhói cố gắng nói ra từng chữ kêu hắn không được làm theo lời ông ta, nhưng ngay bây giờ hắn hoàn toàn không có thời gian để suy nghĩ thêm nữa, chỉ cần nhìn thấy máu ở cổ cậu chảy ra càng lúc càng nhiều thì hắn đã không còn giữ nổi bình tĩnh.

Hắn cúi người bỏ súng xuống đất, tháo luôn cả khẩu ak trên người ra, mắt vẫn không quên nhìn chằm chằm vào con dao trên cổ cậu, hắn từ từ đứng dậy, hai tay đưa lên cao ngang đầu, giơ chân đá vũ khí qua phía ông ta.

"Mau thả em ấy ra!"

"Ha ha ha Kim Taehyung mày trở nên ngu ngốc như vậy từ khi nào? Nó đang nằm trong tay tao! Thả hay không là quyền của tao!"

"ÔNG!"

"Khốn kiếp!"

Hắn tức giận nghiến chặt răng, tay vòng sau lưng lôi ra một khẩu lục bạc nhắm thẳng về phía ông ta, ông ta giật mình, đanh mày mở to mắt nhìn hắn, tay nhấn dao vào cổ cậu một phát mạnh làm cậu đau điếng kêu lên.

Hắn nhìn cậu đau đớn, tức hận người run lên bần bật, tay cầm chặt vào súng nhưng không dám bắn, lồng ngực hắn bực bối nóng ran như lửa đốt, hít thật sâu rồi khó khăn thở ra từng đợt, mồ hôi tuôn ra rịn cả trán, hắn biết mình đang thực sự thất thế, cố gắng kiềm chế hạ súng xuống.

"Jungkook..."

"Ta...e...Taehy...ung...em...kh...không...sao"

BỊCH BỊCH BỊCH

XOẠT XOẠT

"KIM SUNG HO!"

ĐÙNG

"ĐM!"

"MÀY!"

Trong rặng cây um tùm phía sau bất ngờ có một nhóm rất đông người lao tới, Kim V là người dẫn đầu, anh xông thẳng ra khỏi lùm cây bắn vào chân Kim Sung Ho một phát khiến ông ta đau đớn khụy xuống, tay buông cổ Jungkook ra, Taehyung bên này lập tức chạy lại đỡ, vòng tay dưới gối bế cậu ra xa.

"THẰNG CHÓ! MÀY DÁM PHẢN TAO!"

"Kim Sung Ho! Tôi chẳng những dám phản ông mà ngày hôm nay chính tôi sẽ bắt ông vào tù!"

"V?"

Câu nói của V làm không chỉ một mình Kim Sung Ho bất ngờ đến độ trợn trắng mắt, cả người cứng đờ há hốc miệng, mà ngay cả Taehyung và Jungkook phía bên này cũng trở nên hết sức bàng hoàng.

"Kim Sung Ho, ông chính thức bị bắt vì tội danh tàng trữ và buôn bán ma túy, ông có quyền giữ im lặng, nhưng những gì ông nói sẽ được làm bằng chứng trước tòa!"

V vừa nói dứt lời, nhóm cảnh sát phía sau lao thẳng đến còng tay ông ta lại, áp giải ông ta xuống núi, V hạ súng, xoay đầu nhìn qua chỗ hắn và cậu.

"Anh hai!"

"Jungkook!"

"V, chuyện này là sao?"

"Anh hai, em xin lỗi vì đã giấu anh nhiều chuyện, bây giờ em còn có việc phải làm, anh hai và Jungkook quay trở về đi, em sẽ đến gặp để nói rõ với hai người sau"

"Được, cẩn thận!"

"Em biết rồi anh hai!"

V đã đi được một đoạn xa, cả hắn và cậu vẫn còn đứng im ở đó như người mất hồn, họ vẫn chưa tin được những gì vừa diễn ra trước mắt, hắn lắc đầu vài cái cho bản thân tỉnh táo trở lại, hạ người xuống đỡ cậu lên, hắn cõng cậu trên vai đi xuống núi, cậu nằm trên lưng, hai tay choàng qua cổ, tựa đầu vào vai hắn.

"Taehyung, vậy rốt cuộc anh V là cảnh sát sao?"

"Anh biết V vì muốn trả thù cho cha giống như anh, cho nên bao nhiêu năm qua nó vẫn luôn cố chấp ở lại xã đoàn của Kim Sung Ho, nhưng việc nó là người của cảnh sát, anh thật sự cũng không ngờ tới..."

"Nhưng đều là vì trả thù, tại sao ban đầu V lại chọn đối đầu với anh?"

"Vì nó không muốn người khác có cơ hội lợi dụng nó để uy hiếp anh!"

"Em hiểu rồi Taehyung..."

***

Phía bên dưới, dinh thự của Kim Sung Ho hiện tại đã bị cảnh sát bao vây, tất cả đám người đang đánh nhau lúc nãy toàn bộ đều bị bắt đem về trụ sở để lấy lời khai, cảnh sát bắt đấu sơ tán người dân xung quanh, giăng dây tiến hành khám xét và phong tỏa dinh thự.

Hắn và cậu vừa xuống tới đã gặp V đang đứng ở cổng dinh thự cùng một người đàn ông, hắn vừa nhìn là đã nhận ra ông ta.

"Lee Donghyuk!"

"Anh biết ông ấy sao?"

"Ông ấy chính là cấp trên của cha anh!"

V và Lee Donghyuk đứng từ xa trông thấy hai người họ, V liền lên tiếng nói với ông ta.

"Hàng tôi đã giao lại toàn bộ cho ông! Tôi đã giữ đúng lời hứa giúp ông bắt được Kim Sung Ho! Tôi mong ông cũng sẽ nhớ đến lời hứa của ông đối với tôi!"

"Được!"

Hắn và cậu lên xe của nhóm anh em đang chờ sẵn ở đó, mọi người trông thấy vết thương trên cổ của cậu thì rất lo lắng, chiếc xe lăn bánh chạy thẳng đến nơi mà máy bay của Namjoon đang đậu, cả nhóm khởi hành quay trở về dinh thự của Taehyung.

***

[Suga] - "Taehyung! Rốt cuộc em và V còn giấu mọi người chuyện gì nữa?"

[Taehyung] - "Chỉ có vậy thôi anh..."

[Seok-jin] - "Hai đứa bây thiệt tình! Chuyện lớn như vậy mà không thèm nói cho ai biết!"

[Jimin] - "Ngay cả em còn không biết mà Jin hyung! Taehyung mày được lắm! Hèn gì ngày đó tự dưng xông xông đến kiếm tao, một mực kêu tao dạy mày làm mafia!"

[Namjoon] - "Vậy số hàng của ông ta toàn bộ đã giao lại cho V rồi sao?"

[j-hope] - "Giao hết rồi! Tao với Jimin đang đi thì bị nó chặn đầu xe, nói là cần số hàng đó để đi cứu Taehyung!"

[Jungkook] - "Cần hàng cứu người sao?"

[Taehyung] - "Chắc đó chính là thỏa thuận của V với đám người cảnh sát!"

CỘC CỘC

"Vào đi!"

Sau khi giải quyết hết mớ công việc râu ria ở dinh thự, V liền quay trở lại Daegu để gặp mọi người, cả nhóm ngồi cùng nhau trong phòng, đang rất chờ đợi được nghe toàn bộ sự việc từ anh.

"Mọi chuyện rốt cuộc là sao vậy V?"

"Bảy năm trước, trong một lần đang giao dịch hàng ở địa bàn Itaewon, em đã bị đám cảnh sát theo dõi, bọn họ đuổi theo em tận mấy khu phố, em chạy trốn vào một con hẻm nhỏ, đứng nấp ở đó, đợi họ đi hết sau đó mới bước ra, khi em vừa ló mặt ra đã bị một tên cảnh sát dí súng vào đầu, nhưng ông ta lại không bắt em......"

FLASHBACK

"Kim V!"

"Ông là ai? Sao lại biết tên tôi?"

"Cậu là con trai của Kim Chin Hwa! Tôi biết cậu, cả anh hai của cậu!"

"Ông...ông muốn gì?"

"Cậu có biết cha cậu đã vì những thứ này mà hy sinh cả mạng sống của mình không? Trong khi cậu là con trai của ông ấy lại đi làm những chuyện như thế này!"

"Ông im miệng đi! Ông biết gì mà nói! Đám người cảnh sát các ông tất cả chỉ là muốn lợi dụng ông ấy thôi! Các người bảo vệ được ông ấy sao? Nếu không tại các người thì ông ấy đã không chết! Cả tôi và anh hai tôi cũng không cần phải làm những chuyện như thế này!"

"Ngay cả cha cậu, và chúng tôi, đều là những người đang làm việc để bảo vệ đất nước, tôi chưa từng muốn cha của cậu chết, anh ấy là một cảnh sát rất giỏi, là đồng nghiệp của tôi! Việc anh ấy bỏ mạng trong lúc thi hành nhiệm vụ là điều mà tôi không mong muốn xảy ra nhất! Kim Sung Ho mới chính là người đã hại chết cha của cậu! Bây giờ cậu còn đi làm việc cho ông ta? Cậu làm vậy không thấy có lỗi với cha cậu sao?"

"ÔNG IM MIỆNG!!!"

"ÔNG HIỂU ĐƯỢC TÔI ĐANG MUỐN LÀM GÌ SAO?"

"Tôi hiểu! Hoàn toàn hiểu! Cả cậu và anh hai của cậu, đều đang muốn chính tay trả thù cho cha mình có đúng không? Nhưng các cậu nghĩ mọi chuyện sẽ đơn giản như vậy sao? Kim Sung Ho là một con cáo già, chưa kể trong thế giới của mafia cậu muốn đối đầu được với thế lực của ông ta, thì cậu cũng phải có thế lực ngang bằng như vậy, vậy cậu phải làm gì để trở thành một trùm mafia như ông ta? Bán hàng trắng? Buôn lậu? Hay giết người? Cậu nghĩ luật pháp sẽ bỏ qua cho cậu sao? Tôi chỉ sợ rằng cậu chưa trả thù được ông ta thì đã bỏ mạng, hoặc là bị bắt vào tù rồi!"

"ÔNG!"

"Ông đừng vòng vo nữa! Hôm nay ông đã cố tình muốn gặp tôi không phải chỉ để dạy đời tôi thôi chứ?"

"Phải! Tôi biết cậu là một người rất thông minh! Cha cậu cũng đã từng nói với tôi cậu rất muốn trở thành cảnh sát giống ông ấy?"

"Thì sao?"

"Vậy thay vì cậu một thân một mình trả thù, thì cậu làm việc cho cảnh sát, giúp chúng tôi bắt Kim Sung Ho vào tù!"

"Làm việc cho cảnh sát?"

"Phải! Nếu như cậu đồng ý, tôi sẽ cho cậu trở thành mật vụ đặc biệt của cảnh sát!"

"Rốt cuộc cũng chỉ muốn tôi làm việc cho các người thôi! Giống như cha tôi! Mật vụ cảnh sát! Ông lừa tôi chắc!"

"Tôi biết cả cậu và anh hai của cậu, đều chưa từng muốn làm những việc như thế này! Thay vì cậu thật sự phải trở thành một tên đại ca xã hội đen, làm đủ mọi cách để có thể trả thù được Kim Sung Ho, thì cậu chỉ cần làm việc cho cảnh sát, cậu cần gì chỉ cần nói với tôi một tiếng, lập tức sẽ có cảnh đội ra tay giúp đỡ cậu!"

V nghe Lee Donghyuk nói đến đây thì không nổi nóng nữa, cậu thực sự là một người rất thông minh, hoàn toàn có thể phân được nặng nhẹ, rõ ràng bây giờ cậu chỉ mới là một tên đàn em nhỏ bé, nếu như muốn trở nên có thế lực riêng như Kim Sung Ho vậy thì cậu thật sự phải làm nhưng việc như tên cảnh sát đó nói.

Nếu bây giờ làm việc cho cảnh sát mà vẫn có thể đạt được mục đích trả thù của cậu, thì cậu hoàn toàn có thể chấp nhận được lời đề nghị này.

"Nhưng tôi cũng có yêu cầu!"

"Cậu nói đi!"

"Tôi chỉ giúp cảnh sát! Không phải hoàn toàn làm việc cho cảnh sát! Tôi có cách làm việc riêng của mình, tôi không phụ thuộc vào các ông!"

"Được!"

"Còn nữa! Nếu tôi có thể giúp ông bắt được Kim Sung Ho, thì anh hai của tôi, ông không được đụng đến anh ấy!"

"Được!"

"Nếu như ông thất hứa! Tôi sẽ lập tức trở mặt với ông! Lúc đó ông không chỉ đối đầu với một mình Kim Sung Ho đâu! Mà còn là với tôi nữa đó!"

"Được!"

"Hmm...được rồi! Vậy tôi đồng ý!"

"Đây là cách để cậu có thể liên lạc được với tôi! Từ giờ cậu chính thức được trở thành mật vụ đặc biệt của cảnh sát! Hợp tác vui vẻ!"

"Được! Hợp tác vui vẻ!"

END FLASHBACK

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro