7 (M) (end)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mark ước gì anh có thể ghi lại việc này, ít nhất là âm thanh. Anh ước gì mình có thể ghi âm lại và nghe chúng nhiều lần, đề phòng trường hợp chuyện như thế này sẽ không xảy ra thêm lần nữa. Anh muốn một món lưu niệm, thứ vật chất hữu hình có thể sử dụng vào vấn đề thủ dâm vào những đêm mà anh rất cần được giải phóng. Bởi vì, chết tiệt, sau đêm nay, sau khi nghe âm thanh của Donghyuck mỗi lần dương vật Mark cọ vào tuyến tiền liệt, Mark chắc chắn rằng sẽ không có một video khiêu dâm nào có thể khiến anh trở nên như vậy nữa.

Anh cũng tự hỏi liệu có cách nào để anh có thể nhớ được độ chặt của nó không, khi cái miệng dưới của Donghyuck căng tràn bao lấy dương vật anh, hệt như một chiếc máy chân không đang hút khiến Mark khó luân động một cách ngon lành. Anh có cảm giác rằng mình có thể đến ngay cả khi không di chuyển nhưng sau đó một lần nữa, anh nghĩ đó sẽ là một sự lãng phí cơ hội.

Thứ cơ hội ngàn vàng.

Đã rất nhiều lần Mark thật lòng cảm thấy kì thị bởi một số trò bệnh hoạn và kinh tởm của các fan. Video mà anh xem trên YouTube lẽ ra phải được đưa vào danh mục đó, nhưng sau đó Mark không thể không ngừng cảm ơn chủ nhân của video đấy, vì họ đã nỗ lực tìm một người có âm thanh giống Donghyuck.

Chính nhờ họ mà Mark bị dẫn dắt vào tình huống này, một tình huống mà Mark không bao giờ biết rằng anh thực sự muốn.

Anh siết chặt eo Donghyuck cũng như kéo người nhỏ hơn để đáp ứng lực đẩy của mình. Mark chắc chắn rằng nó sẽ bầm tím vào buổi sáng nhưng có vẻ như Mark không thể làm gì khác được. Những lớp mồ hôi của họ làm cho từng cái chạm có chút trơn trượt, khiến Mark chật vật làm việc của mình.

Đặc biệt là vì anh đã làm tất cả chúng một mình.

Donghyuck từ lâu đã hạ mọi nỗ lực để đáp ứng những cú thúc của Mark, cẳng tay cậu không còn sức lực để kéo phần trên của mình lên và chỉ nằm đó một cách vô ích khi Mark đụ cậu.

Chẳng phải Mark đang phàn nàn đâu, bởi cũng có thể là, anh thích một Donghyuck như vậy. Một con búp bê tình dục mềm mại đang cho phép Mark thao túng cậu theo đúng cách mà anh muốn.

Điều duy nhất có thể khiến Mark bực mình về tình huống này là ở tư thế đó, Donghyuck bắt đầu cắn gối mỗi khi Mark liên tục cọ vào chỗ ngọt ngào của cậu.

Ôi không! Nhưng anh muốn những thanh âm ấy! Anh muốn cảm nhận được chúng! Từng tiếng rên rỉ của Donghyuck đều thuộc về anh!

Có thể đây là con ác quỷ đang nhen nhóm trong anh, vì Mark chẳng rõ anh sở hữu mặt hung bạo này. Anh chưa bao giờ nghĩ rằng anh sẽ đạt đến cái mức độ hèn hạ mà nắm lấy tóc Donghyuck, chỉ để vực cậu dậy và ngăn cậu bóp nghẹt âm thanh của chính mình.

Đáng ngạc nhiên thay, hoặc có thể không ngạc nhiên, Donghyuck rên lên vì sung sướng, khiến lượng máu đổ dồn về phía dương vật của Mark nhiều hơn.

"Mẹ kiếp, em có thích không khi anh kéo tóc em như thế này, Donghyuck ah?"

Donghyuck chỉ đáp lại bằng tiếng rên rỉ lớn hơn thế.

Vậy nên, có thể Mark đã phát hiện ra xu hướng khổ dâm của Donghyuck, và suy nghĩ đến cách để khám phá chúng. Chờ đã, đó có phải là lý do tại sao cậu luôn cố chọc tức Mark nhiều đến nỗi, Mark trả đũa lại bằng cách đánh cậu không? (Nhẹ nhàng thôi. Mark sẽ không bao giờ làm tổn thương dongsaeng của anh theo cách đó, trừ khi cậu nhóc van nài anh làm thế.)

Mark đã có thể cảm nhận được cảm giác quen thuộc từ sự ấm áp nơi đáy dạ dày của mình. Anh đã gần đến giới hạn.

Anh cố gắng tăng tốc độ, nhưng tư thế hiện tại của họ đang gây khó khăn cho anh.

Anh muốn nghe trọn vẹn thanh âm rên rỉ của Donghyuck, nhưng đồng thời, anh cũng cần đặt cả hai tay lên eo Donghyuck.

Anh nên làm gì đây?

Donghyuck cũng sắp tới giới hạn của mình, rõ ràng là bởi tiếng thút thít không mạch lạc của cậu, chủ yếu là gọi tên Mark. Yêu cầu cậu làm một điều gì đó không nằm trong sự lựa chọn.

Mark rút ra, ngay lập tức thiếu hụt hơi ấm của Donghyuck khi anh làm vậy. Tuy nhiên, cậu nhóc cũng không hoàn toàn khác với anh, vì cậu rõ ràng là trông thất vọng trước sự rút ra đột ngột. Nhưng trước khi cậu có thể phàn nàn, Mark đã điều chỉnh cậu nằm ngửa trước khi tiến vào cậu một lần nữa.

Donghyuck ngay lập tức quấn chân quanh eo Mark như thể sợ dương vật của anh rút ra lần nữa, móng tay cậu cắm trên lưng anh thành hình lưỡi liềm nhỏ trong khi ưỡn lưng trước từng cú thúc từ anh.

Vì vậy, có lẽ Mark phát hiện ra rằng anh thích tư thế này hơn, và anh thích cái cách mà Donghyuck gãi lưng anh nhiều hơn mức cần thiết. Anh đảm bảo lưu trữ luồng thông tin đó để sử dụng trong tương lai.

Nếu thậm chí có thể sử dụng được.

Những cú thúc của Mark bắt đầu lệch nhịp, một dấu hiệu cho thấy cực khoái của anh đã đến rất gần. Donghyuck cũng vậy, đặc biệt là vì dương vật cậu đang cọ vào vùng bụng của Mark khi Mark cật lực dày vò hậu huyệt nơi cậu.

Cuối cùng, Donghyuck bắt đầu run rẩy bên dưới anh, những tiếng nỉ non biến thành những tiếng rên rỉ đứt quãng khi Mark cảm thấy sự ẩm ướt đang tích tụ ở vùng bụng.
Không mất bao lâu trước khi Mark xuất tinh bên trong Donghyuck, những cơn co thắt của cậu vắt kiệt tất cả tinh dịch của Mark khi Mark tiếp tục đụ cả hai người họ giữa cơn cực khoái.

Phải mất một thời gian dài cả hai mới hồi phục, Mark chỉ lơ đãng để lại vết hằn trên cổ Donghyuck, dấu vết chắc chắn sẽ gây rắc rối cho stylist của họ.

Hai chân của Donghyuck vẫn quấn lấy Mark, giữ anh bên trong mặc dù dương vật của anh đã trở nên mềm nhũn. Rõ ràng là cậu thích ủ ấm nó, một khám phá mới mà Mark chắc chắn sẽ lưu trữ để sử dụng trong tương lai.

Nếu thậm chí có thể sử dụng được.

"Em ổn không, baby?" - Anh thì thầm bên tai Donghyuck khiến người bên dưới rùng mình.

Donghyuck chỉ ậm ừ đáp lại, một tay cậu kéo đầu Mark lại gần cổ mình hơn. Mark tiếp nhận bằng cách trao cho cậu những nụ hôn nhẹ nhàng như lông vũ.

"Mark hyung?"

"Hmm?"

"Làm thế nào mà anh đi từ việc xem các video tổng hợp aegyo của em đến việc nghe những tiếng rên rỉ của em? Hay đúng hơn là những tiếng rên rỉ giống như của em."

Mark cười khúc khích. Anh không chắc là khi nào, nhưng có lẽ tại một thời điểm nào đấy, anh đã nói với Donghyuck về những gì anh đã làm, và tại sao anh lại hành động như vậy trước mặt cậu nhóc. Bởi vì không, Mark không ghét cậu. Anh chỉ đang hứng tình vì cậu.

"Anh chỉ tò mò." - Anh lầm bầm.

"Và?"

"Và gì?"

"Cái nào tốt hơn?"

Môi của Mark lần từ cổ lên đôi gò má, cho đến khi cuối cùng, môi của Mark chạm đến môi cậu. Anh có thể cảm nhận được vị sắt trên môi cậu nhóc, không chắc liệu anh hay Donghyuck là người đã gây ra những vết nứt đó.

Cuối cùng, Mark dứt ra khỏi nụ hôn để trả lời chính xác.

"Người thật. Người thật tốt hơn gấp năm trăm lần."

"Anh có muốn nghe lại chúng không?"

Có một tia hy vọng trong đôi mắt ngái ngủ và mệt mỏi của Donghyuck.

"Anh không biết? Có lẽ chỉ khi nào anh được phép nghe lại."

Donghyuck cố tỏ ra hờ hững. "Ừm, chắc chắn rồi. Nhưng anh phải đi hẹn hò với em trước đã."

Hẹn hò, huh?

"Chắc chắn rồi. Bất cứ nơi nào em muốn."

(Khi Mark đã tắm rửa sạch sẽ và mặc quần áo cho cả hai, và khi Donghyuck đã thoải mái ngủ say dưới lớp chăn ấm áp, Mark nhận được một tin nhắn từ Taeyong, hỏi anh rằng liệu mọi thứ giữa anh và Donghyuck có ổn không? Nếu ổn thì các thành viên sẽ quay về kí túc xá. Mark tinh quái cười với chính mình trước khi trả lời trưởng nhóm của họ.

"Vâng, hyung, cuối cùng tụi em cũng đã làm lành. Em đoán anh có thể nói rằng chúng em đã tốt hơn trước rất nhiều.")



~
p/s: fic dịch đầu tay của tớ thế nên không biết liệu có ổn không, nhưng nhận được nhiều sự ủng hộ tớ thực sự vui khôn xiết <3 mong bồ sẽ tận hưởng em nó và đừng quên ủng hộ cả chị tác giả nữa nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro