.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trái tim lầm lỡ đã trao cho người
Người ở nơi đâu, liệu rằng có thấu...?

------------------------

- Ngày 17/5/2000 -
Tiếng khóc chào đời của con như vang dội cả chiều hoàng hôn. Hôm ấy bầu trời không một gợn mây, tiếng gió thổi êm dịu cuốn theo những chiếc lá rơi xuống theo dòng suối chảy đi về nơi vô định... Gương mặt hồng hào cùng nước da láng mịn, đôi môi nhỏ mọng mang theo bao niềm hạnh phúc ngập tràn trong trái tim của người mẹ và sự vỡ òa trên gương mặt dẫm nước mắt của cha...

- Cảm ơn con đã sinh ra đời!

Căn nhà nhỏ chứa đựng biết bao niềm vui của cha, sự ân cần của mẹ và cái đáng yêu ngây ngô của con thuở chập chững biết đi, bập bẹ vài tiếng "a" "ớ" cho không gian xung quanh thêm sự tươi mới và hồn nhiên của trẻ con. Mẹ yêu con nhưng thời gian bên con lại chẳng được nhiều như trước, 4 năm đầu đời cha một tay nuôi nấng, chăm con từng bữa ăn, lo cho con từng giấc ngủ... nhiều đêm lại vô thức gọi "mẹ ơi", cha buồn thay con vì nỗi nhớ mẹ nhưng vẫn ôm con vào lòng, dỗ dành con đi ngủ bằng câu hát ru à ơi...

- Cha đây! Ngủ ngoan nhé, con yêu của cha.

Hạnh phúc của con là có cha và mẹ bên cạnh, nhưng từ khi mở mắt nhìn thế giới... thế giới nhìn theo con mắt bé nhỏ của con chính là cha. Tình thương cha dành cho con bao la nhường nào, to hơn cả vũ trụ kia và thăm thẳm như trùng khơi gọi về.

----------------------------
- Ngày 16/5/2005-

Mai là sinh nhật con rồi đấy, hôm nay mẹ lại về với cha con mình, vui quá cha ơi.
Gia đình ta lại được sum vầy mỗi khi con thêm tuổi mới, vui quá phải không cha?

Nhưng mà cha ơi, sao cha... lại bỏ con mà đi thế?

Con nhớ như in cái ngày đó. Chiếc xe to lớn kia nằm đè lên người cha giữa một đêm mưa tầm tã, mẹ lại nằm ngủ trên một vũng nước màu đỏ hoe thế mà mọi người cứ đứng nhìn nhà ta rồi chẳng ai làm được gì. Con xin lỗi vì lúc đó mắt con đau lắm, chẳng thể gượng dậy mà mở mắt nhìn cha đang ôm lấy con trong vòng tay kiệt sức ấy... cha vẫn bảo vệ và che chở con. Con cầu mong sao Thiên Thần sẽ cho người đến cứu chúng ta thật nhanh vì con nghe thấy cha đang khóc vì con...

-----------------------
- Ngày 21/5/2005-

Cha ơi, con đã tỉnh sau nhiều ngày ngủ li bì nhưng ... sao không ai mở đèn lên hết, xung quanhtối đen. Con sợ lắm cha ơi! Mẹ ơi, sao con không thấy được gương mặt mẹ mặc dù mẹ đang ở ngay cạnh con? Con muốn mở mẳt nhìn mẹ, mẹ đang khóc nhưng không ai giúp con hết. Cha ơi, cha gỡ miếng vải quấn quanh mắt cho con dỗ mẹ và nhìn cha đi. Nhưng mà mẹ ơi...

- Cha đâu rồi..?

Cha ơi? Con muốn nghe giọng nói của cha, cha đừng trốn con nữa, vết thương của cha đã lành chưa? Cha ơi..?

-------------------------

- Con ngoan của mẹ. Cha vẫn đang theo dõi dù không ở cạnh con, cha đang chúc con mau khỏe mạnh để nhà ta sẽ đi chơi bù cho ngày sinh nhật muộn của con đấy..!

Đừng nói nữa, mẹ ơi...

- Nhà ta lại sẽ được đi chơi nhưng cha không đi nữa, đúng không mẹ..?

Xung quanh con vẫn 1 màu tối om nhưng con có thể cảm nhận được sự nghẹn ngào trong lời nói của mẹ, mẹ nắm lấy bàn tay bé nhỏ này của con nhưng hơi ấm lại biến đâu mất, tay mẹ lạnh như đá vậy.

- Mẹ xin lỗi. Mẹ xin lỗi con. Con yêu, hãy tha thứ cho mẹ..!

Mẹ ơi, mẹ cứ khóc đi. Từ nay con sẽ luôn bên cạnh mẹ, cứ dựa vào vai con mà khóc như cách mẹ đã từng làm với cha khi mẹ muốn buông xuôi tất cả... vì từ nay, cha sẽ không còn bên con và mẹ nữa, cha đã lên Thiên Đường cùng các Thiên Thần rồi. Tim con cũng đau lắm nhưng lại chẳng thể yếu đuối ngay lúc này. con cũng đã biết mắt con không còn thấy được nữa nhưng con đành phỉa nuốt nỗi nghẹn này vào trong và mạnh mẽ hơn, thay cha yêu mẹ bằng tất cả hơi ấm cuối cùng mà ngày hôm ấy, cha đã gắng gượng truyền lại cho con...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#truyen