𝟯

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

lần này cả hai không thể đi dạo quanh paris nhiều được. lịch trình rất dày và hai người phải bay đến london vào ngày hôm sau điều này khiến jeonghan buồn bã không thôi, anh nên nói chuyện với ai đó về việc cầu hôn của mình. jeonghan rất muốn hỏi joshua về điều đó. nhưng giờ hai người đang kẹt trong phòng khách sạn, điện thoại chỉ chứa một vài bức ảnh tự sướng trước tháp eiffel và thế là hết. cả hai không thể ở đó lâu và jeonghan chỉ yêu cầu tài xế dừng lại ở một nơi đủ kín đáo để anh có thể đưa joshua cùng đi xem tháp eiffel và hỏi em về điều đó.

nhưng đời không như là mơ. sau khi chụp ảnh tự sướng, thì vệ sĩ của họ đã đưa họ trở lại xe ngay trước khi có ai kịp nhìn thấy. jeonghan không muốn mất cơ hội này. anh cảm thấy cần phải làm điều đó, rằng ngày này chính là thời điểm. nhưng tại sao mọi thứ lại không diễn ra theo đúng kỳ vọng của anh vậy?

joshua bước ra khỏi phòng tắm, cả hai đều đã tắm rửa sạch sẽ.

người trẻ hơn nhận thấy bạn trai mình đang bận tâm điều gì đó. thèm thuồng nhìn vào quang cảnh tháp eiffel từ cửa sổ phòng ngủ của khách sạn. có thể là chuyện thường tình hoặc sáo rỗng nếu bạn định nói với jeonghan. nhưng jeonghan đang yêu! và hai người đang ở thành phố tình yêu, jeonghan không muốn mất đi cơ hội hiếm có này. thoát khỏi trạng thái mơ hồ khi jeonghan cảm nhận được đôi bàn tay của joshua đang nhẹ nhàng xoa bóp vai anh.

"anh ổn chứ, darling?"

jeonghan thoải mái thở dài, lưng dựa vào ngực joshua. người trẻ hơn vòng tay ôm lấy anh khi jeonghan ngồi ở mép giường.

"ừm, em yêu. anh chỉ muốn hỏi em một điều thôi. nghiêm túc đấy."

joshua nghiêng đầu sang một bên, "được chứ? tiếp tục đi."

"joshua, anh yêu em mà, em biết điều đó mà, phải không?" nói xong, joshua gật đầu chậm rãi, nắm lấy đôi bàn tay đang run rẩy của jeonghan để trấn an.

"hannie, sao anh run quá vậy? có chuyện gì sao?"

"j-joshua, anh muốn cưới em. cưới anh nhé? em có đồng ý không?"

"anh có thể chu cấp cho em, không phải là em không thể tự chu cấp cho bản thân em. em biết thu nhập của anh nhiều thế nào mà đúng không? anh hoàn toàn có thể là một người chồng lý tưởng và anh đã sẵn sàng rồi, em yêu. anh có thể chăm sóc em, rửa bát trong khi em nấu ăn cho chúng ta. anh cũng có thể giặt quần áo, em yêu. em biết điều đó mà. anh có thể hòa hợp với em rất tốt, em hiểu anh rất rõ mà em yêu. em cũng có thể chuẩn bị cho anh tựa như một cuốn sách mở, em biết điều đó mà, anh là bạn trai của em--"

"hannie, bình tĩnh nào! em biết, em biết mà-- shssh." joshua cố gắng bảo jeonghan im lặng, joshua định nói thêm nhưng jeonghan đã quỳ xuống sàn. lấy ra một chiếc túi nhung màu xanh hoàng gia nhỏ và mở những sợi dây rút để lấy chiếc nhẫn đẹp nhất mà joshua từng thấy trong đời.

jeonghan bắt đầu khóc ngay lúc ánh mắt cả hai người chạm nhau. "joshua, anh yêu em. anh muốn em và cần em, em yêu. đến mức anh sẽ không thể sống được nữa nếu không có em. anh chỉ muốn em, em yêu. cưới anh nhé, joshua."

"em cũng muốn và cần anh, jeonghan. em yêu anh nhiều hơn thế nữa. em sẽ cưới anh, darling." jeonghan nấc lên một tiếng khó nhọc khi anh cố gắng hết sức để đeo chiếc nhẫn vào ngón tay của joshua.

cả hai đang ở trong một phòng khách sạn, jeonghan nghĩ rằng đây là cảnh tượng không lãng mạn nhất cho một lời cầu hôn và joshua xứng đáng được nhiều hơn thế. nhưng joshua xem đây là khoảnh khắc hoàn hảo, em lại phải lòng jeonghan gấp trăm lần. trái tim joshua vô cùng hạnh phúc, im lặng đi đến ngăn kéo đầu giường và đưa tay lấy ra hai hộp đựng đồng hồ. phát bài daylight của taylor swift trên điện thoại và jeonghan càng khóc nhiều hơn. anh biết bài hát nói về điều gì, vì joshua coi bài hát là một trong những bản tình ca của riêng hai người.

một khoảnh khắc hoàn hảo, joshua ngồi bên dưới mép giường, jeonghan ngồi trên sàn ôm hôn vị hôn thê của mình, cùng nhau khóc và trao nhau những nụ hôn ướt át. nếm thử những giọt nước mắt mặn mà nhưng hạnh phúc của nhau. có thể nhìn thấy tháp eiffel từ bên ngoài và cả hai thậm chí có thể nghe thấy tiếng chim hót, những gì nghe giống như bài hát đám cưới (trong trí tưởng tượng của họ cùng với ánh sáng ban ngày.)

"đeo cái này cho anh à? em định tặng anh món quà này và khi em đeo nó, anh sẽ nói với em rằng gia đình anh đã chấp nhận em và em phải kết hôn với anh. không thể quay đầu được nữa đâu nhé" nói xong jeonghan khúc khích cười khi để vị hôn phu trẻ tuổi của mình đeo chiếc đồng hồ vào cổ tay.

"em, định tống tiền anh à?"

"ừ, em biết chúng ta sinh ra là dành cho nhau. em sẽ phải ở bên anh mãi mãi."

"anh cũng bị kẹt với em, shuji. em phải chịu đựng một người đẹp trai khó chiều và bám dính em như anh. nhưng anh khá hấp dẫn đấy nhé, anh có tiền, anh nóng bỏng, có thể làm tình với em một cách rất tuyệt vời. và chúng ta yêu nhau rất nhiều, anh có thể sẽ chết nếu không phải là em, em yêu."

"mhm, khoe khoang quá đi tình yêu của em ơi. nhẹ nhàng thôi. em biết anh làm tình với em rất tuyệt, và anh cũng chiều chuộng em rất nhiều. anh đẹp trai lắm, anh chỉ là của em thôi."

"cũng như em thôi, shuji. chỉ của riêng anh thôi. em có muốn đi hưởng tuần trăng mật không?"

"em nghĩ chúng ta thậm chí còn chưa rời khỏi sân khấu đó, hannie." joshua khúc khích cười, cởi áo ra và giây tiếp theo em biết là em đã khỏa thân, khóc nức nở, chửi thề và hét lên tên bạn trai mình khi jeonghan thúc mạnh vào sâu bên trong em. người lớn tuổi hơn liên tục lấp đầy em bằng tinh dịch.

_____________________

bonus

joshua đảo mắt khi nghe thấy vị hôn phu của mình rên rỉ và lẩm bẩm điều gì đó sau lớp mặt nạ. cả hai đã trở lại sân bay từ lễ hội glastonbury và chỉ ăn ngủ trong một đêm. bây giờ thì cả hai phải bắt chuyến bay để có thể quay lại incheon. nhưng joshua có lịch trình ở thái lan cùng với các thành viên khác. jeonghan đang than vãn với quản lý của họ rằng hai người đang trong tuần trăng mật tại sao joshua lại bị đưa đến một nước khác mà không có jeonghan bên cạnh?

các quản lý bối rối và đã quá chán nản với trò hề của jeonghan. các thành viên cũng không tin rằng hai người đã đính hôn và nghĩ rằng cặp đôi này chỉ đang giỡn với họ. ngay cả seungcheol cũng không tin, vô cùng sốc nói rằng jeonghan thậm chí còn không nói với anh ấy về kế hoạch cầu hôn joshua.

đó là hậu quả của việc trở thành mối đe dọa cho nhóm. bây giờ không ai muốn tin họ. có thể hai người sẽ chỉ làm mọi người ngạc nhiên khi mời các thành viên đến dự đám cưới của họ. vâng, có thể jeonghan và joshua sẽ làm điều đó thay thế.

jeonghan kéo nhẹ chiếc áo ba lỗ đen của joshua. đôi mắt xinh đẹp của người trẻ hơn hướng về anh khi họ leo lên thang cuốn, đồng tử sáng lên vì những bức ảnh chói lóa mà họ nhận được từ các phóng viên và người hâm mộ đến sân bay. jeonghan thực sự không thể nói chuyện với vị hôn phu của mình. nhưng anh đang cố gắng giao tiếp qua đôi mắt và jeonghan biết joshua hiểu anh đang làm gì. ngay khi cả hai vào trong để lên máy bay, khi cuối cùng chỉ còn nhóm của họ, jeonghan đã túm lấy eo joshua để ngăn em trốn thoát và ngồi cạnh bất kỳ ai trong số những đứa trẻ.

mingyu đã từng gọi dibs trước đó khi cả nhóm bay đến paris. và mấy đứa nhỏ luôn nhanh chóng giành lấy một chỗ ngồi bên cạnh joshua vì tất cả đều thích được ngồi cùng ghế trên máy bay với chú nai con xinh đẹp với mùi hoa cúc thanh lịch dễ chịu và giọng nói của joshua làm dịu và ru ngủ. jeonghan có thể chia sẻ người yêu của mình khi nói đến việc chăm sóc mấy đứa nhỏ trong nhóm nhưng anh cũng cần joshua mà. ngay khi anh có thể bắt được bạn trai mình bằng cách luồn tay qua eo joshua, khiến em xoay người đối mặt với anh và bàn tay của người trẻ hơn đáp xuống ngực jeonghan như một cảnh lãng xẹt trong một bộ phim lãng mạn. chỉ điều đó thôi khiến jeonghan cười toe toét trên khuôn mặt đẹp trai với joshua và cuối xuống hôn môi em. minghao rên rỉ, người bị kẹt phía sau hai người để xem một cảnh tựa như trong k-drama cách miễn cưỡng.

"các anh làm ơn cho em qua, nếu không em sẽ khóc lóc và than vãn rất to ở đây đấy nhé" minghao nói một cách đều đều, không cảm xúc.

nghe vậy jeonghan nhanh chóng di chuyển cơ thể của cả hai sang một bên và đặt joshua ngồi xuống ghế cạnh cửa sổ và thắt dây an toàn cho em. sau đó jeonghan ngồi xuống ghế cạnh em ở lối đi. "cuối cùng cũng có được em cho riêng mình." jeonghan nói, vuốt cằm joshua khi khuôn mặt của người trẻ tuổi đỏ bừng vì những gì vừa xảy ra.

"cục cưng ơi, em mặc áo khoác vào đi. sao cánh tay em lại hở ra thế?"

"vì em thích chiếc áo ba lỗ này. mặc nó thoải mái lắm."

"anh biết mà. nhưng ý anh là khi mọi người đến thái lan. anh không ở đó với em, em muốn mặc áo khoác ở đâu?" jeonghan bĩu môi, đôi mắt tròn chớp chớp nhìn joshua.

"hannieee, tháng này ở thái lan nóng lắm. em sẽ không chịu nổi nếu anh muốn em quấn mình trong áo khoác đâu."

"em yêu ơi---"

"hannie."

"khônggggg, mặc áo khoác nhé? shuaaaa, bạn trai của em sẽ héo mòn và chết cô đơn ở nhà trong khi em ở ngoài kia, ở thái lan. anh sẽ nhớ em lắm, những người khác sẽ chảy nước miếng và ngắm nhìn vẻ đẹp của em mất."

"hannie đừng trẻ con nữa."

"khônggggggg, mặc áo khoác đi mà?"

"ugh, vậy em sẽ nhận được gì đây?"

đôi mắt jeonghan sáng lên vì thích thú. tiếng rên rỉ và cơn giận dữ nhỏ của anh chợt dừng lại. "con c--"

__________________

from: whiny-hyung

mingyuuuu, shua của anh đâu rồi? ẻm không trả lời tin nhắn của anh.

mingyu cười khúc khích khi nhận được tin nhắn từ jeonghan. thay vào đó, cậu gửi cho anh trai mình một bức ảnh joshua mặc áo để tay trần và gợi cảm dưới ánh mặt trời khi họ đến thái lan.

cười khi anh trai mình nhìn thấy bức ảnh, và run rẩy vì cười quá nhiều khi điện thoại của joshua reo lên với những cuộc gọi từ jeonghan.

__________________

nào rảnh lên textfic cho ace, xem caratland xong nghĩ dc plot cũng hay hay =))))))) 

vote và phô lô nếu mình cute nhe iu iu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro