thơ, bên thềm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🪑

Em,
ngồi bên bậc thềm
ngắm mây bồng bềnh
nắng chiếu qua kẽ tóc.
Lại vu vơ về những ngày mưa
về những con đường đầy sương và cỏ,
về những câu chuyện phiếm đầy trăng sao,
cả những ngôn từ họ chào đón em,...
Nhưng có lẽ
em không thuộc về thế giới ấy
em thuộc về vỏ bọc của riêng mình.
Dù sao thì em cũng vững tin
đi đâu hay ở đâu, làm gì
ba mẹ, gia đình, bạn bè
mãi là hậu phương vững chắc.
Cho em.

Mây vẫn trắng xoá mặc có trải qua bao nhiêu cơn mưa
Em ngồi đây,
ngẩn ngơ về tương lại
về con đường mình đã chọn
Tự hỏi rằng:
Có đúng không ?
Em cũng không muốn trả lời
bởi đời còn dài,
tuổi trẻ là hành trình bất tận
em muốn trải qua mọi chuyện
khổ đau, vui buồn,...
Thôi mặc kệ.

Bậc thềm nhuộm màu của nắng
Em bừng tỉnh giữa cơn vu vơ
Cơn gió chiều khẽ lay lay tán lá
Em chợt nhận ra

Mình đang tới gần với thử thách
Chưa đầy mấy ngày nữa thôi.
Viết ra trang thơ kí ức
Khẽ động viên chính mình
Đúng.
Em làm được!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro