Chương 5 + 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

5.

"Tôi nghĩ rằng cô ấy sẽ rất ngạc nhiên."

Khương Duyệt vô cùng kiên định nói, "Vợ anh chỉ là người bình thường, biết được anh là giáo sư danh dự của trường đại học Thanh Bắc, không ngạc nhiên mới lạ." Tần Hạo không nói gì, chỉ cười.

Mà lúc này, mọi người đều sản sinh ra một loại cảm giác nghi hoặc mới.

【Sao cứ cảm thấy thật thật thế nào ấy?】

【Ừm, hay là ai đó lên mạng tra thử xem.】

【Tìm kiếm "thủ khoa thi đại học" là nhanh nhất, Tần Hạo năm nay 28 tuổi, lúc thi đại học là 18 tuổi cũng chính là tầm mười năm trước, tìm kiếm những thủ khoa thi đại học trong năm đó là được.】

Một lúc sau, một vài người bắt đầu tìm kiếm. Trên xe, đạo diễn Trương cũng mở mạng ra tìm kiếm.

Ba phút sau, đạo diễn Trương nhìn những thông tin vừa tìm kiếm được trên mạng, ngơ ra rồi bình tĩnh nói: "Là thật đấy! Tần Hạo là thủ khoa trong kỳ thi đại học năm 2012."

Nội dung trên màn hình máy tính trực tiếp được đưa lên livestream cho mọi người cùng xem. Rất nhiều người cũng đang xem cái tài liệu này.

【Vãi! Thật cmn luôn kìa.】

【Mẹ nó! Tần Hạo! Thủ khoa kỳ thi đại học năm 2012!】

【Mẹ ơi, tôi đang ở nằm mơ à! Vậy mà lại là thủ khoa thi đại học của cả nước.】

【Trời đất quỷ thần ơi! Là thật đấy, tôi đã lên mạng tìm kiếm.】

Lâm Sơ Nhiên cũng không khỏi ngạc nhiên, cô ta cố gắng đọc kỹ từng chữ  trong phần tài liệu đang hiện trên màn hình, Tần Hạo này vậy mà lại là thủ khoa. Giỏi giang như vậy sao lại ở nhà làm lập trình viên? Quá lãng phí tài năng rồi đấy.

Đạo diễn Trương tiếp tục tìm kiếm thông tin về Tần Hạo, thì tìm được một video phỏng vấn Tần Hạo vào năm 2012.

Trong video, phóng viên hỏi Tần Hạo: "Trở thành thủ khoa của cả nước có cảm giác như thế nào?"

Tần Hạo vô cùng bình tĩnh trả lời: "Không có cảm giác gì đặc biệt cả, tất cả đều nằm trong dự đoán, hồi tiểu học tôi là học bá, lên cấp hai cũng vậy, thành tích các môn trừ môn Ngữ Văn ra thì đều đạt được điểm tuyệt đối."

Phóng viên nghe Tần Hạo nói vậy thì cũng không biết nên nói gì nữa.

Cùng lúc, đám cư dân mạng kia cũng xem được video phỏng vấn của mười năm trước.

【Vl giỏi vậy, trừ môn Ngữ Văn không được điểm tuyệt đối ra, những môn khác đều được điểm tuyệt đối! Lợi hại.】

【Tôi đoán, môn Ngữ Văn bị trừ điểm chắc là do viết văn không tốt.】

【Giỏi kinh hồn.】

【Phục sát đất, không còn gì để chê, người ta đúng là có thực lực.】

Lạc Khinh Tuyết ngơ ngác ngồi trong xe.

Cô xem phần tài liệu trên máy tính cũng như đoạn video kia. Cô vẫn cảm thấy rất khó hiểu, người chồng kết hôn 5 năm, vậy mà lại từng là thủ khoa, hơn nữa sự thật lại còn được bày ra trước mắt. Cho dù trong thâm tâm cô vẫn cảm thấy rất khó tin, nhưng cũng không thể phủ nhận những thứ này đều là thật.

Lâm Sơ Nhiên giống như một đứa trẻ tò mò, cô nhìn Lạc Khinh Tuyết rồi hỏi một câu hỏi từ tận đáy lòng: "Cô đã kết hôn với Tần Hạo 5 năm, anh ấy chưa từng kể cô nghe chuyện anh ấy từng là học bá à?"

Lạc Khinh Tuyết lục lọi trong ký ức, nhưng cho dù cô có cố gắng nhớ thế nào đi nữa thì cũng không hề có ấn tượng gì về chuyện này.

Cô vô cùng chắc chắn mà nói với Lâm Sơ Nhiên rằng, "Anh ấy chưa từng nhắc đến chuyện này cũng chưa từng đề cập đến việc từng là thủ khoa thi đại học."

Lâm Sơ Nhiên và đạo diễn Trương nghe xong, hơi ngạc nhiên.

Thủ khoa đấy! Cho dù là ai, chỉ cần giành được danh dự này đều sẽ thể hiện ra bên ngoài. Đặc biệt là khi đang hẹn hò, cũng không chịu khoe ra thành tích của bản thân? Tần Hạo thì sao? Nửa chữ cũng không thèm nhắc đến.

Cộng đồng mạng lại tiếp tục bình luận.

【Lợi hại, nếu tôi là thủ khoa toàn quốc tôi nhất định sẽ khoe ra, Tần Hạo vậy mà không thèm khoe khoang lấy một chút...】

【Thay đổi cách suy nghĩ một chút, nếu là tôi chắc chắn sẽ khoe ra, nhất là khi đang hẹn hò, phải khoe ra để bạn gái ngưỡng mộ tôi.】

【Lợi hại, như thế này cũng quá là khiêm tốn rồi. Con người ít nhiều cũng phải có chút tính khoe khoang chứ. Tần Hạo giấu Lạc Khinh Tuyết lâu năm như vậy, chẳng nhẽ anh ta lại là một thánh nhân? Không có chút gì gọi là hư vinh?】

【Có thể là giống như đoạn phỏng vấn đó, Tần Hạo đối với cái danh hiệu thủ khoa đó không hề có chút cảm giác nào, chỉ là nằm trong dự đoán mà thôi.】

Cả livestream có bốn mươi nghìn người đang theo dõi, hết phân nửa đều tin là thật.

Tần Hạo không chỉ có thực lực, mà còn rất khiêm tốn không hề hư vinh chút nào, chỉ dựa vào điểm này đã làm cho người khác phải bái phục.

Người xem lại mở ra một chủ đề nói chuyện mới.

【Chuyện thủ khoa đại học đã được chứng thực, có ai tìm hiểu được chuyện giáo sư danh dự của trường đại học Thanh Bắc không?】

【Đúng đúng, phải tìm hiểu thật kỹ chuyện này.】

【Tôi vừa lên mạng tìm hiểu, muốn trở thành giáo sư danh dự phải được giới học thuật công nhận tài năng mới được, nếu Tần Hạo thật sự là giáo sư danh dự của trường đại học Thanh Bắc, thì ít nhất cũng quá là lợi lại.】

Trong xe, Lâm Sơ Nhiên nói: "Tôi có quen biết một vị giáo sư danh dự làm việc tại đại học Thanh Bắc, để tôi gọi điện thoại hỏi anh ấy."

Mọi người nghe xong ai nấy cũng nhìn Lâm Sơ Nhiên, bọn họ cũng muốn biết chuyện này có phải là thật hay không. Cô ta liền mở điện thoại lên và tìm kiếm một số điện thoại. Vài phút sau, điện thoại đã được kết nối.

Đầu dây bên kia là giọng của một người đàn ông, nghe giọng thì chắc khoảng 50 tuổi, chỉ nghe thấy đối phương nói: "Nữ diễn viên Lâm, sao lại nhớ ra mà gọi điện thoại cho tôi thế này?

Lâm Sơ Nhiên khách khí nói: "Em có chuyện muốn làm phiền thầy..."

Người đàn ông trung niên thấy sảng khoái, trực tiếp bảo: "Nói đi, chuyện gì, nếu tôi giúp được thì sẽ giúp cô một tay, tôi hứa đấy."

Lâm Sơ Nhiên nói: "Cũng không phải chuyện gì to tát, chỉ là nghe nói đại học Thanh Bắc có một giáo sư danh dự tên là Tần Hạo, không biết thầy có quen anh ta không ạ?"

Người đàn ông trung niên bên kia đầu dây nói nhỏ: "Tần Hạo, hình như có chút ấn tượng với cái tên này, cô đợi một lát để tôi đi tìm kiếm thử xem."

Lâm Sơ Nhiên: "Được, làm phiền thầy rồi."

Người đàn ông đó nói: "Không phiền, chuyện nhỏ thôi mà."

Trong điện thoại vang lên tiếng gõ bàn phím, hình như đối phương đang dùng trang web nội bộ để tìm kiếm cái gì đó.

Chưa tới hai phút, người đàn ông kia liền nói: "Tìm thấy rồi, đại học Thanh Bắc đúng là có một vị giáo sư danh dự tên là Tần Hạo, cậu ấy trở thành giáo sư danh dự vào 5 năm trước, nhìn trong ảnh thì rất trẻ tuổi."

Bởi vì Lâm Sơ Nhiên bật loa ngoài, nên tất cả mọi người đều nghe được một cách vô cùng rõ ràng.

【F*ck! Vãi đạn, thật sự là giáo sư danh dự của đại học Thanh Bắc!】

【Mẹ nó! Da đầu tôi tê rần rồi đây! Thủ khoa thi đại học toàn quốc, lại là giáo sư danh dự của trường đại học Thanh Bắc!!! Giỏi vãi.】

Tất cả người xem đều kinh ngạc. Lạc Khinh Tuyết ngồi trên xe cũng vậy, cô vẫn cảm thấy rất khó tin. Người ở cùng cô suốt bao năm nay, lại là giáo sư danh dự của đại học Thanh Bắc? Có cần phải điên cuồng như vậy không?

Lạc Khinh Tuyết nói với Lâm Sơ Nhiên: "Có thể để thầy ấy gửi ảnh của Tần Hạo sang đây không? Có thể là tên giống nhau cũng không chừng?"

Lâm Sơ Nhiên gật đầu, nói với người nọ rằng, "Giáo sư Trần có thể..." Cô còn chưa nói hết câu, người bên kia điện thoại đã cười rồi nói: "Chuyện nhỏ, đợi chút tôi gửi ảnh của cậu ấy vào wechat của cô."

Lâm Sơ nhiên: "Vâng, làm phiền thầy rồi."

6.

Rất nhiều người đang chờ đợi trước màn hình máy tính. Chỉ cần người trong ảnh là Tần Hạo là có thể chắc chắn 100% anh chính là giáo sư danh dự của trường đại học Thanh Bắc.

Hai phút sau, điện thoại của Lâm Sơ Nhiên vang lên tiếng tin nhắn đến. Là người đàn ông lúc nãy và người trong bức ảnh, không ai khác chính là Tần Hạo.

【F*ck! Con mẹ nó, đúng là Tần Hạo kìa.】

【Lợi hại nha! Đã chứng thực chuyện thủ khoa toàn quốc, ngay cả chuyện là giá sư danh dự cũng đã được chứng thực. Tần Hạo này là thần thánh à? Mới 28 tuổi thôi mà.】

【Không nói chắc quên luôn, Tần Hạo mới 28 tuổi đã là giáo sư danh dự đại học Thanh Bắc, đại học nổi tiếng nhất Trung Quốc đấy.】

Trên xe...

Lâm Sơ Nhiên kinh ngạc, nhưng mà cũng không thể nói như vậy không tốt, dù sao tuổi đời của cô còn nhỏ đã trở thành diễn viên nổi tiếng, số tiền kiếm được lên đến hàng tỷ, cô thấy qua các mặt khác của thế giới cũng gặp qua rất nhiều người trẻ có tài năng.

Nhưng những người trẻ tuổi tài giỏi mà cô gặp phần lớn là những người giàu thế hệ hai, hoặc là những nghệ sĩ nam trẻ tuổi. Nhưng đây cũng là lần đầu tiên cô ta gặp được một người dựa vào thực lực của bản thân để đạt được một số thành tựu trong giới học thuật như Tần Hạo.

Đạo diễn Trương vẫn rất ngạc nhiên, vì lúc đầu đã nghĩ rằng kỳ này của chương trình sẽ rất thú vị. Ví dụ như thăm dò xem Tần Hạo có quỹ đen không, hoặc là thăm dò xem Tần Hạo có ngoại tình không hay đại loại vậy.

Nhưng anh ta chưa từng nghĩ rằng, nhân vật chính của chương trình khám phá lần này, Tần Hạo, lại là một người có thân phận như vậy.

Lạc Khinh Tuyết đơ như cây cơ. Cô và Tần Hạo cưới nhau 5 năm, vốn tưởng rằng như vậy đã đủ để hiểu rõ anh, nhưng không ngờ rằng anh lại còn có thân phận đó.

"Khốn nạn!"

Lạc Khinh Tuyết nghiến răng, trong lòng thầm mắng, cô là vợ của Tần Hạo! Cô và anh là vợ chồng! Vợ chồng nên tin tưởng và thẳng thắn với nhau mới đúng. Nhưng Tần Hạo thì sao?

Anh lại giấu cô một chuyện quan trọng như vậy. Rốt cuộc có xem cô là người nhà không? Hay là cảm thấy mấy cái thân phận này chả có gì to tát hoặc là có nỗi khổ tâm gì không thể nói ra.

Từ tình hình lúc nãy có thể đoán được, cô gái đó muốn biết những thông tin khác từ chính miệng của Tần Hạo, nhưng lại bị anh từ chối.

Thoạt nhìn hình như vẫn còn một vài thân phận khác chưa thể công khai. Đồng thời trên livestream...

【Đợi đã, có phải mọi người đã quên điều gì rồi không, không ai phát hiện ra Tần Hạo vẫn còn che giấu thân phận khác à? Nhìn giống như không thể nói vậy.】

【Lầu trên không nói chắc tôi cũng không chú ý đến, Tần Hạo hình như vẫn còn thân phận khác?】

【Để tôi đoán xem là thân phận gì, nhà giàu số một thế giới?】

Người xem bắt đầu gợi lên các kiểu phán đoán. Bọn họ, ai ai cũng muốn biết Tần Hạo còn có thân phận thế nào, và tại sao lại phải che giấu?

Lúc này, trên livestream... Khương Duyệt nhìn dáng vẻ bình tĩnh của Tần Hạo chỉ đành thở dài một cái, "Thôi không hỏi nữa, có hỏi thì anh cũng không đáp, em chỉ muốn hỏi là sau một tháng nữa em có thể biết hết mọi bí mật về anh, đúng không?"

Tần Hạo gật đầu, "Một tháng sau, anh sẽ không giấu giếm bất cứ điều gì nữa."

Một tháng sau, thân phận viện sĩ và các thành quả nghiên cứu của anh sẽ lần lượt được công bố. Ngoài ra còn một số thông tin ẩn khác cũng sẽ được tiết lộ. Ví dụ như nghiên cứu ra vắc xin chữa bệnh AIDS; các loại thuốc chữa khỏi phần lớn các bệnh ung thư! Và còn nhiều sản phẩm nghiên cứu khác.

Tần Duyệt nghe xong, vô cùng mong đợi nhìn Tần Hạo, "Được, em sẽ chờ đến ngày đó, hy vọng thân phận mà anh đang giấu sẽ không khiến em phải thất vọng, dù sao thì em cũng đã rất tò mò về nó suốt mấy năm nay."

Tần Hạo nghe xong chỉ thấy buồn cười, anh nhìn cô ta, nói: "Vậy nếu thân phận này của anh khiến em thất vọng thì sao?"

"..." Khương Duyệt nghiêm túc nhìn anh, "Em sẽ đấm anh một trận."

"..." Tần Hạo hạn hán lời, "Đến nỗi vậy luôn à."

"Tất nhiên." Khương Duyệt nói mà trong lòng không hề cảm thấy áy náy, "Giống như khi em và chồng làm chuyện ấy chẳng hạn, lúc em đang hứng lên mà chồng em lại không cư.ơng nổi thì em sẽ đá anh ta xuống giường!"

"..." Tần Hạo cạn lời.

Người xem nghe thấy đoạn hội thoại của Tần Hạo và Khương Duyệt, không khỏi cười ồ lên.

【Cô gái thật lợi hại! Mấy lời này cũng giám nói ra! Xem ra, mối quan hệ với Tần Hạo không chỉ là bạn bè bình thường! Cho dù không phải là người tình, thì cũng có thể là...】

【Hahaha, cả thế giới đều biết, chồng của cô không được.】

【Cười chết, không biết chồng của cô có đang xem livestream không nhỉ.】

【Ờm, chỉ có mình tôi quan tâm rằng cô gái này đã kết hôn rồi thôi hả? Tiếc thật đấy, trước đó tôi còn xem cô ấy là nữ thần, thạt không ngờ cô ấy đã gả chồng rồi.】

【Hi hi, vợ người ta không phải càng ngon hơn à? Không nghe thấy cô ấy bảo là chồng cổ không được hay gì? Để đấy cho tôi.】

Bên trong xe... Lạc Kinh Tuyết vốn đang nhìn chằm chặp vào Tần Hạo, nhưng khi nghe thấy anh và Khương Duyệt nói chuyện thì sắc mặt của cô đã giãn ra rất nhiều.

Từ đầu đến giờ có thể thấy được, Khương Duyệt không phải là người tình của Tần Hạo và anh cũng không hề phản bội cô. Nhưng một nam một nữ ở chung một phòng. Hơn nữa lại còn nói chuyện thoải mái như vậy.

Thân là vợ của Tần Hạo, nhưng hiện tại trong lòng cô đang cảm thấy không mấy thoải mái. "Khốn nạn!" Lạc Khinh Tuyết chửi thầm trong lòng, đều là người đã có gia đình cả rồi. Đã kết hôn rồi thì nên giữ khoảng cách với người khác giới mới đúng. Cô đã lên sẵn kế hoạch, đợi khi về đến nhà cô sẽ làm loạn lên, dùng mọi cách để giày vò Tần Hạo rồi để anh dỗ dành cô.

Trên sóng trực tiếp...

Khương Duyệt nhìn Tần Hạo, "Trưa nay, em muốn ăn mấy món của Quốc Yến, ít nhất cũng phải năm món mặn, một món canh."

Tần Hạo cười nhẹ rồi gật đầu: "Có lần nào em đến, mà anh không nấu một bữa ngon đâu?"

Khương Duyệt nghe xong, hài lòng mà cười thật tươi.

"Đồ tươi sống, trước khi đến em đã đặt xong rồi, khoảng 9 giờ sẽ được đưa đến đây." Khương Duyệt nói.

Cô ta đến tìm Tần Hạo để chơi, nói chuyện đều không phải là mục đích chính. Chủ yếu là cô muốn ăn đồ ăn do Tần Hạo nấu. Bốn năm trước, cô được ăn một bữa thì mê luôn đến tận bây giờ.

Nghe ông nội kể rằng, trình độ nấu nướng của Tần Hạo có thể sánh ngang với hội trưởng của Tổng hội đầu bếp Quốc Yến. Thậm chí có một số món, nấu còn ngon hơn cả hội trưởng của Tổng hội đầu bếp của Long Quốc. Có thể nói, ăn được đồ do Tần Hạo nấu. Đồng nghĩa với việc có thể thưởng thức được mỹ vị của ẩm thực Long Quốc.

Tần Hạo nghe xong, biểu hiện có hơi bất lực. Kỹ năng nấu nướng của anh rất đỉnh, được hệ thống phong là "Trù thần". Sau khi kết hôn với Lạc Khinh Tuyết, anh không hề nói rằng bản thân biết nấu ăn, chỉ sợ bộc lộ ra năng lực của mình xong ngày nào cô cũng sẽ bảo anh nấu cơm, một ngày ba bữa. Nấu cơm không mệt! Nhưng từ việc mua đồ ăn, rửa rau, đến sơ chế đồ rồi sống sau đó bắt đầu nấu, cả một quá trình dài, ngày nào cũng phải lãng phí thời gian.

Lâu lâu như này còn được, chứ ngày nào cũng như ngày nào thì anh ăn xong cũng không tiêu hóa nổi. Vậy nên sau khi cưới anh đã đưa ra một quyết định là che giấu kỹ năng nấu nướng của bản thân. Tuy là đã che giấu, nhưng anh vẫn lấy cớ là đặt đồ ăn bên ngoài để nấu cho vợ và con gái ăn.

Cứ nghĩ rằng lâu lâu nấu cho vợ con ăn thì sẽ không mệt, nhưng không ngờ rằng lại bị cô nhóc Khương Duyệt này mặt dày bám víu vào. Mỗi tháng, ít nhất một lần phải đến nhà anh ăn cơm.

———————
☆ Chú thích

1. 学霸 - học bá: chăm chỉ học tập nên được điểm cao.

2. 满分 - điểm tuyệt đối: ở Trung Quốc, Hàn Quốc và Nhật Bản điểm số được tính theo thang điểm 100, khác với Việt Nam (tính theo thang điểm 10), cũng như ở Thái Lan điểm số được tính theo thang điểm 4 (điểm 4 ≈ điểm 10).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh