Phiên ngoại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tuệ Nghi

-

Hai tháng sau khi Inou và Drake từ căn cứ trở về thủ đô, Drake ngay lập tức nộp đơn cho Liên Bang và chính thức đăng ký kết hôn cùng Inou. 

Bởi vì hệ thống công khai hôn nhân của Liên Bang, đất nước gần như đã nổ ra một cuộc thảo luận đẫm máu trong suốt vài ngày sau khi họ dẫn nhau đi đăng ký. 

Bài viết thảo luận về đời sống riêng tư của Inou bỗng chốc rất phổ biến trên các diễn đàn ẩn danh lớn nhỏ trong Liên Bang, nhưng cũng nhanh chóng biến mất một cách thần kỳ không một dấu vết trong một vài ngày sau đó.

Khi Inou bưng món cá om vừa được ra lò đến bàn ăn, Karl vẫn đang ngồi thảo luận về chuyện với Drake. 

Dù sao cũng là Karl đã trấn áp dư luận, dù sao cũng là nhờ phía quân đội ra tay. 

Drake đã biến mất khỏi mắt công chúng gần được ba năm, mà tình yêu của Omega thì lại chỉ có thể tồn tại trong thời gian ngắn, họ yêu nhanh với tốc độ ngoài sức tưởng tượng và cũng ném nó sang một bên ngay sau đó.

"Cha nói cho anh biết, năm nay anh đừng mơ quay video quảng cáo." Karl vừa nói vừa kéo Inou ngồi xuống bên cạnh mình. "Cha đã tìm được hai người trẻ tuổi thay thế thằng nhóc này trong hai năm qua, hiệu quả tốt hơn nhiều."

Drake ôm ngực, vẻ mặt đau lòng danh ngôn chính thuận trách móc.

"Lợi dụng con xong liền bỏ rơi con, cha là đồ tra nam."

Karl thật sự rất tàn nhẫn.

"Drake, cha đây là cho con một cơ hội để quay lại cuộc sống bình thường. Đừng thực sự coi mình là nam thần, tất cả đều là nhờ cha đó."

Inou thích chí thì thầm vào tai Drake.

"Không sao đâu, em thấy ngài vẫn rất đẹp trai."

Drake lập tức phấn khởi trở lại, lặng lẽ đưa tay xuống dưới gầm bàn tìm lòng bàn tay anh nhẹ nhàng gãi. Đôi mắt sắc bén như diều hâu của Grey theo đó liền liếc nhìn họ. 

Ông dường như muốn nói điều gì đó với Drake nhưng cuối cùng ra khỏi miệng chỉ là hai tiếng ho khan hề hề.

Inou lập tức rút tay lại, tai cũng dần đỏ lên. Karl mỉm cười đẩy chiếc bát sứ màu ngọc bích trước mặt về phía anh, ân cần nói.

"Inou, con tới nếm thử đi."

Bên trong chiếc bát sứ nhỏ là móng heo chưng đường phèn, nước súp màu nâu sẫm tỏa ra mùi thơm đặc trưng của thịt. Móng thì được hầm, lọc xương rồi cho vào bát. Mỗi bát có một miếng thịt móng to được bọc dưới một miếng da nguyên, ngoài ra thì không có mùi vị nặng cả.

Inou dùng đũa gắp một ít cho vào miệng. Móng được ninh đến mềm và gần như tan chảy ngay khi cho vào trong miệng. Vị ngọt thấm vào từng ngóc ngách, vừa ăn anh vừa rưng rưng nước mắt, lẩm bẩm.

"Tại sao ngay từ đầu con lại không đến... Con hối hận quá trời..."

Cho đến giờ phút này, Drake đã hoàn toàn hiểu được suy nghĩ thời niên thiếu của Inou. Inou không phải là người xa cách như hắn nghĩ, cũng không phải không thèm ăn những món ăn kém chất lượng như vậy. 

Nhiều hành động của anh ấy chỉ đơn giản bắt nguồn từ việc cảm thấy không lịch sự. Ngay cả khi anh ấy ghen tị với những điều không lịch sự, anh cũng sẽ không thể hiện ra điều đó, chỉ lẳng lặng rơi nước mắt một mình. Thật sự là một đứa ngốc chỉ biết kiềm chế bản thân.

"Thực ra muốn ngon thì cứ phải để trong nồi rồi tự mình gắp. Cái em đang ăn bây giờ là đã được cha cải biến, lọc cả xương rồi." Drake buồn cười an ủi. "Có dễ ăn hơn không?"

Inou chỉ tập trung ăn móng giò, keo kiệt cho hắn một cái gật đầu đồng tình chứ không đáp. Karl mỉm cười bưng cho anh thêm một bát nữa, cười nói.

"Lâu rồi mới có người thích ăn đồ cha nấu như vậy."

"Thích thì ăn thêm đi." Grey cũng cười. "Đây là món duy nhất mà cha con làm ngon đấy."

Karl nghe thấy điều này liền trừng mắt phượng lên nhìn Grey. Đôi mắt ấy vốn đã đầy nếp nhăn theo năm tháng, nhưng vẻ ngoài xinh đẹp e thẹn như vậy vẫn bộc lộ sức hút sống động hệt như những ngày còn trẻ. Inou không khỏi ghen tị với gia đình Drake và nghĩ rằng nó thật sự rất tốt.

Sau đó nữa, anh nghĩ tới mình từ giờ cũng là một thành viên trong gia đình này, niềm vui không sao tả được đó lập tức tràn ngập trong lồng ngực, ánh mắt vui mừng đến mức phát sáng. 

Trong khi cả nhà đang ăn uống vui vẻ và đầm ấm, Grey đột nhiên lên tiếng.

"Inou, Drake đã hỏi cha liệu có thể cho con đến công tác trong quân đoàn được không, ý của con thế nào?"

Inou sửng sốt một chút, ngượng ngùng trả lời.

"Con... gần đây con đang chuẩn bị tham gia kỳ thi trở thành chuyên gia chăm sóc đặc biệt của Hiệp hội bảo vệ Omega."

Vì còn vài ngày nữa là đến ngày thi, vậy nên anh cũng không nói gì khác với Drake. Dù sao, cũng đã lâu anh không được học tập nghiêm túc, thực sự thấy những ý tưởng của mình hơi quá mức rầm rộ, nếu nói trước mà không vượt qua kỳ thi thì quả thật xấu hổ. 

Đây là lần đầu tiên Drake nghe anh nhắc đến chuyện này, hắn thắc mắc.

"Hiệp hội bảo vệ Omega có loại chức vụ này à? Tôi chưa từng nghe nói đến."

"Năm nay mới thành lập." Inou nghiêm túc nói. "Nếu có Omega nhờ hiệp hội giúp đỡ, chúng em sẽ đi ra ngoài khảo sát và xem xét thực trạng."

Inou cảm thấy rằng vì bây giờ mình đã có năng lực, vậy nên anh muốn được góp sức giúp đỡ những Omega yếu hơn mình, đang sống một cuộc đời đau khổ ở một góc nào đó trong xã hội. 

Mặc dù anh cũng muốn đi lính và dành thời gian mỗi ngày cho Drake, bảo vệ hạnh phúc của mình cùng Drake, thế nhưng đổi lại anh sẽ không thể bảo vệ được hạnh phúc cho các Omega giống mình.

Nghe xong, Drake đã nói một câu đại loại như em thật tử tế rồi không hề đề cập đến việc cho anh nhập ngũ nữa. 

Kế đó, Grey đề cập đến vấn đề chuyển đổi phòng ngự và tiết lộ rằng ông đang có dự định tổ chức lại Quân đoàn Silver Cross của Drake, thuyên chuyển hắn đến phụ trách công tác an ninh tại thủ đô, trong khi đơn vị ban đầu của thủ đô sẽ đổi vị trí đóng quân tại biên giới.

Chuyện thay đổi vị trí phòng ngự đã có từ lâu. 

Thứ nhất, nhiệm vụ phòng thủ của thủ đô không nặng nề, chưa kể việc binh sĩ được sống thoải mái, có nhiều cơ hội kiếm điểm chiến công, được nhiều thiếu gia và quý cô thuộc các gia đình quý tộc lựa chọn để hộ tống đi khắp nơi. 

Thứ hai, thủ đô dù sao cũng là nơi tụ tập những người có thế lực, có khả năng ảnh hưởng đến tình hình chính trị của Liên Bang nhất. Trên thực tế, Drake và Silver Cross đáng lẽ phải thay đổi vị trí của mình từ lâu.

Bởi lẽ, chính Drake là người khẳng định đường ranh giới là tuyến phòng thủ quan trọng nhất, dễ bị dị nhân tác động nên hắn thấy lo lắng muốn nhận trách nhiệm về mình. Giờ đây, khi tàn dư của tinh cầu đã suy yếu nghiêm trọng, Drake cuối cùng cũng hài lòng và đồng ý đưa những người anh em của mình trở lại để tận hưởng niềm vui trong một vài năm tới. 

Cuối cùng, Grey quyết định vì tương lai con trai mình có thể tan làm liền ngay lập tức được về nhà với vợ, một nét bút liền trực tiếp tráo đổi vị trí của Quân đoàn thủ đô và Quân đoàn Silver Cross.

Về việc thanh lý gia tộc Korsi cũng như vây cánh của họ, Grey và Drake không hẹn mà hiểu ý, trước tiên tránh nhắc đến trên bàn ăn.

Cả nhà ăn tối vui vẻ. 

Sau bữa ăn, Inou cảm thấy hơi đầy bụng vì đã ăn quá nhiều nên kéo Drake cùng  ra ngoài đi dạo. 

Bởi vì Drake luôn cảm thấy không an tâm nếu không nhận được giấy kết hôn với Inou nên đã rất nóng lòng muốn tích lũy điểm chiến công để có thể đi đăng ký gấp. Hắn gần như đã trấn thủ ở biên giới như một món đồ trưng bày, cầu xin người lạ bước ra đối hắn chiến đấu, cuối cùng như ý nguyện bị chặn đánh suốt hai tháng, và chẳng bao lâu sau liền khiến những đó phải khóc. 

Quân đoàn Silver Cross chỉ vừa trở về thủ đô sáng nay. Ngôi nhà mới của cả hai vẫn đang được sửa sang nên họ chỉ có thể ở nhà của cha mình trong hai ngày tới.

Họ mặc bộ đồ ngủ có in hình khủng long nhỏ màu xanh cỏ dành cho cặp đôi mà Inou đã mua. Khi họ bước đi, chiếc đuôi nhỏ sau lưng bộ đồ ngủ cũng lắc lư, trông giống hệt như hai con quái vật nhỏ vừa mới ra khỏi trường mẫu giáo. 

Drake nắm lấy tay Inou từ bên trong thang máy, bàn tay vốn đã nhỏ nhắn lại mềm mại của Omega lặng lẽ cuộn tròn trong lòng bàn tay hắn.

Thật ngoan ngoãn và thông minh.

Bóng đêm như nước, hai người dắt tay nhau đi trên con đường lát đầy đá cuội, xung quanh chỉ còn lại tiếng gió xào xạc rì rào. Ánh trăng sáng soi xuống mặt hồ cách đó không xa, tạo thành một dòng ánh bạc lung linh rơi xuống, bồng bềnh trôi nổi giữa bóng tảo bẹ đan xen.

Hai người họ ngồi xuống căn nhà nhỏ bên hồ nước, Inou tựa người vào Drake, họ im lặng ôm nhau thư giãn một lúc, rồi Inou mới nói.

"Lẽ ra em nên bàn bạc trước khi đăng ký thi."

Tay Drake siết chặt eo anh.

"Không sao đâu. Em nên có sự lựa chọn của riêng mình." Hắn cúi đầu hôn nhẹ lên tóc Inou. "Mặc dù tôi thật sự rất muốn ở bên cạnh em mọi lúc mọi nơi."

Inou ngẩng đầu mỉm cười với hắn, đôi lông mày dài nhướng lên thành hình vòng cung tao nhã, đôi mắt hổ phách xinh đẹp tràn ngập ánh sáng phản chiếu từ ánh trăng dịu dàng.

"Em hiểu rồi, công việc này thuộc hệ thống 955, văn phòng cũng rất gần với trụ sở đồn trú của ngài, em có thể đợi ngài cùng tan ca nha."

Drake bị anh nhìn đến mức tim cũng đều nhũn ra, liền đưa tay xoa xoa đầu anh.

"Được, tôi sẽ bảo Nightingale cho em thẻ thông hành đặc biệt."

"Vâng." Inou lại hỏi. "Ngày mai ngài có bận không? Chúng ta đi gặp em bé nhé."Drake trả lời anh rất tự nhiên.

"Không bận. Lát nữa trở về tôi sẽ gọi điện cho trung tâm chăm sóc để đặt hẹn."

Tử cung của Inou dù sao cũng đã bị tổn thương, việc đứa trẻ này vẫn còn sống sau khi bị cha mình "hành hạ" suốt dọc đường thật sự là một điều kỳ diệu, nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy thì không ai có thể đảm bảo rằng sinh mạng nhỏ bé này sẽ lại tiếp tục gặp may mắn. 

Vì sợ xảy ra vấn đề trong quá trình sinh nở nên bác sĩ đã đề nghị họ lấy đứa bé ra và đặt vào tử cung nhân tạo để tiếp tục quá trình phát triển đứa bé.

Trẻ sơ sinh Alpha khác với trẻ Omega, chúng luôn cần được nuôi dưỡng bằng pheromone từ cha mẹ, bởi lẽ đó mà khi sinh ra Alpha tự nhiên sẽ độc lập hơn và có sức sống bền bỉ hơn. Nếu cha mẹ không có nhiều thời gian như vậy thì việc thỉnh thoảng đến thăm chúng đã là quá đủ.

 Inou không muốn mỗi ngày của mình đều phải ôm theo cái bụng to nên nghe vậy liền vui vẻ "dỡ hàng", ném đứa bé vào trung tâm  nuôi dưỡng rồi theo Drake trở lại biên giới.

"Chúng ta có thể đến nhà Nightingale một lúc sau khi nhìn thấy đứa bé được không? Em có hơi nhớ Julia."

Sau khi biết Nightingale là phụ tá của Drake, Inou nghĩ thấy không mấy ngạc nhiên khi Julia lại trùng hợp là đứa con gái quý giá của cậu ấy. 

Có thể nhận được một mức lương khá hào phóng thông qua việc nói chuyện với một đứa trẻ hàng đêm, không bận tâm rằng anh không có bất kỳ giấy tờ tùy thân nào, vẫn đang thụ án bên ngoài nhà tù, trên đời làm sao có chuyện tốt vô cớ như vậy xảy ra được? 

Có lẽ Drake sợ anh ở nhà một mình buồn chán nên mới mời đứa bé đến cho anh giải sầu đây .

Trước đó, Drake đã gửi cho Nightingale hàng tá tin nhắn hỏi cậu có điều gì không hài lòng với hắn không. Sự tra tấn hàng loạt này khiến cho Nightingale phải viết đơn từ chức ngay trong đêm và niêm phong trong hộc bàn làm việc, sẵn sàng nộp bất cứ lúc nào.

Drake đồng ý, nắm lấy tay Inou, và đương nhiên Inou cũng đáp lại, nắm lấy tay hắn chậm rãi xoa xoa. Trong hai tháng qua, Omega cuối cùng cũng trở nên bụ bẫm hơn một chút sau khi được hắn cẩn thận cho ăn uống, sắc mặt cũng trở nên hồng hào hơn rất nhiều. 

Khuôn mặt thanh tú trắng hồng, dưới ánh trăng sáng trông vô cùng xinh đẹp và đáng yêu, thật sự càng nhìn càng thích. 

Drake nhịn không được cúi đầu hôn lên má anh, Inou đỏ bừng mặt rồi cũng ngẩng đầu hôn đáp lại.Họ hôn nhau dịu dàng và nhẹ nhàng tựa như ánh trăng, nắm tay nhau cùng trở vào trong nhà. 

Buổi tối, Inou từ phòng tắm bước ra, tựa hồ như đã lấy lại được sức sống, leo lên giường liền thò tay ôm lấy Drake, cười nói. 

"Đang suy nghĩ cái gì?"

Mắt Drake nửa nhắm nửa mở, từ dưới gối lấy ra một quyển sách mạ vàng.

"Tôi tìm thấy cái này trong phòng làm việc, tôi nghĩ là của em đưa nên lấy ra xem thử.

Ánh mắt Inou đảo qua, có chút chột dạ.

"Ngài xem thấy cái gì?"

Drake thành thật đáp.

"Tôi không hiểu được. Chữ nghĩa của tôi hơi kém."

Inou bật cười, vội vàng khuyên.

"Không hiểu thì đừng đọc."

"Không." Drake lý trí nói. "Ngày mai tôi sẽ tìm người đọc nó. Đồ mà em đưa tôi, có chết cũng phải đọc cho ra... Mà tại sao em lại đưa cho tôi cái này? Có phải em biết là tôi sẽ đọc không hiểu không." 

Đang nói dở, hắn đột nhiên ý thức được điều gì, nhướng mày. 

"Hay là em đang giấu giếm cái gì trong này?"

Tim Inou hẫng mất một nhịp, lập tức câu lấy cổ hắn làm nũng, lồng ngực trắng nõn nhẹ nhàng cọ vào vạt áo hắn.

"Không, em chỉ đưa cho ngài vì nhìn nó đẹp mà thôi."

Drake đương nhiên biết rằng vì Inou rất rất thích hắn, vậy nên chắc chắn sẽ không có chuyện Inou đem tặng cho mình một món quà vô nghĩa. 

Hắn không muốn suy nghĩ thật của mình cho Inou, tránh làm hỏng vẻ đẹp tình thú mờ ảo giữa hai người nên đã nghĩ đến việc cho người phiên dịch nó trong hai ngày tới.

"Được." Drake nói. "Nếu em không muốn tôi biết thì tôi sẽ không xem nữa."Nói đến đây, Inou thấy có chút xấu hổ, cảm thấy mình đã làm ra điều gì đó ngu ngốc trong quá khứ, liền vô thức cắn môi, nhỏ giọng.

"Chỉ là... một bài thơ tình mà thôi."

Hai đám mây đỏ nổi lên trên mặt anh, đôi mắt sáng như sao nhìn hắn ngượng ngùng. Trái tim Drake dịu lại thành một mảnh. Tình yêu của Inou chua chát đến thế, nhưng giờ đây lại giống như một quả mọng cuối cùng cũng trưởng thành theo thời gian, sau những đắng cay lại có chút ngọt ngào.

Hắn âu yếm hôn Inou.

"Sau này đọc cho tôi nghe nhé?"

Inou nhắm mắt lại, tựa vào vai hắn dịu dàng đáp.

"Được."

Họ im lặng ôm nhau một lúc, Inou gạt đi cảm xúc hỗn loạn trong lòng, ôm lấy mặt Drake thở dài.

"Thành thật mà nói, hiện tại em vẫn chưa thể thích ứng khi ở cùng ngài." 

Inou luôn sẵn lòng nói ra bất cứ điều gì bản thân muốn, nhưng Drake hơi không biết tại sao. 

"Ý em là gì?"

Inou chân thành nói.

"Sao ngài không để gương mặt cũ? Ngài của bây giờ quá đẹp trai, em không thể chấp nhận được."

Drake nhướng mày, lật người đè Inou xuống giường và cù lét vào eo anh, khiến anh chỉ biết cười lớn và cầu xin sự thương xót.

"Biết làm sao giờ, em không thể chọn được đâu." Hắn ịn một cái hôn thật mạnh vào mặt Inou. "Cứ làm quen đi."

"Không muốn." Inou vưa nói vừa đẩy vai hắn ra một chút, hai người đối diện nhau, trong mắt Omega tràn ngập nụ cười ranh mãnh. "Em chỉ thích Martin thôi."

Tim Drake đập thình thịch, nghĩ rằng Inou đang đợi lần này để tính sổ với mình, liền phản ứng rất nhanh, lập tức ôm lấy Inou và chống chế.

"Dù thế nào đi nữa, dù sao cũng là tôi, tôi chỉ yêu em thôi."

Inou giật mình, lẩm bẩm.

"Còn chê em mặt dày..."

Drake làm theo nói.

"Của tôi càng dày hơn, dày một chút càng dễ theo đuổi em hơn."

Inou không khỏi bật cười, giọng điệu trở nên thoải mái hơn rất nhiều.

"Em nói thật đấy, ngài đi quá xa rồi."

Drake đơn giản nói với anh sự thật.

"Thật sự lúc đầu tôi cũng không có ý định nói cho em biết. Lúc đó tôi nghĩ sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ ly hôn nên không cần phải cho em biết, nói ra có lẽ sẽ chỉ làm mọi việc rắc rối thêm. Còn sau đó, tôi lại không biết phải nói chuyện với em như thế nào vì sợ khi em biết sẽ tức giận, sẽ phớt lờ tôi." Drake vuốt ve má anh một cách lấy lòng. "Ngày em đi, tôi cuối cùng cũng hạ quyết tâm muốn định tỏ tình với em. Vậy nhưng vợ lại mất đi, làm tôi hối hận muốn chết".

Inou lập tức hiểu ra.

"Cho nên ngài mới đi tìm Korsi..."

"Đúng vậy." Drake trầm giọng, nhớ lại lúc đó không khỏi có chút lo lắng. "Vốn dĩ tôi định làm theo trình tự, từ từ vây bắt gia tộc hắn, vậy nhưng lại sợ em sẽ xảy ra chuyện gì đó, nên tôi đã sử dụng một số biện pháp để tìm ra vị trí của căn cứ." 

Hắn vốn là một diễn viên lão luyện, nói tới đây bỗng nhiên đổ vỏ qua cho Inou. 

"Em không biết lúc đó tôi lo lắng cho em bao nhiêu đâu, mỗi đêm đều không ngủ được, nghĩ đến nếu thật sự mất đi em tôi sẽ phải sống tiếp như thế nào đây."

Quả nhiên, Inou nghe xong lời của hắn liền cảm thấy rất áy náy. Một lúc sau mới tỉnh táo lại nhận ra hắn đang trêu mình, liền tức giận chọc chọc vào cơ bụng của Drake.

Drake cười lớn, ôm thật chặt Inou ngấu nghiến hôn, sau thì tắt đèn kéo anh vào trong chăn, thõa mãn ôm Omega mềm mại thơm tho của mình trong lòng.

Hăn hôn lên tuyến thể sau gáy anh một cách đầy trang trọng và chân thành nói xin lỗi.

Sâu thẳm trong tâm hồn Inou là cảm giác bình yên đến lạ, anh nhắm mắt lại lặng lẽ dựa vào vòng tay của Drake, áp sát vào bộ ngực ấm áp và rắn chắc của hắn. Với mùi hương pheromone Alpha quen thuộc đọng lại trên chóp mũi, khóe miệng Inou theo đó hài lòng khẽ nhếch lên, khe khẽ ngân nga.

Ngày hôm sau, Drake lái xe đưa Inou đến trung tâm chăm sóc như lời hẹn. Sau khi hoàn tất thủ tục đăng ký, họ đến phòng chăm sóc đặc  và gặp con mình.

Đứa trẻ là một cậu bé Alpha, nhỏ xíu, nhăn nheo và xấu xí. Đứa trẻ tám tháng tuổi đã thành hình và đang ngủ yên trong môi trường nuôi cấy. Khi Inou cùng Drake tiến lại gần, đứa bé lập tức cảm nhận được hơi thở của cha mẹ, vô thức vung vẩy tay chân nghịch ngợm.

Hai người ở cùng con một lúc rồi rời đi, chủ yếu là vì Inou không thích đứa bé quá xấu xí, khiến Drake dở khóc dở cười.

"Lúc sinh ra chúng đều như vậy mà".

"Thật xấu á." Inou bĩu môi. "Chúng ta sẽ đưa con về khi nó trông khá hơn."Drake có vẻ đau khổ.

"...Tôi tưởng em rất thích trẻ con."

Inou thẳng thừng đáp.

"Em chỉ thích những đứa trẻ xinh đẹp và ngoan ngoãn thôi."

Drake nghe vậy liền nhanh chóng tiến lên trước anh hai bước, thì thầm vào tai anh.

"Nếu em không thích thì cũng đừng nói thẳng. Con có thể cảm nhận được sự chán ghét của em đối với nó. Nói thật với em... tôi cũng cảm thấy như vậy. . Có chút xấu xí."

Inou hơi choáng váng vài giây rồi chạy trở lại lồng ấp, úp mặt vào đó để đối diện với đứa bé, cảm thấy mình không thể không có lương tâm mà nói rằng con không xấu đâu con yêu, sau khi cân nhắc hồi lâu, cuối cùng mới thì thầm.

"Cha yêu con."

Drake cười lớn một cách sảng khoái, kéo tay Inou cùng nhau ra khỏi trung tâm, trên đường ra xe hắn còn hướng dẫn Inou mua một số khóa học nuôi dạy con và chuẩn bị học cùng Inou mỗi tối. 

Mặc dù ngoài mặt Inou vẫn hay nói rằng anh không thích, trông thật xấu, thế nhưng trong thâm tâm anh vẫn luôn yêu thích đứa bé, kể cả Drake cũng có thể vô hình chung nhận ra điều đó. 

Sau khi đứa bé được sinh ra từ tử cung nhân tạo, em sẽ ở phải lại trung tâm chăm sóc vài tháng. Sau đó nữa khi họ quyết định đưa đứa bé về nhà, Drake ngay lập tức dự định tìm một bảo mẫu để chăm sóc con để cho Inou được thoải mái làm những gì anh ấy muốn. 

Biện pháp cụ thể cần phải bàn bạc với Inou sau, hắn nghĩ, việc chăm sóc đứa trẻ là trách nhiệm chung của cả hai người, cả hắn và Inou sẽ dần dần học cách để có thể trở thành một người cha tốt.

Cả hai dừng lại ở trước một cửa hàng đồ chơi, Inou bước vào bên trong chọn và thanh toán hộp đồ chơi thay đổi quần áo "công chúa Galaxy", được điểm đủ các màu hồng hồng, xanh xanh gần như khiến Drake lóa mắt.

Drake nhất thời cảm thấy trong lòng mình tràn ngập sự nghi hoặc.

"Liệu có ai đó thực sự thích cái này sao?"

Inou nhìn lại hắn bằng ánh mắt khinh thường.

"Với cái thẩm mỹ của ngài thì mình đừng nói chuyện cùng nhau nữa được không?"

Drake lập tức phản bác.

"Quần xanh huỳnh quang của ai..."

Chưa dứt lời miệng liền lập tức bị một bàn tay có chút lạnh lẽo che lại, Inou cay đắng nhìn hắn, hai gò má phồng lên và ửng đỏ như thể đang thật sự tức giận. 

Drake hài lòng nở nụ cười, giơ tay bắt lấy tay anh thổi ra một luồng hơi nóng ủ lấy bàn tay Inou, vậy nhưng Inou vẫn giận dữ ôm khư khư lấy chiếc hộp của mình, phớt lờ hắn suốt chặng đường.

Họ lái xe đến nhà Nightingale. Từ xa, họ đã có thể nhìn thấy Julia đang đứng ở cổng sắt của trang viên, khi thấy Inou, cô bé liền nhiệt tình vẫy tay với anh.

"Anh Inou!"

Inou bước ra từ phía ghế phụ, sải chân dài ôm lấy cô bé vào lòng, còn quá khích bế cô bé lên xoay hai vòng trên không, khiến cô cười khúc khích sung sướng. 

Anh đặt Julia xuống, có chút chột dạ nói.

 "Không ấy em gọi anh là chú đi..."

Julia không hiểu cớ ra làm sao nhưng cô vẫn ngoan ngoãn nghe lời gật đầu. Drake theo sau đó ôm lấy hộp quà ra khỏi xe, mỉm cười rồi đưa cho Julia.

"Chú Inou đưa cho cháu." Hắn khom người quỳ một chân xuống xoa đầu Julia một cách ân cần, rồi nhẹ nhàng hỏi. "Nói thật cho chú, cháu có thích cái này không?"

Julia bĩu môi.

"Cháu không thích. Nhưng cháu thích anh Inou."

Drake lập tức nhìn Inou đang dương vẻ mặt đắc thắng, sau đó từ trong túi áo khoác lấy ra một bức ảnh có chữ ký siêu nét dưới bộ quân phục viền vàng của Drake kèm dòng chữ "Chúc Julia vui vẻ mỗi ngày".

Julia đón nhân với vẻ hết sức mong đợi, nhưng sau khi liếc nhìn nó thì nói với Drake một cách khó chịu.

"Chú ơi, cháu có thể đổi nó lấy ảnh của Adam được không?"

Đầu Drake đầy những dấu chấm hỏi.

"Adam là ai?"

Julia nhanh nhảu mở video tuyển dụng mới nhất của bộ quân sự thông qua thiết bị đầu cuối của mình, chỉ vào một Alpha trong video và nói.

"Là anh ấy."

Drake như bị sét đánh ngã xuống.

"Không phải cháu nói muốn ảnh của chú sao?"

Julia cúi đầu nhìn xuống đất, nhỏ giọng ấm ức đáp.

"Đó là chuyện mấy tháng trước... Adam đẹp trai quá, xin lỗi. Chú Drake, chú đừng tức giận nha."

Inou cuối cùng cũng không khống chế được biểu tình của mình, ngồi xổm trên mặt đất ôm bụng cười lớn. Anh cười vui vẻ đến nỗi hai má ửng hồng, lúc đứng dậy hai mắt vẫn còn dư âm long lanh ánh nước. 

Đã lâu Drake không thấy anh vui vẻ như vậy, giận cũng không giận nổi nữa, liền bất đắc dĩ chấp nhận sự thật mình đã không còn là nam thần của Liên Bang như ngày nào, cũng quyết định không duy trì hình ảnh nam thần nữa. 

Hắn hừ một tiếng khó chiu, xoa xoa mái tóc ngắn đen bồng bềnh của Julia.

"Đưa chúng tôi vào nhà tìm cha cháu nào."

Julia dẫn họ vào nhà, Nightingale đang đeo tạp dề cầm muôi múc canh nghe tiếng bước chân thì thò đầu ra khỏi bếp.

"Lão đại, ngài đến rồi." 

Sau đó, một Alpha cao lớn bước ra từ phía sau cậu ấy đối mặt với hai người họ. Người đó có khuôn mặt hiền hòa, mỉm cười đơn giản chào hỏi.

"Thiếu tướng, Thiếu tướng phu nhân, xin chào."

"Gọi Drake là được rồi. Tôi đã nói bao nhiêu lần là không cần khách khí." 

Thỉnh thoảng hắn vẫn ghé nhà Nightingale, đương nhiên cũng từng gặp Alpha và đứa con gái của Omega duy nhất trong Quân đoàn Silver Cross một hai lần. 

Inou theo phép lịch sự chào đáp lại rồi giới thiệu tên mình, sau đó thì theo lời mời ngồi xuống bàn ăn trưa cùng vợ chồng Nightingale. Julia trực tiếp trèo lên đùi Inou yên vị, ngoan ngoãn dùng bữa xong rồi liền chạy về phòng chơi. Nightingale nhìn Julia chạy đi, liền nặng nề thở dài.

"Tôi chẳng muốn nhìn thấy con bé lớn lên chút nào."

Drake dừng đũa, thản nhiên hỏi.

"Con cậu mới mười tuổi cậu đã bắt đầu lo chuyện bị phân phối rồi à?"

"Lão đại, ngài là Alpha, ngài chẳng hiểu gì cả." Nightingale thở dài. "Con tôi nó vẫn chưa có một người bạn nào là Alpha tốt, thật là bực bội."

"Đề nghị bãi bỏ Đạo luật phân phối Omega đang được soạn thảo." Drake bình tĩnh ném bom xuống. "Mặc dù tôi không biết sẽ mất bao nhiêu năm, nhưng chỉ cần phía dị nhân không phát động một cuộc chiến toàn diện nào, thì cho đến Julia trưởng thành, đạo luật đó nhất định có thể bị bãi bỏ, đừng lo."

Mặc dù Nightingale vẫn tỏ ra nghiêm túc nhưng cuối cùng cậu ấy cũng hít một hơi thật sâu và chấp nhận gật đầu. 

Vốn dĩ ban đầu Inou và Drake chỉ có dự định đến gặp Julia và cảm ơn cô bé vì đã luôn dành chút thời gian buổi tối để ở riêng với Inou, vậy nên bây giờ họ cũng đã gặp xong, cũng không nghĩ ở lại chơi hay cọ tiếp bữa tối nên nói lời tạm biệt gia đình Nightingale và rời đi.

Không biết nên sử dụng thời gian rảnh rỗi vào buổi chiều như thế nào, Drake chuyển hướng chở Inou đến công viên giải trí lớn nhất thủ đô và dành cả buổi chiều vui vẻ cùng nhau ở đó. 

Khi màn đêm buông xuống, họ lên vòng đu quay và ngắm nhìn khung cảnh cả thủ đô từ trên cao, xa xa là ánh đèn hòa cùng dòng người lấp lánh như những vì sao, thân nhiệt của hai người thân mật nương tựa vào nhau, Drake dịu dàng ôm vợ vào lòng, trịnh trọng nói.

"Văn kiện đã được gửi tới, ngày mai tôi sẽ rời đi để chuẩn bị cho sự thay đổi tuyến phòng ngự sắp tới. Khi trở lại, tôi dự định sẽ xin cha để được nghỉ phép một tháng, đến lúc đó chúng ta đi hưởng tuần trăng mật nhé?"

Hắn há miệng day nhẹ dái tai Inou, nhỏ giọng thì thầm.

"Ngài đã hẹn trước với em rồi. Tới lúc đấy đừng nói với em là ngài không thể nghỉ phép được nhé."

Inou quay đầu lại nhìn hắn, đôi mắt hiền lành trong veo đến mức phản chiếu được cả khuôn mặt nghiêm túc cùng dịu dàng của Drake ở đó. Hắn nghe xong liền mỉm cười và đáp.

"Được."

"Em yêu ngài."

"Tôi cũng yêu em."

Hoàn phiên ngoại 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#abo