Không thể trọn vẹn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.Duyên phận khiến đôi ta gần nhau, chẳng cần ngõ lời mà vẫn rung động. Nhưng anh lại khiến đôi ta xa nhau, chẳng cần lên tiếng mà vẫn chia ly. Vẫn yêu em như thế nhưng tim lại ngóng chờ một ánh mắt khác. Ngày chia xa, anh lại đến góc phượng xưa, gió đêm thổi lạnh tựa ngày ta hẹn ước, cánh hoa đung đưa trong gió tựa ngày ta bên nhau, từng giọt từng giọt mưa rơi ánh lên màu kỉ niệm thuở nào. Không còn em vẫn còn người ấy, nhưng sao cảm giác thật lạ chẳng như bên em. Bên em yên bình, ấm áp, chẳng ngại sóng gió phía trước, chẳng bận tâm bão tố phía sau, bởi vì có em là nhà. Thì ra con người là sinh vật dễ bị cám dỗ đến quên mất bên mình là ai. Nếu một lần quay trở lại, anh nhất định không để em rời xa, Go Minsoo...

2.Tôi không yêu anh từ cái nhìn đầu tiên, tôi không yêu anh bằng cách nhìn từ phía xa, tôi không yêu anh bằng cách ép buộc, tôi không yêu anh bằng cách mặt dày theo đuổi. Tôi chỉ đơn giản yêu anh trong trái tim này và bên anh những khi anh cần. Nhưng cuộc đời chẳng phải tiểu thuyết, tôi không phải nam phụ trong truyện mà ngây ngốc bên anh mãi, tôi càng không phải nam chính trong câu truyện của đời anh. Thế gian này người hạnh phúc nơi đâu cũng có, cớ sao lại không có tôi. Người thất tình cũng có khắp nơi, Lee Sung Jun chỉ là một trong số đó...

3.Trời và biển ngỡ hai đầu xa lạ nhưng lại chạm nhau nơi cuối chân trời, anh và em ngỡ hai người lạ nhưng tim lại chạm nhau từ những phút đầu. Khi trời trong, gợn sóng con con như nhịp tim của biển; khi trời bão, biển cũng ầm ầm dậy sóng không yên. Tim em cũng tựa biển, cứ rung động từng nhịp hướng về anh; anh lại như trời hờ hững mây trôi, cứ thế hờ hững mãi mãi xa. Lại một lần nữa, em lại ngồi đây nhìn về phía trời, nơi gió bụi trần khắc họa bóng hình anh, Seon Yein...

4.Tôi chẳng phải Romeo, em cũng chẳng phải Juliet, ta không thể bỏ lại sau lưng tất cả mà ra đi. Tôi chẳng thể can đảm vứt bỏ gánh nặng gia đình mà đến bên em, em cũng chẳng thể vứt bỏ sự nghiệp mà về bên tôi. Nếu tôi quay đầu lại phía sau chắc chắn là ánh mắt đượm buồn sau lời ly biệt, là dáng hình cô liêu trong gió hong khô đôi mắt lệ. Đừng khóc, Lee Hwanhee, ta xa nhau thật rồi. Đừng chờ đợi, Hwanhee, ta không thể quay lại...

5.Chẳng hiểu vì sao biết bao người trên thế gian, cũng không thể làm tan biến bóng hình em. Muốn quên đi những gì muốn buông, muốn nắm, muốn níu giữ từ em nhưng lại mãi vấn vương. Dặn lòng đừng nhìn lại phía sau, phía sau là nỗi đau, là hoài niệm về một người rời đi không lời từ biệt , thế nhưng lại chẳng thể rũ bỏ khỏi tâm trí anh một bóng hình. Một bóng hình mang tên em, Lee Dongyeol...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro