Buổi hẹn hò thứ tư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cậu đợi ai thế?"

"Đợi người yêu của tôi quay lại."

"Người yêu của cậu đi đâu vậy?"

"Tôi không biết. Nhưng cô ấy bảo tôi đợi cô ấy."

"Ngày này hai năm trước, tai nạn trên con đường đó đã cướp đi mạng sống của một người con gái."

"Ồ."

"Cậu là người đã đâm chết cô ấy. Nhớ không?"

"..."

"Bây giờ không nhớ cũng không sao. Cậu còn rất nhiều thời gian để mà nhớ lại đấy. Tất nhiên là trong bệnh viện tâm thần rồi."

...

Cự Giải sẽ không bao giờ có thể quên được ngày hôm ấy.

Để nói đây là một kế hoạch được sắp đặt từ trước thì lại không logic. Một người bình thường, không tài không địa vị như cậu thì có cái gì để mà hãm hại?

"Biết đâu yêu quá hóa cuồng. Dù sao cậu cũng được cái mặt đẹp mà. Đừng liếc xéo tôi. Chính cậu cũng biết điều này. Bác sĩ phụ trách cậu cũng phải đầu rơi máu chảy mới được phân việc chăm sóc cậu đấy."

"Sao cô lại ra ngoài này được?"

"Vì tôi không điên."

"Còn tôi không thể ra ngoài."

"Vì 'người đó' không cho phép cậu ra. Được rồi. Cho tôi câu trả lời."

Cự Giải nghiên đầu nhìn Kim Ngưu. Vẫn khuôn mặt lạnh tanh ấy. Cậu trai tự hỏi, liệu cô ta có biết cười là gì không?

"Tôi biết, nhưng tôi không, vì nó chẳng đem lại lợi ích."

"Cậu có thể đọc được suy nghĩ?"

"Không, tôi đoán mò."

"Nếu tôi đồng ý, cậu sẽ trả lại cuộc sống bình yên cho tôi sao?"

"Tôi có lấy đâu mà trả? Tôi sẽ không nói trước chuyện không chắc chắn. Nhưng tôi hứa, tôi sẽ cố hết sức đem lại cuộc sống bình thường cho cậu, nếu cậu đồng ý hợp tác."

"Tôi có thể tin cậu không?"

"Ai biết cậu. Tự nghĩ đi, tôi có phải 10 vạn câu hỏi đâu mà cứ đặt nghi vấn với tôi chèn!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro