Bài ca thứ sáu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cùng hát một bài ca ngẫu nhiên.

Những vần nhạc không bao giờ theo nhịp.

Tiết tấu hỗn loạn mang lại sự đau nhứt.

Nhưng đổi lại tâm hồn ta thư thái lạ kỳ.

Ô la la, cùng hát lên bài ca của riêng ta.

Chợt thấy lòng chặn lại đau nhói.

Chợt nghe thấy tiếng mưa xối xả ta lại buồn.

Chợt ngày nắng oi ta lại hờn.

Ô la la, hát lên bài ca của riêng ta.

Và rồi muộn phiền sẽ trôi xa.

Ô la la, cùng hòa vào điệu nhạc.

Và rồi ta chẳng còn biết lạc lõng là gì.

Ô la la, ô la la.

Khi những kẻ điên cất tiếng hát.

Là lúc dạ tiệc bắt đầu.

Ô la la, cùng ta hòa ca nào.

Và rồi sẽ chẳng ai cảm nhận được nỗi đau nơi trái tim lạ kỳ."

...

"Kim Ngư, là tên của em?"

"Tôi tưởng hồ sơ bệnh án đã ghi rõ ràng. Một câu hỏi thừa thải. Muốn làm quen thì cứ nói, tôi cũng không ngại."

Xà Phu ngại ngùng gãi gãi cái đầu được cạo trọc lóc của mình. 02 quả là thẳng tính y như lời đồn. Bất quá, anh thích thế nha.

"Việc này, tôi nghe bảo em không chịu xuất viện. Là vì sao thế?"

"Vì tôi chưa hết bệnh."

"Nhưng hồ sơ bệnh án hiện tại của em đã kết luận em hoàn toàn khỏi bệnh rồi!"

"Tôi cảm thấy tôi chưa hết bệnh."

"Theo tôi nghĩ, nếu cứ tiếp tục ở đây em sẽ bệnh thật đấy. Sao em không thử ra ngoài cùng tôi nhỉ?"

"Anh chỉ đang muốn hẹn tôi thôi phải không. Tôi không thích vòng vo."

"À thì. Em biết đó, tôi chỉ muốn được đơn độc với em một ngày thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro