09

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

trên sảnh bệnh viện có một bóng dáng cao cao ngồi im như tượng ở khu ghế chờ không khỏi thu hút ánh nhìn của tô hạ anh. người con trai có mái tóc ngắn màu nâu nhạt, khuôn mặt trắng nõn tuấn tú mang lại cảm giác trẻ trung tuỳ ý dễ thấy ở thanh niên khiến hạ anh không nhịn được mà lén lút nhìn trộm. gương mặt còn mang theo vẻ đẹp đông á khiến cậu hoàn toàn nổi bật giữa những người da trắng mắt xanh ở đây.

hôm qua cô mới chia tay người yêu bốn năm rồi đi nhậu say sưa đêm muộn mới về mà sáng nay lại phải làm ca sớm nên người vô cùng uể oải, nhưng nhờ cậu trai kia, bao mệt mỏi như được xua tan, đến cả chuyện bị cắm sừng cũng sớm quên sạch.

sáng nay vừa đúng giờ bệnh viện mở cửa là cậu ấy đã vào luôn rồi, cộng thêm gương mặt sáng sủa kia nên tô hạ anh đặc biệt chú ý tới. vì cô là lễ tân nên biết được một số điều khi cậu tới đặt lịch khám như cậu trai nọ là beta, tên mai song tử, ngoài ra lại còn là đồng hương với cô nữa chứ! nghĩ như vậy khiến hạ anh không khỏi phấn khích, người đông á ở hà lan không khó kiếm nhưng người cùng quê, lại còn đẹp trai thì vô cùng hiếm.

tên bạn trai cũ hôm qua còn làm cô khóc sướt mướt sớm đã bị tô hạ anh đá ra khỏi đầu, hiện giờ cô chỉ nghĩ có nên mạo muội xin cách thức liện lạc song tử hay không. nếu để sếp biết được thì cô chết chắc. lúc cô mải mê suy nghĩ thì người ta đã vào phòng khám luôn rồi.

mãi đến giữa trưa song tử mới bước chân ra ngoài. cậu đứng ngoài cửa phòng khám, vẻ mặt bần thần nhìn tờ giấy còn thơm mùi mực in, trên mặt giấy nổi bật một hàng chữ đỏ 'kết quả phân hoá: omega ( lặn )'. cậu lật đi lật lại tờ giấy xem mấy lần khiến nó trở nên nhăn nhúm, chốc chốc lại cầm điện thoại ngập ngừng muốn gọi cho ai đó rồi lại thôi. song tử cứ lặp đi lặp lại hành động ấy nửa giờ đồng hồ làm tô hạ anh đang lén lút quan sát cũng thấy tò mò. nhưng cô cũng chỉ là một nhân viên lễ tân bình thường, cô không có quyền can thiệp vào chuyện riêng của bệnh nhân.

tuy vậy nhưng cô vẫn ra chỗ song tử, rất tự nhiên mà hỏi thăm:

"anh cần giúp gì không ạ?"

song tử giật mình, bộ dạng có hơi đề phòng, khi nhìn thấy bộ đồng phục trên người hạ anh thì mới dần gỡ bỏ lớp cảnh giác đi. cậu ậm ừ mất một lúc rồi mới chậm chạp đáp lời:

"à, tôi mua thuốc theo đơn kê của bác sĩ thì lấy ở đâu được ạ?"

"dạ mời anh theo tôi nhé." tô hạ anh nhanh nhẹn đáp rồi dẫn đường cậu tới khu bán thuốc, trên đường đi cô vừa sốt ruột xem đồng hồ vừa chậm rì chậm rịt đi, cố để đi lâu nhất có thể. trong đầu cô đã sớm nảy ra ý tưởng, chỉ cần hết ca của cô thì sẽ ngay lập tức xin số cậu trai kia, như vậy sẽ không bị sếp mắng nữa!

liếc thấy đồng hồ còn hai phút nữa là tan ca, hạ anh đứng trước quầy thuốc chỉ cho song tử rồi chưa đợi cậu kịp cảm ơn liền ngay lập tức chạy đi thay đồ ngay. cô phải tranh thủ ba mươi phút nghỉ giữa ca để làm quen người đẹp!

tô hạ anh thay quần áo trong tức khắc rồi phi đến quầy thuốc ngay nhưng không còn thấy song tử ở đó nữa. cô gấp gáp hỏi người bán thuốc ở đó thì biết được cậu vừa đi rồi, có lẽ vẫn đang ở cổng bệnh viện. chỉ nghĩ đến thế hạ anh đã chạy ngay ra ngoài, ngó nghiêng tìm hình bóng người đẹp.

khi đã thấy song tử trong tầm mắt cô liền mạnh dạn tiến tới, khẽ đập vào vai cậu.

"ah... lễ tân bệnh viện phải không nhỉ?" song tử hơi giật mình quay sang nhìn cô gái phía sau mình, khi thấy gương mặt quen quen thì nheo mắt nhớ lại một lúc vì bây giờ hạ anh đã không còn mặc bộ đồng phục bệnh viện nữa và cậu thì không giỏi nhớ mặt người khác.

"hì đúng rồi." hạ anh cười tươi để lộ hàm răng niềng trông càng thêm nổi bật, cô ngước lên nhìn cậu trai cao hơn mình nửa cái đầu mà nói tiếp "tớ thấy tình trạng của cậu khi nãy không ổn lắm, cậu không sao chứ?"

"tôi không sao, cảm ơn đã quan tâm." song tử nghe thấy tiếng mẹ đẻ liền thuận miệng trả lời lại bằng tiếng việt, mãi mới nhận ra mà ngạc nhiên hỏi lại cô "cậu cũng là người việt à?"

"đúng rồi hehe." hạ anh nhìn vẻ mặt của song tử, trong lòng nín cười thành tiếng, cậu trai này dễ thương quá, chính xác là gu cô rồi.

"thế cậu tìm tô- tớ có gì không?" như sợ mình để lộ vẻ mặt kì cục, song tử lập tức chuyển hướng câu chuyện.

"à... tớ có thể xin cách thức liên lạc với cậu không á?" hạ anh vào vấn đề ngay lập tức, chớp chớp đôi mắt nhạt màu mà hỏi.

mai song tử cũng gọi là có tiếng ở trường, gương mặt còn thuộc loại ưa nhìn nên cả trai lẫn gái đều rất có thiện cảm với cậu. tuy nhiên cậu lại là bạn của phạm ma kết, mỗi khi ai có ý định tỏ tình hay muốn làm quen với song tử thì đều nhận được ánh nhìn không mấy vui vẻ của cậu ấm nọ. vì thế nên vẫn chưa có ai đủ dũng cảm trực tiếp làm quen với cậu như hạ anh cả, chuyện này trực tiếp làm song tử có chút bối rối không biết đáp lại sao.

"hôm nay thấy cậu có vẻ không ổn, tớ làm ở bệnh viện, có thể giúp cậu nhiều đó!"

mặc dù chỉ là nhân viên lễ tân thôi.

câu này tô hạ anh không nói ra.

mai song tử thấy vòng bạn bè mình ở nơi đất khách quê người này quả ít thấy thảm thương, ngoài phạm ma kết và một cậu bạn cùng phòng ra thì chả có ai dù đã sang đây được ba năm.

"được." song tử gật gật đầu, nhận lấy điện thoại hạ anh đưa cho cậu rồi nhập một dãy số vào "số điện thoại của tớ đây."

vừa dứt lời đột nhiên song tử bị một người kéo về phía sau, trực tiếp giãn khoảng cách với tô hạ anh. cậu loạng choạng giữ thăng bằng bằng cách bám vào cánh tay người nọ, ngước lên nhìn mới nhận ra là ma kết.

nhưng sao hắn lại xuất hiện ở đây? cậu không muốn hắn phát hiện chuyện mình đã phân hoá thành omega đâu!

"sao cậu lại ở đây ma kết?" song tử buông tay ra khỏi người ma kết, bập bẹ hỏi.

"câu đó để tôi hỏi cậu mới phải." ma kết nhìn cánh tay mình vừa bị song tử bám chặt lấy giờ đã bị người ta buông ra rồi lại nhìn cậu.

"tôi đau bụng nên đi khám thử." cậu chột dạ nắm chặt bọc thuốc trong tay mà trả lời.

"có vấn đề gì không?"

"uống chút thuốc và nghỉ ngơi là sẽ khỏi thôi." cậu đáp qua loa cho có, cười gượng trả lời ma kết, vì căng thẳng và mới phân hoá nên song tử chưa kiểm soát được pheromone dẫn tới vô tình tiết ra pheromone mùi hạt dẻ, dù là mất kiểm soát nhưng do là omega lặn nên mùi hương không quá rõ mà chỉ thoang thoảng. dù thế vẫn không qua mắt được ma kết. nhưng song tử trước giờ trong mắt ma kết là beta nên hắn vô tình mặc định tô hạ anh- cô gái đang đứng cạnh song tử là omega.

"tôi đã nói cậu nghỉ ngơi đủ rồi cơ mà, cứ để người khác lo lắng là sao?" ma kết hơi nhíu mày nhìn cậu, giọng điệu hết sức ôn nhu, dịu dàng rồi lại quay sang nhìn hạ anh, giọng điệu trở nên khác đi "ai đây?"

"đây là... bạn tôi." song tử nghĩ một lúc rồi đáp, chắc mới quen năm phút cũng được tính là bạn nhỉ?

tô hạ anh từ nãy đến giờ âm thầm quan sát hai người, dù là beta nhưng vẫn nhận ra sự mạnh mẽ của ma kết đến từ alpha. cô cũng đã nhận ra người này cũng là đồng hương với mình, tuy vậy nhưng trên gương mặt lại không mang vẻ đông á nào mà thay vào đó là các đường nét sắc bén cùng với đôi mắt xanh, trông vừa phóng khoáng, nam tính lại vừa lịch lãm.

tuy vẻ đẹp lai của hắn rất thu hút ánh nhìn nhưng tô hạ anh vẫn thích nét mềm mại của song tử hơn.

"ồ..." ma kết chỉ ồ lên một tiếng dài, không nhìn cô quá nửa giây liền cầm tay song tử muốn kéo đi "cậu khám xong rồi thì chúng ta về đi, bài tập nhóm chưa xong đâu."

"hả à ờ..." song tử lóng nga lóng ngóng chưa hiểu chuyện gì, chỉ ậm ừ bước theo ma kết, trước đó còn không quên quay đầu lại chào tạm biệt tô hạ anh.

"về tớ sẽ liên lạc với cậu, nhớ để ý máy nhé!" hạ anh vô tư nói lớn với cậu đang xa dần mà không hề để ý ánh mắt của ma kết.

phía này, hai người lôi lôi kéo kéo nhau một hồi mới lên được xe. mùi hương hạt dẻ thơm ngọt chưa hết khiến ma kết không khỏi cau mày. im lặng một lúc, hắn gục đầu lên vô lăng, nghiêng đầu nói:

"lần sau đau ốm gì thì bảo tôi biết chưa?"

giọng điệu có phần giận dỗi lại như làm nũng khiến trái tim song tử mềm nhũn. nhưng cậu đâu thể nói cho ma kết biết được rằng mình đã phân hoá thành omega chứ, một khi chuyện này lộ ra cậu sợ hắn sẽ bỏ rơi cậu mất.

"ừm tôi biết rồi." cậu gật đầu lấy lệ, như nhớ ra gì đó lại nói tiếp "à phải rồi, lần này cậu về nước bao lâu vậy?"

"có lẽ phải hai tuần đấy, nhà tôi dạo này đang hơi căng thẳng." ma kết nghĩ đến chuyện gia đình mình thì bỗng lại thấy nhức đầu, khẽ liếc song tử một cái rồi nói "cậu ở đây nhớ phải ăn uống, nghỉ ngơi đầy đủ đấy."

"tôi có phải trẻ con đâu mà nhắc hoài." song tử khúc khích cười, trong lòng thầm thấy nhẹ nhõm.

do mới phân hoá nên kì phát tình đầu tiên của cậu sẽ rất khó khăn, thật may là nó rơi trúng vào lúc ma kết về nước, lại còn là hai tuần nữa nên cậu nghĩ mình sẽ qua mắt được ma kết lần này.

nhưng cậu đâu có biết, hai người không chỉ không gặp nhau trong hai tuần mà mãi tới vài năm sau mới có cơ hội tái ngộ, nhưng là trong tình huống cậu không mong muốn nhất.



***

tô hạ anh là nhân vật sẽ chứng kiến hầu hết chuyện tình cảm của ma kết và song tử và cũng là nhân vật trực tiếp liên quan tới tuyến tình cảm hai người nhoé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro