ENHYPEN - Lee Hee Seung - Heeseung (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày từng ngày trôi qua, bạn được Heeseung tín nhiệm hơn từng ngày từ tính cách và phong thái làm việc của bạn, anh cũng thường hay đưa con trai của mình đến văn phòng để gặp bạn, niềm hạnh phúc trên gương mặt của Nero không phải bàn cãi nữa vì mỗi lần gặp bạn cậu lại hò reo thích thú như một chú con đáng yêu.

Hôm nay, Heeseung ở lại công ty để tăng ca, anh để Nero ở nhà cùng với bảo mẫu, Nero quấy khóc liên hồi đòi bố mình về nhà nhưng công việc chất đống khiến anh không thể chiều theo tâm ý của con trai. Tiếng khóc và tiếng la hét dữ dội liên tục vang lên qua điện thoại di động khiến anh cũng bồn chồn.

Hết cách anh bèn nảy lên ý tưởng gọi cho bạn, anh trấn an Nero trông chốc lát trước khi cúp máy để gọi cho bạn, một chút lo lắng và ngượng ngùng khi anh đợi tiếng trả lời từ đầu dây bên kia. Trong lúc này đồng hồ vừa điểm 7h30 tối, bạn đang ngồi ở sofa nhà mình và xem xét những hồ sơ xin việc mới của công ty, bạn chăm chú vào laptop của mình thì bị tiếng điện thoại làm phân tâm. Bạn đặt chiếc laptop lên bàn khách và chộp lấy chiếc điện thoại của mình, một dòng chữ *SẾP* nhấp nháy hiện lên khiến bạn bối rối.

"Dạ tôi nghe!" – Bạn nhẹ nhàng nhấc máy.

Giọng nói dịu dàng từ đầu dây bên kia khiến Heeseung đứng hình trong giây lát, anh hằng giọng một chút trước khi mở lời: "Là tôi! Thật ngại khi làm phiền cô giờ này! Tôi đang ở công ty tăng ca! Nero đang quấy khóc ở nhà, tôi không biết phải giải quyết thế nào nên mới gọi cho cô!"

Bạn ngay lập tức hiểu ra tình hình liền đứng dậy và đi vào phòng ngủ của mình để thay đồ, bạn vừa nghe điện thoại vừa lấy quần áo từ trong tủ ra: "Tôi hiểu rồi! Tôi sẽ đến xem Nero như thế nào? Sếp yên tâm!"

"Cảm ơn cô! Yuri!" – Một tiếng thở phào nhẹ nhõm thoát khỏi môi anh khi nghe lời đồng ý từ bạn. Anh tiếp tục đáp lời: "Tôi sẽ nhắn địa chỉ cho cô! Làm phiền cô rồi!"

"Dạ không sao! Anh đừng lo!"

Sau khi ngắt máy, bạn nhanh chóng thay một chiếc váy hoa dài qua đầu gối nhẹ nhàng, bạn mặc áo khoác và rời khỏi nhà, bạn bắt chiếc taxi gần đó để đến nhà anh. Sau 20 phút cũng đến nơi, bạn bước xuống xe đứng trước một chiếc cổng đen lớn, một trong hai người đàn ông gác cổng tiến đến chỗ bạn và lên tiếng.

Giọng anh ta nghiêm nghị và trầm khàn nhưng cũng thể hiện sự tôn trọng với bạn: "Chào cô! Cô là cô Park phải không?"

Bạn còn hơi bối rối trước cảnh tượng trước mắt, bạn khẽ gật đầu: "Vâng là tôi! Anh Lee là sếp của tôi!"

"Tôi đã nghe lời căn dặn từ ông chủ!" – Anh ta lùi lại phía sau và nhường đường cho bạn: "Mời cô Park đi theo tôi!"

Bạn nhẹ nhàng gật đầu và đi theo anh ta, cảnh cổng đen từ từ mở ra theo hiệu lệnh để lộ một căn biệt thự hai tầng rộng lớn sang trọng bên trong, xung quanh là những bức tường cao chót vót như ngăn cách với thế giới bên ngoài. Đi thêm vài bước bạn được một vị quản gia lớn tuổi chào đón một cách trang trọng, ông ta cúi đầu chào bạn và đưa bạn vào bên trong căn biệt thự xa hoa.

Vừa bước vào cửa, tiếng khóc của Nero ngay lập tức đập vào tai bạn, bạn đưa mắt dò xét xung quanh để tìm vị trí nơi tiếng khóc phát ra. Một cơ thể tí hon run rẩy theo từng cơn nấc đang ngồi trên chiếc thảm lông mắc tiền, bạn nhanh chóng bỏ chiếc túi xách của mình lên chiếc ghế sofa lớn và tiến đến gần Nero.

"Nero à!" – Bạn nhẹ nhàng quỳ xuống thảm và nhìn vào cậu bé.

Nero nghe thấy tiếng gọi nhẹ nhàng của bạn, cậu liền khóc òa lên và lao vào vòng tay của bạn: "Mommy... hic... Mommy..."

Tiếng nấc từ cậu khiến bạn đau lòng, bạn vổ về tấm lưng nhỏ: "Được rồi! Đừng khóc nữa! Cô ở đây! Cô ở đây với con rồi!"

"Mommy... Mommy..."

Bạn ôm chặt Nero trong ngực mình, liên tục vổ về trấn an cậu bé, bạn đưa mắt lên nhìn hai người bảo mẫu đang quỳ đối diện mình, trông họ cũng cực kỳ lo lắng và bối rối trước sự quấy khóc của Nero. Bạn nhẹ nhàng mở lời: "Tôi được anh Lee gọi đến để chăm sóc Nero!"

Họ nhẹ nhàng gật đầu và từ từ đứng dậy, họ vẫn ở đó để quan sát tình hình và sẵn sàng giúp đỡ nếu bạn cần. Lúc này Nero đã dần bình tĩnh trở lại, mùi hương tỏa ra từ người bạn khiến cậu an tâm và thoải mái hơn hẵn, cậu níu chặt lấy chiếc áo cardigan của cô và nấc nhẹ.

"Sao bây giờ Mommy mới đến?" – Cậu lùi lại và nhìn vào mắt bạn bằng đôi mắt ngấn nước đỏ hoe.

Bạn dùng ngón cái lau đi những giọt nước mắt và nhẹ nhàng thì thầm: "Cô xin lỗi! Cô ở đây với con rồi! Nero ngoan đừng khóc nữa nhé!"

Nero ngoan ngoãn vùi mặt vào ngực bạn và lập tức nín khóc ngay, tiếng quấy khóc ban đầu được thay thế bởi tiếng nấc nhẹ thi thoảng của cậu, ngay lúc đó bạn bế Nero trong tay và nhanh chóng đứng dậy đi về ghế sofa. Hai người bảo mẫu vẫn đứng đó lẵng lặng quan sát cảm xúc của Nero liền lập tức ngạc nhiên và bối rối, phản ứng giữa bạn và Nero quả thật chẳng khác gì mẹ con. Nero dần dần vui vẻ trở lại, cậu bé ôm chiếc xe mô hình cỡ lớn mà bạn đã tặng cùng với con khủng long đồ chơi mà cậu thích nhất và chơi cùng bạn, tiếng cười khúc khích và nụ cười mãn nguyện kéo dài trên gương mặt ngây thơ đáng yêu.

Một lát sau, một trong hai người bảo mẫu nhẹ nhàng lên tiếng với bạn sau khi cô ấy liếc nhìn đồng hồ: "Thưa cô! Đã quá giờ cho cậu Nero đi ngủ rồi!"

Bạn nhìn cô ấy sau khi nhìn đồng hồ, đã gần 9h tối, bạn khẽ gật đầu và quay lại nhìn Nero: "Nero! Tời giờ đi ngủ rồi! Chúng ta đi ngủ nhé!"

Nero ngay lập tức gật đầu, cậu đứng dậy khỏi ghế sofa và lao vào ngực bạn: "Đi ngủ! Đi ngủ thôi!"

Bạn bế cậu đứng dậy rời khỏi phòng khách và tiến đến phòng ngủ của cậu theo chỉ dẫn của cô bảo mẫu, tận dụng cơ hội bạn được ngắm nhìn toàn bộ khung cảnh bên trong căn biệt thự, nội thất được trang trí đơn giản nhưng cũng đầy ấm cúng. Vào bên trong phòng Nero, căn phòng lớn được trang trí một cách tinh nghịch hơn phù hợp với Nero, bạn bế cậu đến chiếc giường và đặt cậu nằm xuống với sự trợ giúp từ hai người bảo mẫu tận tình.

Nero nhìn lên bạn và dịch chuyển người sang một bên: "Mommy ngủ với Nero nhé! Nero muốn một cái hôn chúc ngủ ngon và một câu chuyện cổ tích!"

Bạn mĩm cười nhẹ rồi nhìn hai người bảo mẫu, họ hiểu ý liền rời khỏi phòng. Trong phòng lúc này chỉ còn có bạn và Nero, bạn tiến đến kệ sách tí hon bên cạnh, lấy ra một cuốn sách và trèo lên giường nằm cạnh cậu. Cậu ngay lập tức chui vào lòng bạn, đầu cậu tựa lên cánh tay bạn trong khi ánh mắt chờ đợi câu chuyện cổ tích từ bạn.

Bạn từ từ lật cuốn sách ra ở một trang bất kỳ, giọng nói êm dịu bắt đầu câu chuyện cổ tích đáng yêu cho trẻ con, Nero cuốn theo từng câu chữ lâu lâu cậu lại lên tiếng thắc mắc và cứ thế chìm vào giấc ngủ rất nhanh, kết thúc câu chuyện bạn liếc xuống nhìn cơ thể bé nhỏ cuộn tròn trong lòng mình, tiếng thở nhẹ nhàng cùng lồng ngực phập phồng, đôi môi hơi hé mở và cả tiếng ngáy nhỏ khiến bạn không thể không cảm thấy thích thú.

Bạn đặt cuốn sách lên chiếc tủ đầu giường và tắt đi chiếc đèn, khi bạn vừa định rời khỏi giường thì Nero ngay lập tức siết chặt lấy chiếc áo cardigan của bạn để ngăn cản, tiếng ngân nhỏ phát ra từ đôi môi khiến bạn đông cứng tại chỗ, bạn đành quay lại vị trí ban đầu và nằm yên để vỗ nhẹ vai Nero. Một lát sau, đôi mắt bạn cũng dần nặng trĩu bạn đành chấp nhận cho phép mình chìm vào giấc ngủ vì Nero nắm chặt lấy áo bạn chưa chịu buông tay.

Hơn một tiếng sau, Heeseung hoàn thành xong công việc của mình ở công ty, anh dọn dẹp lại bàn làm việc của mình và sau đó cầm lấy chiếc áo vest rời khỏi văn phòng. Anh xuống hầm đổ xe và liếc nhìn chiếc đồng hồ đeo tay mắc tiền của mình, gần 10h30 anh nhanh chóng vào trong xe và rời khỏi tòa nhà.

30 phút sau anh về đến nhà, anh rời khỏi xe và đưa chìa khóa cho vệ sĩ của mình, người vệ sĩ nhận lấy chìa khóa từ anh, anh ta giúp anh đỗ xe vào garage trong khi anh đi vào nhà. Không gian tĩnh lặng bên trong căn biệt thự được thay thế bởi tiếng chào từ vị quản gia, Heeseung khẽ gật đầu với ông sau khi anh chú ý đến đôi giày thể thao thoải mái của cô từ kệ giày.

"Cô ấy vẫn còn ở đây?" – Anh thì thầm với chính mình.

"Cậu nói sao ạ!?" – Vị quản gia bước đến phía trước một chút và chăm chú vào anh.

Heeseung phân tâm nhìn vào ông ấy, anh lắc đầu bỏ chiếc áo vest trên chiếc ghế sofa và đi vào bên trong, anh đứng trước cửa phòng con trai mình, anh cẩn thận vặn tay nắm cửa và đi vào, căn phòng tĩnh lặng chỉ tràn ngập tiếng thở nhẹ nhàng của bạn và tiếng ngáy nho nhỏ thi thoảng của Nero, anh nhờ vào ánh sáng yếu ớt từ chiếc đèn ngủ và ánh sáng bên ngoài để quan sát hai người.

Cảnh tượng yên bình này làm xua tan mọi áp lực hiện có trong đầu anh, anh tiến thêm vài bước nữa trước khi dừng lại ở bên cạnh chiếc giường, anh lặng lẽ quan sát bạn ôm con trai anh trong vòng tay và ngủ ngon khiến anh không thể kìm lòng nổi. Ngay tại thời điểm này, anh muốn đưa tay ra chạm vào bạn, cảm nhận hơi ấm từ bạn, cách lồng ngực bạn nhấp nhô nhẹ nhàng khi đang ngủ khuấy động một cảm giác kỳ lạ trong anh.

Anh từ từ đi vòng sang phía đầu giường bên kia, anh cúi xuống vuốt ve mái tóc của con trai mình trước khi cẩn thận gỡ tay bạn ra khỏi người Nero, anh bế Nero đến chiếc cũi ở bên cạnh giường và đặt xuống, anh cúi xuống hôn lên trán con trai anh và đắp một chiếc chăn mỏng lên người cậu.

Heeseung quay lại bạn, anh nhìn bạn một lát sau khi quyết định bế bạn lên, anh bế bạn một cách dễ dàng như bạn không hề nặng chút nào, hơi ấm tỏa ra từ cơ thể bạn khiến cơ thể anh râm rang trong giây lát, anh khẽ lắc đầu và rời khỏi phòng Nero. Anh bế bạn thông qua chiếc hành lang trước sự ngỡ ngàng bối rối từ người quản gia và vài người giúp việc trong nhà. Anh bế bạn vào trong phòng ngủ dành cho khách. Căn phòng được trang trí tối giản dành cho những người ngoài khi qua đêm tại nhà anh.

Anh nhẹ nhàng đặt bạn xuống giường và kéo chăn cẩn thận đắp cho bạn, cảnh tượng bạn nằm ngủ trên chiếc giường hoàn toàn ngây thơ và dễ bị tổn thương, khiến anh không thể kìm nổi sự ham muốn muốn chiếm lấy bạn ngây lập tức, biến bạn thành của anh một cách hoàn toàn.

Anh hít thở một hơi thật sâu và lùi lại, anh lắc đầu để trấn an cảm xúc bên trong mình: "Không được! Bình tĩnh nào!" – Anh thì thầm với chính mình nhìn vào cơ thể bạn đang nằm đó một cách ngoan ngoãn như mời gọi anh chiếm lấy.

Heeseung đưa tay lên vuốt những lọn tóc của mình, anh tháo chếc cà vạt đầy nam tính và cởi bỏ vài chiếc cúc áo để lộ cơ ngực săn chắc của mình, anh hít một hơi nửa cố gắng lấy lại bình tĩnh và sự lạnh lùng vốn có của anh. Anh nhanh chóng tắt chiếc đèn ngủ và rời khỏi phòng ngủ của khách và quay về phòng ngủ chính.

Sáng hôm sau, anh tỉnh dậy từ rất sớm vì không thể ngủ ngon vào đêm qua, anh nhìn đồng hồ mới 6h kém, anh ngồi dậy vươn vai uể oải, anh chợt nhận ra hôm nay là cuối tuần, anh vào phòng tắm vệ sinh cá nhân sau khi ra phòng khách và nhâm nhi ly cà phê quen thuộc từ người giúp việc.

Một lát sau, anh nhìn đồng hồ lần nữa, anh nhận ra bạn có thể đã thức dậy, anh dạo bước qua hành lang hướng đến phòng ngủ cho khách, anh nhẹ nhàng gõ cửa để xác nhận bạn đã thức dậy hay chưa, sau khi không nhận được phản hồi nào, anh cẩn thận vặn tay nắm cửa và đi vào bên trong.

Anh tựa lưng vào cửa và nhìn bạn vẫn đang ngủ yên trên chiếc giường, anh không cam tâm nhìn bạn ngủ ngon như vậy trong khi đêm qua anh đã mất ngủ như thế nào vì cảm xúc hỗn loạn của mình, chính bạn đã gián tiếp khiến anh khó xử như vậy, một nụ cười tinh nghịch kéo dài trên khóe miệng anh khi anh vừa nảy lên một ý tưởng để trêu chọc bạn.

Một lát sau, bạn bị đánh thức bởi ánh nắng nhẹ nhàng từ cửa sổ, bạn cựa quậy và hít hà mùi hương xung quanh mình, một cảm giác lạ lẫm tràn ngập quanh mũi bạn, đây không phải mùi hương trong phòng Nero đêm qua. Bạn từ từ mở mắt và bối rối đảo mắt quanh căn phòng xa lạ trước khi một sự ngạc nhiên nhanh chóng thay thế khi bạn nhìn thấy anh đang đứng ở cửa mình bạn chằm chằm.

Heeseung thích thú trước phản ứng ngạc nhiên của bạn, đây là cảm xúc anh mong muốn nhìn thấy ở bạn khi bạn nhìn thấy anh, anh đẩy người ra khỏi thành cửa, khoanh tay trước ngực khi anh tiến lại gần chiếc giường.

Cái nhếch mép kéo dài ở khóe miệng anh: "Ngủ ngon chứ người đẹp?"

"Huh?" – Bạn bối rối nhìn vào anh, đảo mắt lung tung để nhớ đến sự kiện đêm qua. Bạn ngơ ngác nhìn xuống người mình thấy y phục vẫn còn nguyên, một chút nhẹ nhõm hiện lên trên giương mặt.

Anh nhếch mép cười khẩy, hiểu rõ bạn đang nghĩ gì, anh chống tay lên gường và nhìn bạn bằng ánh mắt ẩn ý đầy săn mồi: "Tôi cá là đêm qua... tôi đã khiến cơ thể em đã rất mệt mỏi phải không?"

"Gì cơ? Đêm qua... chúng ta...?"

Ánh mắt hoảng loạn giọng nói nghi ngờ của bạn trước lời nói ẩn ý của Heeseung khiến anh không thể không cảm thấy thỏa mãn, anh biết mình đã thành công khiến bạn bối rối, ít nhất là như vậy.

"Sao thế? Em không nhớ gì sao? Sau những sự kiện mãnh liệt đêm qua? Em khiến tôi buồn đấy!"

Dù có làm gì cũng không thể che giấu sự bối rối và hoảng loạn của bạn thông qua đôi mắt chữ A mồm chữ O. Bạn nhìn anh lần nữa vẫn chưa tin được những gì mình đang nghe và đang tưởng tượng.

"Sao có thể! Tôi nhớ... đêm qua..."

"Sao vậy? Không thể sao? Đêm qua đúng là đêm mãnh liệt của tôi! Tôi sẽ không quên đâu! Cảm ơn em!" – Anh đứng thẳng dậy và quay lưng lại bước đi để bạn ngồi trên giường với sự bối rối.

Anh thầm cười trong lòng vì ý tưởng của mình đã thành công tuyệt đối, cách bạn hoảng loạn khiến anh thỏa mãn đến mức nhảy cẫn lên, anh không nghĩ rằng em lại dễ dàng bị anh trêu chọc đến mức như vậy, ánh mắt chăm chú nhìn anh đôi môi hơi hé mở thật khiến anh muốn lao vào chiếm lấy em.

"Khoan đã!" – Bạn lên tiếng níu kéo anh lại.

Thái độ anh vẫn bĩnh tĩnh, nụ cười ngạo mạn vẫn ở trên khóe môi, anh quay lại nhìn vào bạn: "Hmm?" – Anh đi đến chỗ bạn đang ngồi: "Sao vậy?"

Bạn ấp úng trong chốc lát: "Anh nói rõ đi... đêm qua... chúng ta đã...?!"

Anh khoanh tay trước ngực và nheo mắt nhìn bạn: "Phải! Đêm qua... em khiến anh mất kiểm soát hoàn toàn... một đêm cực kỳ mãnh liệt đối với anh..." – Anh cúi xuống gần với gương mặt của bạn và thì thầm bên tai: "Đến giờ cơ thể anh vẫn còn mệt vì em đấy!"

Bạn lùi lại, hoảng loạn càng hoảng loạn hơn, biểu cảm và lời nói của anh không thể không khiến bạn hiểu sang hướng khác: "Gì cơ!?"

"Em nghe anh nói rồi đấy!" – Anh lùi lại một chút để nhìn vào mắt bạn: "Cơ thể và tâm trí anh... kiệt sức vì em...! Em thì sao?"

Heeseung đưa mắt nhìn vào cơ thể bạn: "Có đặc biệt đau chỗ nào không?"

Bạn nuốt khan, ánh mắt bạn nhìn vào không trung cố gắng lấy lại ký ức mãnh liệt anh đang nhắc đến mặc dù nó không có thật.

Anh nhanh chóng cười khúc khích, lồng ngực anh rung lên, ánh mắt nhìn bạn đầy chiều chuộng và trêu chọc: "Không nhớ ra sao?" – Anh thở dài một hơi: "Đúng là em thật biết cách khiến người khác mong nhớ em phải không?"

"Huh?"

Heeseung cười khúc khích trước khi đưa tay lên xoa đầu bạn, anh quyết định lật bài tẩy khi nhìn thấy biểu cảm của bạn dần trở nên đáng thương hơn: "Anh đùa thôi! Trông em hoảng loạn kìa!"

Bạn nhìn anh không tin mình vừa bị anh chơi khăm, bạn đưa tay đánh vào lồng ngực anh: "Anh!! Đồ quá đáng!"

Heeseung cười toe toét, anh nắm lấy cổ tay bạn, ánh mắt anh nhìn vào bạn đầy mê hoặc và ẩn ý: "Sao thế!? Nói anh biết đi! Em đã nghĩ gì?"

"Còn nghĩ gì nữa..." – Lời nói tuôn ra nhanh chóng trước bạn kịp suy nghĩ, bạn ngừng lại trong giây lát và xấu hổ với hình ảnh 'cao trào' 'mãnh liệt' trong đầu mình. Anh ngồi xuống mép giường, tay nằm lấy cằm bạn và nhẹ nhàng nâng mặt bạn lên, ánh mắt anh thăm dò biểu cảm của bạn.

"Sao nào? Điều gì đang trong đầu em lúc này vậy!? Cô gái!"

"K-không... không có gì!" – Bạn gạt nhẹ tay anh đi và nhìn đi nơi khác.

"Tại sao em không nhìn vào mắt anh!? Sợ anh cắn em à!" – Anh nhẹ nhàng xoay mặt bạn trở lại để ánh mắt anh nhìn những đường nét trên gương mặt bạn rõ hơn: "Đừng lo, công chúa! Anh sẽ không cắn em đâu... trừ khi... em yêu cầu anh một cách tử tế!"

Bạn vẫn đang trong tình trạng bối rối với mọi thứ trước mắt, gương mặt anh cách mặt chỉ vài cm khiến bạn không dám thở mạnh, hơi thở trở nên nông và gấp gáp khiến gương mặt bạn đỏ bừng theo từng giây trôi qua.

Anh vẫn chăm chú vào gương mặt bạn, anh thậm chí tiến lại gần hơn, hơi thở phả vào mặt và tai khiến bạn rùng mình bối rối: "Bây giờ trông em thật sự rất quyến rũ đấy!" – Anh trêu chọc: "Còn quyến rũ hơn đêm qua!"

Bạn vẫn không dám nhìn vào mắt anh, bạn đẩy nhẹ ngực anh: "Dừng lại đi!"

Heeseung cười khẩy trước phản ứng của bạn, anh biết đây chính là cơ hội của mình: "Dừng? Dừng muốn em sao?"

Anh tận dụng cơ hội tiến gần đến bạn hơn, anh biết chắc nếu lần này anh không nắm lấy thì không còn cơ hội nào khác, khi ngay tại khoảnh khắc này anh đã có bạn ngay giây phút anh đang ham muốn nhất, khoảnh khắc bạn do dự càng khiến anh chắc chắn hơn với quyết định của mình.

Lúc này, hơi thở của anh phả trên gương mặt bạn, anh nhẹ nhàng nắm lấy hai cổ tay bạn một cách kiên quyết nhưng không làm bạn đau: "Em có thể chống cự nếu em muốn!"

Anh tiến đến gần hơn đến khi môi anh chạm vào môi bạn, một cảm giác thỏa mãn kéo dài trong lồng ngực anh, khoảnh khắc này anh đã thèm khát bấy lâu. Anh vòng tay ôm lấy bạn, kéo bạn gần hơn khi anh hôn sâu hơn. Môi anh di chuyển một cách đói khát trên môi bạn, như thể đang cố gắng bù đắp khoảng thời gian đã mất.

Bạn hoàn toàn đắm chìm vào nụ hôn của anh, tay bạn siết chặt chiếc áo phông trắng của anh, bạn rên khẽ: "Mmm"

Heeseung gầm gừ khi nghe tiếng rên khẽ của bạn, cánh tay to dài của anh siết chặt quanh eo bạn, anh không thể tin được cảm giác cơ thể bạn áp vào cơ thể anh. Anh đẩy bạn xuống giường, cơ thể lơ lửng trên cơ thể bạn, môi anh không bao giờ rời khỏi môi bạn khi anh tiếp tục hôn bạn một cách đói khát, lưỡi anh hao hức khám phá miệng bạn.

Anh di chuyển môi đến cổ bạn, lưỡi anh lần theo một đường mòn nóng bỏng, ướt át xuống xuowg quai xanh của bạn, anh cắn nhẹ vào làn da nhạy cảm để lại dấu ấn chiếm hữu. Anh có thể cảm thấy cơ thể bạn đang run rẩy dưới sự đụng chạm của anh, sự thỏa mãn chiếm hữu càng mạnh mẽ hơn khi anh thấy bạn ngọ nguậy bên dưới anh.

Anh tiếp tục hôn và cắn vào cổ bạn, đánh dấu bạn là của anh, hơi thở nóng bỏng của anh trên làn da bạn khi anh thì thầm: "Em là của anh! Em hiểu không?"

Bàn tay anh di chuyển cởi bỏ chiếc cardigan của bạn, anh bắt đầu kéo khóa sau váy bạn để lộ từng cm một cho đến khi chiếc váy rơi khỏi người bạn, anh hơi lùi lại để chiêm ngưỡng cảnh quang tuyệt đẹp trước mắt mình, mắt anh lướt nhẹ trên những đường cong: "Thật tuyệt vời..."

Anh thì thầm, một tay anh cởi bỏ chiếc bra trên ngực bạn, anh kéo hai dây áo xuống và vứt nó xuống sàn, anh đưa tay ôm lấy đôi gò bông mềm mại, ngón tay anh trêu chọc đỉnh hồng đang cứng dần lên vì ham muốn.

Trước sự phản đối ngại ngùng của bạn, anh cười khúc khích đầy chủ đích, một âm thanh thích thúc và chiếm hữu: "Ngại ngùng hả? Hm... Anh thích thế... mọi chuyện sẽ càng hấp dẫn hơn không phải sao?" – Những ngón tay anh tiếp tục điệu nhảy tra tấn trên đỉnh nhạy cảm của bạn, dụ dỗ tiếng rên rỉ từ cổ họng bạn.

Bàn tay rảnh rỗi của anh tiếp tục lướt trên đùi bạn, trêu chọc làm da mỏng manh cho đến khi anh chạm đến chiếc quần lót còn xót lại trên người bạn, anh khéo léo vén nó sang một bên để lộ lõi cơ thể của bạn: "Đã ướt đến thế sao? Em hư thật đấy!" – Những ngón tay anh luồn sâu hơn, vuốt ve những nếp gấp trơn trượt của bạn một cách chậm rãi.

Cảm nhận tiếng thở của bạn nông hơn và gấp gáp hơn, anh cúi đầu xuống, anh dành sự chú ý cho bộ ngực của bạn, ngậm lấy n.ú.m v.ú vào miệng và nhẹ nhàng mút. Ngón tay anh xoa tròn â.m v.ậ.t của bạn với độ chính xác của một chuyên gia.

Heeseung cảm thấy cơ thể bạn căng cứng bên dưới anh, hơi thở của bạn trở nên hỗn loạn khi anh đưa bạn đến bờ vực. Với những cú xoa có chủ đích, anh đưa bạn lên đỉnh, tận hưởng cảnh tượng sung sướng của bạn.

"Đúng vậy! Ngoan lắm! Cô gái của anh!"

Anh khen ngợi, giọng anh thì thầm bên tai bạn, anh ngồi dậy cởi bỏ đi trang phục của mình, anh định vị mình ở lối vào của bạn, đầu d.ư.ơ.n.g v.ậ.t của anh đẩy nhẹ vào nếp gấp trơn trượt của bạn: "Bây giờ em có từ chối cũng muộn rồi, công chúa!"

Heeseung nhìn xuống bạn, một nụ cười thỏa mãn trên gương mặt anh, không nói lời nào nữa, anh đẩy về phía trước bao bóc toàn bộ bên trong bạn: "Mmm... Em chặt quá!" – Anh gầm gừ, hông anh dừng lại cảm nhận và tận hưởng cảm giác vừa vặn hoàn hảo này.

Anh bắt đầu di chuyển tạo ra một cường điệu nhịp nhàng chậm rãi được thiết kế để kéo dài khoái cảm của cả hai người. Mỗi lần rút ra đều chậm đến đau đớn, mỗi lần đẩy thậm chí còn chậm hơn, nhịp độ quanh co đến phát điên nhưng lại hoàn toàn say đắm.

Heeseung lắng nghe tiếng thở hổn hển và rên rỉ của bạn, anh cho phép mình lạc vào nhịp điệu của cơ thể hai người chuyển động như một. Những cú thúc của anh trở nên dài và sâu hơn, xen kẽ với những âm thanh dâm dục của da thịt chạm vào nhau.

"Em đang làm rất tốt!" – Anh khen ngợi, cúi xuống chiếm lấy đôi môi bạn một lần nữa trong nụ hôn nồng cháy: "Tiếp tục tạo ra những âm thanh đó cho anh" – Anh thì thầm trong những nụ hôn.

Tăng nhịp độ, anh tăng tốc những cú thúc của anh trở nên gấp gáp hơn. Căn phòng vang vọng tiếng da thịt chạm vào nhau và cả tiếng thở hổn hển tuyệt vọng thoát ra khỏi miệng.

Cảm thấy bạn đang siết chặt anh hơn, anh biết bạn đã ở rất gần, anh tăng tốc với nhịp điệu bất thường hơn anh quyết tâm đưa bạn đến bờ vực cùng anh: "Nào! Em yêu! Cùng anh nào!" – Anh thúc giục, giọng anh căng thẳng vì nổ lực.

"Ahhh..."

Nghe thấy tiếng hét giải thoát của bạn như âm nhạc đối với tai anh thúc đẩy anh lên đến cực khoái. Với một vài cú thúc mạnh hơn, anh đã đạt đến đỉnh điểm, giải phóng tinh chất nóng hổi sâu bên trong bạn: "Yuri..." – Anh thở ra tên bạn như một lời cầu nguyện, cảm nhận bạn đang co bóp vắt kiệt anh.

Cơ thể bạn run rẩy không ngừng, hơi thở gấp gáp đứt đoạn, Heeseung hạ người xuống, anh ôm chặt bạn vào ngực anh: "Shh... ổn rồi... chỉ cần hít thở thôi, em yêu!" – Anh hôn lên trán bạn dịu dàng, tim anh vẫn đập loạn xạ vì sự mãnh liệt trong cuộc ân ái của hai người.

Anh cảm nhận được hơi ấm của bạn bao quanh anh, nhịp đập nhẹ nhàng của trái tim bạn bên dưới làn da của anh: "Anh yêu em!"

Anh từ từ rút ra khỏi bạn, cẩn thận không làm xáo trộn sự kết nối thân mật giữa hai cơ thể. Khi anh lăn sang bên cạnh, kéo bạn vào ngực anh, anh thở dài mãn nguyện: "Nghỉ ngơi nào công chúa của anh..." – Anh thì thầm nhẹ nhàng, vòng tay qua vai bạn và kéo bạn sát vào anh.

Khi bạn dần nhắm mắt lại, hơi thở nhịp nhàng và đều đặn hơn, sự mãn nguyện dâng trào khi anh ôm chặt bạn, cảm nhận nhịp tim đều đặn của bạn hòa cùng nhịp tim của anh: "Anh có em rồi!"- Anh thì thầm, sự mệt mỏi và mất ngủ của anh vào đêm qua cuối cùng cũng được đền đáp xứng đáng, anh chìm vào giấc ngủ yên bình khi có bạn trong vòng tay anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro