Tôi điên rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hậu hoan ái Junghwa liền nằm một mạch đến 2-3 giờ sau mới tỉnh lại trong tình trạng hạ thân đau nhức

Sau khi nhớ lại hết những gì đã xảy ra, Junghwa cản thấy xấu hổ vô cùng. Sao đó có thể là mình chứ những từ ngữ đó...

Khoang đã hình như mình đã nói cái gì đó rất quan trọng mà không nhớ ra nỗi!

Junghwa nhìn lại đống bề bộn trên giường cùng thân thể đầy vết đỏ ửng của mình thật không biết làm sao để đối mặt với Heeyeon

"Aaaaa...mình bị làm sao vậy"

Bây giờ cảm thấy bản thân thật mơ hồ, rõ ràng là đi làm có lương,nhưng đây lại là công việc của mình sao ?

Có nhân viên nào được 'đãi ngộ' kiểu này không,hơn nữa mình nên kết thúc mọi chuyện trước khi mình tố cáo Heeyeon với cảnh sát

Nghĩ thế, Junghwa mặc hết quần áo vào, cố gắng bình tĩnh để bước ra nhưng tron lòng vẫn nhue có khúc mắc,rốt cuộc mình đã nói những gì ???
------------
"Tỉnh rồi sao.....Tiểu Dâm ?"

"Ahn tổng tôi nghĩ mình vẫn cần phải làm việc"

Heeyeon nhìn lại cảnh này thì có hơi buồn cười , cái dáng đi chống hông đó trong khổ sở biết bao, bất quá làm tiểu dâm đãng này ra như vậy cũng không khỏi có chút tự hào.

" Vậy em nhìn xem muốn làm việc gì làm tiếp việc lúc nãy cũng được "

Nhìn Heeyeon trang phục chỉnh trang ngồi đó khiến người ta không thể ngờ việc lúc nãy cô nói chính là....

Thấy thái độ cương quyết của Junghwa Heeyeon cũng đành chìu theo ý cô

Không lâu sau Junghwa liền làm việc nghiêm túc với 1 đống giấy tờ bên cạnh

Công việc của nàng cũng đơn giản là phiên dịch thôi, dạo gần đây Ahn thị đang hợp tác làm ăn với 1 số công ti ngoại quốc nên cần người phiên dịch
(Đỡ nhầm lẫn thì mình gọi
Heeyeon  = cô
Junghwa = Nàng )

Tuy Heeyeon cũng có thể tự làm nhưng những việc này cô làm có vẻ không đúng

"Ahn tổng chỗ này tôi không hiểu lắm"

Thật ra từ nảy đến giờ ánh mắt của Heeyeon chưa một lần rời khỏi Junghwa là do đầu óc cô cở này có vấn đề hay tim cô có vấn đề nhỉ ?

"Em mang lại đây"

Junghwa đứng lên,Phòng của cô xa mà gọi xa thì không đúng mà gọi  gần cũng chẳng gần

Không ai biết nhưng Junghwa biết rất rõ, bên dưới rất rát khi ngồi xuống hay đứng lên. Đều có cảm xúc đau đớn

Lúc này phòng cô vang lên tiếng mở cửa, một cậu nhân viên trẻ tuổi gương mặt đầy sự lo lắng đi vào

Junghwa đang xiu xiu vẹo vẹo cũng phải đứng thẳng lên nếu cái tên nhân viên này mà thấy cái gì đó đi đồn đại bậy là chết dở

"Lần sau nhớ chú ý gõ cửa"

Lời này ko phải do cô nói mà do cô thư ký của hắn khiến tên nhân viên giật bắn người, từ khi nào mà thư ký của Ahn tổng lại đáng sợ như thế ?

Thật ra Nàng cũng không muốn dọa hắn nhưng mà lỡ như một hôm nào đó Heeyeon đang làm điều bậy bạ thì chẳng phải người chết là cô sao ?

"Để hồ sơ ở đây rồi ra ngoài, hạn chế nhân viên nam ra vào chỗ này

------------------------------------
Up đỡ ghiền mai ta ra chap mới 😂😂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro