1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ngài Zhongli!"

Bạn gọi với tới người đàn ông có đuôi tóc dài ở phía trước. Chất giọng to đến mức những người xung quanh cũng phải ngoái lại nhìn. Zhongli hạ chén trà xuống bàn, chuẩn bị quay lại nhìn thì bạn đã lao tới và ôm chầm vào cổ ngài.

Rất nhanh sau đó, bạn đã bị gỡ ra một cách nhẹ nhàng, cùng với lời từ chối có phần xã giao:

"Tôi và cô cũng không phải thân thiết gì, đụng chạm còn chưa tới huống chi là ôm vai bá cổ. Cô thân là phụ nữ, nên giữ khoảng cách với người khác, nhất là đàn ông."

Bạn không để lọt vào tai một chữ nào, chống cằm, gọi một đĩa gà áp chảo rồi chống cằm nhìn lên một cách cợt nhả.

"Thôi nào, ngài lo lắng cho tôi như vậy không phải đã là đủ thân thiết rồi sao? Tấm lòng của ngài tôi hiểu mà, he he, chúng ta không phải thân thiết, mà là quá thân đi ấy chứ!"

Vừa nói, bạn vừa cố ý tiến sát lại gần mặt Zhongli, rồi mỉm cười ranh mãnh, đột ngột chồm tới. Không phải dạng vừa, Zhongli không chỉ né được đòn tấn công trực diện của bạn, mà còn đỡ được bạn để tránh làm hỏng bàn ăn của quán.

Tiến công thất bại, bạn cau có ngồi xuống ghế, hai mắt toé lửa nhìn Zhongli. Ngài thì hoàn toàn trái ngược, thanh tao ngồi xuống ghế và tiếp tục thưởng trà. Đã vậy còn bồi thêm một câu:

"Cô không phải trẻ nhỏ, nên cư xử trưởng thành hơn."

Bạn không hề bất ngờ với tình huống này, trái lại, bạn còn rất quen là đằng khác. Nhưng Zhongli nói đúng, bạn cũng không phải trẻ nhỏ, quấy phá như vậy chẳng có ích lợi gì cả.

Bạn nhăn nhó chống cằm nhìn ngài, con người đẹp trai cuốn hút ngời ngời trước mắt. Ngài ấy thật quá đỗi lạnh lùng, quá lịch thiệp, quá tốt bụng. Dù bạn có thẳng thắn bày tỏ tới đâu, thì đáp lại vẫn là sự từ chối kiên quyết. Dù bạn có quậy phá tới mức nào, ngài cũng không bận lòng mà ghét bỏ bạn. Và với tất cả mọi người, Zhongli đều đối xử như vậy, khiến bạn đau đớn ý thức được rằng bản thân cũng chỉ như bao người khác đối với ngài.

Nhưng không sao cả! Đúng vậy, mưa dầm thấm lâu, bạn phải thật kiên trì mới có thể lật đổ tấm khiên vững chãi của Zhongli.

Tự động viên bản thân, bạn vừa gắp lia lịa từng miếng gà bỏ vào mồm, trông hơi mất thanh lịch, nhưng có lẽ không ai để ý đâu.

Xui xẻo thay, vì gắp quá vội mà bạn bị mắc một miếng gà lớn hơn mức bình thường trong cổ họng, vội vàng che miệng lại để tránh nôn ra, tay còn lại quơ xung quanh tìm nước. Zhongli như đoán trước được bạn sẽ bị thế này, nhanh chóng cầm ly nước đặt vào tay bạn, vòng ra sau vỗ nhẹ vào lưng bạn.

Bạn vừa uống nước vừa thầm nghĩ: Chao ôi, dù có muốn cũng không thể nào không thích ngài Zhongli được! Ngài ấy thật là đẹp trai, đã vẫn còn rất uyên bác, lịch sự nữa chứ!

Hai mắt bạn cứ dính vào mặt Zhongli, ngài cũng cảm thấy có chút mất tự nhiên. Zhongli ho khan, khéo léo nói với bạn:

"Cô không nên nhìn chằm chằm vào người khác như vậy, sẽ rất dễ gây hiểu nhầm..."

"Hiểu nhầm gì chứ! Chính là như thế mà, sao ngài cứ cố tình không hiểu cho tấm chân tình của tôi vậy hả?!"

Bạn ngắt lời Zhongli, sự bùng nổ trong cảm xúc ập tới ngay khi bạn nghe được hai chữ "hiểu nhầm". Bạn là chủ nhân của cơ thể và trí óc này, vậy nên bạn biết rất rõ những cảm xúc này liệu có phải là thật hay không, vậy mà Zhongli lại có thể hoài nghi bạn như vậy!

Nói những lời sến súa đấy ra khiến bạn ngại ngùng, hai má dần dần đỏ lên, thậm chí Zhongli cũng xấu hổ thay cho bạn. Ngài nhấp thêm một ngụm trà, rồi nhanh chóng thoái lui.

"Tạm biệt, lần sau ăn uống chú ý chậm rãi thôi nhé."

Zhongli rời đi mà không để bạn nói lời tạm biệt, cái con người cứng nhắc chết tiệt ấy, rốt cuộc bức tường phòng thủ của ngài ấy cứng tới mức nào vậy?

Bạn cáu kỉnh đi tới Hiệp Hội, Katheryne tinh ý nhìn ra được tâm trạng không vui của bạn, nhẹ nhàng hỏi thăm vài câu, rồi rất tâm lý mà giao cho bạn những uỷ thác vô cùng hợp cảm xúc.

Bạn muốn giải toả, bạn muốn đánh nhau, và rất may cho bạn, có rất nhiều nhóm ma vật cũng như Đạo Bảo Đoàn cần người dẹp giúp. Bạn nhận hết tất cả những uỷ thác đó.

"Gusha gusha- Hya!"

Con Phù Thuỷ Hilichurl Nham này thật khó chịu, bạn không thể vừa đối phó với những mảnh đá mọc lên từ dưới, vừa đánh tay đôi với hai, ba tên Hilichurl Chiến Sĩ và Tiên Phong được, Vision của bạn là Vision Hoả mà, sao mà dập được lửa của chúng nó chứ!

Bạn chật vật né đòn, khắp người xây xát.

Bình thường, để đi diệt một đám Hilichurl như thế này sẽ cần tới một nhóm ít nhất là hai người cơ, bạn tuy cũng là Nhà Mạo Hiểm ở mức trên khá, nhưng cũng chẳng tài giỏi tới mức một mình đánh lại cả một đám ma vật. Bạn cũng chỉ là người thường thôi mà...

Vừa than oán trong lòng, bạn vừa lăn sang bên trái, né mũi tên của Hilichurl Lôi Tiễn, một chân ngoắc vào người của chú Chiến Sĩ xấu số ngay gần đó. Một kiếm xuyên tim, bạn kết liễu một con, rồi ném nó về phía đám Hilichurl Tiên Phong. Cả đám ngã rạp xuống, nhưng rất nhanh sau đó lại lồm cồm bò dậy.

Bạn lau mồ hôi trên má, hít thở sâu.

Vision Hoả sau eo sáng lên, bạn mở lớn hai mắt, thủ thế kiếm, lao nhanh về phía trước. Lưỡi kiếm toé lửa, cùng với tiếng thét đầy uy lực của bạn cắt qua cổ của cả nhóm Hilichurl, máu đổ đầu rơi.

Canh lúc bạn đang phi tới trước theo đà, Phù Thuỷ Hilichurl triệu hồi một cột đá cao sừng sững mọc lên ngay trước mắt bạn. Bạn nghiến răng, tay nắm chặt kiếm, mạo hiểm bật nhảy khi cơ thể vẫn đang lao tới với tốc độ cao. Ngay khi hai đầu ngón chân chạm vào bề mặt cột đá, bạn xoay người lao ngược về, lưỡi kiếm từ trên cao cắt đôi người của thứ ma vật đó.

Mũi tên Nguyên Tố Lôi bắn tới, bạn lấy ngay xác thú làm tấm chắn, rồi lao thẳng tới tên cuối cùng, tốc độ cùng với lưỡi kiếm sắc lẹm cắt một đường thật ngọt qua cơ thể của tên quái vật. Bạn tra kiếm vào vỏ, thở phào nhẹ nhõm.

"He he he..."

Tiếng cười ma quái vang lên từ đằng sau, bạn giật mình quay lại, tay đặt lên chuôi kiếm.

Đó là Pháp Sư Vực Sâu Hoả, có lẽ chính vì nó nên lũ ma vật kia mới kích động tới vậy.

Làm sao đây, bạn không thể phá giáp nguyên tố của nó được, hay là dụ nó xuống nước? Cũng không được, chỗ này quá xa nguồn nước, trước khi tới được đó có lẽ nó đã xử xong bạn rồi.

Tình thế cấp bách, căng thẳng tột cùng. Trong khi bạn vẫn thủ thế đầy lo lắng, thứ ma vật đó lại bắt đầu nhảy múa bên trong lớp giáp, gọi ra những cột lửa phun lên ngẫu nhiên từ dưới đất. Không kịp đề phòng, bạn bị một cột lửa đánh bay ra xa, cháy xém một mép áo, cổ tay bị phỏng nhẹ.

Chống kiếm đứng dậy, bạn chật vật, nhăn nhó nhìn lên sinh vật bị nguyền rủa đó. Giọt mồ hôi lăn từ trên trán xuống dưới cằm, nhỏ giọt xuống đất. Lẫn trong thứ nước trong suốt đó là chất lỏng màu đỏ, cú hất văng vừa rồi đã khiến cho đầu bạn va vào đá, máu chảy xuống từ mé trái của vầng trán.

Bạn thở dốc, đang chuẩn bị dùng hết sức để chạy đi, bảo toàn tính mạng, bất chợt, một bóng người lao tới, chỉ mất một lúc đã tiêu diệt được tên Pháp Sư. Bạn rất muốn biết đó là ai, nhưng mất máu đã khiến bạn ngã ra đất, từ từ lịm đi. Trước khi mất ý thức, bạn đã thấy được một mái tóc màu xanh đậm, cần cổ trắng ngần, đôi môi căng mọng được đánh bóng bằng một màu tím quyến rũ. Người đó đi tới chỗ bạn với tốc độ rất nhanh, những gì sau đó, bạn không còn biết nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro