chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Văn Toàn cặm cụi trong nhà vệ sinh sau sân bóng. Có lẽ vì nhà vệ sinh phía trước quá đông Nguyễn Văn Toàn cũng ngại vào.

" Mau cầm lấy" túi đồ vây quanh bởi
mùi hoa Cẩm tú ngọt ngào đưa đến
trước mặt cậu.

" Cảm ơn, Hoàng Gia"

" Cậu đừng gây phiền phức nữa, sau
này trách xa tụi đó xa một chút, đỡ
phải gây họa.

" Trách xa một chút, không gây họa"
Nguyễn Văn Toàn cúi mặt không dám nhìn thẳng Nguyễn Hoàng Gia. Hai tay bấu lấy nhau muốn bật cả máu.

" Nhớ kĩ vậy là được, à tránh Quế Ngọc Hải nữa, anh ta không tốt lành đâu" Nguyễn Hoàng Gia căn dặn Văn Toàn sau đó nhanh chóng rời đi. Để lại một mình cậu vẫn đang gắng suy nghĩ Quế Ngọc Hải là ai? Là thứ gì?

" Má nó, thằng chó Quế Ngọc Hải kia"
thanh niên nhà ăn lúc này ở khu tự học tụ tập cùng đàn em ngồi lên bàn học.

Trên ghế còn có một cậu học sinh đeo
kính có lẽ là học sinh gương mẫu.

" Đại ca cũng biết đó, tên Quế Ngọc Hải dẫn đầu tụi 12D kia, vốn dĩ phe ta thua kém"

" Mày nói ai thua?"

" Mùi sầu riêng của cậu thua" nam sinh trên ghế đẩy nhẹ gọng kính nói.

" Công Phượng à, chẳng phải cậu thích mùi Pheromone của tôi lắm sao" gã tên là Vũ Văn Thanh, gã khoác vai Công Phượng liền bị cậu hất ra.

" Kinh, thối chết được"

" Công Phượng của tôi là giỏi nhất, cậu ghét Quế Ngọc Hải tôi tìm cách trừ khử cậu ta, cậu phải cảm ơn tôi đấy"

" Đừng nhúng tay vào tôi muốn cạnh tranh công bằng"

Văn Thanh cũng không dám cãi lại.
Nguyễn Công Phượng và Quế Ngọc Hải bảng xếp hạng vàng luôn xuất hiên hai gương mặt này Quế Ngọc Hải luôn đứng nhất. Hắn chỉ bị cái hơi trêu hoa ghẹo bướm chứ học cũng giỏi lắm ấy chứ.

Ngọc Hải sau khi nhận Nguyễn Văn Toàn là người của mình. Trở về lớp ai cũng nhìn hắn khó hiểu. Văn Toàn cũng vào lớp ngay sau đó với bộ đồng phục mà Gia Lâm đưa cho. Một người tự kỷ như cậu tất cả giáo viên hầu hết đều biết và không gọi cậu trả lời bài hay lên bảng chủ yếu cậu chỉ ghi và ghi.

Công Phượng và Văn Thanh đi về lớp, ngang qua lớp 12D. Văn Thanh bên cạnh nhìn cậu luyên thuyên, Công Phượng nhìn Quế Ngọc Hải đến lúc khuất tầm, còn Ngọc Hải chỉ nhìn Nguyễn Văn Toàn.

" Quế...à không bạn nam trên Quế Ngọc Hải lên giải hộ thầy bài này"

Giáo viên Lý đứng trên bục gọi Nguyễn Văn Toàn . ừ thì cũng có trường hợp giáo viên không biết tới. Văn Toàn vẫn ngồi im, cậu hầu như không phản ứng. Hắn đằng sau cũng khó hiểu, bộ không chú ý nghe giảng à? Hắn đạp lên ghế cậu. Văn Toàn vẫn không nhúc nhích. Trần Minh Vương bên cạnh nói nhỏ với cậu:

" Văn Toàn, thầy kêu cậu lên giải bài
30"

Cậu đứng lên nhận lấy viên phấn và
giải bài. Hắn đằng sau khó hiểu nhìn
Văn Toàn.

" Nhìn tôi làm gì, người của cậu không
dám đụng"

" Không phải, cậu ta có vấn đề?"

" Quế Ngọc Hải, cậu không biết hay giả vờ thế, cậu ta bị tự kỷ cả trường ai cũng biết. Cậu đạp ghế hay làm gì cậu ấy đều không phản ứng" Minh Vương cũng đến là buồn cười. Quế Ngọc Hải ấy thế mà không biết thật.

" Vậy cậu nói gì mà cậu ta làm theo?"

"Gọi tên, nói rõ việc cần làm cậu ấy lập tức có phản ứng và làm theo"

Thì ra là vậy. Quế Ngọc Hải bây giờ
được thông não. Người tự kỷ có biểu
hiện như vậy? Hắn nằm gục mặt xuống bàn lấy điện thoại ra tra.

Các đặc điểm của hội chứng tự kỷ ở mỗi bệnh nhân là khác nhau. Đây là lý do đề cập đến rối loạn tự kỷ. Thuật ngữ này thể hiện rõ hơn sự đa dạng của các hình thức mà bệnh tự kỷ có thể biểu hiện. Với sự xuất hiện nhiều triệu chứng và mức độ khác nhau.

Vậy mỗi người mỗi kiểu, hèn chi hắn
không thấy giống với tự kỷ mà hắn biết.

Hóa ra vẫn có nhiều biểu hiện như vậy. Coi như là tiếp thu.

Cái bài toán là đa số học sinh vò tai bức tóc mà Văn Toàn giải rất thoăn thoắt không lỡ một kịp. Đến khi thả phấn cậu phải để gọn gàng ngay ngắn
rồi mới chịu xuống. Minh Vương vỗ tay tán dương cậu, vậy là giỏi lắm rồi.

Không ngờ Văn Toàn lại giải được.

" Văn Toàn, năm trước cậu được học
sinh gì?"

" Học sinh giỏi toàn diện"

" Giỏi nhất môn gì"

" Toán Lý Hóa Sinh An--"

" Một môn thôi ấy" Minh Vương dơ 1 ngón tay ra minh họa. Văn Toàn miệng hơi mở, gục gục đầu hiểu ý. Nhưng Văn Toàn không biết cậu giỏi cái gì nữa.

" Trần Minh Vương, nói chuyện vào sổ đầu bài"

" Thầy!!!!!!!!!"


end chap 3

_______________________

vote cho tớ nhó💕

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro