chương 7.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Jisoo đã chấp nhận lời đề nghị của Wonwoo sau một lúc do dự. Nếu là bất kỳ tên alpha nào khác, có lẽ Jisoo sẽ nghi ngờ ý định của họ nhưng Wonwoo cho đến nay chẳng thể hiện gì ngoài sự tử tế với em. Em sẽ cảm thấy điều đó nếu alpha lớn tuổi hơn có bất kỳ ý định xấu nào đối với mình.


Nhưng không, Wonwoo có vẻ thực sự lo lắng. Vì vậy, Jisoo đồng ý, một lần nữa cảm thấy biết ơn cậu alpha.



Lần đầu tiên Wonwoo giúp em đánh dấu bằng mùi, cậu alpha chỉ chạm vào tuyến mùi quanh cổ tay em để lưu lại mùi, và không chạm vào bất cứ nơi nào khác. Jisoo coi đó là dấu hiệu cho thấy Wonwoo đang tôn trọng mình khi không chạm vào bất cứ nơi nào khác ngoài cổ tay.

Cậu alpha chỉ xoa cổ tay của Jisoo để lưu lại mùi hương của riêng mình, để nó khiến các alpha khác không dám đến gần omega nhỏ.


Wonwoo nói với Jisoo rằng vì cậu thường cần lấy một số thứ từ cửa hàng gần quán cà phê mà Jisoo làm việc, cậu ấy có thể đến gặp omega và giúp em đánh dấu hàng ngày.

Jisoo ngập ngừng đồng ý mặc dù em còn khá lo lắng rằng sẽ có quá nhiều rắc rối cho alpha. Nhưng Wonwoo đã trấn an em rằng không sao đâu.


Jisoo vô cùng biết ơn alpha vì đã rất chu đáo. Vì mùi hương của Wonwoo vương vấn trên người nên những lời tán tỉnh và những lời nhận xét khó chịu khác từ những người khác đã hoàn toàn biến mất.

Có vẻ như họ đã nhận được lời nhắn rõ ràng rằng Jisoo không quan tâm đến những lời tán tỉnh của họ và là một omega đã được đánh dấu.



Sau hai tuần, Jisoo cuối cùng cũng lấy hết can đảm để xin Wonwoo một ân huệ nữa— đánh dấu mùi hương của em không chỉ trên các tuyến mùi quanh cổ tay mà còn quanh cổ nữa.

Mùi hương Wonwoo để lại trên cổ tay em hàng ngày sẽ dễ dàng biến mất sau vài giờ, và sau đó omega nhỏ không cảm thấy thoải mái chút nào trước những ánh mắt kỳ lạ của mọi người nhìn em, nên Jisoo muốn giữ nó lâu hơn.



Wonwoo đồng ý mà không chút do dự. Và đó là khi rắc rối thực sự bắt đầu.



Tất nhiên Wonwoo vẫn là một người biết cách cư xử chuẩn mực như trước và không có gì sai trái khi cậu chạm vào em. Nhưng Jisoo cảm thấy vô cùng khó xử khi chỉ ngồi đó với hai nút áo sơ mi trên cùng không cài và không làm gì cả khi để Wonwoo để lại mùi hương quanh cổ và má mình, một mảng màu hồng trên má của omega nhỏ xuất hiện trên suốt khoảng thời gian đó.

Bằng cách này, mùi hương rõ ràng sẽ kéo dài hơn 24 giờ nhưng Jisoo cảm thấy vô cùng bối rối khi trải qua quá trình lưu hương này hàng ngày. Nhưng may mắn thay, Wonwoo không bao giờ tỏ ra khó chịu, nếu không em sẽ còn cảm thấy tội lỗi hơn vì đã khiến cậu alpha gặp quá nhiều rắc rối.



Lần đầu tiên Jisoo nói với ba đứa em nhỏ tuổi của mình về Wonwoo, họ đã rất sốc, gây náo loạn ngay lập tức.


"Ý anh là anh là bạn với Jeon Wonwoo? Có thật không?!!" Seungkwan mở to mắt kêu lên, suýt nữa thì trèo qua bàn vì sốc.

Jisoo chậm rãi gật đầu, lo lắng nhìn họ, tự hỏi có gì đáng ngạc nhiên về điều này cho đến khi họ bắt đầu giải thích tại sao.

"Anh không biết Jeon Wonwoo là ai à? Chà, em còn mong đợi điều gì cơ chứ? Anh không hề xem tin tức hay nghe những chuyện tầm phào của người nổi tiếng. Làm sao anh biết được?" Seungkwan đảo mắt.


"Gia đình Jeon Wonwoo thực sự sở hữu công ty dược phẩm lớn nhất trong quận của chúng ta,  và anh ta là giám đốc điều hành hiện tại của nó sau khi bố  của anh ta rời vị trí vào năm ngoái. Không chỉ vậy, có tin đồn rằng gia đình anh ấy thậm chí còn dính líu đến mafia, anh biết đấy, kiểu giống như trong phim ấy. Em đã từng nhìn thấy bố của anh ấy trong một bản tin và ông ấy trông y như người xấu ấy, đôi mắt cáo đen tối đó, em đã nghe nói mọi người trong gia đình đều có đôi mắt giống nhau. Dù sao đi nữa , đừng nói với em là anh đi chơi với chính Jeon Wonwoo mà em đang nói đến nhé?"


Jisoo chậm rãi gật đầu, nuốt nước bọt. Em chắc chắn rằng họ đang nói về chính Wonwoo mà em đã quen biết vào tháng trước, cũng chính cậu alpha đã đánh dấu mùi giúp em hàng ngày để ngăn các alpha khác quấy rối.


Chỉ là... suốt thời gian qua Jisoo hoàn toàn không biết những thông tin này về Wonwoo.


Nhưng điều đó không làm thay đổi cách nhìn của Jisoo về Wonwoo vì trong mắt em, cậu vẫn là một người bạn luôn sẵn lòng giúp đỡ em hàng ngày và bảo vệ em khỏi những tên alpha thô lỗ.

Wonwoo thực sự trông giống như một người có xuất thân từ một gia đình giàu có, nhưng Jisoo không biết cậu alpha thực sự...... giàu như thế này .


Về tin đồn nghi ngờ cậu alpha có liên quan đến mafia. Ôi thôi nào?  Nó có vẻ hơi quá đáng, và sẽ thật nực cười khi tưởng tượng ra điều đó


Jisoo quý Seungkwan nhưng cậu nhóc có thói quen phóng đại quá mức nên có lẽ đây chỉ là tin đồn thôi chứ không có gì to tát cả.



Phản ứng của mấy đứa nhóc sau khi Jisoo rụt rè thú nhận với họ rằng Wonwoo đã đánh dấu mùi giúp em trong một tháng thậm chí còn kịch tính hơn.


Soonyoung và Seokmin đặc biệt trông rất khó chịu khi họ bắt đầu hờn dỗi với Jisoo.


"Thật không công bằng! Tại sao anh lại nhờ vả tên mafia đó đánh dấu mùi giúp anh trong khi anh có thể nhờ tụi em giúp? Em và Seokminnie có thể dễ dàng giúp anh!"

"N-Nhưng chẳng phải em thích... người khác rồi sao? Em đã nói về cậu nhóc dễ thương từ câu lạc bộ âm nhạc trong một tháng, người mà em nói rằng em muốn hẹn hò. Cậu ta sẽ không bao giờ đồng ý hẹn hò với em nếu trên người em có ám mùi của một omega khác đâu, Soonyoung." Jisoo cố giải thích, mỉm cười ngượng ngùng.


"Ai nói em thích Jihoonie?! Em không thích cậu ta chút nào—" Soonyoung đứng dậy khỏi chỗ ngồi để biện minh cho bản thân mình. Nhưng Seungkwan đã ngăn cậu nhóc lại bằng cách lấy một cuốn sách đập vào đầu cậu ấy.


"Bình tĩnh nào, đồ ngốc! Đã ai nói gì Jihoon hyung đâu. Anh bớt mập mờ đi được không?" omega trẻ hơn mắng, đảo mắt.


Jisoo cười khúc khích khi thấy họ cãi nhau. Nhưng đúng là em  không muốn nhờ Soonyoung hay Seokmin đánh dấu mùi cho mình vì em  biết họ đã có người mình thích rồi. Và chuyện sẽ chẳng ra đâu vào đâu nếu chính em và những vấn đề rắc rối của em trở thành gánh nặng cho mấy đứa nhóc.

Wonwoo cũng là một chàng trai tốt giống như ba đứa em ngốc nghếch này của em. Và Wonwoo có vẻ thực sự quan tâm đến em. Jisoo đã tin tưởng cậu alpha, hơn cả chính bản thân mình. Vì vậy, em cảm thấy khó chịu hay có bất kỳ ý kiến nào về việc này.


Chà, nhưng ba đứa nhóc nhỏ tuổi của em dường như có rất nhiều vấn đề với việc này. Lũ nhóc vẫn chưa tin tưởng Wonwoo và liên tục nhắc Jisoo nên thay đổi ý định, nói rằng cậu alpha có thể có động cơ thầm kín đằng sau việc này. Jisoo cứ phủ nhận nhưng chẳng hiểu sao chúng chẳng bao giờ chịu nghe.



Cho đến một ngày lũ nhóc nhận ra rằng Wonwoo thực sự không có bất kỳ ý định xấu nào khi chứng kiến những cử chỉ quan tâm dịu dàng từ cậu ta.



Pheromone được tạo ra từ một alpha để đánh dấu mùi cho một omega có mùi khác nhau tùy thuộc vào ý định của họ.

Nếu đó là một người bạn đời alpha hoặc một người trong mối quan hệ lãng mạn đánh dấu mùi cho omega, nó sẽ có một mùi đặc biệt. Và nếu đó là một người bạn thuần khiết hoặc chỉ là một thành viên trong gia đình, mùi sẽ hoàn toàn khác.


Pheromone mà Wonwoo để lại trên tuyến mùi hương của Jisoo không thể hiện "sự chiếm hữu" hay "ham muốn" nên họ kết luận rằng Wonwoo là một người khá ổn. Có lẽ cậu ấy thực sự chỉ là một người bạn.

_______________



Jisoo dần tiến gần hơn đến cậu alpha từng ngày.


Jisoo biết được Wonwoo có một cô em gái bằng tuổi em đã phải nhập viện một năm vì một căn bệnh phức tạp không rõ nguyên nhân. Đó là lý do tại sao cậu alpha luôn phải tới tới lui lui đến bệnh viện rất nhiều lần.


Jisoo cũng chia sẻ một số điều về bản thân, để lại chi tiết và mơ hồ nói với Wonwoo rằng em đã từng kết hôn nhưng giờ thì đã ly hôn. Wonwoo là một cậu trai tinh tế và có thể cậu cũng đã nhận thấy nỗi buồn của em khi nói về cuộc hôn nhân của mình, vì vậy cậu ấy không bao giờ nhắc lại chủ đề đó nữa.


Cả hai người họ đều có chung một thói quen—đọc sách. Vì vậy, mỗi cuối tuần, Wonwoo sẽ cùng Jisoo đến thư viện địa phương gần nhất và dành thời gian bên nhau, không làm gì ngoài việc đọc sách.



Một ngày nọ, khi đang trên đường từ thư viện về nhà, Jisoo đột nhiên dừng lại trước một cửa hàng hoa, nhìn chằm chằm vào vô số loài hoa xinh đẹp được trưng bày, một số trong chúng khiến em nhớ đến những bông hoa trong vườn của Jeonghan.

Jisoo cảm thấy tim mình thắt lại một chút vì lo lắng khi nghĩ đến những cái cây đó. Tình trạng của khu vườn lúc này như thế nào? Cây cối có ổn không? Jeonghan có tưới nước cho chúng thường xuyên không? Chuyện gì xảy ra nếu-


Chuỗi suy nghĩ của Jisoo đột ngột đứt đoạn khi Wonwoo lên tiếng bên cạnh.


"Có chuyện gì à? Anh tự nhiên dừng lại."

"H-hả? Ừm không. Không có gì đâu. Anh chỉ... suy nghĩ lung tung thôi."


Jisoo nhìn lại những bông hoa đó, không ngăn được đôi mắt rưng rưng khi nhớ lại những ngày còn ở trong khu vườn của Jeonghan.


Wonwoo im lặng quan sát biểu hiện của em từ bên cạnh một lúc nhưng không hỏi bất cứ điều gì. Sau đó cậu đột nhiên nói xin lỗi và thẳng thừng bước vào cửa hàng.


Jisoo vẫn đứng bên ngoài, lơ đãng nhìn chăm chú vào những bông hoa cúc thì Wonwoo trở lại với một bông thược dược trên tay và đưa cho em.


Jisoo nhìn lên, bối rối.


"Gì? Cái này, cho anh." Wonwoo nói.


Jisoo cắn môi, thầm thắc mắc tại sao đột nhiên lại là thược dược?


Wonwoo dường như hiểu được sự bối rối của em khi cậu nói.


"Tôi đã đọc ở đâu đó rằng thược dược tượng trưng cho ân sủng và lòng tốt. Đôi khi mọi người gặp khó khăn trong cuộc sống, nhưng thược dược nhắc nhở chúng ta phải tử tế và kiên nhẫn. Tôi không biết anh đã phải trải qua những điều gì, Jisoo, nhưng tôi cái này phù hợp với anh. Hãy giữ nó như một lá bùa may mắn."


Jisoo nhìn chằm chằm vào thứ trong lòng bàn tay, mỉm cười yếu ớt.



"Cảm ơn, Wonwoo."

_______________



Ở nhà, Jisoo nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại của mình hàng giờ, vào bức ảnh cuối cùng của em và Jeonghan mà em vẫn còn giữ. Tất cả phần còn lại đã bị xóa. Bức ảnh này được chụp trong đám cưới của hai người.

Ngón tay Jisoo lơ lửng phía trên tùy chọn xóa trong vài phút nhưng em vẫn chưa thể ấn ngón tay run rẩy của mình lên đó. Giá mà em có thể xóa đi tình cảm của mình với Jeonghan cùng với bức ảnh này, em sẽ không phải rơi nước mắt hàng đêm vì một người chẳng hề yêu em.


Khi Jisoo kết hôn với Jeonghan, người chồng bên cạnh em là một người rất ngầu và đáng tin cậy. Ở trong vòng tay hắn từng khiến em cảm thấy được bảo vệ, khiến em cảm thấy được khao khát. Jeonghan đã từng toát ra một cảm giác ấm áp mà em không thể tìm thấy ở nơi nào khác khi họ quấn lấy nhau trên giường.

Hắn thích luồn tay qua những lọn tóc mềm mại của em và em sẽ luôn dựa vào cái chạm đó, khao khát sự chú ý của người chồng lạnh lùng và luôn tỏ ra xa cách của mình.


Jisoo đã từng sẵn sàng dành cả cuộc đời mình với Jeonghan. Hồi đó, khi em nhắm mắt lại, hình ảnh của chồng em đã khắc sâu trong đó. Và khi em  nắm tay Jeonghan, em đã nghĩ mình sẽ tiếp tục những viễn cảnh đó, tiếp tục yêu hắn mãi mãi, nhưng có lẽ em đã nhầm. Mọi thứ sau đó đã đổ vỡ, toàn bộ,


Jisoo thở dài và tắt điện thoại, không thể xóa bức ảnh cuối cùng. Em không thể ép chính mình. Đó là kỷ niệm cuối cùng em có với người chồng cũ. Có lẽ em vẫn chưa sẵn sàng để xóa nó đi.



Nằm trên giường, em chỉ nhìn chằm chằm vào bông thược dược được cắm trong lọ do Wonwoo tặng rồi chìm vào giấc ngủ một lúc sau.

_______________



Ngày hôm sau tại nơi làm việc, một điều thực sự bất ngờ đã xảy ra. Jisoo thực sự thắc mắc rằng tên chồng cũ của em, Yoon Jeonghan đang làm cái quái gì trong quán cà phê nơi mà em làm việc.


Tất cả những gì em thấy là Jeonghan vào trong quán cùng hai thư ký của hắn và quan sát khắp quán cà phê như thể đang tìm kiếm ai đó.

Ngay lập tức, Jisoo rời khỏi quầy và chạy vào trong bếp, tay run lên vì sốc và hoang mang, không thể tin được đó thực sự là Jeonghan.


"Kwannie, cậu... có thể tiếp quản quầy giúp anh ngay bây giờ được không?"

"Tất nhiên rồi anh. Nhưng anh có sao không? Trông anh như vừa nhìn thấy ma vậy. Có chuyện gì xảy ra—"

Jisoo lắc đầu, cắt ngang Seungkwan.

"Không, anh...." Jisoo ngập ngừng, "Chồng cũ của anh đang ở đây. Chuyện giữa bọn anh thì không tốt lắm. Anh không nghĩ anh ấy muốn gặp lại anh. Giúp anh với, Seungkwan, không thể để anh ấy nhìn thấy anh được."


Seungkwan chậm rãi gật đầu, tiêu hóa thông tin mới. Jisoo đã nói với họ trước đó rằng em đã từng kết hôn nhưng họ không biết về bất cứ điều gì khác. Rõ ràng đây là một thông tin hoàn toàn mới.


Seungkwan đi đến quầy thì thấy người mà nhóc cho là chồng cũ của Jisoo đang đi vào văn phòng giám đốc.



Khoảng nửa tiếng sau, người đàn ông đó cuối cùng cũng bước ra khỏi cửa hàng. Trong khi hắn rời đi, Seungkwan đã nhìn hắn từ trên xuống dưới, đánh giá alpha lớn đáng sợ một cách nặng nề, tự hỏi người đàn ông này nghĩ cái quái quỷ gì khi lựa chọn ly hôn với anh Jisoo đáng yêu mềm mại của tụi nó.


Nhóc lắc đầu, quay vào trong bếp để nói với Jisoo rằng chồng cũ của em đã bỏ đi.

Họ vẫn không biết tại sao Jeonghan lại đến đây.



Hai ngày sau, Jisoo cuối cùng cũng tìm ra lý do tại sao khi người quản lý nói với họ về điều đó. Alpha lớn cần quán cà phê để sắp xếp một số thứ cho một sự kiện tại công ty của hắn. Vì vậy, hắn đã trả trước cho người quản lý rất nhiều tiền để đặt trước quán cà phê. Jisoo ngay lập tức cảm thấy sốc bay màu.

"Anh có chắc là anh ấy không biết anh làm việc ở đây không, anh Jisoo?" Seungkwan hỏi em từ bên cạnh, trông như đang nghi ngờ điều gì đó.

Jisoo chậm rãi gật đầu, "Anh chắc là anh ta không biết. Anh đã không giữ liên lạc với anh ấy kể từ khi bọn anh ly hôn và anh nghĩ anh ta cũng ghét anh. Anh ta sẽ không đặt quán cà phê này nếu anh ta biết anh đang làm việc ở đây." Jisoo thú nhận, nhìn xuống.

Seungkwan ném cho em một cái nhìn kỳ lạ.


"Em nghĩ anh đang bỏ lỡ điều gì đó ở đây, anh Jisoo. Có rất nhiều quán cà phê đắt tiền khác quanh đây, anh ta có thể dễ dàng đặt một trong số đó. Tại sao lại là quán cà phê này? Chưa kể anh ấy đích thân đến đây để đặt chỗ. Làm gì có giám đốc điều hành nào mà lại rảnh rỗi đến mức đấy?"

"N-Nhưng Wonwoo cũng đến đây hàng ngày. Anh không nghĩ thời gian là vấn đề ở đây—"

"Không, anh. Đừng lôi anh Wonwoo ra đây. Anh ngây thơ quá. Em nghĩ Yoon Jeonghan này nhất định muốn làm gì đó bằng cách đặt chỗ ở chính quán cà phê mà chồng cũ của anh ta làm việc. Và tại sao anh lại nghĩ rằng anh ấy ghét anh? Không ai có sống theo chủ nghĩa người trưởng thành đúng đắn lại đi ghét một người như anh. Anh chẳng tự tin tí nào đâu." Seungkwan lắc đầu không tin nổi.


Jisoo chỉ có thể tiếp tục nhìn xuống, không biết phải làm gì hay nói gì.


Đúng lúc đó, người quản lý đến nói với họ rằng anh ấy đã chọn riêng Jisoo, Seokmin, Seungkwan và Soonyoung cho dự án này, những người sẽ được cử đến công ty để sắp xếp mọi thứ.


Jisoo định yêu cầu người quản lý bỏ em ra khỏi đó nhưng rồi người quản lý nói-

"Không, Jisoo. Khách hàng đã đặc biệt chỉ tên cậu trong danh sách nhân viên của chúng mình để có mặt tại sự kiện. Anh cũng không có quyền cho cậu được nghỉ phép"


Jisoo thậm chí còn cảm thấy khó chịu hơn khi nghe điều đó. Điều đó có nghĩa là những gì Seungkwan nói là sự thật? Jeonghan có thực sự biết em làm việc ở đây không? Jisoo nhìn lên để thấy omega trẻ hơn nhìn em như muốn nói 'đã bảo rồi'


"Cái nhìn đấy là sao?" em nhìn chằm chằm vào cái nhìn khó chịu của người trẻ hơn.

"Không có gì," Seungkwan ậm ừ, "Chỉ nghĩ là có thể anh ta thuê chúng ta, đặc biệt là anh, vì anh ta vẫn còn nghĩ về anh..... anh biết đấy, một số đàn ông thường như vậy mà." Seungkwan xua tay, "Họ... giống như kiểu 'em không còn là của tôi nữa, nhưng em vẫn là của tôi' -"


Jisoo bỏ ngoài tai những lời còn lại. Em đã cảm thấy đủ căng thẳng bởi tất cả những diễn biến này rồi.


Tại sao Jeonghan phải quay lại và làm việc này? Em thở dài, tự hỏi liệu mình có ổn khi gặp lại Jeonghan không.



Trở về nhà, Jisoo lại nhìn chằm chằm vào bông thược dược mà Wonwoo tặng, thầm nghĩ liệu đây có phải là một thử thách khác dành cho mình không.


Gặp lại Jeonghan sau những gì alpha lớn đã làm với em chắc chắn sẽ là thử thách lớn nhất đối với Jisoo, đặc biệt khi người này chính là người mà Jisoo đã yêu say đắm chỉ vừa một tháng trước. Có lẽ bây giờ em vẫn vậy.


Nhưng Jisoo sẽ không bao giờ thừa nhận điều đó với chính mình nữa. Em không muốn tha thiết điều gì liên quan đến tình yêu nữa. Thứ gọi là tình yêu đẹp đẽ mà mọi người hay nói đến một cách mơ mộng chẳng là gì khi nó khiến trái tim em vụn vỡ thành từng mảnh. Em không muốn trải qua nỗi đau đó thêm một lần nào nữa. Cảm giác yêu và được yêu thật đáng sợ.



Jisoo chỉ mong mình đừng tình cờ gặp lại Jeonghan.



__________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro