adm 228-230

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ÂM DƯƠNG MIỆN

Đường Gia Tam Thiếu

Chương 228

Sinh Mệnh Chi Hạch (Thượng)

Dịch: DuyNguyen84 (A Du)

Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - 2T

Mời anh em thưởng thức

Ngay khi phiến lá Sinh Mệnh Chi Hạch vừa mới chạm vào ngực hắn, nhất thời, một luống sinh mệnh khí tức vô cùng khổng lồ dung nhập vào cơ thể, Cơ Động chỉ cảm thấy mỗi một tế bào trong cơ thể tựa hồ đều bị kích hoạt lên, sảng khoái không nói nên lời.

Hắn nâng Tháp Mẫu Trưởng lão đứng dậy, từ trong đáy lòng nói:

- Các vị Trưởng lão mau mau đứng lên. Về sau, ta chỉ hy vọng các ngươi không nên xưng hô ta là Vương nữa. Cách xưng hô này ta thừa nhận không nổi. Ta chỉ là xuất phát từ lương tâm của mình mà ra tay giúp đỡ các vị mà thôi, ta chỉ nguyện ý trở thành bằng hữu của Bộ Tộc Sâm Yêu, là bằng hữu vĩnh viễn.

Cơ Động cũng không có ở lại Địa Linh Sơn, chỉ là tạm thời để Hỏa Nhi ở lại bên cạnh Chu Tước mà thôi, bản thân hắn cùng với A Kim quay trở về thế giới Địa Tâm.

Trận chiến đấu mà hắn đã đồng ý ra tay hỗ trợ cho Ma Sư Công Hội còn có hơn nửa tháng nữa là tiến hành, trong khoảng thời gian này hắn cần phải chuyên tâm tu luyện. Hắn cần phải chế tạo thêm một ít Ma Kỹ Tửu, cũng muốn nghiên cứu thêm cách chế tạo ra những Ma Kỹ Tửu cường đại hơn nữa. Mặt khác, hắn định tiến hành tu luyện thành công Dung Hợp Thần Thuật kia nữa. Chính cái gọi là kỹ năng nhiều không chịu thiệt, trải qua lần chiến đấu cùng với Diệt Tuyệt Quân Đoàn, hắn mới hiểu rõ, tuy rằng hiện tại thực lực mình cũng không tệ, nhưng so sánh với cường giả chân chính, còn có sự chênh lệch không nhỏ. Bất luận là để bảo vệ cho Liệt Diễm, hay là vì trận chiến Thánh Tà Chi Chiến một năm nữa sẽ bắt đầu kia, hắn đều phải cố găng gia tăng thực lực của mình.

o0o

Địa Tâm Hồ.

Liệt Diễm đang đứng tại bục Địa Tâm Nham ngay giữ Địa Tâm Hồ, yên lặng nhìn Cơ Động đang tiến hành tu luyện bên cạnh mình, nàng cứ như vậy bình tĩnh chăm chú nhìn hắn. Đối với nàng mà nói, cái này căn bản cũng không phải là chuyện gì quá quan trọng. Hắn có thể cảm giác rõ ràng, sau khi trải qua lần này trợ giúp Sâm Yêu di chuyển, Cơ Động tựa hồ càng trưởng thành hơn một chút, càng trở nên nội liễm hơn nhiều. Nhưng bất luận thực lực của hắn biến hóa như thế nào, mỗi khi hắn nhìn thấy mình, ánh mắt của hắn đều luôn luôn ôn nhu như vậy.

Liệt Diễm luôn luôn suy nghĩ về một vấn đề, bản thân mình thật sự có thể chấp nhận được phần cảm tình này của Cơ Động hay sao? Mặc dù trong nội tâm, nàng đã thả lỏng rất nhiều, nhưng mà, trong lòng của nàng nói thế nào vẫn như trước còn một tia trở ngại cuối cùng. Không phải bởi vì thân phận, cũng không phải bởi vì thực lực. Mà là bởi vì, nàng sợ có một ngày, bản thân mình rời khỏi Cơ Động, hắn sẽ làm thế nào? Mười năm quen biết với nhau, đã khiến cho nàng cực kỳ hiểu rõ Cơ Động. Nếu hắn và Cơ Động thật sự có cảm tình với nhau, một khi mình rời khỏi, hoặc là..., Cơ Động khẳng định sẽ chịu không nổi.

Nhìn Cơ Động, ánh mắt Liệt Diễm trở nên càng ngày càng ôn nhu. Tiểu Cơ Động ơi Tiểu Cơ Động, ngươi cũng biết, từ sau khi quen biết ngươi, ta thật sự đã có tình cảm của nhân loại. Đối với ta mà nói, chuyện này không thể nghi ngờ là một chuyện vô cùng tuyệt vời. Nhưng mà, ta sợ là ta sẽ làm liên lụy đến ngươi! Địa vị của ngươi trong lòng ta càng trọng yếu, ta càng sợ trong tương lai ngươi sẽ chịu nhiều thương tổn hơn. Dù sao, nếu không phải hai đại Quân Vương đảo loạn thế giới Địa Tâm, ta vốn là không nên tồn tại. Cái thế giới kia một khi phát hiện sự tồn tại của ta, tất nhiên sẽ...

Nghĩ đến đây, trong lòng Liệt Diễm nhất thời dâng lên một trận khủng hoảng. Hắn giật mình phát hiện, sự e ngại nhất của mình cũng không phải là chết đi, mà là phải rời xa Cơ Động, không thể tiếp tục nhìn hắn tu luyện, nhấm nháp rượu ngon mà hắn điều chế, hay là làm bạn với hắn cùng nhau du lịch trong thế giới nhân loại.

Cảm xúc phức tạp mà mâu thuẫn ba động, không ngừng lóe lên trong mắt Liệt Diễm.

A Kim lúc này đang ngồi trên một góc của Địa Tâm Nham, tiến hành tu luyện. Nơi này vốn là thế giới choáng đầy Hỏa nguyên tố, không thích hợp cho nàng tiến hành tu luyện. Nhưng Liệt Diễm đã mạnh mẽ đem Hỏa nguyên tố ngăn cách bên ngoài thân thể của A Kim, tựa như lúc trước tiến hành bảo hộ Cơ Động lúc hắn vừa mới đến đây vậy. Lúc này A Kim vừa mới uống xong một lọ Căn Nguyên Sinh Mệnh cực phẩm mà Sâm Yêu đã tặng cho Cơ Động, điều trị cho thân thể đã bị đóng băng nhiều năm của nàng, những nội tạng xuất hiện tổn thương. Có được sự trợ giúp của bình Căn Nguyên Sinh Mệnh cực phẩm này trợ giúp, hắn mới có thể xem như là chân chính sống lại, không bao giờ có thêm bất cứ lo lắng gì nữa.

o0o

Nửa tháng sau.

- Xuất hiện.

Cơ Động hét lớn một tiếng, hồng quang trên cổ tay lưu chuyển, chỉ thấy Chu Tước Thủ Trạc chợt kỳ dị từ bên dưới làn da của hắn dần dần hiện lên.

Quang mang hưng phấn trong mắt Cơ Động chợt lóe lên, hít sâu, lại hét lớn một tiếng:

- Quân Ma Âm Dương Khải, xuất hiện.

Lúc này đây, quang mang màu xích kim thổi quét toàn thân, mặt nạ, giáp vai, miếng hộ tâm... mỗi một cái linh kiện của Quân Ma Âm Dương Khải từng cái xuất hiện. Tuy rằng quá trình này còn có chút chậm chạp, nhưng mà cảnh tượng một bộ áo giáp có thể từ trong cơ thể dần dần xuất hiện, vẫn khiến cho người ta nhìn thấy mà kinh ngạc. A Kim ngồi cách đó không xa, cũng không có lên tiếng. Nàng cũng đang tu luyện Dung Hợp Thần Thuật giống như Cơ Động. Cái kỹ năng này đối với nàng mà nói cũng không có nhiều hữu dụng như Cơ Động, nhưng cũng là một phương thức tu luyện rất có lợi ích đối với tinh thần lực của nàng.

- Cảm giác như thế nào?

Liệt Diễm mỉm cười hỏi Cơ Động.

Cơ Động gật gật đầu, nói:

- Lần này hình như là nhanh hơn được một chút. Khi nào có thể trong nháy mắt đem Quân Ma Âm Dương Khải phóng xuất ra hết, Dung Hợp Thần Thuật của ta mới xem như là tu luyện thành công hoàn toàn. Hiện tại cũng không tệ rồi, ta có thể cảm giác được nó ở bên trong cơ thể của ta, được Linh Hồn Chi Hỏa của ta ảnh hưởng mà sinh ra biến hóa vi diệu. Loại cảm giác này rất là kỳ dị, cũng vô cùng mỹ diệu. Nó giống như là một hạt giống, dưới sự thấm đẫm nuôi dưỡng của Linh Hồn Chi Hỏa của ta, dường như không ngừng tăng trưởng phát triển vậy.

Liệt Diễm nói:

- Dung Hợp Thần Thuật này đối với ngươi mà nói, giá trị có thể so sánh với Diệt Thần Kích. Ngươi phải thường xuyên luyện tập nhiều một chút. Sinh Mệnh Chi Hạch kia cũng là thứ tốt, làm chỗ cho Mao Đài và Ngũ Lương Dịch trú ẩn cũng vô cùng thích hợp. Linh Hồn Chi Hỏa cũng không ngừng thiêu đốt ngay trên lồng ngực của ngươi, chúng nó cũng sẽ được ảnh hưởng, cũng sẽ tiến hóa nhanh hơn một chút. Hơn nữa, sinh mệnh lực khổng lồ ẩn chứa trong Sinh Mệnh Chi Hạch, cũng có thể bổ khuyết cho thân thể của Đại Diễn Thánh Hỏa Long bởi vì bản thể bị biến dị mà trở nên khiếm khuyết.

Mấy ngày trước, dưới sự trợ giúp của Liệt Diễm, đem Sinh Mệnh Chi Hạch cải tạo thành một vật dụng lưu trữ vật phẩm ma lực. Không gian bên trong nó cũng không lớn, nhưng để cho Đại Diễn Thánh Hỏa Long trú ngụ lại rất dư dả. Cơ Động lại đem Sinh Mệnh Chi Hạch thông qua Dung Hợp Thần Thuật, đem dung hợp vào trong cơ thể. Chẳng những bản thân hắn cũng có thể được sinh mệnh lực khổng lồ trong Sinh Mệnh Chi Hạch thấm vào, Đại Diễn Thánh Hỏa Long cũng có thể đạt được rất nhiều chỗ tốt. Sau nửa tháng tu luyện, ma lực Cơ Động lại có chút tiến bộ, khoảng cách sáu mươi mốt cấp đã càng ngày càng gần. Đương nhiên chuyện này cùng với tràng đại chiến trước đây, kích phát tiềm lực bản thân cũng có quan hệ rất lớn. Từ khi có được Linh Hồn Chi Hỏa, tiềm lực của Cơ Động tựa hồ cũng trở nên vô cùng khổng lồ.

- Cơ Động, lần này sau khi ngươi trợ giúp đám người của Ma Sư Công Hội chiến đấu xong, chúng ta nên đi Bắc Thủy Đế Quốc một chuyến đi.

Liệt Diễm đột nhiên nói:

Cơ Động sửng sốt một chút:

- Bắc Thủy Đế Quốc? Ngươi muốn đến đó làm gì?

Liệt Diễm mỉm cười, giống như nhớ lại chuyện gì đó, trong mắt có thêm chút gì đó:

- Ngươi có biết, từ khi nào ta bắt đầu có cảm giác khác biệt đối với ngươi hay không?

Cơ Động lắc lắc đầu, nhưng lại cảm thấy hứng thú nhìn chăm chú Liệt Diễm.

Liệt Diễm mỉm cười, nói:

- Chính là cái lần, ngươi cùng với Tất Tô, Tạp Nhĩ chạy đến trước cửa phân hội Điều Tửu Sư Công Hội ở Trung Nguyên Thành, đặt một cái bàn, khiêu chiến toàn bộ Điều Tửu Sư của phân hội Điều Tửu Sư của Trung Nguyên Thành. Khi đó, trên người của ngươi tản mát ra một loại khí chất khó có thể hình dung được. Cao ngạo, tự tin, không ai bì kịp. Tuy rằng hiện tại ngươi ở trong Ma Sư Giới địa vị càng ngày càng cao, thực lực cũng trở nên càng ngày càng cường đại hơn. Nhưng mà, chỉ khi nào ngươi tiến hành pha chế rượu, khí chất mà ngươi bày ra, mới chân chính là ngươi a. Ta thích nhất là nhìn lúc ngươi tiến hành pha chế rượu, lại càng thích xem ngươi cùng người khác tiến hành tỷ thí pha chế rượu...

ÂM DƯƠNG MIỆN

Đường Gia Tam Thiếu

Chương 228

Sinh Mệnh Chi Hạch (Hạ)

Dịch: DuyNguyen84 (A Du)

Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - 2T

Mời anh em thưởng thức

Cơ Động trợn mắt há hốc mồm nhìn Liệt Diễm:

- Ý ngươi là muốn ta đi đến Tổng hội Điều Tửu Sư Công Hội ở Bắc Thủy Đế Quốc mà hạ bảng hiệu hay sao?

Nụ cười trên dung nhan hoàn mỹ của Liệt Diễm càng thêm nồng đậm hơn rất nhiều:

- Có gì mà không thể? Ở trong lòng ta, Cơ Động của ta là Điều Tửu Sư xuất sắc nhất, mới chân chính là Tửu Thần. Ta muốn nhìn cảnh ngươi đánh bại người của Điều Tửu Sư Công Hội.

Cơ Động cũng cười:

- Được rồi. Chỉ cần ngươi thích, sau khi chúng ta xử lý xong chuyện bên Ma Sư Công Hội, chúng ta lập tức rời đi, đến Bắc Thủy Đế Quốc hạ bảng hiệu. Nói không chừng, còn có thể từ nơi đó thắng được một ít rượu ngon nữa. Kỳ thật, ngoại trừ ngươi ra, ta thật sự không muốn điều chế rượu cho người khác uống. Chỉ có người mà ta hiểu, người mà ta thưởng thức, ta mới pha chế rượu cho hắn.

Liệt Diễm khẽ mím đôi môi đỏ mọng:

- Giờ ta muốn uống rượu của ngươi.

Cơ Động sửng sốt một chút:

- Không phải vừa rồi mới uống xong đó sao?

Liệt Diễm không ngờ lại toát ra vẻ ngây thơ nũng nịu của một đứa bé:

- Ta muốn uống thêm một chén nữa có được không? Ta muốn uống Liệt Diễm Phần Tình. À, đúng rồi, ngươi phải pha chế hai ly. A Kim, ngươi cũng uống thử một chút rượu do Cơ Động pha chế. Xem như là hắn xin lỗi ngươi vậy.

A Kim và Cơ Động liếc nhìn nhau, trên khuôn mặt vốn luôn trầm tĩnh nhất thời trở nên đỏ bừng, giống y như là bị đám nham thạch nóng chảy bên dưới Địa Tâm Hồ nhuốm đỏ vậy. Từ lần đó A Kim cùng với Cơ Động trải qua lần tiếp xúc thân thể thân mật, nàng một mực dùng hết khả năng tránh cho mình nhớ lại cảnh tượng lúc đó, cũng đã cảnh cáo Cơ Động phải giữ bí mật. Nhưng mà rất hiển nhiên, đối với chuyện phát sinh lúc đó, Liệt Diễm đều biết rất rõ ràng. Lúc này nhìn thấy nàng đang tươi cười, trên mặt còn mang theo vài phần giảo hoạt.

- Chủ nhân... ta...

A Kim muốn nói cái gì, nhưng mà nàng thật sự là nói không nên lời, oán giận trừng mắt liếc nhìn Cơ Động một cái, cúi đầu ngập ngừng...

Còn Cơ Động thì lại là vẻ mặt xấu hổ, cúi đầu, cũng không biết nên làm thế nào cho phải.

Liệt Diễm đi đến bên cạnh A Kim, kéo tay nàng:

- Chuyện này đó đều là do Cơ Động cả, không quan hệ gì với ngươi. Hắn nên xin lỗi ngươi mới đúng. Nếu như ngươi còn không chịu tha thứ cho hắn, ta sẽ thay hắn xin lỗi ngươi vậy.

- Không, không cần.

A Kim vội vàng lắc đầu, ngẩng đầu trừng mắt liếc nhìn Cơ Động một cái. Không biết rõ vì nguyên nhân gì, cặp mông đầy đặn của nàng có chút mất tự nhiên chợt vặn vẹo một chút. Càng là cố quên, tình hình lúc đó lại càng khắc sâu trong ký ức của nàng hơn.

Vì muốn trốn tránh xấu hổ, Cơ Động vội vàng lấy ra bình pha chế rượu cùng với phối liệu của mình, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Liệt Diễm một cái, ánh mắt của hắn nhất thời trở nên có chút mê ly. Tình ý dạt dào chợt bùng phát lên trên đáy mắt, lúc này mới một lần nữa nhìn về phía bình pha chế rượu trong tay mình.

Liệt Diễm nắm lấy cánh tay A Kim, ánh mắt sáng quắc nhìn Cơ Động. Mỗi một khi Cơ Động pha chế rượu cho nàng, hắn đều liếc mắt nhìn nàng một cái, mỗi lần như vậy, đều khiến cho hắn không tự chủ được, nhẹ nhàng run rẩy một chút.

Thoáng ngẫm nghỉ một chút, Cơ Động nói:

- Ở đây không có nước phiên gia cùng với nước chanh, ta sẽ dùng nước đào đặc biệt cùng với nhựa cây ốc tinh chế để thay thế. Màu sắc của chén rượu Liệt Diễm Phần Tình này cũng sẽ từ màu đỏ biến thành màu vàng, mùi vị cũng sẽ càng thêm nồng đậm một chút, độ rượu cũng sẽ mạnh hơn một chút.

Vừa nói, Cơ Động vừa cầm đám nguyên liệu đi đến một cái bàn nổi cao lên trên bục của Địa Tâm Nham, đem những thứ nguyên liệu, vậy dụng đặt lên trên đó. Cái bàn này là Liệt Diễm cố ý để cho hắn pha chế rượu mà dùng Địa Tâm Nham làm thành.

Hai luồng kim sắc hỏa diễm nồng đậm phân biệt sáng lên trên hai tay Cơ Động. Chỗ Địa Tâm Hồ này cũng không thể dùng nước, nước không cách nào tồn tại được ở nơi này. Nhưng thói quen rửa tay của Cơ Động cũng không vì vậy mà thay đổi. Không có nước, hắn liền dùng Cực Hạn Dương Hỏa để thiêu đốt hết tất cả các dơ bẩn, hiệu quả cũng rất tốt.

Nhìn bộ dáng chăm chú của Cơ Động, ánh mắt xấu hổ của A Kim cũng dần dần bình phục lại. Mấy ngày nay, hắn một mực chứng kiến Cơ Động pha chế rượu cho Liệt Diễm, cũng chỉ pha chế rượu cho một mình Liệt Diễm mà thôi. Tuy rằng nàng chưa bao giờ được uống qua, nhưng mùi rượu nồng đậm này lần nào cũng khiến cho hắn bị cuốn hút. Nhất là phong cách thong dong, tao nhã của Cơ Động khi pha chế rượu, còn có tình ý dạt dào khi hắn nhìn Liệt Diễm nữa, đều khiến cho A Kim trong lòng bất tri bất giác sinh ra vài phần âm thầm hâm mộ.

Ba phần rượu Song Duy La tinh khiết, sáu phần rượu Ốc Chanh đặc biệt, một phần nước trái đào cô đặc, lại thêm một phần nước gia vị Ngũ tư đặc biệt do Cơ Động đặc chế, thêm loại dầu thực vật, nước tiêu cùng với phấn hồ đặc biệt. Lúc nắp bình pha chế vừa đóng lại, bình pha chế rượu đã nhảy lên trên bàn tay của hắn. Mấy ngón tay hắn khẽ đẩy nhẹ mấy cái, bình pha chế rượu đã dùng tốc độ nhanh nhất bắt đầu xoay tròn kịch liệt lên.

Từ sau khi được Đằng Xà dùng sự huấn luyện biến thái luyện thành Đằng Xà Biến, sự mềm dẻo của thân thể Cơ Động đã tăng lên đến một cấp bậc khác, người bình thường không cách nào bằng được. Cổ tay khẽ vung lên, cơ hồ trong khoảng khắc, một đoàn ngân quang liền xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn, tựa như một khỏa mặt trời lóe sáng. Ngay sau đó, cả người hắn liền biến thành hư ảo, hai chân rõ ràng không hề nhấc lên, nhưng lại khiến cho người khác có cảm giác giống như là ngàn cánh tay đang vẫy múa vậy. Động tác tao nhã mà xinh xắn, tuy rằng tốc độ nhanh vô cùng, nhưng không chút nào hiện ra vẻ dồn dập, ngược lại vô cùng rõ ràng, bình tĩnh.

Vầng mặt trời màu bạc kia cứ như vậy quay chung quanh thân thể Cơ Động, không ngừng nâng lên, hạ xuống. Lúc tốc độ của hắn thi triển lên đến cực hạn, Liệt Diễm và A Kim rõ ràng nhìn không ra cánh tay hắn đang di động thế nào, nhưng chín khỏa mặt trời màu bạc đồng thời xuất hiện chung quanh thân thể Cơ Động. Ngay sau đó, chín đạo ngân quang đồng thời xuất hiện. Chín khỏa mặt trời màu bạc nháy mắt hạ xuống, thân hình Cơ Động khẽ chuyển động một chút, bình pha chế rượu đã vững vàng nằm trên bàn tay của hắn. Lúc này chỉ còn lại rượu dịch bên trong bình pha chế rượu không ngừng nhảy múa.

Nghệ Xạ Cửu Nhật, chính là một trong những thủ pháp pha chế rượu cực mạnh ở kiếp trước của Cơ Động, lúc này hắn thi triển ra lại vô cùng nhẹ nhàng như vậy, gần như không tốn chút sức nào. Đây chính là ưu thế của thân thể. Nếu đổi lại ở kiếp trước, hắn lúc này ít nhất cũng đổ một thân mồ hôi ướt đẫm rồi. Nhưng hiện tại hắn ngay cả hô hấp cũng không hề thay đổi chút nào.

Hai chén rượu màu vàng nhanh chóng được rót ra. Nhất thời, một mùi rượu nồng đậm xộc vào tận mũi. Cơ Động tao nhã đem hai chén rượu đưa đến tận tay Liệt Diễm và A Kim.

Liệt Diễm nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu ngon, mỉm cười gật gật đầu về phía Cơ Động. A Kim cũng bắt chước bộ dáng của Liệt Diễm, hớp một ngụm nhỏ... Nhất thời, cả người nàng không khống chế được, nhất thời sững cả người.

Ánh mắt A Kim sáng quắc chăm chú nhìn Cơ Động, tựa hồ như có một luồng sóng gợn lưu chuyển trong tròng mắt của nàng vậy.

Ánh mắt Liệt Diễm hàm chứa thâm ý liếc nhìn A Kim một cái, chậm rãi nhấm nháp từng chút một chén Liệt Diễm Phần Tình này.

Ánh mắt Cơ Động đều tập trung cả lên người Liệt Diễm, cũng không có chú ý đến ánh mắt biến hóa của A Kim. Hắn cũng quên mất là, hai chén rượu mà hắn điều chế ra, là đang trong lúc hắn hoàn toàn đắm chìm trong tình cảm của mình đối với Liệt Diễm mà điều chế. Liệt Diễm Phần Tình vốn đã rất nồng, lại thêm tình yêu nồng đậm của hắn, càng trở nên nồng đậm như lửa cháy. Loại rượu này Liệt Diễm đã uống quen rồi, lòng của nàng cũng đang bị loại rượu có chứa cảm xúc đặc thù này mà dần dần bị chinh phục. Còn A Kim thì sao? Đây là lần đầu tiên nàng uống loại rượu này!

ÂM DƯƠNG MIỆN

Đường Gia Tam Thiếu

Chương 229

Liệt Diễm Phần Tình không thể chống cự (Thượng)

Dịch: DuyNguyen84 (A Du)

Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - 2T

Mời anh em thưởng thức

Một ngụm Liệt Diễm Phần Tình vừa vào miệng, A Kim chỉ cảm thấy một cỗ khí tức nóng bỏng mang theo một luồng nhiệt cực kỳ kích thích nháy mắt từ trong khoang miệng của mình lan tràn đến mỗi một góc trong toàn thân mình. Luồng nhiệt nóng bỏng kia giống như khiến cho linh hồn của nàng bị đốt cháy lên vậy. Bản tính băng lãnh vốn có của nàng, trong nháy mắt đã bịt quét sạch không còn. Ngay sau đó, cảm xúc kỳ dị kia liền theo ngụm rượu dịch kia theo luồng nhiệt mà lan tràn đến mỗi ngóc ngách toàn thân của A Kim.

Ánh mắt của nàng dần dần trở nên mê ly. Nàng tựa hồ cảm giác được có cái gì đang chinh phục lòng mình vậy. Loại cảm giác này trước giờ nàng chưa bao giờ có, cũng không nói nên lời cái này là sự cảm thụ mãnh liệt đến như thế nào. Nàng giống như là trở nên ngây ngốc, không còn bất cứ cảm giác nào nữa, một ly Liệt Diễm Phần Tình kia cứ như vậy dần dần uống cạn. Mặt của nàng cũng đã trở nên đỏ bừng lên. Trong lòng ngực, cảm giác nóng bỏng nồng đậm không ngừng nhảy lên. Mỗi một lần nhảy lên, đều khiến cho hô hấp của nàng trở nên dồn dập thêm vài phần.

Liệt Diễm nói với Cơ Động:

- Tiếp tục luyện Dung Hợp Thần Thuật của ngươi đi. Thời gian cũng không còn nhiều nữa, ngày mai chúng ta liền xuất phát trở về Trung Nguyên Thành.

Cơ Động cũng không tiếp tục nói gì, gật gật đầu, đi đến một bên tiếp tục tu luyện. Mà Liệt Diễm thì kéo tay A Kim đi sang một bên. A Kim lúc này vẫn như trước chìm đắm trong sự rung động do chén Liệt Diễm Phần Tình kia, đối với chuyện phát sinh bên ngoài hết thảy vẫn chưa có cảm giác gì.

Nhìn bộ dáng của A Kim, Liệt Diễm than nhẹ trong lòng:

- A Kim ơi A Kim, cảm xúc mà Cơ Động đưa vào trong rượu ngay cả ta cũng không thể nào chống cự lại được, huống chi là ngươi. Thực xin lỗi, ta cũng không muốn làm như vậy. Nhưng mà, ta sợ có một ngày ra nhất định phải rời khỏi hắn, hắn sẽ không chịu nổi. Khi đó, ta hy vọng ngươi có thể thay thế ta ở bên cạnh hắn vậy. Ngươi mất đi trí nhớ, tinh khiết như một tờ giấy. Có ngươi làm bạn hắn, ta cũng có thể yên tâm hơn. Mặc dù ta hy vọng ngày đó cũng không bao giờ đến, nhưng mà, ta cũng không thể không phòng ngừa chu đáo được. Thực xin lỗi, A Kim, chuyện này xem như là thù lao cho việc ta đã cứu sống ngươi vậy. Có lẽ, ta đã quá ích kỷ. Nhưng mà, vì hắn, ta thà rằng ích kỷ một lần. Ta cũng sẽ ở trong các phương diện khác sẽ bồi thường chu đáo cho ngươi vậy.

o0o

Trung Nguyên Thành vẫn như trước vô cùng phồn hoa. Thời tiết hôm nay vô cùng đẹp đẽ, không khí thoáng mát. Nhưng mà bên trong Tổng hội Ma Sư Công Hội tọa lạc trên đường lớn Mậu Thổ, không khí lại là ngưng trọng vô cùng dị thường.

Ngày mai, chính là ngày mà Ma Sư Công Hội đối mặt với sự khiêu chiến của Ma Kỹ Công Hội. Đối với Ma Sư Công Hội mà nói, cái này không hề nghi ngờ là trận đại chiến quan hệ đến sinh tử tồn vong. Thất bại liền có ý nghĩa là Ma Sư Công Hội không còn tồn tại nữa. Mà thắng lời, cũng không chắc đã có thể thâu tóm được Ma Kỹ Công Hội. Dù sao, người ta có một gã Chí Tôn Cường Giả tọa trấn, Ma Sư Công Hội dựa vào cái gì để thâu tóm người ta cơ chứ?

Phó Hội trưởng Ma Sư Công Hội Hi Lạc đang đi tới đi lui bên trong phòng làm việc của mình. Tâm tình của hắn có chút phiền toái bất an. Thời gian an bày trận quyết chiến ngày mai cũng không còn nhiều nữa. Hiện tại còn một người cuối cùng nữa vẫn còn chưa đến. Mà người này cũng là người cực kỳ mấu chốt. Có hắn ở đây, trận chiến ngày mai cơ hồ có thể nói là nắm chắc phần thắng. Một tháng trước, hắn có thể nói là hao tổn bao nhiêu tâm cơ mới sắp xếp được. Nhưng mà, sao đến giờ này hắn làm sao còn chưa tới? Chẳng lẽ là, hắn đã quên rồi sao? Hay là hắn cố ý không đến? Không, không phải. Hắn hẳn không phải là người như vậy. Nếu hắn không đến, một trận chiến ngày mai, kết quả sẽ rất khó nói.

- Phó Hội trưởng, bên ngoài có mấy người muốn tìm ngài.

Một gã nhân viên làm việc của Ma Sư Công Hội chợt đến trước cửa văn phòng của Hi Lạc cung kính hồi báo với hắn.

- Mấy người? Người nào?

Hi Lạc nhíu mày. Lúc này tâm tình của hắn vốn không được vui vẻ, lại bị quấy rầy, nhất thời càng trở nên tồi tệ hơn nhiều.

- Là một nam hai nữ. Đều rất trẻ tuổi, hai nữ nhân đều đội một cái mũ lớn trên đầu, che lại khuôn mặt không nhìn thấy rõ. Gã nam nhân kia hình như một tháng trước đã từng ghé qua, còn thông qua kỳ thi đạt được cấp bậc Tứ Tinh.

Nghe được mấy chữ 'cấp bậc Tứ Tinh', ánh mắt Hi Lạc nhất thời sáng ngời, hắn đến rồi sao?

- Mau mời! À, không. Để ta đích thân đi đón hắn.

Dưới ánh mắt kinh ngạc nhìn chăm chú của gã nhân viên, Hi Lạc có chút gấp gáp lao ra khỏi phòng làm việc, bước nhanh đi. Trên mặt hắn nở nụ cười rạng rỡ, choáng đầy vẻ hưng phấn.

- Khẳng định là hắn đến rồi, ha ha, ông trời cũng giúp Ma Sư Công Hội ta!

Gã nhân viên công tác đến bẩm báo kia từ trước đến giờ chưa từng nhìn thấy vị Phó Hội trưởng Hi Lạc này có bộ dáng khẩn cấp như thế, thậm chí gần như chạy ra khỏi văn phòng. Trong lòng hắn không khỏi nghi hoặc, một gã ma sư cấp bậc Tứ Tinh, cũng có thể khiến cho Phó Hội trưởng đại nhân kích động đến như thế sao?

Hi Lạc rất nhanh xuống đến đại sảnh của Ma Sư Tổng Hội. Vừa vào đến đại sảnh, ánh mắt của hắn giống như là nam châm gặp được sắt vậy, trực tiếp rơi trên người một gã thanh niên đang đứng giữa đại sảnh.

Một bộ bố y đơn giản, thế nhưng không cách nào che dấu được khí tức đặc thù mang theo vài phần cao ngạo kia. Hắn tuyệt đối không được tính là anh tuấn, nhưng mà chỉ cần đứng ở nơi đó, liền khiến cho người ta có một loại cảm giác như là hạc đứng giữa bầy gà vậy. Đi bên cạnh của hắn, còn có hai người nữa. Mặc dù hai người này đã dùng một cái mũ lớn che lại khuôn mặt, nhưng từ dáng người mà xem, khẳng định là một gã nữ nhân hoàn mỹ không chút sứt mẻ nào.

Hi Lạc xuất hiện, không thể nghi ngờ khiến cho tất cả các ma sư đang phục vụ các công việc khác nhau trong đại sảnh chú ý. Một ít ma sư lâu năm tự nhiên đều nhận ra vị Phó Hội trưởng này, nhìn thấy hắn đến, khẽ cúi đầu chào hắn một cái. Nhưng mà, Hi Lạc giống như là không nhìn thấy được bọn họ vậy, cứ phóng nhanh như bay. Chỉ khẽ phóng hai ba bước, đã đi đến trước mặt gã thanh niên kia.

- Ngươi rốt cuộc cũng đến rồi!

Vẻ mặt vui vẻ cùng thoải mái trên mặt Hi Lạc không hề che dấu chút nào. Sự kích động trong cặp mắt giống như là đang nhìn thấy được thứ gì mà hắn vô cùng khát vọng vậy.

Một nam hai nữ này không phải ai khác, đúng là Cơ Động, Liệt Diễm cùng với A Kim. Trải qua hơn nửa tháng, Cơ Động ngay một ngày trước khi xảy ra trận Công Hội Chi Chiến này đã kịp quay trở về Trung Nguyên Thành.

- Chắc là ta không có tới trễ chứ?

Cơ Động mỉm cười, trong lòng hắn cũng có chút kỳ quái. Lẽ ra bản thân mình chẳng qua chỉ là một gã Lục Quan Ma Sư, cho dù là ma sư có được Cực Hạn Song Hỏa ma lực đi nữa, vị Phó Hội trưởng rõ ràng là Bát Quan cường giả này cũng không nên nhiệt tình đến như vậy mới đúng chứ. Hắn làm như mình có khả năng quyết định thắng bại của trận Công Hội Chi Chiến ngày mai vậy. Phải biết rằng, Ma Kỹ Công Hội đã ước định là dùng mười trận quyết định thắng bại, như vậy, cho dù mình có thắng được một trận, cũng không có khả năng thay đổi được cục diện.

Hi Lạc vội nói:

- Không trễ, không trễ, tới rất đúng lúc. Chỉ cần đến là tốt rồi. Xin mời, xin mời, chúng ta vào trong rồi nói.

Vừa nói, vị ma sư đường đường là Phó Hội trưởng này không ngờ lại đảm nhiệm vai trò người dẫn đường, dắt theo Cơ Động, Liệt Diễm cùng với A Kim đi vào bên trong Ma Sư Tổng Hội, trực tiếp đi đến tầng ba.

Các ma sư khác nhìn thấy Hi Lạc tự mình dẫn theo ba người Cơ Động đi vào trong Tổng Hội, không khỏi chụm lại hạ giọng nghị luận.

"Cái này nay người trẻ tuổi là ai? Các ngươi ai biết? Làm sao Hi Lạc phó hội trưởng tự mình đi ra nghênh đón? Chẳng lẽ nói, đây là một vị nhãn hiệu lâu đời cường giả, bởi vì tu luyện tới cực hạn, tướng mạo chuyển vì tuổi trẻ phải không "

- Đám người trẻ tuổi này là ai vậy? Các ngươi biết hắn không? Tại sao đích thân Hi Lạc Phó Hội trưởng lại đi ra nghênh đón hắn? Chẳng lẽ là, hắn là một vị cường giả lâu năm, bởi vì tu luyện lên đến cực hạn, tướng mạo cải lão hoàn đồng sao?

- Chắc là không phải đâu. Trừ phi là Chí Tôn Cường Giả, mới có thể khiến cho dung mạo của mình khôi phục lại tuổi trẻ. Người thanh niên này nhìn qua cũng không giống là một Chí Tôn Cường Giả đâu!

- Khẳng định không phải. Người này ta đã từng gặp qua. Đại khái là khoảng một tháng trước hắn đã từng đi đến Tổng hội, còn thông qua kỳ thi khảo hạch cấp bậc Tứ Tinh. Thật là kỳ quái, một gã ma sư Tứ Tinh, làm sao mà đích thân Phó Hội trưởng đến nghênh đón?

Thanh âm nghị luận bên ngoài, Cơ Động tự nhiên là không nghe thấy. Hắn lúc này đã một lần nữa đi tới văn phòng của Hi Lạc.

ÂM DƯƠNG MIỆN

Đường Gia Tam Thiếu

Chương 229

Liệt Diễm Phần Tình không thể chống cự (Hạ)

Dịch: DuyNguyen84 (A Du)

Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - 2T

Mời anh em thưởng thức

- Ba vị, mời ngồi. Ta cho người đi pha trà.

Vẻ hưng phấn trên mặt Hi Lạc đến bây giờ vẫn chưa có giảm bớt, nhìn Cơ Động, mặt mày hớn hở, gánh nặng trong lòng rốt cuộc mới hạ xuống.

Cơ Động nói:

- Hi Lạc Phó Hội trưởng, ngài không cần bận tâm. Ta trước một ngày đến đây, chính là muốn hỏi một chút trận chiến Công Hội Chi Chiến ngày mai ngài đã an bày như thế nào? Đến lúc đó chúng ta nhất định sẽ có mặt đúng giờ.

Hi Lạc nói:

- Tất cả đều đã được an bày rất tốt. Dựa theo ước định của chúng ta cùng với Ma Kỹ Công Hội, sáng sớm ngày mai, cách thành Bắc Trung Nguyên Thành một trăm dặm, tại Thanh Thiên Thảo Nguyên, cùng với Ma Kỹ Công Hội quyết một trận thắng bại.

Nói tới đây, hắn khẽ thở dài một tiếng:

- Ma Sư Công Hội từ khi thành lập đến nay, đã có hơn ngàn năm lịch sử. Ma Kỹ Công Hội so với chúng ta thành lập trễ hơn ba trăm năm, nhưng lại muốn miệng rắn đòi nuốt voi. Tương lai của Ma Sư Công Hội chúng ta, phải do trận chiến ngày mai mà quyết định. Nếu chúng ta có thể đạt được thắng lợi, sáp nhập Ma Kỹ Công Hội vào chung, như vậy, chúng ta đã là Công Hội cường đại độc nhất vô nhị trên toàn đại lục. Một trận chiến ngày mai, chỉ cần ngài đại biểu cho cường giả của Ma Sư Công Hội mà xuất chiến, bất luận thắng bại, chúng ta đều sẽ trao tặng huân chương Cửu Tinh cao nhất, đồng thời phong ngài làm Trưởng lão Công Hội. Đương nhiên, chức vụ Trưởng lão này, ngài hoàn toàn không cần phải đích thân xử lý bất cứ chuyện tình gì của Công Hội. Mỗi tháng, Công Hội sẽ dâng lên một vạn kim tệ gọi là hiếu kính.

Cơ Động bật cười, nói:

- Còn có chuyện tốt như vậy sao? Bất quá, chuyện đó cũng phải đợi đến khi Ma Sư Công Hội giành được thắng lợi cuối cùng mới được. Nếu như bị Ma Kỹ Công Hội gồm thâu mất, chuyện đó cũng không có ý nghĩa gì.

Hi Lạc ngưng trọng gật đầu:

- Đúng là như vậy. Cơ Động tiên sinh, người xem như vậy có được không? Tối hôm nay ngài cứ ở lại chỗ của Công Hội đi. Chúng ta có nơi chuyên tiếp đãi khách quý đặc biệt. Sáng sớm ngày mai chúng ta sẽ đồng thời xuất phát.

Cơ Động thoáng suy nghĩ một chút, rồi gật đầu, nói:

- Được rồi. Bất quá nhờ ngài chuẩn bị cho ta một căn phòng lớn, đủ cho ba người ở.

Hi Lạc sửng sốt một chút, nhìn sang hai nữ nhân bên cạnh Cơ Động, cặp môi khẽ động, một luồng thanh âm nho nhỏ truyền vào trong tai Cơ Động:

- Cậu trẻ, phải biết tự kềm chế mình a! Ngày mai là chiến đấu rồi, không nên lãng phí quá nhiều tinh lực như vậy.

Nghe hắn vừa nói như thế, Cơ Động đã biết vị Phó Hội trưởng đạo mạo này đã hiểu lầm, trong lòng không khỏi không nói nên lời, quay sang liếc mắt nhìn Liệt Diễm một cái, bên hông đã tê rần, Liệt Diễm đã nhéo mạnh hông hắn một cái. Hi Lạc nén âm thành tia nhỏ như vậy, chỉ ra sự khống chế cường đại đối với ma lực. Nhưng mà, có thế che dấu được A Kim, làm sao có thể che dấu được Liệt Diễm cơ chứ?

- Chuyện này ngài không cần lo lắng. Xin mời ngài sắp xếp chỗ ở cho chúng ta vậy.

Cơ Động không muốn giải thích nhiều làm gì, trong lòng ngược lại còn có chút thỏa mãn, còn thầm nghĩ, không biết đêm nay có thể giống như lần trước hay không, có thể dùng Liệt Diễm ngủ chung giường một đêm? Bất quá hắn nghĩ khả năng cũng không quá lớn.

Đúng lúc này, Liệt Diễm lại đột nhiên mở miệng:

- Phó Hội trưởng các hạ, nếu ta nhớ không lầm thì, lần trước ngươi đã đáp ứng Cơ Động, nếu lần này hắn đã trợ giúp Ma Sư Công Hội đạt được một trận thắng lợi, như vậy hắn có thể ở trong Tàng Bảo Khố của Ma Sư Công Hội tùy ý lựa chọn một kiện đồ vậy, có đúng không?

Hi Lạc lập tức gật gật đầu, nói:

- Chuyện này đương nhiên. Cho dù trận chiến ngày mai Ma Sư Công Hội có thua đi nữa, lời hứa hẹn này Công Hội cũng nhất định sẽ thực hiện.

Nghe thanh âm của Liệt Diễm, trong lòng hắn choáng đầy rung động. Thân là Phó Hội trưởng Ma Sư Công Hội, khi còn trẻ, hắn cũng là một đời anh tuấn, từng gặp qua không ít nữ nhân, trong số đó mỹ nữ tự nhiên cũng không ít. Nhưng thanh âm êm tai choáng ngợp lòng người như thế hắn cũng chưa từng nghe qua lần nào. Thanh âm này thanh thúy, mượt mà, ôn nhu thanh thoát, nghe nàng nói chuyện, giống như ba vạn sáu trăm nghìn lỗ chân lông đều tùy thời dãn nở ra vậy, thoải mái không nói nên lời. Cái đó hoàn toàn là một sự hưởng thụ về mặt linh hồn.

Liệt Diễm nói:

- Một khi đã như vậy, hay là cho phép hắn nhận phần thưởng đi có được không? Cơ Động hiện tại đang còn thiếu một kiện vũ khí thích hợp. Có vũ khí, ngày mai hắn cũng có thể chiến đấu tốt hơn cho Ma Sư Công Hội.

Cơ Động có chút kỳ quái nhìn về phía Liệt Diễm. Hắn đúng là đang thiếu một kiện vũ khí ma lực, nhưng hắn không ngờ rằng Liệt Diễm lại trong lúc này mà nhắc tới chuyện này.

Hi Lạc cơ hồ là không cần suy nghĩ liền lập tức gật đầu đồng ý. Ma Sư Công Hội vốn có tài lực khổng lồ, huống chi tầm quan trọng của Cơ Động đối với một trận chiến ngày mai, có thể nói là tuyệt đối trung tâm.

- Không thành vấn đề. Hiện tại ta liền dẫn ba vị vào đó tiến hành chọn lựa. Không nhất định là chỉ có một kiện vũ khí, ta có thể làm chủ, tặng cho Cơ Động tiên sinh trọn vẹn một bộ trang bị vũ khí ma lực. Bao gồm cả trang bị tọa kỵ luôn cũng được.

Cơ Động khẽ cau mày, trong lòng không khỏi có chút cảm giác quái dị. Vị Phó Hội trưởng Ma Sư Công Hội này tựa hồ có chút nhiệt tình quá mức.

- Vậy đa tạ ngươi.

Liệt Diễm gật gật đầu, không chút khách khí liền thay Cơ Cộng đáp ứng hắn. Đối với quyết định của Liệt Diễm, Cơ Động tự nhiên là không chút do dự đồng ý.

Hi Lạc đứng lên:

- Ba vị, mời đi theo ta.

Nói xong, hắn đi trước, bước ra khỏi phòng làm việc của mình. Hắn cũng không có đi trở về phía lối đi vào, mà là tiếp tục đi dọc theo thông đạo, bước tiếp về phía cuối thông đạo. Cơ Động nhìn thấy rõ ràng, chỗ phần cuối thông đạo này có một đồ án mà hắn vô cùng hiểu rõ. Phù điêu của Đồ Đằng mười hệ xúm lại thành một vòng tròn. Đồ án này lúc trước khi hắn cùng với Diêu Khiêm Thư tiến vào trong đầm lầy sương mù, kiếm được cổng vào của Địa Cung đã từng nhìn thất qua. Thậm chí là trên mặt của nó cũng có một ít ma lực mười thuộc tính ba động nhàn nhạt.

Hiện tại Cơ Động cũng không phải là gà mờ như lúc trước, Linh Hồn Chi Hỏa khẽ ba động, đã có thể cảm nhận được ma lực ba động khổng lồ đang ẩn chứa trên phù điêu chứa Đồ Đằng mười hệ kia. So sánh với bức thạch điêu trước cửa Địa Cung mà nói, ma lực ba động chúng nó phóng xuất ra cũng không kém cạnh chút nào.

Xin mời đứng sát bên cạnh ta.

Hi Lạc làm ra một thủ thế xin mời, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc hơn.

Ba người Cơ Động nghe theo lời, đứng ở bên cạnh Hi Lạc. Cổ tay Hi Lạc khẽ xoay nhẹ, cũng không thấy hắn làm như thế nào, một cỗ ma lực từ trong lòng bàn tay tuôn trào ra, một cái lệnh bài kỳ dị hình tròn đã xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn.

Khối lệnh bài hình tròn kia bản thân là do một khối kim chúc màu bạc tạo thành. Trung tâm là một khỏa ngọc thạch màu trắng, hình tròn lớn cỡ ngón tay cái. Khỏa ngọc thạch ôn nhuận, kiên định, trong suốt, tinh thuần, hoàn mỹ tinh khiết, màu sắc nõn nà. Chung quanh khối bạch ngọc hình cầu này là một vòng bảo thạch khác. Mỗi một khỏa bảo thạch cũng là hình cầu, so với khối bảo thạch ở trung tâm còn nhỏ hơn một chút. Tổng cộng có mười khỏa, màu sắc phân biệt là: xanh, xanh sẫm, đỏ, lam, vàng, xám, trắng, vàng kim, đen, tím, mười loại màu sắc. Bên dưới mỗi một khỏa bảo thạch, còn có một phù điêu Đồ Đằng cực kỳ tinh xảo tương ứng. Khối lệnh bài này vừa được lấy ra, nhất thời làm cho người ta có cảm giác như quang hoa ánh sáng bừng lên rực rỡ.

Đồng tử Cơ Động một trận co rút lại. Những viên bảo thạch trên vòng tròn chung quanh cũng không tính là cái gì, mặc dù là Ngũ Hành Thần Thạch, nhưng dù sao thể tích vẫn rất nhỏ. Nhưng mà, khối bạch ngọc ở trung tâm lại là vật báu vô giá, đúng là một khối Thiên Chi Ngọc. Tuy rằng khối này không có lớn như khối lần trước, nhưng nhìn qua lại càng thêm tinh thuần hơn.

ÂM DƯƠNG MIỆN

Đường Gia Tam Thiếu

Chương 230

Ngũ Hành Không Gian (Thượng)

Dịch: DuyNguyen84 (A Du)

Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - 2T

Mời anh em thưởng thức

Hi Lạc cầm khỏa lệnh bài giơ lên, ấn lên vị trí trung tâm của vách tường, nơi có đồ án Đồ Đằng mười hệ. Bức tường khẽ lõm xuống, cực kỳ phù hợp hút chặt lấy khối lệnh bài kia. Một đạo quang mang màu vàng kim nồng đậm từ trên tay Hi Lạc phóng ra, quang mang màu vàng kim này choáng đầy cảm giác thuần túy, ngưng trọng, nặng nề, giống như là thực chất vậy.

Khỏa ngọc thạch trắng, lớn cỡ ngón tay cái ở vị trí trung tâm Thiên Chi Ngọc kia chợt sáng lên. Nhất thời, mười khỏa bảo thạch chung quanh cũng đồng thời sáng đứng lên. Bản thân khối Thiên Chi Ngọc cũng trở nên càng thêm trong suốt, thông thấu, tản mát ra một cỗ khí tức mà Cơ Động vô cùng quen thuộc, khí tức Hỗn Độn bao trùm thiên địa.

Cùng với khối lệnh bài sáng lên, tất cả các đồ án Đồ Đằng trên vách tường cũng đồng thời sáng đứng lên. Nhất là cặp mắt của mỗi cái Đồ Đằng, được khảm bằng Ngũ Hành Thần Thạch, lại càng phát ra quang mang vô cùng rực rỡ. Hào quang mười màu đồng thời sinh ra, một cỗ khí tức giống như đúc Ngũ Hành Âm Dương Giới chợt phóng thích ra, lấy vị trí của Hi Lạc làm trung tâm, trong phạm vi đường kính ba thước toàn bộ được bao phủ bên trong.

Hào quang chợt lóe lên, bốn người đã biến mất tại chỗ. Quang mang trên vách tường cũng khôi phục trở lại bình thường. Mà khối lệnh bài đã được khảm nhập lên vách tường cũng giống như là tan chảy vô trong bức vách vậy, hoàn toàn gắn chặt vào trong đó.

Cảm giác truyền tống hư ảo chỉ tồn tại trong nháy mắt, đã khôi phục lại bình thường. Cơ Động chỉ cảm thấy trước mắt sáng ngời, chung quanh nhất thời trở nên rõ ràng hẳn lên. Hắn kinh ngạc phát hiện, bản thân mình đã đi tới một thế giới có chút hư ảo. Chung quanh hết thảy tựa hồ có chút mông lung không thực tế. Khí tức Âm Dương Ngũ Hành nồng đậm chợt tràn ngập chung quanh, mảy may không có cảm giác hít thở không thông.

Liệt Diễm có chút kinh ngạc nói:

- Thế giới hư thực, Ngũ Hành Không Gian?

Lúc này đây đến phiên Hi Lạc giật mình, hắn kinh ngạc nhìn Liệt Diễm:

- Ngài biết về Ngũ Hành Không Gian?

Liệt Diễm nhàn nhạt nói:

- Ngũ Hành Không Gian cực kỳ khó thiết lập, có được không gian giống như là vật phẩm ma lực tồn trữ vậy, nhưng càng ổn định hơn rất nhiều. Nó chẳng những có thể tồn trữ được nhưng sinh vật còn sống sinh tồn trong đó, hơn nữa gần như là vĩnh hằng bất diệt. Chỉ cần đại lục còn tồn tại, nó sẽ không biến mất. So với vật phẩm ma lực tồn trữ nó cường đại hơn không biết bao nhiều lần. Cái Ngũ Hành Không Gian này diện tích rất lớn, ít nhất phải do mười vị Cửu Quan Ma Sư liên thủ mới có thể mở ra được. Hơn nữa thuộc tính của mười vị này phải hoàn toàn khác nhau mới có thể được.

Hi Lạc nghe Liệt Diễm nói, trong mắt nhất thời toát ra vẻ khâm phục. Khi hắn mới vừa thấy ba người Cơ Động đến, toàn bộ sự chú ý đều bị Cơ Động hấp dẫn hết. Nhưng từ sau khi nghe được thanh âm của Liệt Diễm, hắn liền phát hiện, trong ba người Cơ Động, chân chính thâm sâu khó lường, đúng là cô gái có một đầu mái tóc đỏ rực cuộn sóng này. Hi Lạc cũng từng thử dùng khí tức đi thăm dò, tra xét Liệt Diễm, nhưng hắn lại kinh ngạc phát hiện, Liệt Diễm giống như một vực sâu vạn trượng, sâu sắc không thể lường được. Tinh thần ba động của hắn vừa mới tiếp xúc với thân thể Liệt Diễm, lập tức biến mất tăm không thấy đâu nữa, đừng nói là tra xét, thậm chí ngay cả cảm thụ cũng không hề có. Đó cùng là nguyên nhân vì sao vị Phó Hội trưởng Ma Sư Công Hội này lại dùng ngữ khí kính trọng đối với Liệt Diễm như vậy.

- Ngài nói không sai, đây đúng là Ngũ Hành Không Gian. Nó là do Hội Trưởng đầu tiên của Ma Sư Công Hội cùng với chín vị Trưởng lão Công Hội liên thủ mà mở ra, dùng để chứa những vật phẩm trân quý nhất của Công Hội.

Nói tới đây, trong mắt Hi Lạc không khỏi toát ra vẻ hoài niệm:

- Khi đó mới chân chính là thời kỳ cường thịnh nhất của Ma Sư Công Hội a! Mười vị Chí Tôn Cường Giả tọa trấn, bất cứ kẻ nào cũng không dám xúc phạm. Cho dù là Ngũ Đại Đế Quốc đối với Công Hội cũng vô cùng kính sợ. Nếu Ma Sư Công Hội còn được cường đại như lúc trước, làm sao lại bị người của Ma Kỹ Công Hội đến đây mà khiêu khích cơ chứ?

Trong lúc Hi Lạc đang nói chuyện, thanh âm Liệt Diễm vang lên sâu trong linh hồn Cơ Động, giải thích cho hắn về sự huyền bí của Ngũ Hành Không Gian.

- Cơ Động, cái Ngũ Hành Không Gian này là một địa phương tương đối kỳ dị, cho dù là ta, cũng không có khả năng chế tạo ra được... Nhất thiết phải có đầy đủ cả mười hệ, nhưng lại phải có ma lực cực kỳ khổng lồ cùng nhau phối hợp lại, xứng với Ngũ Hành Pháp Trận mới có thể thực hiện được. Ở trong thế giới nhân loại các ngươi, phỏng chừng cũng có thể xem như là độc nhất vô nhị. Cái không gian này nhìn qua giống như là thực thể, nhưng trên thực tế, nó lại là một khối không gian mở ra trong hư ảo, do ma lực khổng lồ hỗ trợ. Nó có thể nói là nơi chứa đựng vật phẩm an toàn nhất. Bất cứ đồ vật nào chứa đựng trong này tuyệt đối sẽ không hư hỏng, ngàn năm cũng như một khắc. Nếu có thể tiến hành tu luyện thời gian dài ở trong này, đối với ma sư mà nói, đều có chỗ tốt thật lớn. Nhưng nếu làm như vậy, ma lực bên trong Ngũ Hành Không Gian này cũng sẽ bị ma sư hấp thu đi, một khi có nhiều ma sư tiến hành tu luyện trong này, thời gian kéo dài, Ngũ Hành Không Gian cũng sẽ có thể bị sụp đổ. Ta xem ra, Ma Sư Công Hội tuyệt đối không thừa nhận nổi. Dù sao, đối với Ma Sư Công Hội hiện tại mà nói, cái Ngũ Hành Không Gian này tuyệt đối không thể phục chế được. Ta chính bởi vì cảm nhận được sự tồn tại của Ngũ Hành Không Gian này, nên mới đáp ứng cho ngươi tham gia trận chiến đối kháng của hai Công Hội lần này.

Nghe xong Liệt Diễm giải thích, Cơ Động nhất thời rõ ràng nhiều thứ, ánh mắt liếc nhìn xung quanh. Nơi bọn họ xuất hiện, là một thông đạo hẹp dài, thông thẳng về phía trước. Hai bên thông đạo, được khảm những viên Dạ Minh Châu lớn chừng một nắm tay, dùng để chiếu rọi nơi này, vì thế nơi này sáng rọi như ban ngày vậy. Chỉ tính riêng giá trị của đám Dạ Minh Châu kia, cũng đã là một con số khổng lồ rồi.

Hi Lạc Phó Hội trưởng, có thể dẫn ta đi xem một ít đồ vật hay không?

Cơ Động nói.

- Ba vị, xin mời.

Dưới sự dẫn dắt của Hi Lạc, bốn người đi xuyên qua cái thông đạo hẹp dài kia, khoảng chừng hơn một trăm thước, chung quang đột nhiên trở nên rộng rãi hơn nhiều, tựa như là một mảnh sương mù tản mát đi vậy, mọi người đã xuất hiện bên trong một đại sảnh hình đa giác.

Trên đỉnh đại sảnh, có tổng cộng mười khỏa Dạ Minh Châu quay chung quanh mười khỏa Ngũ Hành Thần Thạch cực lớn, chiếu rọi phát ra quang mang sáng chói. Quang mang ma lực mười hệ hư ảo làm cho người ta có một loại cảm giác mắt hoa thần mê. Mặc dù ở nơi này cũng không có bất cứ vật trang sức nào, nhưng khí tức sang quý đẹp đẽ này so với Hoàng cung còn mê người hơn nhiều.

Chung quanh đại sảnh hình đa giác, mỗi một bức tường trên vách đều có một cánh cửa, trên cửa có chữ viết, chỉ rõ nó dẫn đến thế giới nào.

Cái Cơ Động nhìn thấy đầu tiên, là một cánh cửa có chú thích chứa vũ khí ma lực phòng ngự. Ánh mắt hắn liếc nhìn ra xung quanh, còn có cửa chứa vũ khí ma lực công kích dài, vũ khí ma lực công kích ngắn, vũ khí ma lực toàn thân khải, vũ khí ma lực khinh khải, trang bị tọa kỵ, phòng chứa Tinh Hạch, phòng chứa Tinh Miện, phòng chứa kim chúc quý hiếm... Một loại các cánh cửa phân loại các loại bảo vật bên trong Tàng Bảo Khố của Ma Sư Công Hội.

Chứng kiến những thứ đó, trong lòng Cơ Động không khỏi thầm than, đây mới chân chính là bảo tàng a! Địa Cung mà lúc trước mình và Diêu Khiêm Thư tìm ra, mặc dù có được Ngũ Hành Pháp Trận báu vật vô giá, nhưng nếu nói thực tế, quả thật không bằng Tàng Bảo Khố này của Ma Sư Công Hội. Khó trách Ma Kỹ Công Hội có lòng tham đối với Ma Sư Công Hội như thế. Ngàn năm tích tụ, quả nhiên không giống người thường. Tuy rằng còn chưa có nhìn thấy các vật phẩm thật sự, nhưng từ những gì chứng kiến trước mắt đã có cảm giác như ếch ngồi đáy giếng.

ÂM DƯƠNG MIỆN

Đường Gia Tam Thiếu

Chương 230

Ngũ Hành Không Gian (Hạ)

Dịch: DuyNguyen84 (A Du)

Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - 2T

Mời anh em thưởng thức

Hi Lạc mỉm cười, nói:

- Hội trưởng không có ở đây, như vậy Tàng Bảo Khố toàn bộ do ta chưởng quản. Ba vị, các vị có thể bắt đầu chọn lựa. Tôi có thể làm chủ, hai vị nữ nhân ở đây cũng có thể lựa chọn một kiện vật phẩm. Những phòng khác cũng có thể lấy một kiện, Tinh Hạch cùng Tinh Miện dưới Cửu Giai cũng có thể được. Về phần Cơ Động tiên sinh, ngài có thể lựa chọn trọn vẹn một bộ trang bị. Bất luận trận chiến ngày mai thắng bại thế nào, cái này cũng xem như là thù lao của Công Hội đối với các vị, cũng là một chút hồi báo đối với lòng trượng nghĩa giúp đỡ của các ngài. Dù sao, về sau ngài cũng sẽ trở thành một trong những Trưởng lão của Công Hội.

Cơ Động liếc mắt nhìn Liệt Diễm một cái, hắn sở dĩ đồng ý yêu cầu của Hi Lạc, chính là bởi vì do Liệt Diễm chỉ điểm.

Liệt Diễm tự nhiên cảm nhận được tâm ý của Cơ Động, quay sang gật gật đầu với Hi Lạc, nói:

- Một khi đã như vậy, chúng ta cũng sẽ không khách sáo. Trước tiên để Cơ Động lựa chọn một kiện vũ khí dài thích hợp trước rồi nói sau.

Hi Lạc sảng khoái gật gật đầu, đi đến cánh cửa đề chú thích vũ khí ma lực công kích dài kia, phóng thích ma lực, tay phải đặt lên trên cánh cửa, dựa theo một quỹ đạo đặc thù mà luật động cực nhanh. Động tác của hắn vô cùng nhanh chóng, ngay cả Cơ Động cũng không cách nào nhìn thấy được rõ ràng. Chỉ trong giây lát, một ký hiệu kỳ dị chợt từ trên cánh cửa sáng lên. Đây là một loại pháp trận mở cửa đặc thù. Muốn đi vào Tàng Bảo Đồ Ngũ Hành Không Gian này tiến hành lựa chọn bảo vật, cũng không phải chỉ một mình khối lệnh bài quý giá kia hoàn toàn có thể làm được.

Cánh cửa nguyên bản nhìn qua hoàn toàn thực chất kia, sau khi cái ký hiệu kỳ dị xuất hiện, thế nhưng liền trở nên hư ảo. Hi Lạc mỉm cười, quay sang ba người Cơ Động làm ra một thủ thế kính mời, sau đó hắn bước lên một bước, đi thẳng vào trong cánh cửa kia. Thân thể hắn lập tức chìm vào trong đó.

Bước vào trong cánh cửa này, cảm giác đầu tiên của Cơ Động chính là rung động. Đúng vậy, chính là rung động. Nơi bọn họ tiến vào, là một không gian rộng chừng hơn một ngàn thước vuông. Bên trong này chứa đựng, toàn bộ đều là những loại vũ khí ma lực chiều dài vượt qua bốn thước. Hơn nữa những vũ khí nơi này cũng không giống như tại các cửa hàng buôn bán vũ khí ma lực tại tầng hai của Ma Sư Tổng Hội, các loại đồ vật đều được treo cả lên vách tường, tất cả những vũ khí ma lực ở nơi này, không ngờ toàn bộ đều là phiêu phù ở trong không trung, cách mặt đất khoảng ba thước trở lên. Mà trong không gian rộng hơn một ngàn thước vuông rộng lớn này, chiều cao ước chừng hơn trăm thước. Sự thần kỳ của Ngũ Hành Không Gian, lại một lần nữa hiện ra ở trước mặt Cơ Động.

Nhưng mà, khiến cho Cơ Động có chút ngoài ý muốn chính là, những vũ khí công kích dài đang phiêu phù trong không trung kia, không ngờ đều không hề tản mát ra bất cứ hào quang nào. Mỗi một kiện vũ khí đều là ảm đạm không chút ánh sáng, chỉ có những màu sắc nguyên bản nhất của kim chúc bản thể của nó mà thôi, càng không nói tới chuyện tản mát ra ma lực ba động gì. Chỉ có thể mở hồ nhìn màu sắc bên ngoài cùng với những bảo thạch được khảm vào mới có thể nhìn ra được chúng nó đều là vật phi phàm.

Hi Lạc nhìn ra sự nghi hoặc trong lòng Cơ Động, giải thích:

- Mỗi một kiện vũ khí ma lực ở trong này đều đã trải qua sự tinh tuyển của Công Hội, chỉ có những tinh phẩm mới có thể được Công Hội chọn lưu trữ trong Ngũ Hành Không Gian này. Bởi vì mỗi một kiện vũ khí ma lực đều ẩn chứa ma lực tương đối khổng lồ. Nhiều kiện vũ khí ở chung một chỗ sẽ nảy sinh ra tương sinh tương khắc mãnh liệt. Nếu cùng tồn tại một lượng lớn các vũ khí ma lực, một khi ma lực bị dẫn động, rất dễ khiến cho không gian bị tổn hại nghiêm trọng. Bởi vậy những vũ khí ma lực được lưu lại trong này, đều bị Ngũ Hành Không Gian phong ấn lại ma lực. Chỉ khi nào nó rơi vào tay chủ nhân, dùng ma lực dẫn động, mới có thể biến nó trở lại hình dạng vốn có của mình. Có thể lựa chọn được đúng vũ khí ma lực như ý hay không, một phần phải trong cậy vào vận khí, mặt khác, cũng phải xem vào nhãn lực của người lựa chọn. Cơ Động tiên sinh, hiện tại ngài có thể bắt đầu lựa chọn.

Cơ Động gật gật đầu. Bản thân hắn có sự hiểu biết nhất định đối với Ngũ Hành Pháp Trận, tuy rằng trong bốn năm náy hắn đều bế quan tu luyện Linh Hồn Chi Hỏa, thủy chung không có tiếp tục lĩnh ngộ Ngũ Hành Pháp Trận, nhưng mà khi Linh Hồn Chi Hỏa được đốt lên, khiến cho sự lý giải, lĩnh ngộ đối với ma lực đều được sâu sắc hơn rất nhiều. Trong mơ hồ, hắn đã sắp lĩnh ngộ sự ảo diệu thêm một Pháp Trận nữa. Đối với cái Ngũ Hành Không Gian này, hắn tự nhiên là cảm thấy vô cùng hứng khởi. Chỉ cần cảm thụ được khí tức đặc thù của nơi này, liền đối với chuyện lĩnh ngộ Ngũ Hành Pháp Trận của hắn có chỗ tốt thật lớn.

- Liệt Diễm, ngươi cảm thấy ta nên lựa chọn kiện vũ khí nào là tốt?

Linh hồn Cơ Động phát ra câu hỏi đối với Liệt Diễm. Hắn tự nhiên là cực kỳ tin tưởng vào nhãn lực của Liệt Diễm.

Liệt Diễm nhìn hắn, mỉm cười, lắc lắc đầu:

- Cơ Động, vũ khí cao giai đều có linh tính thuộc về chính mình. Khi chọn lựa vũ khí, bất luận là kẻ nào cũng không thể chọn cho ngươi được, cần phải xem vào duyên phận. Dưới sự chỉ dẫn của duyên phận lựa chọn cái gì, liền chọn cái đó. Chỉ có như vậy, người và vũ khí mà ngươi lựa chọn mới có thể sinh ra sự tương liên hoàn mỹ nhất. Cũng giống như là linh hồn tương liên giữa ngươi và Đại Diễn Thánh Hỏa Long vậy, giống như là nước sữa hòa nhau, mới có thể chân chính khiến cho thực lực của ngươi tiến thêm được một bước. Ta tuy rằng có thể giúp ngươi chọn ra được kiện vũ khí ma lực tốt nhất ở nơi này, nhưng mà nó chưa chắc đã có thể thích hợp với ngươi nhất. Cho dù là Thần Khí, cũng phải rơi vào trong tay chủ nhân thích hợp nhất với nó, mới có thể phát huy ra được năng lực áo nghĩa của nó, mới chân chính là Thần Khí. Ngươi hiểu chưa?

- Ta hiểu rồi.

Cơ Động gật gật đầu, cũng không hỏi nhiều nữa, bước mấy bước về phía chính giữa đại sảnh. Khiến cho hắn ngoài ý muốn chính là, A Kim cũng cùng với hắn tiến lên phía trước, hơn nữa còn tháo ra cái mũ đang đội trên đầu, để lộ ra dung nhan gần như là hoàn mỹ của mình.

Chứng kiến dung mạo A Kim, Hi Lạc lại rung động một trận. Nhưng trong lòng hắn lại càng thêm khát vọng muốn chứng kiến dung mạo của Liệt Diễm, về mặt khí chất còn cao hơn A Kim một bậc, có thể có được dung nhan hoàn mỹ đến như thế nào. Đáng tiếc, Liệt Diễm cũng không có ý tứ tiến lên lựa chọn vũ khí cho mình, chỉ là đứng yên tại chỗ, lặng lẽ chờ đợi.

Cơ Động chỉ liếc mắt nhìn A Kim một cái, sau đó đã đắm chìm trong thế giới của chính mình. Hắn có thể nhìn thấy được, trong không trung có vô số chủng loại vũ khí dài, từ chiến phủ, trường thương, trường mâu, trường kích, chiến chuy cán dài, trường phủ, trường đao... các loại vũ khí dài đầy đủ mọi thứ, mỗi một kiện nhìn qua đều là tinh phẩm cả.

Đứng ở nơi đó, Cơ Động suốt hơn năm phút đồng hồ cũng không hề cử động. Đứng trước vô số kiện vũ khí cán dài làm cho đầu óc của hắn choáng đầy các loại cảm giác kỳ dị. Tựa hồ như mỗi một kiện vũ khí đều có tính mạng của chính mình vậy, có cao ngạo, có nóng bỏng, có trầm nặng, có thô bạo, có choáng đầy sát khí lạnh như băng, có choáng đầy khí tức vương giả. Đúng như lời Hi Lạc đã nói vậy, mỗi một kiện vũ khí ma lực có thể đặt ở trong này, kiện vũ khí nào cũng có thể nói là tinh phẩm, trân phẩm. Bất cứ kiện nào đem đến Phòng Đấu Giá, cũng có thể có được giá trên trời cả.

Làm thế nào để lựa chọn đây? Bởi vì phong ấn của Ngũ Hành Không Gian, Cơ Động thậm chí không thể cảm nhận được thuộc tính bản thân của mỗi một kiện vũ khí ma lực là cái gì cả. Chuyện này không thể nghi ngờ đối với chuyện lựa chọn một kiện vũ khí ma lực thích hợp nhất đối với chính mình lại càng thêm khó khăn hơn nhiều.

- Dùng tâm hồn của ngươi mà cảm thụ, dùng linh hồn của ngươi mà lĩnh ngộ. Linh Hồn Chi Hỏa sẽ chỉ dẫn phương hướng cho ngươi.

Mỗi một khi Cơ Động lâm vào lạc lối, thanh âm hoàn mỹ kia cuối cùng cũng sẽ xuất hiện chỉ cho hắn một con đường. Không cần quay đầu lại nhìn, Cơ Động cũng biết rõ là Liệt Diễm đang hướng dẫn cho mình.

Đột nhiên đúng lúc này, kim quang bên cạnh hắn chợt lóe, A Kim đã phóng nhanh lên không trung. Thân thể nàng phóng thẳng lên đỉnh của không gian rộng lớn kia. Một bước nhảy này của nàng đạt đến chiều cao ước chừng bảy thước. Mắt thấy đà phóng lên đã sắp hết, hàn quang trong mắt A Kim chợt lóe, thân thể khẽ lắc nhẹ trong không trung một cái, không ngờ thân thể đã sắp tạm dừng lại gia tốc, phóng thẳng đến một kiện vũ khí ma lực đang trôi nổi tuốt trên nóc của khoảng không kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro