CHƯƠNG 1: GANGBANG, RAPE, CREAMPIE, THUỐC, NAKADASHI,...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#r21

Chúc mừng năm mới mọi người 🥺

Mong rằng sang năm mới mọi người mạnh khoẻ và thực hiện được ước mơ của mình 🥺✨
___________

Thời điểm Long Phi Dạ tỉnh lại, phía sau đầu truyền tới cảm giác đau nhói khó tả. Tay muốn đưa lên kiểm tra mới phát hiện không thể, tỉnh ra một chút liền biết tay mình bị trói lại về phía sau, đến mắt anh cũng bị một dải lụa đen che kín lại.

Long Phi Dạ đột nhiên tỉnh táo hẳn.

"Tỉnh rồi?"

Bên tai truyền đến tiếng nói của người nào đó, nghe đến quen tai, nhưng Long Phi Dạ không nhận ra được.

"Chậc, nhanh như vậy, còn chưa kịp làm gì." Một giọng khác vang lên, âm thanh tặc lưỡi vẻ tiếc rẻ, cảm giác như không được vui khi biết anh đã tỉnh vậy.

Thì ra không chỉ có một đứa, đó là khi Long Phi Dạ nghe thấy tiếng mở cửa xoạch lần nữa, liền nghĩ hoá ra bắt cóc mình lên đến ba tên.

Long Phi Dạ là sao đỏ của trường, ba năm liền, từ giữa kỳ 1 năm đầu đã làm sao đỏ. Kỳ thật khi đó nhiều người trong trường cảm thấy, chà sao đỏ gì mới có năm nhất thế, kiểu này quản được nổi ai?

Đương nhiên chỉ cần qua 1 kỳ, bọn họ rốt cuộc cũng cảm nhận sâu sắc lý do vì sao thầy giám thị chọn Long Phi Dạ vào vị trí này. Có thể nói vị sao đỏ lâu năm này bình thường nhìn qua khó gần, ai ngờ khó gần thật. Còn chưa kể tính cách lãnh diễm của y, cùng với kỷ luật thép chẳng tha cho thằng nào, quả thật biến mấy năm học của học đệ học trưởng cả trường thành địa ngục của quy định. Trong lòng chỉ thầm cầu mong vị học đệ này mau chóng ra trường đi, có gì cũng chuyển trường luôn cũng được, quá khổ.

Nói cho cùng thì nhìn qua khiến người khác sợ hãi là thế, Long Phi Dạ bởi tính cách cường liệt của mình đắc tội không ít người trong trường. Đặc biệt là mấy tên đầu gấu ăn chơi không có phép tắc, nếm đủ quả khổ từ anh mang lại. Đương nhiên Long Phi Dạ cũng không vừa, nếu anh giống như những sao đỏ lần trước gặp cái đám này là sợ hãi bỏ qua hết lỗi, anh đã chẳng thể trở thành người khiến toàn trường mong tốt nghiệp nhất...

Nhưng trước giờ đám đó cùng lắm chỉ gây khó dễ cho một chút, chặn đường của anh mấy buổi, chứ không đến mức...

"Mấy người đang làm gì?" Long Phi Dạ nghiêm giọng, dù đang bị trói vẫn không tỏ ra mình yếu thế mà đưa ra câu hỏi. Dựa vào phán đoán cùng cái nơi mình đang ngồi, anh dễ dàng đoán ra bản thân bị mấy tên này trói trong nhà vệ sinh của trường.

Nhớ lại một chút, nghĩ giờ này là buổi chiều tối, học sinh về hết, ngay cả người làm vệ sinh cũng đã dọn xong từ lâu. Nếu không phải Long Phi Dạ có việc phải ở lại muộn thì có lẽ trường đã chẳng còn một bóng người nào.

Vậy mà không ngờ còn có người dựa vào nó mà đánh ngất anh.

Cằm đột nhiên bị nắm chặt, lực tay không chút e dè cưỡng chế ép Long Phi Dạ ngẩng mặt, lại qua vải mờ nhìn thấy ánh đèn chói mắt chiếu vào, chỉ phản chiếu lờ mờ hình ảnh người đang đứng.

"Làm gì? Sao đỏ thông minh như thế, không đoán được bọn tao làm gì à?" Hắn nói một câu, tay nắm cằm anh lại càng chặt, tựa hồ như đang tức giận chỉ hận không thể bóp nát nó vậy. Sau lại dần nới lỏng, chuyển thành vỗ nhẹ lên má Long Phi Dạ, cười cười. "Là đang bắt cóc mày đó."

Đáy lòng Long Phi Dạ trùng xuống, hiển nhiên việc hắn nói anh đã đoán được. Chẳng qua vẫn cảm thấy có chút buồn cười, nghe giọng điệu này hẳn là mấy đứa từng bị anh tóm bắt lỗi, không ngờ đã hẹp hòi ghi thù đến mức bắt cóc cả anh rồi.

"Đúng là một đám trẻ ranh." Long Phi Dạ nghĩ, lại không ngăn được mình thốt ra câu này.

Lập tức bên má anh cảm thấy đau rát, mặt cũng bị đánh lệch sang một bên, hiển nhiên câu nói vừa rồi đã chọc tức hắn.

Long Phi Dạ cắn răng không nói lời nào. Tên vừa đánh nhận ra bản thân không kiềm chế được cảm xúc mà thu tay lại, tiếp tục bóp cằm anh quay sang, giọng nói vẫn hoà nhã như thế. "Ầy, xin lỗi nhé, tao lỡ tay."

Lỡ tay cmn. - Long Phi Dạ muốn nói, nhưng rốt cuộc im lặng, nhớ tới giọng điệu cùng thái độ của tên này quả thực vô cùng quen. Giây tiếp theo đã nghe thấy lời nói của một tên khác chen vô.

"A Triệt, mày đánh y như vậy, chút nữa quay video xin lỗi, đám đó sẽ bảo chúng ta bắt nạt y."

Long Phi Dạ cuối cùng minh bạch thân phận của mấy tên này.

Vải bịt mắt được kéo ra, ánh sáng trắng từ đèn của WC chiếu lên mắt anh, nhất thời loá đến không thể nhìn nổi. Sau nhìn kỹ bóng dáng của ba tên đứng trước mình, giận đến nỗi nghiến răng.

"Quả nhiên là ba người bọn mày."

Triệu Phiếm Châu đang hút thuốc, nghe anh nói vậy chỉ cười khẩy không đáp lại, điếu thuốc đã hút được nửa nâng lên dí mạnh vào thành tường. Mà Nguyên Triệt đứng cạnh nghe xong liền đi đến trước mặt Long Phi Dạ, vươn tay nắm lấy tóc anh kéo mạnh.

"Nói như thế, xem ra mày đã đoán ra người bắt mày là bọn tao rồi đi."

Long Phi Dạ sao không đoán được, nghĩ thôi cũng thấy chỉ có ba tên này là hận anh đến mức làm ra cái trò vô bổ là bắt cóc. Cũng chỉ có ba tên chuyên vi phạm, gần đây nhất bị ảnh hại đến mức bị đình chỉ ba ngày mới có gan đó.

Chẳng để anh mở miệng nói câu gì, Triệu Phiếm Châu ném đầu lọc đã tàn sang một bên, đi đến gạt tay Phương Nham ra bóp lấy cằm anh, cười gằn.

"Đoán ra thì thế nào, dù sao hôm nay mày vẫn phải xin lỗi bọn tao, biết trước hay không vẫn thế."

Long Phi Dạ cố vặn khỏi tay hắn, đáp lại. "Mày nằm mơ."

Triệu Phiếm Châu nghe vậy cũng không tức giận. Nằm mơ? Ba người bọn hắn có được người trong tay liền có vô vàn cách khiến y xin lỗi, cũng chẳng vội.

Nguyên Triệt lại không có trấn tĩnh như hắn, nghe Long Phi Dạ nói xong đã không nhịn được tung một đấm vào giữa bụng anh, làm Long Phi Dạ khụy mình đau đớn, đứng dậy nói với Triệu Phiếm Châu.

"Châu Ca, cứng đầu như vậy, trước hết cứ tẩn y một trận trước, để y ngoan ngoãn nghe lời."

Triệu Phiếm Châu nhìn người đang khụy xuống nhăn mày, bên tai tiếp tục truyền đến tiếng của Phương Nham.

"Đồ ngu, nếu vài trận đòn mà ép được nó thì ba chúng ta đã chẳng khổ." Nói rồi cũng như nghĩ ra thứ gì, quay sang chỗ Triệu Phiếm Châu tiếp lời. "Châu Ca, em cảm thấy cứ lột đồ của y trước, chụp mấy tấm ảnh, sau đó đăng lên diễn đàn trường, như vậy mới không tính thiệt cho chúng ta."

Triệu Phiếm Châu nheo mắt, bàn tay đặt trên cằm mình, vẻ như suy tư nhìn Long Phi Dạ càng chăm chú, khóe môi cũng dần nhếch lên, hẳn là đối với đề nghị của Phương Nham hứng thú hơn nhiều so với chỉ tẩn Long Phi Dạ một trận.

Dù sao vì anh mà ba người họ phải đứng trước toàn trường, nhục nhã như thế, phải để người này nếm qua một chút, có phải không?

"Châu Ca?"

"Ý tưởng không tồi."

Long Phi Dạ nghe được lời này, giống như sợ hãi điều gì, cơn đau từ vùng bụng chưa dứt đã vùng lên. "Con mẹ nó đám trẻ ranh, muốn đánh muốn đấm thì nhanh lên, không thì cút."

Lời vừa dứt trên má đã xuất hiện thêm dấu tay mới. Đầu óc Long Phi Dạ bị đánh đến ong ong khó chịu. Hai má đỏ rát, bàn tay của Nguyên Triệt lại lạnh, bóp lấy má anh kéo lên, nhìn ra khóe mắt người này đã bị hai cái tát cả hai người làm cho đo đỏ, nhìn qua đúng là bộ dáng bị bắt nạt. Nguyên Triệt không hiểu sao nhìn cảnh này lại thấy trong người nhộn nhạo, khí huyết dâng trào, quay sang nói với Triệu Phiếm Châu.

"Châu Ca, em thấy đúng là vẫn nên lột đồ y ra chụp mấy tấm ảnh mới là tốt nhất."

Nói rồi cũng không để Long Phi Dạ phản ứng thêm, cùng với Phương Nham bên cạnh đã nhanh chóng giữ lại hai chân đang khua loạn của anh, nhanh tay lột ra quần dài, cũng chẳng kiêng dè, ngay cả quần lót cũng không giữ lại.

Da đầu Long Phi Dạ tê dại cả mảng khi nhìn thấy hành động này, theo bản năng như muốn bảo vệ bí mật của bản thân, giãy giụa quá mức mà không may đạp phải bụng của Nguyên Triệt khiến hắn la lên một tiếng. Nhưng Triệu Phiếm Châu như nhìn ra điều gì đấy, trước khi Nguyên Triệt đỉnh đầu bốc khói muốn xông lên đánh Long Phi Dạ đã kịp thời ngăn lại, đồng thời bắt lấy cái chân đang khua loạn của anh, cưỡng chế bẻ ra.

Long Phi Dạ trông thấy ánh mắt ngỡ ngàng của hắn, cả người như rơi vào hầm băng.

Phương Nham không được trấn định như Triệu Phiếm Châu, khi vừa tách hai chân Long Phi Dạ ra đã không nhịn được mà kêu một tiếng.

"Mẹ nó tên này còn có thêm một cái huyệt."

Long Phi Dạ thực sự đã ước bản thân bị điếc.

Triệu Phiếm Châu nhìn chằm chằm vào nơi tư mật đó của anh, ý nghĩ trong lòng xao động, lại nhìn đến ánh mắt giận dữ của người kia, hiện tại liền nổi lên loại tâm tư khác.

"A Triệt, Phương Nham, tao có chủ ý mới."

.

Long Phi Dạ cắn răng, ngón tay căng cứng hết nắm lại mở ra, khoái cảm xa lạ xâm nhập anh, nhưng tuyệt nhiên không dám hé răng nói lên một câu nào.

Điều này khiến Nguyên Triệt không vừa ý, bàn tay đặt trên ngực lớn ác ý nhéo mạnh vào núm vú, lập tức khiến cơ thể Long Phi Dạ run lên, phía dưới theo bản năng siết lại, kẹp chặt ba ngón tay của Triệu Phiếm Châu.

Ngay lập tức một cái tát lên hạ thân càng khiến Long Phi Dạ run rẩy.

"Mẹ nó không ngờ lại khít đến mức độ này."

Triệu Phiếm Châu đâm thọc ba ngón tay vào trong, miệng xuỳ một tiếng nhổ điếu thuốc đang hút dở ra, nói xong câu đó liền cong ngón tay lên, chọc phải vách thịt non mềm trong hoa huyệt, nhất thời như chạm tới nơi mẫn cảm nhất của Long Phi Dạ, anh không khống chế nổi bản thân, từ trong cổ họng bật ra một tiếng rên nhỏ, rất nhanh đã im bặt. Nhưng điều này không qua khỏi mắt của ba người họ.

Chỉ thấy Phương Nham vươn tay bóp lấy cằm anh, cười cười.

"Sao lại không rên? Hay mày cảm thấy bọn tao sờ mày chưa đủ?" Nói một câu sẽ vươn tay, ở đầu vú còn lại nhéo ngắt không ngừng, còn không quan tâm đến lực, nhéo Long Phi Dạ đến đau.

Nguyên Triệt đang xoa nắn núm vú của anh, nghe lời này liền như nghĩ ra thứ gì, quay xuống bảo với Triệu Phiếm Châu.

"Châu Ca, em cảm thấy bôi cho y chút thuốc đi. Anh xem anh đưa đẩy trong âm đạo của y lâu như vậy rồi mà vẫn chưa phát dâm, thật mất hứng."

Long Phi Dạ bị ấn trên mặt lạnh, ù ù cạc cạc không hiểu hắn nói gì đã thấy Triệu Phiếm Châu đột ngột rút tay khỏi hoa huyệt, âm thanh vang lên phốc một cái, cơ hồ mang theo chút dâm thủy tràn ra ngoài, lại như lời Nguyên Triệt nói, quả thật không nhiều.

Điều này đâu thể trách Long Phi Dạ, bị ba tên ấn xuống cưỡng chế sờ soạng, có người nào sẽ thấy thoải mái chứ.

"Chúng mày...biến...biến ngay..." Hai chân vẫn bị Triệu Phiếm Châu mạnh mẽ banh ra, giày đã bị rơi mất, để lại chỉ là hai đôi vớ trắng kéo quá cổ chân một chút, lúc bị ba ngón tay đâm chọc cơ hồ còn khiến chân anh run lên, rơi vào mắt ba người bọn hắn càng trở thành thứ quyến rũ mời gọi.

Triệu Phiếm Châu nghe y vẫn còn cứng miệng được như vậy, tâm trạng quả nhiên không vui. Hắn ban đầu còn lo nghĩ nếu như lời Nguyên Triệt trực tiếp dùng thuốc có hay không sẽ làm hỏng con người này, nhưng mấy suy nghĩ này đến cuối đều đã không còn.

"Phương Nham, mang thuốc ra đây." Hắn đưa tay, vẫy vẫy về phía đàn em. Phương Nham nghe vậy, cong môi từ trong túi áo lôi ra một tuýp thuốc dài, cũng không biết là loại thuốc gì.

Chỉ biết Triệu Phiếm Châu lấy ra rất nhiều, sau lại ném cho hai tên kia, bản thân hắn đem một lượng lớn thuốc không nói câu nào bôi lên hoa huyệt của Long Phi Dạ.

Thuốc mỡ rất lạnh, lúc bôi lên ngón tay còn cố ý chọc vào hoa huyệt, trong ngoài đều trét, bôi đến nỗi Long Phi Dạ cũng cảm thấy phía dưới bản thân nhớt nhát. Triệu Phiếm Châu bôi thêm lên tính khí của anh, cùng với hậu huyệt phía sau, gần như không bỏ sót chỗ nào ở nơi tư mật. Mà phía trên Phương Nham cùng Nguyên Triệt cũng đem lượng thuốc dư thừa bôi lên đầu vú đã sưng đỏ của anh, vừa bôi vừa thô bạo xoa nắn, như đang giúp anh nhanh hấp thụ dược tính của thuốc vậy.

Triệu Phiếm Châu đến cuối đem cả cây thuốc mỡ thừa trực tiếp cắm thẳng vào trong nhục huyệt của Long Phi Dạ, cố ý dùng lực đẩy vào thật sâu, rồi tùy tiện bóp cho ra hết chỗ thuốc đó.

Anh vặn vẹo thân thể, lại chỉ bất lực nghiến răng nhìn bọn chúng chơi đùa với thân thể mình, đem đống thuốc kia trét bừa trên anh, cảm nhận thuốc mỡ lạnh lẽo đang bị bóp vào hoa huyệt, nhớt dính khó chịu mà khép chân lại.

Triệu Phiếm Châu cũng không ép buộc banh chân anh ra nữa.

Nhưng như vậy mới khiến Long Phi Dạ thấy sợ hãi, anh biết ba tên này sẽ không đời nào sẽ buông tha anh dễ dàng như vậy.

Phương Nham đi đến, ngón tay búng một cái lên núm vú đầy thuốc của Long Phi Dạ, cười cười.

"Tự trải nghiệm một lát đi nhé, bọn tao đi một chút sẽ quay lại." Đến lúc đó mong mày sẽ biểu hiện thật tốt.

Câu tiếp theo không nói ra, nhưng Long Phi Dạ dường như đã tự hiểu được phần nào...

.

Ngứa và nóng...

Long Phi Dạ hơi cong chân, cố gắng thu mình giãy giụa, giống như muốn bài trừ cảm giác khác lạ đang xâm chiếm mình, nhưng lại không biết anh càng giãy gụa, hai chân khép vào nhau chà sát an ủi lại càng khiến thứ cảm giác đó lớn hơn, thậm chí đang tranh giành những tia lý trí cuối cùng của anh. Nhiệt độ của cơ thể làm tan thuốc, ngấm vào tế bào, dược hiệu rất nhanh đã lan tỏa toàn thân.

Anh có thể cảm thấy ngực mình trướng nóng, đầu vú đỏ tươi dưới tác dụng của thuốc mỡ bắt đầu sưng lên, cơ hồ là khiến ngực anh lớn thêm một vòng. Đầu vú rất ngứa, như bị kiến bò. Phía dưới cũng không đỡ hơn chút nào, tính khí cứng lên rỉ ra chút dịch trắng, đặc biệt là hoa huyệt cùng hậu huyệt phía sau, ngứa ngáy khó chịu khiến anh phát điên. Nhưng Long Phi Dạ cũng chỉ biết cách cắn chặt răng, muốn cuộn người, không dám mở miệng, chỉ sợ bản thân mở ra lập tức sẽ không kiềm được tiếng rên rỉ.

Long Phi Dạ hiện tại khổ sở muốn chết, nơi nhạy cảm của anh đều ngứa ngáy khó chịu, hốc mắt anh nóng rẫy, hai tay phía sau cố gắng thoát khỏi đống dây trói nhưng đổi lại chỉ là những cơn đau do chà sát quá lâu lên da thịt. Thịt huyệt bên trong dưới tác dụng của thuốc dần co bóp, lại vì có dị vật bên trong khiến nó không thể khép lại hoàn toàn, mỗi lúc một chảy ra nhiều nước hơn.

Cả người anh ửng đỏ, Long Phi Dạ thậm chí còn cảm nhận được hơi thở của mình đang dần biến đổi, cả người anh ửng hồng, tầm mắt cũng dần trở lên mờ mịt không rõ.

Dược hiệu của thuốc quá mạnh, tiếng rên rỉ bị kìm nén trong cổ họng bấy lâu cũng vì những khoái cảm khó chịu hiện tại bị ép cho bật ra đầy xuân tình.

Long Phi Dạ thật sự rất muốn chạm vào hạ bộ của mình để an ủi, nhưng dưới điều kiện này không cho phép càng làm anh tức tối đến điên. Bắp đùi mở rộng run rẩy, nước mắt cũng vì quá khó chịu mà chảy ra, chảy dài trên khuôn mặt.

"Ngứa...ngứa..."

Anh mấp máy môi, ánh mắt nhìn về phía dưới của mình dần tan rã, tia sáng cuối cùng trong ánh mắt cũng dần mất đi.

Tận khi cánh cửa phòng WC lần nữa mở ra, Long Phi Dạ dưới kích thích của thuốc mỡ đã không còn tỉnh táo. Mắt anh vô thần, cả người gần như nằm ra, hai chân vẫn đang run rẩy từng chút, đã không còn quan tâm đến cảm giác nhục nhã khuất phục ban nãy của bản thân, hoàn toàn để lộ nơi tư mật trước mắt ba người.

Nguyên Triệt mới đầu nhìn cảnh này có đôi chút sửng sốt, nhưng rất nhanh đã biến thành hưng phấn, bước chân tiến về phía Long Phi Dạ nhanh hơn, còn không kiềm chế được bản thân đưa tay, trực tiếp sờ vào hoa huyệt đang chảy nước của anh.

"A...a..." Long Phi Dạ hiện giờ mẫn cảm vô cùng, chỉ cần một cái động nhẹ đã không chịu được mà phun ra nước, đầu óc mụ mị chẳng phân biệt nổi điều gì.

"Châu Ca, thuốc kia tốt quá."

Triệu Phiếm Châu không vội như Nguyên Triệt, hắn đưa tay xoa xoa khuôn mặt ửng đỏ của Long Phi Dạ, lại hơi nâng mặt anh lên, luồn một ngón tay vào trong miệng, thấy anh phối hợp với mình mà mở miệng, còn nhìn rõ cái lưỡi nhỏ của người này, gật đầu tán thưởng.

"Đương nhiên là tốt rồi."

Nếu không tốt, sao có thể làm một người nổi tiếng lãnh diễm trở thành bộ dạng chưa đụng vào đã mang dáng vẻ như bị thao hỏng thế này.

.

"A..ưm...a..."

Phương Nham nắm lấy tóc anh, thô bạo đẩy hông về phía trước, gần như ép Long Phi Dạ nuốt trọn dương vật của hắn. Quy đầu lớn ở bên trong chọc tới tận cổ họng, nhiều lần khiến anh có cảm giác muốn nôn khan.

Phía dưới Triệu Phiếm Châu cũng không chậm, hai tay giữ chặt đùi của anh, đâm sâu vào trong, chọc tới tận cửa tử cung mới rút lại. Nhục huyệt vì bị thuốc trét đầy, giờ đây bên trong vừa nóng vừa ẩm, chỉ cần Triệu Phiếm Châu đâm vào, ngay lập tức sẽ tiết dịch càng nhiều, thịt huyệt bao lấy dương vật hắn, chặt chẽ hút lấy không khỏi khiến hắn sướng điên người, biên độ đâm rút ngày càng lớn.

"Trước đó không nghĩ cái tên khó ở này khi chơi lại sướng như vậy, thật sự quá tuyệt." Phương Nham được miệng trên của Long Phi Dạ hầu hạ, khuôn miệng ấm nóng ngậm lấy dương vật hắn, đầu lưỡi anh mềm mại liếm ở hành thân, gần như trở thành một loại si mê mà phục vụ. "Con mẹ nó, còn liếm tốt như vậy, vừa nãy không biết giả thành cao kháng cự cái gì."

Nói xong liền rút dương vật của mình khỏi miệng anh, Long Phi Dạ thần trí mơ màng, lúc Phương Nham rút ra cơ hồ còn vươn lưỡi mình theo, lưu luyến không muốn. Nhưng ngay sau đó đã bị Nguyên Triệt nắm lấy gốc dương vật vỗ lên má anh, cười cợt.

"Sao đỏ không phải bình thường lạnh lùng lắm à? Sao giờ lại chủ động vươn lưỡi muốn liếm dương vật đàn ông thế này."

Nhục huyệt bị dương vật lớn đâm đến tàn nhẫn, khoái cảm dâng lên kích thích toàn thân Long Phi Dạ, dù biết bản thân đang bị cưỡng ép làm nhục cũng không khỏi làm cơ thể anh kịch liệt run rẩy.

"Tôi...a...a..không..." Lời ra đến miệng nhưng không còn tròn nghĩa, Long Phi Dạ chỉ nghe thấy câu nói trên liền muốn phản bác, nhưng không nghĩ bản thân đã hoàn toàn bị tình dục nuốt lấy, phía dưới Triệu Phiếm Châu vẫn đang đưa đẩy, mỗi một lần thúc đều trở thành những nhát búa đánh vào tâm trí anh, đánh đến khi nó vỡ vụn chẳng còn thứ gì có thể dùng.

Hắn còn cảm thấy như vậy chưa đủ, vừa đâm vào nhục huyệt vừa xoa xoa hạt đậu nhỏ trên hoa huyệt của anh, nhéo nhéo nó mấy lần khiến môi thịt đỏ au co giật, ôm chặt lấy dương vật đang ra vào nhục huyệt, không tình nguyện phun nước nhầy nhụa ướt đẫm vật của hắn, để mỗi lần rút ra đều mang theo dâm thủy dầm dề rơi trên thềm lạnh.

"Ư...a...a..." Ngón chân sướng đến cuộn tròn, Long Phi Dạ không chịu được phát ra mấy tiếng rên vụn vỡ. Núm vú cũng không thoát khỏi sự tra tấn, bị hai ngón tay dài kẹp chặt kéo ra, cả bàn tay to lớn chụp lấy nó mà xoa nắn liên hồi, anh không chịu được nữa mà khóc nấc lên, đoá hoa cao lãnh vẫn là không chịu nổi hàng loạt lại kích thích này.

Dương vật Nguyên Triệt từ nãy vẫn luôn đặt trên má của anh, mấy lần vỗ vỗ trêu đùa, hắn vừa sáp vừa hỏi.

"Có muốn liếm dương vật đàn ông không?"

"A...a..muốn...muốn..." Long Phi Dạ phát khóc kêu lên." Muốn liếm...a..ưm cho...cho tôi..." anh sớm đã bị chơi đến hồ ngôn loạn ngữ, tâm trí vỡ vụn chẳng còn biết bản thân đang nói cái gì.

Nguyên Triệt kêu một tiếng thật dâm, không đợi Long Phi Dạ vươn lưỡi đã nhằm lấy miệng anh, đem cả cây đồ vật lớn của hắn nhét vào đâm rút. Phương Nham nhìn miệng người kia vừa nãy còn đang hầu hạ mình, lúc này đã đổi sang ngậm dương vật mới vẫn tận tình liếm mút, trong lòng có chút hậm hực không vui, nhưng hắn chỉ có thể đem toàn bộ sự tức giận của bản thân phát tiết lên ngực anh, giày vò hai đầu vú sưng đỏ.

"Sao đỏ phát dâm đúng là khiến người ta mở mắt." Triệu Phiếm Châu xuyên xỏ trong hoa huyệt, nhìn phản ứng của anh khác xa so với trước khi bị bôi thuốc, âm thầm mắng một câu.

Long Phi Dạ liếm đủ dương vật của Nguyên Triệt đã bị Phương Nham tức tối kéo tóc rời ra, hướng sang phía hắn, vừa tầm nghe thấy câu trả lời của anh.

"Ưm...a...phát dâm...đúng...Phi Dạ đang phát dâm, phát dâm a...a.."

Lần nữa bị cắm dương vật vào miệng, Long Phi Dạ chỉ có thể phát ra vài tiếng hàm hồ. Anh chưa từng trải qua kích thích kịch liệt nào như vậy, cơ thể theo sự xâm chiếm của ba người chỉ có thể từng chút thuận theo, từng chút trở thành món đồ chơi trên tay bọn họ.

Phương Nham bị anh liếm thêm mấy lần đã không nhịn được bắn ra, lúc rút khỏi miệng Long Phi Dạ, thấy tinh dịch chưa nuốt hết cùng nước bọt theo khoé miệng chảy xuống, nhễu nhão đầy cổ. Nguyên Triệt bị anh sờ sờ cũng bắn đầy mặt của anh, cố ý phun lên ngực lớn, khắp người Long Phi Dạ thực sự bị chìm trong mùi của hắn.

Anh còn bày ra vẻ mặt mê loạn, đưa lưỡi liếm lấy tinh dịch dính trên môi mình nuốt vào trong. Triệu Phiếm Châu đang đâm rút chứng kiến toàn bộ một màn này, ánh mắt tăm tối bất định. Sau không biết như làm sao, tốc độ và lực đâm đều tăng, đâm đến nỗi cả người Long Phi Dạ run hết lên, tiếng rên rỉ tưởng như đã mất chỉ vì lần công kích quá lớn này vang lên, a a thống khổ.

Tận khi anh gần như không chịu được, hắn mới giữ chặt lấy eo của Long Phi Dạ, đẩy mạnh đâm quy đầu vào bên trong tử cung, bắn ra.

Eo Long Phi Dạ cong lên, tinh dịch nóng bỏng tràn ngập bên trong tử cung như thiêu cháy anh, thịt huyệt vì khoái cảm siết lại, ép Triệu Phiếm Châu một lần đem tinh dịch bắn hết vào trong cái động tiêu hồn này.

.

Long Phi Dạ bị Phương Nham bế trên tay, hai chân đặt trên tay hăn đung đưa, huyệt động không ngừng phun ra nuốt vào dương vật cương tợi của hắn. Tư thế này càng khiến dương vật đâm vào sâu hơn, cùng với hành động không hề nhẹ nhàng, mấy lần như thể cả tinh hoàn cũng chui vào trong, đẩy đến phát đau.

Hoa huyệt phía trước của anh vẫn đang mấp máy chảy ra tinh dịch của Triệu Phiếm Châu, sau mỗi lần dập mạnh lại như bị ép đến phun, chẳng mấy chốc đã tụ lại thành một bãi nhỏ ở dưới nền đất.

Không ngờ trước hoa huyệt đột nhiên bị đầu khấc dương vật chặn lại, còn không có ý tôn trọng mà hơi đâm vào trong, nhưng vẫn không đâm hẳn chỉ giữ ở đấy.

Long Phi Dạ mơ màng nhìn lên, thấy được vẻ mặt hứng thú của Nguyên Triệt, chợt nhớ đến lần trước khi hắn bày trò chơi khăm anh cũng có vẻ mặt như thế.

Nguyên Triệt xoa nhẹ đầu vú của anh, ánh mắt nhìn chằm chằm vào thân thể người này, lời lại nói với Triệu Phiếm Châu đang hút thuốc bên cạnh.

"Châu Ca, anh xem để như vậy tinh dịch anh bắn vào người sao đỏ sẽ bị lãng phí hết mất."

Triệu Phiếm Châu hít một hơi dài, nghe vậy nhướn mày hỏi.

"Vậy mày thấy nên làm thế nào?"

Nguyên Triệu ánh mắt thâm thúy nhìn bộ dáng bị thao hỏng của Long Phi Dạ. Hông hơi đưa đẩy muốn đâm vào trong, lời nói cợt nhả đến phát hờn.

"Sao đỏ, sao đỏ thông minh, mày nghĩ tao nên làm thế nào để ngăn không cho tinh dịch chảy ra đây?"

Long Phi Dạ bị làm đến chết đi sống lại, nghe được câu này mù mờ ngẩng đầu nhìn hắn, dược hiệu của thuốc mỡ vẫn chưa hết, lúc này lại tăng cao.

Mơ màng không biết bản thân nói cái gì.

"Đâm...a..đâm dương vật vào trong...giữ...giữ lại tinh dịch...."

"Nhưng phía sau sao đỏ đã bị cắm rồi nha, còn muốn cắm tiếp cái lỗ này sao?"

Long Phi Dạ nào còn quan tâm đến điều đó, anh chỉ cảm thấy hoa huyệt bị đâm sưng đỏ vừa nãy lại ngứa trở lại, chỉ mong nhanh chóng được dương vật lớn cắm vào an ủi.

"Đều cắm...a...cùng cắm, cùng thao tôi...a..a.cùng thao..."

Dâm đãng như vậy.

Nguyên Triệt không đợi thêm giây nào, câu nói mình muốn nghe vừa nghe dứt đã ép lấy eo anh, cùng Phương Nham phía sau đều đẩy người lên, cùng lúc lấp đầy trước sau của Long Phi Dạ.

Anh cực kỳ sảng khoái rên lên, ngón chân cuộn vào, theo chuyển động nâng lên đặt xuống của Phương Nham và Nguyên Triệt mà giãn ra. Dương vật hai người một lên một xuống ăn ý công kích tâm trí của anh, có khi sẽ cùng nhau đỉnh tới, thật sự chọc trúng tử cung và tuyến tiền liệt của Long Phi Dạ.

Hai chân Long Phi Dạ bị giữ lấy banh rộng, càng tạo cơ hội để Nguyên Triệt ở phía trước đâm mạnh vào. Thịt huyệt mút lấy dương vật hắn, thi thoảng vì lực đâm quá nhanh, không hề lưu tình chọc thẳng vào cửa tử cung, đâm phải tinh dịch dính nhớt ở bên trong, làm Long Phi Dạ sướng đến run người. Phương Nham phía sau cũng không yếu, hắn từ dưới đâm tới, hau túi bìu theo mỗi lần lên xuống đánh mạnh vào cánh mông tròn trịa.

Anh bấu chặt hai tay vào tay của Phương Nham, cảm nhận tốc độ nhanh hơn, đâm đến càng tàn nhẫn mà nghiền nát vách thịt mềm, chờ khi đâm đến hơn chục lần, cả hai đồng thời ấn mạnh eo của anh, gầm một tiếng xuất ra. Mà Long Phi Dạ bởi lần xâm chiếm quá mạnh bạo này, cơ thể giật lên một cái, nước dâm cùng với tinh dịch ngay khi Nguyên Triệt và Phương Nham rút khỏi người đã ngay lập tức trào xuống, ào ào không ngớt.

Mắt Long Phi Dạ tan rã, bị Phương Nham đặt xuống dưới sàn vẫn chưa thể khôi phục được thần trí, hai chân theo bản năng tình dục cố ý dang rộng, ngón tay xoa xoa lên môi thịt ướt đẫm, cùng với tinh dịch nhầy nhụa đang chảy, ngẩn người nhìn Triệu Phiếm Châu cùng hai người kia tiến lại.

"Sướng... muốn...."

.

Anh quỳ dưới sàn lạnh, hai huyệt vẫn đang chảy nước không ngừng tạo thành vũng nước nhỏ, cánh mông trần trụi bị đánh đến sưng đỏ vẫn đang nhấp nhô theo chuyển động của anh.

Long Phi Dạ ánh mắt ngập nước, miệng vẫn ngậm lấy dương vật của Triệu Phiếm Châu, đầu lưỡi dựa theo kinh nghiệm liếm liếm trụ hành, cố nuốt sâu vào trong cổ họng.

Hai bên vẫn còn đồ vật của Phương Nham và Nguyên Triệt, thi thoảng vì không khống chế được sự trượt của tay mà khiến chúng đâm vào má mình, vài lần thật có ý như muốn chen cả vào cái miệng nhỏ đang ngậm đồ này vậy.

"Châu Ca, anh xem y mút chăm chú không kìa. Vậy mà lúc đầu cự tuyệt, hiện tại không phải vì thứ này mà phát thèm à?"

Triệu Phiếm Châu từ chối cho câu trả lời, chỉ chuyên chú nhìn gương mặt đang ngậm dương vật của mình, tay đưa xuống xoa xoa đầu anh như sủng vật.

"Muốn ăn tinh dịch sao?"

Long Phi Dạ hơi ngước lên nhìn hắn, mắt đã không còn một tia sáng.

Triệu Phiếm Châu vô cùng hài lòng với điều này, tàn nhẫn nói.

"Vậy liếm nhanh lên một chút, lâu quá khiến tôi mất hứng, sẽ không thưởng anh ăn nữa?"

"Hiểu không? A Dạ?"

Long Phi Dạ ngoan ngoãn gật đầu.

.

Buổi chiều tối hôm ấy Long Phi Dạ bị ba người lăn qua bao nhiêu lần, bị bắn vào trong đến nỗi tràn cả ra ngoài, lại bị dùng ngón tay chơi đến lên đỉnh, đủ loại tư thế đều đã bày ra không sót một cái. Ngay cả núm vú cũng bị chơi đến sưng to, nhìn qua còn tưởng có thể tiết sữa.

Đến cuối Triệu Phiếm Châu giữ lấy tóc anh, cùng hai người kia đem toàn bộ tinh dịch bắn vào trong miệng Long Phi Dạ, nhầy nhụa phủ kín mặt mới ngừng lại, để anh xụi lơ dựa vào tường WC, hai chân vẫn đang run rẩy banh ra, nhìn vào giống như con búp bê bị chơi hỏng tàn tạ. Ánh flag từ điện thoại tách tách mấy lần, chụp vài kiểu ảnh mới ngừng lại, cũng không biết Long Phi Dạ có biết điều này hay không.

Ba người thoả mãn mặc quần áo đi ra ngoài, mà Nguyên Triệt sau đó cố nán lại thêm một chút, lôi ra giấy viết phạt Long Phi Dạ vẫn thường hay dùng để viết lỗi bọn họ, viết lên cái gì đó, cuộn tròn nó lại. Cuộn thành trục nhét vào trong hoa huyệt của anh mới ưng ý đi khỏi...

____________

¯\_༼ ಥ ‿ ಥ ༽_/¯















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro