[ Fyodaz ] Bạch Tuyết và Chuột Nga

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Couple : Fyodor Dostoevsky x Dazai Osamu

Writer : Uri

Rating : R18

Warning : OOC

P/s : cảnh báo là có sex toy đồ đó, các tình yêu đọc vui vẻ nha

==========o0o==========

Bạch Tuyết của tôi là một đóa hồng điên dại.

Là một đóa hồng điên rồ với những mưu đồ kế hiểm, là một kẻ có thể buông ra bất cứ lời cợt nhả khó nghe, chỉ cần Bạch Tuyết muốn thì chắc chắn là vậy, cực kì khó nghe.

Bạch Tuyết của tôi là một đóa hồng điên dại.

Sinh mạng đối với kẻ tầm thường kia chỉ như thứ cỏ rác mọc đầy đường, muốn thì để nó nở rộ không thì sẽ cắt trụi đi. Bạch Tuyết buông lơi bản thân, yêu tự sát, Bạch Tuyết coi đó là lẽ thường rằng là việc không thể không làm, Bạch Tuyết coi sinh mạng mình như đám cỏ dại.

Bạch Tuyết của tôi là đóa hồng điên dại, Dazai Osamu là đóa hồng điên dại của chính tôi.

Nở rộ chính là sự báo thù đẹp nhất của em, gai góc nhưng vẫn xinh đẹp...

Hôm nay đã là ngày thứ tư kể từ khi đám sương mù xuất hiện bao lấy toàn bộ Yokohama, tách thành phố xinh đẹp ra khỏi những nơi khác, nó là biệt lập không ai tìm thấy được. Thành phố những ngày trước như đóa bồ công anh tự do, là nơi ánh nắng chói chang soi rọi mọi nẻo đường, soi qua tán lá mà rơi vào khung cửa sổ, là nơi thơ mộng nhất, xinh đẹp nhất. Chỉ mới qua bốn ngày, Yokohama chẳng khác gì thứ địa ngục trần gian, bầu không khí ngập ngụa mùi hôi thối của xác chết, bọn chuột chạy loạn đầy đường gặm nhấm từng mẫu xác vụn còn thừa lại, trông kinh tởm vô cùng.

Biển sương mù mang sắc xanh lục là độc tố ăn mòn kinh khủng nhất, nó ăn mòn da thịt khắc sâu vào xương cốt con người, đau đớn đến tột độ. Nỗi lo sợ bao lấy thành phố, ánh mặt trời cứ như chẳng thể xuyên qua đám sương mù nên ngày và đêm chẳng tách biệt, cứ như nơi đây đã hoàn toàn biến thành xứ đêm, cứ như mặt trời chưa từng rọi qua nơi đây vậy. Không ai biết vì sao nó lại xuất hiện, họ chỉ cần biết muốn sống thì ở trong nhà, muốn chết thì cứ việc.

Như này thì không thể thiếu Dazai Osamu được nhỉ? Nhưng không, văn phòng thám tử không còn một bóng người cứ như đã bốc hơi cùng hòa vào biển sương mù. Nếu có Dazai ắt hẳn mọi thứ đã giải quyết xong, vì sao à? Vì Dazai biết chủ nhân của đám sương mù là ai, và cũng chỉ có đồng loại mới cắn xé đồng loại.

Hèn hạ, dơ bẩn, mưu đồ, giở trò đê hèn, mưu hèn kế bẩn - Fyodor Dostoevsky, con chuột Nga kia nhận tất. Ngoài gã ra thì còn ai phải khiến Dazai ra sức vắt kiệt đầu óc, ngoài gã ra thì còn ai có thể uy hiếp, giam giữ Dazai ở bên cạnh mình, không ai cả. Chỉ có một mình Fyodor Dostoevsky mới có thể an tâm giữ Dazai Osamu ở bên mà không sợ gì.

Ở trên không trung, cũng có một phi thuyền sang trọng, nó xuất hiện cùng lượt với đám sương mù, không có gì là trùng hợp khi đó chính là mưu đồ, chính là kế hoạch. Nơi cửa phi thuyền thân ảnh đung đưa trong gió, treo ngược người trên không nhìn nó mỏng manh đến độ tưởng như một cơn gió thổi mạnh cũng có thể khiến kẻ đó rơi xuống.

"Trời đẹp quá nhỉ? Thật muốn tự sát quá đi~ nhưng con chuột Nga hôi hám lại bày kế không cho tôi chết kìa." Dazai bất cần mà kêu ca những tiếng bất mãn, nữa người trên treo ngược dưới khoảng không của bầu trời, thân dưới lại ở trên phi thuyền.

Bạch Tuyết lại cố gắng tự tử, Bạch Tuyết lại gieo mình xuống đây rồi, Bạch Tuyết sao lại bất mãn như thế nhỉ? Phải rồi, vì Bạch Tuyết là Dazai Osamu.

Dazai bị kéo ngược lên trên phi thuyền, hắn bất mãn nằm đó lặng lẽ ngắm nhìn gã ngồi vắt chéo chân trên ghế, vẻ mặt lặng như tờ, nhìn sâu trong đôi mắt khát máu là sự tức giận dâng trào lan tỏa khắp con ngươi. Nộ khí tỏa ra từ người gã khiến hắn thích thú mà nhoẻn miệng cười. Nụ cười trở nên méo mó, nó kéo dài đến mang tai rồi bật ra những tiếng khúc khích điên dại.

"...haha...sên trần kéo tôi đau lắm đấy nhé" hắn chẳng buồn để ý đến gã, nhìn qua Chuuya đang đứng ở bên cạnh Fyodor

Không những bắt cóc Dazai Osamu xinh đẹp ta đây, còn bắt thêm cả một Nakahara Chuuya để tẩy não, nhốt thêm người của trụ sở thám tử, thử hỏi còn ai có gan lớn hơn Fyodor. Hắn sớm muộn gì cũng sẽ móc cái đôi mắt kia ra.

"Con chuột Nga sao vậy? Sợ ta chết hả? Bất ngờ thật đó, phải vậy không?" hắn cố nén cơn thích thú trong người lại cợt nhã nói với gã, tận sâu trong đôi mắt hoàng hôn là phấn khích tột cùng.

"Cậu lại nói mấy lời kì lạ rồi Dazai-kun, có chủ nào nỡ nhìn con chó của mình chết đâu nhỉ?" Fyodor nhoẻn miệng nở nụ cười quen thuộc, mang theo chất điên cuồng của gã.

"Chuột Nga hôi hám lại nói mấy lời dơ bẩn rồi." hắn gằn giọng, tuy vẫn là giễu cợt nhưng sự tức giận vẫn hiện hữu. Hắn ghét nhất là bọn chó cuối cùng cũng bị so sánh với bọn nó.

Thật đáng giận.

Gã chẳng trả lời lại câu khích tướng đó, nụ cười trên môi càng sâu hơn trông càng điên dại, nó ngông cuồng y hệt như đồng loại chuẩn bị lao vào vồ nhau vậy. Bạch Tuyết lúc nào cũng muốn trốn thoát khỏi gã nhỉ? Em lúc nào cũng chỉ nghĩ đến cái chết, lúc nào cũng nở ra nụ cười khó ưa.

Chuột Nga đã nhiều lần xém bóp chết Bạch Tuyết. Tay gã siết mạnh cái cổ mảnh mai bóp nghẹn lấy từng hơi thở của hắn, rồi tận mắt chứng kiến hơi thở dần trở nên yếu ớt, khuôn mặt đỏ bừng thiếu dưỡng khí tưởng chừng như sắp chết thì gã lại buông tay ra. Bạch Tuyết ôm lấy cổ mà ho sặc sụa, nhưng dường như lại bất mãn với điều đó.

Thứ hắn muốn là cái chết, là sự giải thoát khỏi thế giới nhơ nhuốc này, sự ngạt thở do gã mang đến tuy khó chịu nhưng lại thoải mái đến lạ. Nhưng có lẽ Chuột Nga không bao giờ có ý định bóp chết Bạch Tuyết, Chuột Nga thích gặm nhấm vẻ mặt đau đớn của Bạch Tuyết, yêu sự hụt hẫng của hắn.

Dấu hằn bầm tím vẫn hiện rõ trên cổ của hắn, ngày qua ngày nó không lặn đi mà chỉ chồng chất thêm vô số vết mới. Dazai luôn thích những chiêu khích tướng, luôn dùng những lời lẽ thô tục nhất, dơ bẩn, khó nghe nhất nói với gã để rồi những trận đánh như trời giáng sẽ rơi xuống cơ thể gầy gò kia. Nó đau thấu trời như muốn lóc từng thớ thịt, tháo từng khớp xương, đay nghiến từng sợi dây thần kinh của hắn, đau đến độ hắn nghĩ mình đã chết, nhưng rồi hắn vẫn còn ở đây. Vẫn hòa chung một nhịp thở với gã.

Bạch Tuyết vẫn luôn ở bên Chuột Nga.

"Nếu cậu lại nói những lời như vậy, tôi sẽ không đảm bảo cho đám bạn của cậu đâu, Dazai-kun." Fyodor khiêu khích nhìn về phía Dazai mà nói.

"Hả? Dostoevsky đang uy hiếp tôi ư?" hắn ngồi bật dậy gằn giọng hỏi, tuy mang ý là câu hỏi nhưng lại nồng nặc mùi cảnh cáo.

Gã đang uy hiếp hắn ư? Lấy tính mạng của người trong trụ sở, của Chuuya ra uy hiếp hắn? Nếu là thật thì tiếc quá Dazai không quan tâm đâu, dù rằng là đồng đội đã từng nhọc lòng cứu giúp nhưng đâu đến nỗi phải để mình hy sinh. Hắn còn muốn tìm người tuẫn tình cùng, không muốn chết vô bổ đâu.

Nghe Dazai nói thế Fyodor ôm mặt bật cười thành tiếng, dùng chất giọng cười cợt nói với hắn.

"Không, không, không. Sao tôi lại phải làm thế, tôi chỉ định cho một cuộc giao dịch thôi."

"Hửm? Giao dịch? Con chuột Nga lại nghĩ ra mưu kế gì nữa rồi, ta không muốn nghe." Dazai nhướng mày, nhún vai tỏ vẻ không quan tâm đến.

"Không gì đâu, chẳng nhẽ...Dazai-kun sợ thua tôi hả? Không sao, tôi hiểu mà, vậy thì..." gã tỏ vẻ bất ngờ giọng nói cũng ra chiều tiếc nuối.

"Chơi thì chơi, tôi lại sợ thua con chuột Nga bẩn thỉu quá cơ." môi hắn gượng ra nụ cười tức giận, gân xanh trên trán nổi lên chằng chịt cho thấy cơn bốc hỏa trong lòng.

Thua là gì? Trong từ điển của cựu quản lý Mafia Cảng không có nói.

"Vậy thì...cậu phải nghe lời tôi, tự khắc người được thả." gã không vòng vo gì nhiều liền vào thẳng vấn đề.

Dazai cau mày, mắt đảo một vòng rồi hào sảng đồng ý "Được thôi."

Fyodor muốn hắn làm gì cũng được. Hắn chẳng có gì để cho gã cả, hắn chỉ có một thân xác mục ruỗng, một linh hồn ô uế thôi. Cho gã cũng được, hắn không cần.

Gã muốn hành hạ ư? Tùy gã, đó luôn là sở thích của Dazai mà.

Gã muốn giết ư? Tùy gã, cái chết là muốn quà tuyệt nhất giành cho Dazai.

Nhưng...Chuột Nga không có ý định làm hại Bạch Tuyết đâu, càng chẳng có ý định ban cho hắn đặc ân đó.

Dazai đi lại bàn cầm lấy quả táo đỏ trong giỏ, hắn đưa lên miệng cắn một miếng rồi cẩn thận nhấm nháp nó. Miếng táo nhỏ trong miệng tứa ra thứ nước ngọt ngào, mang theo hương vị chua nhẹ an ủi khoang miệng khô khốc, dễ chịu thật. Hắn nở ra nụ cười thỏa mãn, đem trái táo cắn dở ném mạnh về phía Fyodor. Táo đỏ nương theo lực đạo của lòng bàn tay phóng nhanh về phía gã, cứ ngỡ như táo đỏ không gặp cản trở nào không ngờ nó lại rơi xuống đất. Cắm vào thịt quả mọng nước là con dao găm sắc lẹm, Fyodor thu tay lại nhướng mày thách thức nhìn hắn.

Quả táo dưới đất cứ như là thứ tác phẩm nghệ thuật vô vị do hai kẻ vô danh tạo nên, không đẹp, không mang thuần túy chỉ mang một lời giao dịch thầm lặng.

"Ngươi muốn gì Dostoevsky?" Dazai nhướng mày hỏi Fyodor, đôi mắt hoàng hôn nhìn chằm chằm vào gã, cứ như chỉ một cái ý đồ cũng được hắn nhìn ra.

"Hừm...gì nhỉ?" gã vờ như suy nghĩ, người đi đến tủ rượu nghiền ngẫm. Gã muốn gì nhỉ?

Tay cầm lấy chai Russo-Baltique quý giá, gã nở nụ cười kì quái hướng về phía hắn. Dazai nhướng mày khó hiểu, bất ngờ Fyodor đập mạnh chai rượu vào đầu Dazai khiến hắn choáng váng mà ngã xuống. Thân chai rượu vỡ nát thành từng mảnh, vụn thủy tinh sắc nhọn rơi vãi khắp sàn. Chất rượu vàng óng ánh văng tung tóe, hòa cùng máu của Dazai chảy thành một mảng lớn dưới chân gã. Fyodor nhoẻn miệng cười nghiêng đầu nhìn Dazai như đang mong đợi điều gì đó

Từ đỉnh đầu máu chảy ròng rơi xuống khỏi mặt hắn, thứ máu đỏ tươi chảy thành dòng hòa cùng chất rượu quý giá tạo thành tác phẩm đỏ sẫm tanh tưởi. Đầu hắn đau như muốn rách ra, da đầu đau đớn đến tê dại, nơi được chai rượu đập vào còn dính nhớp mảnh thủy tinh gớm ghiếc. Gã cười cười nhìn hắn, đáy mắt chứa đầy sự điên cuồng.

Chuột Nga thích một Bạch Tuyết như này. Không có kiêu ngạo chỉ có đau đớn.

"Ai lại đánh đập chủ nhân của mình như thế hả Dostoevsky? Đúng là chó hư " Dazai cười khẩy, người hắn run rẩy gắng gượng mà đứng dậy.

Hắn cũng đã dự đến trường hợp này nhưng cũng không nghĩ đến Fyodor ra tay mạnh như vậy, trước mắt choáng váng thành một mảng không nhìn rõ được gì, cứ mờ mờ ảo ảo.

Fyodor nhân lúc Dazai cố đứng dậy gã thẳng chân đá vào bụng hắn một cú đau điếng. Người hắn văng đi xa một đoạn ngắn dừng lại trước tủ rượu, Fyodor cầm lấy mảnh vỡ của chai rượu đi về phía Dazai đang quằn quại dưới đất. Hắn đau đớn vả mồ hôi lạnh, bụng đau quặn thắt từng cơn ớn lạnh, cảm giác nhói đau ở đầu và cơn đau âm ỉ ở bụng cứ như gặm lấy mảnh linh hồn mà thưởng thức. Cực kì đau.

Fyodor tiến lại bóp mạnh cằm Dazai, mảnh thủy tinh sắc lẹm kề sát hầu kết đang nhấp nhô. Mắt gã hằn ra tia máu mà nhìn hắn, bàn tay như mang theo lực đạo mạnh mẽ đem mảnh vỡ găm sâu vào da thịt mỏng manh.

"Dostoevsky bị tôi chọc điên rồi à? Haha...chó điên, đúng là chó điên." mặc cơn đau hành hạ thể xác Dazai cười phá lên một cách khoái trá, hắn ngửa đầu lên để cổ áp sát vào mảnh thủy tinh nhọn hoắt.

Da thịt mỏng manh lập tức bị cắt đứt, từ nơi hầu kết chảy ra dòng máu đỏ tươi ấm nóng, giọt máu men theo đường cong của hầu kết mà biến mất sau lớp băng gạc. Fyodor nhìn đến đỏ mắt, bàn tay siết chặt lấy cằm Dazai nhấc lên, gã cúi đầu vươn lưỡi liếm thứ máu tanh tưởi kia. Dazai khẽ rùng mình, mắt thoáng kinh ngạc rồi nở ra nụ cười.

"Sao? Chó điên muốn chủ nhân của nó à?"

"Nói nhiều quá, Dazai-kun đúng là phiền phức." gã liếm qua miệng vết thương làm nó đau nhói, bàn tay giữ cằm men theo xương quai hàm giữ chặt lấy gáy.

Đương lúc Dazai còn bất ngờ gã thẳng tay đập mạnh đầu hắn xuống sàn. Dazai chỉ kịp nấc lên một tiếng đau đớn rồi ngất lịm, bàn tay sau gáy dường như chẳng có chút lay chuyển, nó đè mạnh hơn đay nghiến phần vết thương ở trán.

Chuột Nga đã làm Bạch Tuyết bị thương rồi, vẻ mặt khi ngất đi của Bạch Tuyết mới dễ thương làm sao, dễ thương hơn cái vẻ giễu cợt luôn trưng ra trên khuôn mặt.

Gã thật chỉ muốn đập nát cái giễu cợt trên mặt hắn. Muốn dùng thứ chỉ rẻ tiền làm khuôn miệng xinh đẹp phải khép lại, muốn bẻ gãy từng khớp xương, đay nghiến từng bộ phận của hắn. Nhưng gã sẽ không làm thế đâu, làm sao gã có thể hủy hoại một Dazai được.

Bạch Tuyết luôn cần được yêu thương mà.

Bạch Tuyết luôn cần được bảo vệ mà.

Nhưng mà Fyodor không phải hoàng tử, gã chỉ muốn xé toạc cái vẻ kiêu ngạo kia mà thôi, gã chỉ muốn thấy khuôn mặt đau đớn và nước mắt giàn giụa của Dazai mà thôi
.
.
.
.
.
.
"Ư...đau." đôi môi khô khốc khẽ động đậy, từ cổ họng phát ra âm thanh the thé.

Dazai cố mở to mắt, xung quanh hắn chỉ có bóng tối vô tận, dù đôi mắt cố nỗ lực làm quen cũng không thể thấy được gì, Fyodor móc mắt hắn rồi à? Dazai khẽ cử động rồi đột nhiên căng cứng người, tay của hắn bị thứ gì đó trói lại rồi. Tiếng lạch cạch này thật quen thuộc bởi nó là thứ xiềng xích vô dụng nhất mà hắn từng gặp nhưng khắc này thì không hẳn, không một thứ gì ở đây có thể giúp hắn thoát ra cả.

Dazai cục cựa người muốn tìm gì đó, tiếng dây xích vang lên lạch cạch khắp căn phòng. Cổ tay bị hắn ma sát đến rách da rướm máu, cơ thể yếu nhớt nhanh chóng cảm thấy mệt mỏi, người phủ một tầng mồ hôi mỏng. Hắn gục đầu miệng cười giễu cợt.

"Con chuột Nga dơ bẩn trả quần áo cho tôi!" hắn phẫn nộ mà kêu lên, từ lúc tỉnh dậy đã thấy cơ thể mát lạnh lý nào hắn lại không biết mình bị lấy mất quần áo.

Lần nữa không chịu khuất phục, Dazai lại giật mạnh tay, căng mắt ra nhìn xung quanh. Để rồi nhận lại được là hai cổ tay đau rát, vết thương nơi đỉnh đầu đã ngưng chảy máu khắc này bị hắn động đến rách, máu lại men theo mặt chảy xuống grap giường.

Hình như hắn bị đưa đến nơi khác rồi, không còn ở trên phi thuyền nữa.

Cánh cửa phòng đột ngột bật mở, ánh sáng từ ngoài rọi vào làm mắt hắn không kịp thích nghi. Dazai nheo mắt cố nhìn rõ kẻ đứng trước cửa, dù rằng hắn cũng đoán được kẻ đó là ai.

"Con chuột Nga hôi hám thích cơ thể của tôi à? Trả quần áo cho tôim" Dazai lên giọng giễu cợt khi thấy gã nhìn mình chằm chằm.

Ai đời một thằng con trai lại khoe thân ra cho thằng khác nhìn mà lại không biết ngại, vả lại hắn chỉ có hứng thú với phụ nữ thôi, còn đàn ông à? Có chết cũng không phải là Fyodor. Trước vẻ mặt giận dữ xen phần giễu cợt của Dazai, Fyodor không có phản ứng gì, gã giương mắt nhìn hắn rồi đóng cửa lại. Tia sáng ít ỏi trong phòng cũng vụt tắt, trả lại bóng tối cho đêm dài trong căn phòng nhỏ cuối dãy hành lang.

Tiện tay bật công tắc gần cửa gã đi lại trước cái tủ trong phòng. Lạch cạch đem ra một hộp gỗ hoa văn tinh xảo, trước vẻ bảo thủ của Dazai gã lôi ra một vật sắc nhọn. Fyodor nhoẻn miệng cười, ngón trỏ xỏ vào chiếc móc của que sắt hướng về Dazai mà xoay tròn nó, miệng nở ra một ý gian tà nhìn hắn. Đoán xem thứ này được dùng để làm gì, nó chỉ là một cây chặn niệu đạo vô hại mà thôi

"Ngươi tính làm gì đây Dostoevsky...tính dùng thứ đó đâm ta à? Ít ra cũng phải chọn thứ gì sắc nhọn chút chứ." Dazai nghiêng đầu khinh bỉ nhìn gã, miệng nhếch lên nụ cười kì lạ.

Hắn đâu biết cái thứ đó là gì, đầu óc chỉ nghĩ ra được mỗi công dụng để tự sát còn chẳng nghĩ đến đây là loại tình huống nào. Fyodor ngồi vắt chân bên mép giường, lưng gã đối diện với Dazai mà chậm rãi nói lên từng tiếng.

"Tiếc quá, nó không phải cho Dazai-kun~ mà là cho thằng em của cậu." đương nói gã ngước đầu nhìn hắn, đôi mắt ánh lên vẻ khát máu kì lạ, miệng vẫn treo nụ cười kì quái lúc nãy.

"Hửm? Con chuột Nga hôi hám muốn làm tình với tôi à? Ara~ tới đi." hắn cười cợt thích thú nhìn Fyodor, nụ cười trên miệng cũng ẩn nét bí hiểm.

Thôi xong rồi, hắn lại còn có loại mị lực thu hút đàn ông cơ à? Sợ thật đấy, đúng vậy! Sợ thật đấy, con trai với nhau thì làm tình kiểu gì? Hắn còn rơi vào đúng ổ chuột, ở đây có con chuột Nga nguy hiểm bằng cả một quân đội đó, thấy chết chưa. Nhưng hắn vẫn có gì đó trông đợi lắm, để hắn xem gã kia làm gì được

Fyodor tiến lại gần hắn, người áp sát khiến hắn cau mày khó chịu bản thân vô thức dựa sát vào thành giường. Gã lại nhoẻn miệng cười, gã thích một Bạch Tuyết như này, thích lắm, cực kì thích. Trông bất lực chưa kìa, chợt gã nắm lấy cậu em của hắn khiến Dazai giật nảy mình người co rúm lại.

"Dazai-kun sẵn sàng chưa?" giọng gã phấn khích đến lạ, bàn tay thô ráp vuốt ve vật nhỏ đến bán cương rồi ngưng lại.

Gã đổ một ít gel bôi trơn lên vật nhỏ, tay xỏ qua chiếc móc ấn vật sắt lên đỉnh quy đầu. Que sắt từ từ đi vào cơ thể hắn, cảm giác lành lạnh nhói đau truyền từ cự vật lên khiến hắn bất giác chau mày, môi hồng mím chặt đổ một tầng mồ hôi mỏng.

"Ư..đ-đau, bỏ nó ra...a." Dazai đau đớn kêu lên, tay giật mạnh khỏi sợi xích nhưng bất thành.

Fyodor không nói gì chậm rãi nhấn que sắt vào trong, từ từ, từ từ rồi lại từ từ nhấm nháp vẻ mặt đau đớn đan xen khoái cảm của Dazai. Que sắt được đẩy toàn bộ vào trong niệu đạo, thứ xúc cảm kì lạ lạnh lẽo do nó mang đến làm hắn rùng mình, nhói lên từng hồi đau đớn.

"Vào hết rồi, Dazai-kun giỏi thật." Fyodor sít sao khen ngợi hắn, đôi mắt lại ánh lên một vẻ không chính đáng nhìn vào cự vật đã cương cứng trong tay mình.

"Hừ...ta nào giống con chuột Nga hôi hám ch..a" hắn nén cơn nghẹn cứng ở cổ họng mà giễu cợt, hơi thở trở nên nặng nề hơn đôi phần.

"Ồ~ vậy à." ngón tay gã ác ý búng lên đỉnh cự vật khiến hắn đau đớn mà kêu lên.

Fyodor bắt lấy cái cổ trắng ngần siết chặt, môi gã kề sát liếm lên vành tai ửng hồng. Bàn tay còn lại chẳng rảnh rỗi, ác ý nắm lấy que sắt kéo ra đút vào, mỗi một lần đều mang theo lực đạo mạnh mẽ nhất định cọ xát qua ống dẫn tinh, đâm vào điểm P khiến hắn không nhịn được cất tiếng rên khẽ. Fyodor vùi mặt vào hõm cổ của Dazai, hít hà mùi hương ngọt nhẹ vương lại nơi cuối ngày.

Dazai run rẩy, eo cong lên đem da thịt dán sát vào người gã, hắn cắn chặt môi cố ngăn tiếng kì lạ phát ra từ miệng mình, âm thanh đọng lại nơi cổ họng phát ra tiếng ư ử trầm thấp. Hắn cảm thấy lạ lắm, cơn khoái cảm cùng với cảm giác đau nhói khiến đầu hắn quay mòng mòng.

"Ư...haa...nh-nhẹ lại." người hắn căng cứng, cơn khoái cảm đánh úp lên khắp đại não lan tỏa toàn bộ cơ thể khiến nó ửng hồng lên cả.

Bàn tay gã càng chẳng nhẹ nhàng, căn bản là kéo ra hết cỡ rồi đút mạnh vào đem que sắt chôn sâu vào niệu đạo. Gã gục đầu lên vai hắn, thở ra một tiếng thỏa mãn tận hưởng cơ thể run rẩy kịch liệt, chất giọng trầm thấp thường ngày nay đã phủ lên một màn tình dục. Dazai cong người muốn bắn ra lại bị que sắt nằm trong niệu đạo kia cản trở, hắn khó chịu cau mày cúi đầu cắn mạnh lên bả vai của Fyodor. Gã không có phản ứng gì, động tác tay trở nên dịu dàng hơn rồi dừng hẳn.

Dazai liếm liếm môi, đem chút máu vừa ở trong miệng phun ra ngoài. Hắn nở ra nụ cười giễu cợt miệng lại bắt đầu chế giễu Fyodor, gã cũng không chịu yếu thế tay nắm lấy thằng nhỏ của Dazai, tay kia siết lấy cổ hắn trầm giọng nói bên tai.

"Dazai-kun~ cậu tính bao giờ thì mới ngưng mấy câu bông đùa đó lại đây." giọng Fyodor bình thản đến lạ nhưng tay thì siết mạnh lấy vật nhỏ đến phát đau, ngón trỏ xỏ qua móc kéo ra đút vào nhẹ nhàng.

Sau cơn cực khoái khô cơ thể hắn nhạy cảm hơn bao giờ hết, que sắt cọ xát lên điểm nhạy cảm làm Dazai hơi ưỡn cong người đầu ngửa lên, hắn hít thở mạnh nhằm dùng không khí đè nén những tiếng rên rỉ.

"Đến khi nào à? Khi mà tự sát trở nên nhàm chán ấy, khi mà...haa ta cảm thấy Chuuya dễ...ư." Dazai chưa kịp nói xong mấy câu chế giễu đã bị gã tát một cái vào má mông, hắn ngượng ngùng thẹn đến mức không thể nói tiếp được.

"Vậy tôi đành phải cưỡng chế làm cậu im miệng rồi." giọng gã như lạnh đi hẳn ba độ, gân xanh trên trán nổi lên trên khuôn mặt tinh xảo.

Dazai hắn chỉ cười thách thức rồi sau nụ cười đã không còn giữ được nữa. Gã đổ ít gel bôi trơn lên tay mình, bàn tay tách đùi Dazai ra tay còn lại lần mò xuống hậu huyệt chưa khai phá. Ngón trỏ chen chút vào nơi khít chặt kia, chậm rãi ra vào, ngón tay cạ vào vách thịt mềm mại ấm nóng. Dazai người căng cứng nén lại thứ xúc cảm kì quái mà thét lên.

"Ngươi điên rồi...a...bỏ tay ra." Dazai kinh tởm kêu lên, cảm nhận dị vật ở trong người mình khiến hắn giật nảy.

"Yên nào." gã khẽ quát, ngón tay cố đâm sâu vào trong đầu ngón tay xoay tròn mang lại kích thích kì lạ cho hắn.

Bên trong Dazai chặt chẽ hút lấy ngón tay làm cho gã cực kì phấn khích, với những kinh nghiệm của mình gã đã nhanh chóng tìm thấy điểm gồ. Dazai cong người chân muốn đạp gã ra lại run rẩy đến cực độ, gã cho vào thêm một ngón tay, hai ngón tay cong lên ấn nhẹ vào điểm gồ kia, không ngoài mong đợi hắn giật nảy mình người co rúm lại, bên dưới hậu huyệt thít chặt

"Ư...Dos..Dostoevsky...a..d-dừng lại, bỏ cái tay của ngươi ra." hắn lấy hơi rít lên một cách giận dữ, vẻ giễu cợt trên mặt cũng bị khoái cảm lạ lẫm làm cho tan biến.

"Hửm? Dazai-kun muốn tôi rút tay ra thì sao lại mút chặt nó như vậy." gã châm chọc hai ngón tay ác ý nhấn mạnh lên tuyến tiền liệt, Fyodor phấn khích nhìn Dazai run lên miệng run rẩy không thể kìm nén nỗi tiếng rên rỉ.

Cự vật nhỏ muốn bắn ra lại không thể, nó trướng đến phát đau, đầu óc hắn mơ hồ đôi mắt hoàng hôn phủ lên tầng nước mỏng bất lực nhìn Fyodor đang lộng hành trên người mình. Lưỡi gã quấn lấy nhũ hoa hồng hào, mạnh mẽ cắn mút đem thứ kia cương cứng trong miệng mình, đầu lưỡi đảo quanh đầu nhũ rồi ấn mạnh lên, cảm giác tê dại làm Dazai thỏa mái ưỡn người đem nhũ hoa chôn sâu trong khoang miệng kia. Răng gã day day đầu ngực, cắn mút như đứa trẻ, tưởng chừng từ nơi đầu nhũ bị gã cắn đến muốn chảy sữa.

Fyodor rút hai ngón tay ra kéo theo dâm dịch chảy ra ngoài, gã thoát khỏi cơ thể ngọt ngào kia lại lục tìm trong hộp gỗ thứ đồ gì đó. Người hắn run rẩy, mắt cố tìm thứ gì đó để mở còng vì hắn biết chỉ ít sau nữa thôi, cái thứ đồ nằm trong hộp kia sẽ yên vị trong người mình.

Tiếng lạch cạch của xích vang lên khắp căn phòng, Fyodor nhoẻn miệng cười thích thú mặc cho đồng loại của mình đang cực khổ cố thoát ra.

"Dazai-kun đoán xem đây là thứ gì." gã thích thú nói với hắn, thứ đồ trên tay đung đưa mang theo hương vị tình dục.

8 quả trứng rung, thật ngọt ngào làm sao, nó còn có thể ngọt ngào hơn nữa khi được chôn sâu vào cơ thể của Dazai. Thay gã khuấy đảo điểm ngọt ngào bên trong hắn

"Đừng đến gần đây con chuột Nga dơ bẩn!" Dazai rít lên, cơ thể hắn quẫy đạp cố thoát khỏi xiềng xích đang giam cầm mặc cho thích thú của Fyodor đang lên cao.

Đồng loại nghĩ gì tất nhiên là cả hai cùng biết. Dazai không muốn làm tình cùng Fyodor, còn Fyodor gã muốn hành hạ hắn bằng địa ngục cực lạc.

Dazai khép hai cánh đùi lại hòng ngăn ánh mắt của con Chuột Nga kia, loại tình huống gớm ghiếc gì đây? Hắn phải làm thứ này với gã kia à? Thà để mọi người chết hết hắn cũng không làm nữa, nhưng bây giờ nói ra lại muộn rồi.

Fyodor cười khẩy tay nắm lấy chân hắn mạnh mẽ tách hai cánh đùi ra, Dazai giật nảy mình giơ chân muốn đạp gã liền bị nắm lấy cổ chân giữ lại. Fyodor tặc lưỡi lắc đầu nhìn hắn, tay bật công tắc trứng rung ở mức nhẹ nhất, gã đẩy một quả vào trong hậu huyệt mềm mại. Trứng rung cọ xát vào vách thịt mềm bị thứ đằng sau đẩy lên cọ xát với tuyến tiền liệt làm hắn không nhịn được bắt đầu rên rỉ, gã vui vẻ ngâm nga một giai điệu nào đó tiếp tục cho những quả còn lại vào bên trong.

Từng quả từng quả chen chút bên trong hậu huyệt khít chặt, khuấy đảo vách thịt mềm mại, cọ xát lên điểm ngọt ngào. Hắn cong người, đầu ngửa lên tận hưởng cơn khoái cảm cực đại, nước bọt không kịp nuốt chảy xuống cần cổ trắng nõn nà.

"A..a...ưm...d-dừng..nó lại."

"Thôi mà, cậu còn đang tận hưởng kia kìa."

Fyodor thích thú mà mỉm cười, gã cúi đầu liếm lên hầu kết của hắn, gặm cắn để lại dấu răng sâu hoắm bắt mắt trên cái cổ trắng nõn. Lưỡi rê lên môi hồng, bắt lấy cái lưỡi rụt rè thấp thoáng trong khoang miệng người nọ, gã mút lấy cái lưỡi kia cảm nhận nó run rẩy từng hồi trong miệng mình.

Bàn tay lần mò xuống cự vật cương cứng trướng đến phát đau, tay nắm lấy cự vật tuốt lộng, ngón trỏ xỏ qua móc theo mỗi cử động đem nó lại rút ra đút vào. Que sắt cọ qua ống dẫn tinh làm hắn run rẩy, khoái cảm lớn ở hai nơi làm đầu hắn xoay mòng mòng, Dazai không nghĩ ra được gì ngoài những tiếng rên rỉ ngọt ngào bật ra khỏi miệng được gã nuốt vào, nghẹn lại cổ họng mà phát ra tiếng trầm thấp.

"Dazai-kun~ cầu tôi đi, xin tôi cho cậu ra đi." gã dứt ra khỏi nụ hôn, thì thầm bên vành tai đỏ ửng.

Dazai run rẩy, cố kìm nén cơn sung sướng giễu cợt nói "Mơ đi...a..c-con...chuột..ư...a." hắn từ bỏ rồi, không nói nổi nữa.

Lời ra đến miệng lại bị chặn nơi cổ họng, hậu huyệt sưng đỏ ngậm chặt lấy 8 quả trứng rung được chỉnh đến mức cao nhất, dịch ruột tiết ra ngày một nhiều chảy xuống ướt đẫm một mảng của grap giường. Dazai biết điều này sẽ xảy ra, nhưng không ai chảy nhiều như vậy cả.

Fyodor phấn khích mắt dán vào nơi ướt át đang được khuấy đảo mà chảy nước kia, cảnh tượng đẹp đẽ dâm mỹ đến không thể rời mắt. Gã biết Dazai xinh đẹp nhưng giờ khắc này lại không nghĩ đến hắn có thể đẹp đến mức này. Cơ thể gầy gò săn chắc đẫm nước phủ một tầng hồng hào, đầu ngực sưng đỏ như quả mọng trông càng ngon miệng, đôi mắt phiếm hồng, hầu kết nhấp nhô, sợi dây lý trí của gã có lẽ cũng sắp đứt khi con người trước mắt càng đắm chìm trong cực khoái của tình dục.

Người trước mắt vừa gần vừa lạ.

Bạch Tuyết như hoa hồng giữa bùn đen, nở rộ xinh đẹp, nhưng ai cũng chẳng nhìn đến nó. Vì nó đầy gai góc, cũng dơ bẩn nữa, nhưng gã yêu những bông hoa như vậy, gã cũng thích Bạch Tuyết nữa.

Đắm chìm trong suy nghĩ của mình, gã bừng tỉnh khi nghe Dazai bật ra tiếng rên lớn. Khắc này đầu tóc hắn bết rệt, bung xõa trên khuôn mặt đỏ bừng. Fyodor giơ tay rút que sắt ra, một dòng bạch dịch phóng ra dính vào mặt của gã, vương vãi trên bụng hắn. Dazai thở gấp, đôi mắt trở nên mơ hồ, miệng cũng không khép lại tham lam hít thở không khí, đón nhận cơn khoái cảm vẫn không ngừng truyền đến.

"Hư..a..haa...Dos..toevsky..rút ra..haa." Dazai khó nhọc kêu lên, nước mắt sinh lý chảy ra từ khóe mắt nhem nhuốc trên khuôn mặt tinh xảo.

"Đành vậy...đêm nay dài mà để cậu mất ý thức thì cũng không vui lắm." gã ra giọng tiếc nuối, nhưng đôi mắt lại ánh lên vẻ kì quái.

Gã chậm rãi nắm dây rút ra từng cái một, đỏ mắt nhìn ngắm hậu huyệt nhả ra những quả trứng thấm đẫm dịch ruột nhớp nháp. Dazai thở hắt ra một hơi, cảm nhận hậu huyệt đã không còn trướng, khoái cảm do thứ đó đem lại cũng đi mất khiến hắn vui sướng đến lạ. Tận mắt nhìn gã lấy ra từng cái một, hắn bất giác nhoẻn miệng cười, khuôn mặt đỏ ửng hiện lên vẻ cợt nhã.

"Thỏa mãn rồi chứ chuột Nga? Thả họ ra."

"Hể? Nãy giờ chỉ có Dazai-kun thỏa mãn thôi chứ tôi đã làm gì đâu." gã lên giọng nói, ngón trỏ còn chỉ về những tàn dư do hắn để lại.

Dazai sa sầm mặt, hắn gượng ra nụ cười tức giận. Hắn mệt lả cả rồi, cánh tay bị dây xích giữ cũng trở nên mỏi nhừ, eo run rẩy lên từng hồi, gã còn muốn làm gì với hắn nữa chứ?

Fyodor cười cười, giọng cười điên cuồng của gã khiến da đầu hắn tê rần. Dazai nuốt khan một cái, mắt liếc quanh phòng với hy vọng sẽ tìm được cái tăm, cây kim hay bất cứ thứ gì để hắn mở khóa cũng được. Hắn biết Fyodor bệnh hoạn nhưng cũng không ngờ đến gã điên đến mức này.

Tay gã nắm lấy cổ chân hắn kéo mạnh về phía mình, Dazai giật nảy mình theo lực đạo của Fyodor mà nâng hông gác chân lên vai gã. Dazai đỏ bừng mặt, mắt nhìn bàn tay bấu chặt vào đùi mình vuốt ve đùi trong nhạy cảm, toang định mở miệng thì gã đã cắn mạnh vào đùi khiến hắn chỉ phát ra âm thanh xuýt xoa rên rỉ.

"Dazai-kun đừng có chống đối, mỗi một lần cậu cáu gắt tôi liền sẽ rút một móng tay của bọn kia." gã nhấm nháp phần đùi non mịn, liếm đi vệt máu trên đùi.

"Hừ...vậy xem con chuột Nga có cái gan đó không đã." hắn cười khẩy, chân gác trên vai gã cũng dùng lực đá mạnh vào phần cổ kia.

Dù cho lực sát thương không lớn nhưng cũng đủ để Fyodor buông tay, trách sao được đây con chuột Nga này thể lực còn yếu hơn cả hắn. Fyodor mất đà người lảo đảo muốn ngã xuống lại chẳng hiểu sao vẫn ngồi được, gã nghiêng đầu nhìn Dazai, miệng nở ra nụ cười kéo đến tận khóe môi. Đôi mắt như đá Painite đỏ rực lên trong đêm tối, nó ánh lên vẻ khát máu, ẩn sâu tận đáy mắt là tình dục tràn ngập, sự chiếm hữu như được khắc vào linh hồn của đôi mắt.

Dazai thoáng giật mình, mồ hôi lạnh thi nhau toác ra trên trán làm bết rệt phần tóc mái, có lẽ con chuột Nga hôi hám đang giận nhỉ?

Fyodor nắm lấy hông người nọ một phát đem hắn lật lại, dây xích va vào thành giường phát ra âm thanh lạch cạch càng thể hiện tình dục không thể cưỡng cầu. Gã giữ lấy hông hắn, đôi mắt híp lại nhìn ngắm hậu huyệt hồng hào đang khép mở, nó cứ như chủ nhân mà ngượng ngùng co rút dữ dội.

Fyodor cúi người vùi mặt vào nơi ngọt ngào kia, đầu lưỡi gã vươn ra liếm lên cửa huyệt hồng hào rồi chui vào nơi ấm nóng. Lưỡi Fyodor khuấy đảo bên trong, lướt qua vách thịt mềm mại, cọ xát vào nơi mẫn cảm nhất. Đầu lưỡi ấm nóng được miệng nhỏ mút lấy, bên trong nóng bỏng đến tan chảy. Cơ vòng bên ngoài thít chặt lấy đầu lưỡi, chôn sâu thứ ấm nóng kia vào trong.

"A..a...haa...ưm." Dazai không nhịn được bật ra tiếng rên rỉ nhỏ, vô tình gãi trúng điểm ngứa của gã.

Tay Fyodor nắm lấy vật nhỏ đang cương cứng an ủi vuốt ve, bàn tay thô ráp nắm trọn lấy cự vật mà lên xuống, ngón cái chà xát nơi niệu đạo làm hắn sung sướng ngửa đầu rên rỉ, mông ưỡn ra chôn sâu lưỡi gã vào trong hậu huyệt ngọt ngào. Fyodor hài lòng tận hưởng tiếng rên dâm dục, tay gã nắm lấy hông của hắn kéo sát rạt lại người mình, đầu lưỡi ra sức liếm láp nơi ngọt ngào ẩm ướt.

Dịch ruột tiết ra ngày càng nhiều, tiếng nhóp nhép ướt át vang lên hòa cùng tiếng rên rỉ vang vọng khắp căn phòng. Vật nhỏ run lên trong tay gã rồi bắn ra, Dazai thở mạnh người run rẩy nằm xuống, mông vểnh cao hậu huyệt càng co rút dữ dội mút chặt lấy lưỡi gã.

"Đ-đủ...rồi...ư..Dostoevsky." Dazai run rẩy kêu lên, bàn tay vô lực không thể thoát run lên từng hồi trên không trung.

"Cậu đủ nhưng cái miệng nhỏ này thì chưa." gã ngẩng đầu nói, đầu lưỡi vương ít dịch ruột kéo thành sợi chỉ mỏng.

Fyodor nhoẻn miệng cười hài lòng, ngắm nhìn thành quả ướt át của mình. Cơ thể dâm đãng ngọt nước, mẫn cảm đến độ chỉ lướt nhẹ qua vách thịt cũng làm hắn run rẩy, sung sướng đến cực khoái.

Chuột Nga yêu cơ thể của Bạch Tuyết.

Gã cúi người hôn lên thịt mông đầy đặn một cái, tay tùy hứng với lấy một quả trứng rung nằm ngỗn ngang trên giường, lần nữa đem thứ lạnh lẽo nhét vào hậu huyệt ấm nóng. Dazai hắn từ bỏ phản kháng, người nằm im lặng lẽ đón nhận hành động của gã, hắn hết sức rồi, tay chân sau nhiều đợt khoái cảm đã mềm nhũn cả ra.

"Thật ác độc, Dostoevsky xứng đáng được tôi cho một cây dao vào đầu, ôi trời~ thà tự tử một mình còn vui hơn" Dazai chán nản nói, hắn cứ luyên thuyên cợt nhả hết đủ chuyện nhưng Fyodor không có phản ứng gì.

Gã đột nhiên không động chạm vào người hắn nữa, hắn đột nhiên có chút mừng rỡ, vậy là kết thúc rồi. Không đâu, đó đâu phải là phong cách của Fyodor Dostoevsky, sự bình lặng này chỉ là khởi đầu cho một cơn bão lớn sắp đổ bộ mà thôi.

Dazai nghi ngờ quay đầu lại, Fyodor đứng trước tủ chống cằm suy tư gì đó, tay gã lục tìm trong tủ rồi lấy ra một hộp Durex, song lại cất hộp đó đi. Dáng vẻ trầm ngâm của gã làm hắn thở phào, nếu lúc này tìm được thứ gì đó hắn có thể thoát ra ngoài, nhưng ai sẽ đảm bảo bọn Atsushi sẽ toàn mạng và thêm tên sên trần lùn tịt ai biết có bị trọng lực của mình đè đến chết không? Ai chứ Chuuya thì dám lắm

"Dazai-kun không càu nhàu nữa à? Cậu nên càu nhàu thêm một lúc đi, phòng yên ắng quá làm tôi chẳng suy nghĩ được gì." gã chống cằm nhìn về phía Dazai đang nằm vểnh mông trên giường mà nói.

"Nực cười, sao tôi lại phải nói cho con chuột Nga hôi hám nghe chứ, chỉ có những quý cô xinh đẹp mới được nghe giọng nói của tôi thôi." Dazai nói một hơi dài, môi hơi bĩu ra thể hiện sự khinh bỉ của mình.

Phải rồi, những quý cô xinh đẹp thì được nghe Bạch Tuyết nói lời ngon ngọt, những lời như mật đường ấy làm sao mà Chuột Nga có thể nghe được.

Nhưng cũng có một loại, Chuột Nga được nghe Bạch Tuyết rên rỉ còn những quý cô xinh đẹp thì không

Đó là đặc cách của Chuột Nga

"Đành vậy, mấy lời của Dazai-kun cứ làm tôi hứng lên cơ." gã thở dài đóng cửa tủ lại, người xoay qua đi về hướng hắn.

Dazai cảm thấy một áp lực vô hình nào đó đè nặng lên hai cánh mông của mình. Hắn nuốt khan, muốn lấy sức bình sinh của mình xoay người lại đã cảm nhận được bàn tay của gã đặt trên hông mình mà giữ chặt. Gã cầm lấy công tắc của thứ đồ kia mà bật lên mức cao nhất, trứng rung đang yên vị trong hắn đột ngột rung mạnh, đè ép lên tuyến tiền liệt làm Dazai bất ngờ rên rỉ

Khoái cảm quen thuộc trở lại xâm chiếm toàn bộ đại não, hắn lần nữa rơi vào khoái cảm của tình dục không tiếc mở khoang miệng ướt át rên lên những tiếng kích tình. Cảm giác lành lạnh nơi hậu huyệt truyền đến, đôi mắt hoàng hôn phủ một màn tình dục hiếu kì nhìn xem

Fyodor đổ gel bôi trơn lên miệng nhỏ, thoa một ít lên cự vật to dài của mình. Gã nắm lấy thứ thô to kia đặt trước miệng huyệt, bàn tay lên xuống cọ xát lỗ nhỏ mẫn cảm. Quy đầu thô to chen chút vào trong, miệng huyệt bị kéo đến căng cứng không ngừng co rút ôm lấy phần quy đầu kia. Hắn đau đến việc quên cả thở, khoái cảm xâm lấn trong đầu bị cơn đau bên dưới đánh tan cả, đau, đau lắm, đau đến mức tưởng chừng gã xé toạc cơ thể hắn ra làm hai vậy, nước mắt sinh lý không biết tự bao giờ chảy ra nơi đuôi mắt

Hay là Bạch Tuyết đau đến khóc rồi?

"Thả lỏng ra, hay Dazai-kun muốn tôi dùng dao rạch chỗ này ra hả?"

Tên chết bầm

Dazai tối sầm mặt, cố điều chỉnh lại hơi thở của bản thân, bên dưới ra sức thả lỏng để cự vật to dài kia có thể vào bên trong. Nhận thấy hậu huyệt đã thả lỏng, gã một phát đem tính khí to dài đâm hết vào miệng nhỏ. Dazai cong người chỉ kịp nấc lên một tiếng rồi run rẩy ngã gục xuống, hậu huyệt ấm nóng mềm mại ôm trọn lấy tính khí thô to, theo tác động của chủ nhân kịch liệt co rút. Fyodor khoan động, để yên như vậy dù chưa luận động cũng thấy sướng đến phát điên

Bên trong hắn ấm nóng, lâu lâu lại động đậy thít chặt lấy thằng em của gã, nóng bỏng, ngọt ngào gắt gao ôm lấy cây gậy làm bụng hắn cộm lên thành một hình thù. Hắn đau đớn há hốc miệng, mắt mở to, miệng không thể khép lại cố dùng không khí nén lấy cơn đau xé toạc từ nơi dưới

"Ái chà~ Dazai-kun quý tôi quá nhỉ? Kẹp chặt ghê luôn" gã ra giọng châm chọc, bàn tay xoa nắn cánh mông mềm mại

"I-im...miệng" cố nén cơn nghẹn nơi cổ họng, Dazai hằn giọng quát tháo

Hậu huyệt dường như đã quen với dị vật tiết ra dịch ruột ướt át, thấy có vẻ đã ổn Fyodor mỉm cười vui vẻ bắt đầu ra vào bên trong. Những cú nhấp hông đầy mạnh mẽ của gã ra vào bên trong, mỗi lẫn đều rút cự vật ra gần hết rồi chôn sâu vào nơi ấm nóng. Dị vật chẳng cần kĩ thuật gì, mỗi lẫn đều cọ xát lên điểm mẫn cảm làm hắn sướng tột độ, trứng rung bên trong cũng bị đẩy sâu đến cực hạn, hai thứ mạnh mẽ cùng nhau khuấy đảo điểm ngọt ngào trong hắn

"A...a...Dos...Freya...d-dừng lại...a" Dazai khó nhọc kêu lên, dường như hắn đã chẳng thể phát âm dài nữa giữa chừng cách gọi cũng phải thay đổi

"Hả? Dazai-kun nói tôi làm gì cơ?" gã hỏi lại hắn, tay nắm lấy hông kịch liệt đâm rút

"Ch-chậm...a...hức...Freya" Dazai bất lực rên lớn, khoái cảm quá đỗi lớn khiến hắn cũng thể chịu được

Cơn đau như xé toạc linh hồn đã không còn thay vào đó là sự sung sướng của tình dục, nó khác hẳn với việc lấp đầy bên dưới bằng trứng rung. Dị vật này thô to, nóng rực mỗi lần đều trừu sáp mạnh mẽ lên điểm nhạy cảm, đem hắn giữa thiên đàng và địa ngục làm đến sung sướng

Hắn không thể làm gì ngoài ngửa đầu rên rỉ, những âm thanh dâm dục chính mình phát ra thật kinh tởm nhưng lại không thể kìm lại được. Dây xích va vào thành giường phát ra tiếng lạch cạch vang dậy, kích thích thêm con dã thú điên cuồng kia. Fyodor nhấp hông điên cuồng bên trong Dazai, miệng nhỏ không ngừng thít chặt đem lại khoái cảm kì quái sung sướng khiến gã chỉ muốn chôn sâu vào bên trong

Tay gã nhào nặn mông hắn, nhào thịt hai cánh mông đến mềm nhũn ửng đỏ lên đầy kích thích. Nơi giao hợp ướt át đến cực điểm, dịch ruột vẫn cứ không ngừng tiết ra cứ như giúp gã dễ dàng ra vào bên trong, chảy xuống hai bên cánh đùi non mềm. Cơ thể ngọt ngào mang đầy hương vị của tình dục cứ càng ngày kích thích gã, mùi hương nhè nhẹ của Dazai khiến đầu óc gã tê dại, thoải mái đến cực điểm

"Ư...ưm...d-dừng...lại..a" Dazai cố kéo người lên trên liền bị gã nắm lấy eo nhỏ kéo về, cự vật cũng một đường chôn sâu vào nơi ấm nóng

Gã cúi người liếm dọc lên rãnh lưng quyến rũ, mút mát trên làn da lạnh lẽo để lại dấu tụ bầm tím, hai bàn tay xoa nắn nhũ hoa trước ngực đến cương cứng, nhũ hoa hồng hào bị cọ xát, nắn bóp đến chuyển thành đỏ sẫm. Dazai không tài nào cưỡng lại được khoái cảm này nữa, để mặc cho gã thô bạo trừu sáp cơ thể mình hắn chỉ sung sướng ngửa đầu rên loạn

"Hức...a...a...haa...ch-chậm lại"

"Đau quá...Freya"

"A...ch-chết mất...ư...sướng quá"

"Hức...không nỗi nữa...ưm"

Căn phòng đẫm mùi tình dục chỉ có tiếng da thịt ướt át va chạm cùng tiếng rên loạn của Dazai hòa lại tạo thành bầu không khí nóng bỏng. Từng cú nhấp hông thô bạo, từng cái xoa an ủi vật nhỏ, từng cái hôn môi, từng vết cắn lần lượt hiện lên trên da thịt mềm mỏng

Fyodor nhắm mắt tận hưởng tiếng rên của Dazai, tay vuốt ve đùi non mẫn cảm thuận thế cắn lên trên. Hai tay Dazai được giải thoát khỏi thứ xiềng xích đã rách da chảy máu, hằn lại trên cổ tay thứ bắt mắt. Hắn vòng tay ôm lấy cổ của Fyodor, hai chân tách rộng, hông nâng cao đón nhận những lần giã gạo ngọt ngào, mãnh liệt mang theo dư vị của tình dục, cháy bỏng đến nỗi muốn thiêu đốt hết tất cả mọi thứ

"Dazai-kun ngưng run rẩy đi, tôi còn chưa làm được mấy" Fyodor lên giọng phàn nàn

"Kh-không làm...nữa, ngươi...biến đi...a...hức" Fyodor đột ngột đem tính khí thô to đâm vào bên trong

Tay gã nắm lấy eo hắn ra sức thúc mạnh, chôn sâu cự vật vào trong nơi ấm nóng. Dazai đưa tay muốn đẩy Fyodor ra nào ngờ bị gã nắm lấy cổ tay giật mạnh về sau, cự vật càng chôn sâu vào hậu huyệt cọ xát qua điểm mẫn cảm làm hắn run rẩy bắn ra. Nơi giao hợp giờ đây ướt át hơn bao giờ hết, khi dịch ruột và tinh dịch của gã hòa trộn chảy xuống giữa hai chân Dazai, nhiễu vài giọt xuống giường. Da thịt va chạm mạnh mẽ, từng cú đâm rút như muốn vắt kiệt linh hồn của hắn

Người Dazai mềm nhũn hoàn toàn dựa vào người Fyodor mặc gã hành sự, hắn giờ đây không thể chống đối được nữa chỉ có thể để thứ kia trừu sáp trong cơ thể mình, miệng từ lâu đã chẳng thể nén nổi những tiếng rên rỉ dâm đãng, cứ phóng khoáng mà giải phóng nó khỏi khoang miệng. Cứ mỗi lần gã thúc mạnh tiếng rên rỉ theo vậy cũng sẽ lớn hơn, Fyodor thích tiếng rên rỉ của Dazai

"A! A..a...ch-chậm...ưm...a" Dazai khổ sở mà rên rỉ

"Rên to lên, to nữa đi, to hơn nữa nào Dazai" tay gã đánh mạnh lên mông hắn, người cúi xuống cắn lên tấm lưng trần

Băng gạc, tinh dịch, trứng rung, gel bôi trơn, quần áo, tất thảy mọi thứ đều nằm ngổn ngang dưới đất nhường chỗ cho hai con người đang nồng nhiệt quấn lấy nhau

Bạch Tuyết đã rên rỉ dưới thân của Chuột Nga đến mất giọng

Bạch Tuyết đã khóc đến mức muốn mù lòa cả hai mắt, rát tột đột

Bạch Tuyết đã bị đâm rút đến không thể đứng dậy

Dazai đã nỗ lực cứu cả thành phố Yokohama, để rồi lúc này hắn lại bị Kunikida cằn nhằn, công việc lại đổ lên đầu như đổ rác

"Biết vậy để chết hết cho rồi" Dazai nằm ườn ra bàn nhỏ giọng làu bàu

Không ai biết ơn Dazai-kun cả, tội nghiệp thật

==========o0o==========

Fic sau muốn cp nào các tình yêu hãy nói cho t biết đi, có ý tưởng đó nhưng mà không biết cp nào hết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro