[All Diệp] Nhật ký của Diệp Tiểu Chiếp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TÁC GIẢ: VÂN THIEDITOR: NGOC CHU

Cross over một chút với Kiếm Tam 

_____________________

1.

Xin chào.

Tên của tớ là Diệp Tiểu Chiếp.

Thật ra đại danh cũng không phải kêu như vậy, nhưng mà ba tớ nói thời điểm nhặt được tớ hàng xóm đang chơi một trò chơi tên Kiếm Tam, trong đó có một môn phái truyền kì, khẩu hiệu của bọn họ là: Sinh ra làm gà sơn trang, chết cũng phải là 'móng phượng ướp tiêu', 'cánh gà sốt cay', 'gà cuộn kiểu Mexico', 'đùi gà xiên que Xuyên Hương', 'gà cay xé phay', 'đùi gà tiêu đen', 'gà viên chiên nguyên vị' của sơn trang.

*các món ăn sẽ được chú thích ở dưới

Vì vậy ba liền đặt cho tớ cái tên Tiểu Chiếp, còn đặc biệt sửa lại chữ.....Ba cho là làm như vậy người khác cũng không nhìn ra sao!

Để cho tớ yên lặng một hồi.

Từ từ, ba, con đói.

2.

Ba tớ tên Diệp Tu.

Nghe nói hồi còn trẻ ba là một anh trai siêu ngầu gào thét trong trò chơi (trích nguyên lời của ba), sau này chú Hoàng Thiếu Thiên thừa dịp ba hút thuốc đem tớ kéo sang một bên tiến hành cải cách tư tưởng.

Chú ấy lải nhải một đống, nói chung tổng kết lại là —— "Đừng tin lời ba con, y là một lão già không đứng đắn."

Tớ bày ra vẻ mặt ngây thơ ngẩng đầu lên, miệng đầy đáp ứng sau đó trở về bên người ba, ngọt ngào vô tội chỉ về hướng chú Hoàng.

"Ba, chú ấy nói ba là một lão già không đứng đắn."

Ba tớ cười như không cười giơ thuốc lá đi về phía bên kia, chú Hoàng không khỏi nghẹn ngào.

Sau đó buổi tối lúc tớ đi nhà vệ sinh vô tình đạp phải chú Hoàng Thiếu Thiên đang ngủ trên sàn nhà ngoài phòng ngủ.

3.

Thật ra thì ba tớ quả thật rất tuấn tú.

Nếu không thì bên người ba cũng không có đám người chú Hoàng Thiếu Thiên, chú Dụ Văn Châu, chú Chu Trạch Khải vây quanh, mà các chú mỗi ngày sẽ dùng mọi cách để lấy lòng tớ. Ví dụ như ở nhà trẻ, sau khi tan học chú Hàn Văn Thanh tới đón tớ, kết quả dọa sợ cả cô giáo, vội vàng gọi điện cho ba tớ xác nhận có phải người xấu hay không, khiến cả tớ và chú ấy chôn chân ở nhà trẻ nửa ngày không được đi.

Tớ ngược lại là cảm thấy không có vấn đề gì, ngậm kẹo mút cùng chơi xếp gỗ với Lý Cẩu Đản lớp bên, mà oán khí của chú Hàn Văn Thanh cho tới tận lúc ba tớ đến đón cả hai về nhà cũng chưa tan đi.

Sau bữa cơm chiều tớ ở trong nhà đi loanh quanh tiêu thực, nghe được chú Hàn Văn Thanh cùng ba nói chuyện trong phòng ngủ: "Tôi có đáng sợ như vậy sao?", bên cạnh là ba tớ buồn cười mà không dám cười đang vỗ vai trấn an chú ấy.

Tớ nghoẹo đầu suy nghĩ một chút, ợ một cái, trở về phòng thôi.

4.

Chú Chu Trạch Khải, chính là thần tượng trong lòng tớ. (câu này sử dụng giọng điệu cảm thán.)

Tớ từ trong tay chú Giang Ba Đào đổi ảnh chụp của ba tớ mỗi lần chơi trò chơi lấy ảnh chụp của chú Chu Trạch Khải, mỗi lần đều có thể khiến cho mấy bạn gái trong lớp mềm mềm thơm thơm ghé vào bên người tớ, oanh oanh giòn giã gọi tớ: "Anh Chiếp!" (ed: =))))))))))))))))))))))))))))) )

Đương nhiên cái sau không có xảy ra.

Lý Cẩu Đản kiên quyết kéo tớ đi chơi xếp gỗ, tớ chỉ có thể ưu buồn ngồi trong góc dùng thanh gỗ xếp ra hình một cái kiếm. Sau đó Lý Cẩu Đản đem đầu ghé gần: "Cậu đang làm gì a?"

"À, xếp cái kiếm xem có thể đập chết cậu hay không."

"..............."

Chúng ta lạc đề.

Tóm lại chú Chu Trạch Khải trong lòng tớ luôn có một khí tức hấp dẫn. Lực sát thương từ bà bác tám mươi tuổi cho tới bạn học ba tuổi trong vườn trẻ, cho dù tớ cảm thấy ba tớ rất tuấn tú, nhưng vẫn cảm thấy chú ấy vừa ý ba tớ là điều không tưởng.

Chỉ có thể nói, tình yêu chính là kỳ diệu như vậy đó.

"Cẩn thận nóng." ← đây là lúc chú Chu Trạch Khải đút sữa đậu nành cho ba tớ.

"Ừm....." ← đây là ba tớ lúc chưa tỉnh ngủ ậm ừ.

Kết quả là ba tớ vẫn bị phỏng, chú Chu Trạch Khải coi tớ như người tàng hình, liền trực tiếp hôn hạ nhiệt.

Từ từ, cái biện pháp này thật sự có thể chữa phỏng?

Tớ u oán ôm sữa đậu nành uống hết........Thật nóng!!! Giết gà rồi!!!

Sau đó một ly nước lạnh được đặt trước mặt tớ.

........

Đây là đãi ngộ khác biệt sao?!

5.

Thời điểm Lý Cẩu Đản tới tìm tớ ra ngoài chơi, tớ đang bị chú Dụ Văn Châu nhốt trong phòng luyện thư pháp.

Phòng tớ ở tầng 1, xuyên qua cửa sổ, tớ cùng Lý Cẩu Đản không nắm được tay nhau hai mắt ngấn lệ, từ đầu đến cuối không nói nên lời.....

Còn không chờ tớ lên tiếng, sắc mặt Lý Cẩu Đản thay đổi trong chớp nhoáng, quay đầu chạy. Tớ vừa quay người, chú Dụ chẳng biết từ lúc nào trầm tĩnh đứng đằng sau, mỉm cười ôn nhu.

....Cẩu Đản mang tớ đi với.

Chú Dụ tàn nhẫn với tớ bao nhiêu, lại tốt bấy nhiêu với ba tớ.

Tớ đang luyện thư pháp, ba tớ đang được chú Dụ đút trái cây đã được cắt gọt.

Tớ làm bài tập, ba tớ dựa vào vai chú Dụ xem TV.

Tớ học thuộc từ đơn, chú Dụ phụng bồi ba tớ chơi game bẫy chết bạn đồng đội.

Thật ra thì không có đếm số chữ, cái này viết ra là để nói mặc kệ tớ đang làm gì, bên người ba tớ nhất định có chú Dụ ôn nhu thương yêu.

Dĩ nhiên, còn có một chú Hoàng Thiếu Thiên thỉnh thoảng nằm đất.

6.

Nếu như nói có một người thỏa mãn tất thảy ảo tưởng của tớ về một thế giới ma pháp, nhất định là chú Vương Kiệt Hi.

Chú ấy biết cưỡi chổi xuất hiện [......], chú ấy sẽ mỉm cười ôn nhu, chú ấy, có một đôi mắt lớn nhỏ không bằng nhau, tràn đầy ma lực [.........].

A, đó chính là chú ấy, Vương Kiệt Hi.

...Từ từ chú ấy đang tiến vào tớ tạm thời đem nhật ký giấu một lát.

Tớ trở lại.

Vừa rồi chú ấy vừa mang cho tớ sữa bò buổi tối, bên trong không thêm đường, dở ẹc. Còn chẳng bằng kẹo sữa bò Lý Cẩu Đản buổi sáng cho tớ.

Lúc tớ nhăn mặt trả lại cái ly, thuận miệng hỏi chú ấy một câu ba tớ có uống hay không, chú ấy sửng sốt một chút, nói lát nữa sẽ đút cho ba tớ uống.

Ừm, nếu chúng tớ cùng uống cái sữa bò khó uống như vậy, tớ liền an tâm.

Thật ra thì chú Vương Kiệt Hi là thần tượng của tớ [một trong].

Chú ấy biết chế biến nước thuốc, mặc dù mỗi lần đều mang tớ ra làm vật thí nghiệm, bên trong cũng toàn đồ bổ; chú ấy biết chăm con, mặc dù mỗi khi tớ không muốn tắm luôn xông lên lột sạch tớ ném vào trong bồn tắm; chú ấy yêu ba tớ, mặc dù mỗi lần thấy tớ cùng ba hiếm khi có thời gian gần gũi liền cưỡng ép chia rẽ hai ta.

Nói tóm lại, mỗi chuyện chú ấy làm nghe thì vĩ đại thật đấy, nhưng trên thực tế mỗi lần lại khiến tớ nghiến răng nghiến lợi.

....Ài, vậy tại sao tớ vẫn sùng bái chú ấy chứ?

7.

Chữ viết non nớt của trẻ con trên trang giấy ố vàng có chút mơ hồ, nhưng nhìn kỹ thì vẫn khá rõ ràng.

Tôi đem quyển nhật ký của nhiều năm trước khép lại, khóe miệng chẳng biết lúc nào đã tràn ra ý cười, tựa như cười chính mình ngây thơ xuẩn ngốc trước kia, cũng tựa như đang hoài niệm những năm tháng ấm áp đó.

Có tiếng cửa mở, tôi quay đầu nhìn sang, Lý Cẩu Đản —— không, phải là Lý Cảnh từ ngoài cửa bước tới, tiếp xúc với tầm mắt tôi, ôn hòa cười lên.

"Tiểu Chiếp, ra ngoài thôi, ba em còn đang đợi mỗi em để chụp ảnh gia đình đấy."

A này! Anh còn gọi! Cái danh tự Tiểu Chiếp đã sớm bỏ đi có được không!

Nhắc mới nhớ hình như tôi quên không nói? Ba tôi thật ra luôn muốn gọi những chú kia là 'ba', nhưng sau khi nhìn qua số lượng, cảm thấy vẫn là gọi 'chú' đi thôi [...........]

Ừ, lại nói, nước nào không có tội song hôn* nhỉ?

*Tội song hôn: tội kết hôn khi đã có một vợ hoặc một chồng mà vẫn chưa ly dị.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro