Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi học xong cả 4 người lại cùng nhau về nhà. Về đến nhà thì cậu nhìn thấy 6 bản mặt cậu không căm ghét nhất
- Con chào appa, umma - cậu nói

- À ừ Jungkook về rồi hả con ngồi xuống đây ba có việc muốn nói với con - ông Jeon nói

- Nae - cậu ngồi xuống ghế đối mặt với các anh

- Đây là sáu vị hôn thê của con - ông nói

- Hôn thê? - cậu thoáng ngạc nhiên

- Đúng thế từ tuần sau con sẽ chuyển sang nhà họ sống để cho quen, ta nói thế cho con biết trước - ông nói

- Con biết rồi. Ba nói xong rồi thì con lên phòng đây - cậu xách cặp lên tầng

- Dạ thôi chúng cháu cũng về đây ạ, tuần sau chúng cháu sẽ đón em ấy - Yoongi nói

- À ừ các cháu đi đường cẩn thận - ông nói
Các anh ra về.
30' sau cả nhà cậu hội tụ ở bàn ăn. Cậu ngồi vào bàn ăn đã được một lúc rồi nhưng rất lạ là bình thường cậu ăn rất nhiều mà hôm nay cậu ăn ít hẳn đi, thấy thế bà Jeon gắp vào bát cậu một miếng thịt.
- Sao hôm nay con ăn ít vậy, hôm nay con gặp phải chuyện gì à? - bà hỏi

- Dạ khô_

- Dạ vâng nhiều chuyện lắm ạ - chưa kịp nói xong cô đã nói

- Sao vậy - ông Jeon hỏi

- Chuyện là &#''$::=++@:@+:#:#+:#:$+#........................ - cô kể hết chuyện trưa nay

- À thì ra là vậy, khổ cho con rồi Kookie à, ta cũng nghe danh con bé đấy nhiều rồi nhưng ai ngờ nó xấu tính thế - bà Jeon nói

- Con bé đấy nó ăn gan trời hay sao mà dám động vào Jungkook nhà mình cơ đấy - ông Jeon nói

- Cô ta không làm gì được con đâu - cậu nói
Ăn xong nhà cậu cùng ngồi ở ngoài phòng khách ăn trái cây.
- À đúng rồi con có chuyện muốn nói với cả nhà - cậu nói

- Con nói đi - ông Jeon tắt TV

- Ơ - Jieun vẫn chưa hiểu vì sao cô đang ngắm trai mà ông lại tắt TV

- Chuyện này rất quan trọng nên con đã suy nghĩ rất kĩ rồi quyết định nói cho mọi người biết sự thật - cậu nói

- Sự thật?

- Vâng. Con không phải là Jeon Jungkook. Con là Han Jungkook, vì không biết vì lý do gì mà con lại xuyên vào người cậu ấy nhưng con thấy con rất may mắn, cảm ơn mọi người đã cho con biết cảm giác gia đình là như thế nào. Con không biết nên cảm ơn hai bác như thế nào nữa. Con nghĩ là bây giờ con sẽ đi khỏi đây - cậu nói đang định đứng dậy thì

- Ta biết - ông Jeon nói

- Dạ?- cậu thắc mắc

- Ta biết vì nếu như con là Jungkook thì con sẽ không làm được những điều như giết người đó được đâu nhưng ta không cho phép con rời khỏi đây, dù gì thì con cũng là một phần trong gia đình này rồi mà bây giờ con định đi đâu nữa - ông nói

- Đúng vậy, thiếu con ta không sống được đâu Kookie à. Cho nên là con ở lại đây với chúng ta, mọi người sẽ bù đắp cho những thiếu thốn của con - bà Jeon nói

- Đúng vậy ở lại đi - cô, anh và Seungri cũng bảo

- Cảm ơn mọi người vì sợ tất cả - giọt nước mắt hạnh phúc trên khuôn mặt xinh đẹp của cậu rơi xuống
.
.
.
.
.
Sáng nay cậu dậy rất sớm, cậu bước xuống nhà thì thấy cả nhà đang chuẩn bị bữa sáng. Thật là ấm áp biết bao, cậu chỉ cần thế này thôi là quá đủ rồi.
- Chúc mọi người buổi sáng tốt lành - cậu bước vào bàn ăn

- Con/em dậy rồi à - tất cả mọi người đồng thanh
Cả nhà cậu lại nói chuyện vui vẻ như hôm qua như chưa cố việc gì.
- Này dù có hơi muộn nhưng thật sự em là Han Jungkook sát thủ ngầm số một thế giới à - cô hỏi

- Cái con bé này ăn đi - bà Jeon véo vào eo cô một phát

- Không sao đâu mà. Đúng vậy đấy - cậu cười

- Không thể tin nổi - cô nói

- YA JEON JUNGKOOK MÌNH ĐẾN RỒI NÈ - Baekhyun đứng ngoài cửa hét vào trong
Bà Jeon chạy ra mở cửa
- Baekie à con muốn cả nhà ta đi khám lỗ tai à - bà nói

- À con xin lỗi, mà Jungkook đâu ạ - Baekhyun hỏi

- Nó đang ăn sáng, con vào ăn chung luô_ - bà chưa nói kịp Baekhyun đã yên vị bên bàn ăn rồi

- Chào ba mẹ/ hai bác con đi học - cả 5 người đồng thanh

- Ừ mấy đứa đi đường cẩn thận - bà Jeon nói
Trên đường đi có một cặp đôi đang nắm tay và ba đứa tăng động. Jungkook kể với Baekhyun về chuyện hôm qua.
- Cái gì cơ, cạu là Han Jungkook - Baekhyun hét lên

- Làm sao thế? - cậu nói

- Lúc trước tôi có làm gì sai thì mong bang chủ bỏ qua - Baekhyun quỳ xuống

- Thôi đứng dậy đi - cậu cười rồi nói

- Thật không thể tin nổi mà - Baekhyun vẫn chưa hết sốc

- Đó hôm qua chị cũng hết hồn luôn - cô nói
Chỉ với vài câu chuyện mà cả 5 người đã tới trường. Cậu bước vào trường với bao tiếng hò hét của mọi người, cậu đeo earphone rồi cứ thể thẳng bước, đang đi thì cậu chạm mặt các anh và ả, ả thấy cậu thì chạy ra hỏi thăm
- Kookie à ~~~~~~~~ - ả nói

- Cái tên đó không để cho cô nói đâu - cậu nói

- Mình xin...hic hic...lỗi.....hic.....mình chỉ...muốn chào....hic hic.....cậu...thôi...hic hic...mà - ả lại giở trò nước mắt

- Này cậu lại ăn hiếp cô ấy đấy à. Không phải là có đính ước với chúng tôi thì chúng tôi cũng không yêu cậu đâu - Hoseok nói

- Anh nghĩ tôi cần chắc, anh bị ATSM hay sao mà nghĩ toàn mấy cái vớ vẩn thế, đầu anh chỉ để mọc tóc thôi à. Còn cô chúng ta không thân gì đâu nên đừng có Kookie này, Kookie nọ - cậu nói rồi bỏ đi luôn
Baekhyun đi đằng sau, vừa đi vừa lườm mặt từng người. Jieun thì đứng trước mặt anh và ả
- Cô cứ cẩn thận đấy - cô nói rồi chạy đi
Còn ả thì tay đã nắm thành quyền rồi.
Ở trong lớp cậu gục đầu xuống bàn ngủ, đang ngủ thì
- Jeon Jungkook em dậy ngay cho tôi, lên làm cho tôi bài này - nhìn mặt bà này biết ngay làm muốn làm nhục mặt cậu trước lớp đây mà, ả thì cười đắc ý.

-Phiền phức - cậu nói rồi đi lên bảng, cậu cầm viên phấn lên
2' sau
- Xong rồi cô - cậu nói

- Đúng...đúng hết rồi - bà á khẩu luôn rõ ràng đây là kiến thức đại học mà cậu vẫn làm được

- Vậy là em về chỗ nhé - cậu nói

- Ừ...em xuống đi - bà vẫn còn sốc sao một học sinh từ khong có kiến thức gì mà lại trở thành người tài giỏi như vậy
Đang ngủ thì cậu nghĩ ra chuyện gì đó, cậu đứng dậy thì có một bàn tay giữ lại
- Cậu đi đâu thế? - Baekhyun hỏi

- Mình đi có việc - cậu nói

- Mình đi cùng cậu

- Ừm - nói là làm cả hai đi ra khỏi lớp không nói gì khiến bà cô dạy Toán giận sôi máu nhưng đâu làm gì được 😂😂😂😂
Quay lại với Jungkookie nè, sau khi xuống sân trường thì cậu lấy một chiếc moto rồi phóng xe đi. Cậu dừng xe trước bar Danger
- Cậu đến đây làm gì - Baekhyun hỏi

- Cứ vào đi rồi biết - cậu bước vào trong rồi đi đến chỗ quầy rượu
Cậu vào tất cả !ọi người đều cúi đầu chào cậu, kể cả là cậu có thay đổi diện mạo thế nào thì họ vẫn biết được là cậu vì ánh mắt của cậu, đi đến thật lâu thì mới biết.

- Sehun - cậu gọi

- Cậu là ai vậy? - anh hỏi

- Han Jungkook - cậu nói

- Han Jungkook? Không đùa chứ? - anh nhìn cậu

- Tôi không có thời gian để đùa

- Tôi đùa chút thôi, sao nhìn cậu khác vậy - anh hỏi

- Tôi bị xuyên qua đây - cậu nói

- Không thể nào. Còn đây là? - anh quay sang Baekhyun

- À tôi là Baekhyun bạn thân của Jungkook

- Dạo này không có tôi có ai làm loạn không? - cậu vào thẳng vấn đề

- Không có gì cả, có vào thằng nhiều lúc nó hay quậy quán nhưng tôi đập cho đoàn tụ cùng gia đình hết rồi - anh nói
Bây giờ cậu mới để ý có một người mà cậu chưa gặp bao giờ
- Ai đây? - cậu hỏi

- Đây là người yêu tui đó - anh nói

- À tôi tên là Luhan chào cậu - Luhan đưa tay ra bắt

- Chào tôi là Jungkook - cậu cũng bắt tay lại

- Thôi tôi đi đây, có chuyện gì thì báo cho tôi. Đi thôi Baekhyun - cậu nói rồi ra khỏi bang

- Wow, không ngờ là cậu lại có thể cai quản cả một cái bang như vậy - Baekhyun nhìn cậu với ánh mắt ngưỡng mộ
Cậu không nói gì chỉ cười rồi phóng về trường .
*Reng**Reng**Reng*
- BYUN BAEKHYUN - Chanyeol hét lên khi nhìn thấy Baekhyun

- Cái gì thế? - Baekhyun đứng nhìn thằng chồng mình chạy đến

- Em đi đâu sao không nói với anh câu nào? Em có bị thương ở đâu không? - anh hỏi

- Em không sao, sao anh cứ làm quá lên thế

- Vừa nãy em vừa đi đâu?

- Bar - Baekhyun chưa kịp trả lời thì cậu đã nói

- Em đến đó làm gì? Em có bị thương ở chỗ nào không? - anh lo lắng nhìn Baekhyun

- Đi với Jungkook này thì một sợi tóc cũng không mất - cậu nói

- Này Han J_ - chưa kịp nói anh đã bị cậu bụp miệng lại

- Ở đây không được gọi tôi với cái đó nghe chưa - anh gật đầu liên tục cho nên cậu bỏ tay ra

- Cậu mà làm em ấy có chuyện gì thì không xong với tôi đâu - anh nói

- Biết rồi - cậu nói

- Xuống căn tin đi em đói méo bụng rồi - Baekhyun nói

- Ừ - cậu nói rồi cả ba cùng xuống căn tin
May mà hôm nay ả không làm phiền cậu nên tâm trạng cậu rất vui. Chuông tan học vang lên cậu xách cặp đu về, đang đi cậu chợt nhớ ra điều gì đó.
- Mọi người cứ về trước đi em để quên một thứ ở lớp, tí nữa em sẽ lái xe về sau - cậu nói

- Ừ vậy bye bye, tí nữa gặp em ở nhà - mọi người nói
Cậu chạy về lớp, đi đến chỗ của mình rồi thọc tay vào hộc bàn để tìm cuốn nhật kí nhưng lại không thấy đâu. Dù thế cậu cũng mặc kệ về rồi cậu viết sang cuốn khác cũng được. Đang đi thì có một cánh tay kéo cậu, cậu nhắm mắt lại nhưng khi mở mắt ra thì
.
.
.
.
~~ End chap 4 ~~
Viết xong chao này Au tự thấy mình xàm quá 😩😩😩😩😩
Mình sẽ bù vào mấy chap sau nha!!!!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro