Chương 18:Phu Nhân Đến Gặp.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc trực thăng của Du Thị vừa đáp xuống căn biệt thự hào nhoáng của Lý gia cũng đã là buổi chiều chiều, Lý Thiềm Ôn mở một buổi tiệc chiêu đãi mọi người để chào mừng người của Du Gia đến công tác, ông mời rất nhiều người đến, cũng để chiêu đãi Du Trịnh Nghiên và sẵn tiện liếc mắt tìm những người phù hợp cho con gái mình. Lý Thiềm Ôn năm trước có sang Du Gia ở lại vài ngày tham quan thành phố sầm uất xứ sở kim chi này, ông biết tuy nhà Du Gia rất giàu, tập đoàn công ty cũng hơn ông về nhiều lĩnh vực, ông liền có ý định sẽ gả con gái vào nhà này, nhưng khi nhìn thấy nhan sắc xấu xí của Du Trịnh Nghiên lập tức từ bỏ. Không biết đến khi gặp Du Trịnh Nghiên một lần nữa, có ngất xỉu tại chỗ hay không.

Du Trịnh Nghiên chỉnh lại cổ áo, lấy chai nước suối đổ ra tay một ít rồi rửa mặt, tém tém lại mái tóc, làm xong liền nhìn khác hẳn. Du Trịnh Nghiên không hiểu, chỉ bàn công việc thôi mà lại tổ chức tiệc to lớn này làm gì, suy cùng đây là bàn chuyện thuận lợi, không xảy ra những việc khó mà xử lý như trước. 

Dần dần căn biệt thự xa hoa truỵ lạc bắt đầu đông chư khách, Du Trịnh Nghiên mới bước xuống trực thăng mà đi vào bên trong sảnh lớn, vừa bước xuống đã có các bà thím xầm xì to nhỏ về cô, ngụ thể là không tưởng tượng được cô chính là con gái của Du Hiển, nhìn vào không nghĩ đến lại đẹp trai như thế này, không biết Du Gia đã có con dâu chưa nhỉ?

Bất ngờ nhất là Lý Thiềm Ôn, khi Du Trịnh Nghiên cùng trợ lý Trương Liêm đi theo sau vào đại sảnh, ông thật sự không ngờ sau một thời gian con gái của lão Du có thể thay đổi nhanh đến chóng mặt như vậy, mắt không ngừng dán lên người cô. Du Trịnh Nghiên nhìn thấy liền gật đầu, Trương Liêm chào ông một tiếng:" Xin chào, Lý Tổng. Đây, người này chính là Tổng giám đốc của Du Thị." 

Lý Thiềm Ôn theo bản năng gật đầu chào lại:"Chào cô, Du Tổng."

Trong bản năng liền mong con gái mình mau chống trở về, để xem người này có hợp mắt hay không. Nhắc tào tháo, bạch liên hoa liền xuất hiện, Lý Manh Manh rất nhanh đã trở về, bên cạnh còn khoác tay một nam nhân nhìn rất đẹp trai, là người ngoại quốc. Lý Manh Manh biết cha mình sẽ chào đón một vị cố tổng đến làm ăn, trở về nhà lại rất khó chịu khi trong nhà đông khách, vừa ồn ào vừa không tiện. 

"Cha, chỉ là bàn công tác làm ăn, sao lại mở tiệc lớn đến vậy chứ?" 

Lý Manh Manh khoác tay người kia khư khư, bất mãn nhìn cha mình, sau đó phát hiện bên cạnh còn có người, cho nên liền nhìn sang, trên má liền xuất hiện tầng phiếm hồng khả ái. Đây chính là bản năng khi nhìn thấy người đẹp, cũng như mấy chị em đời thật, gặp trai đẹp đã đòi sinh con trai con gái cho người ta mà không cần thụ tinh, trứng cũng tự rơi một rổ.

Nhìn xong mới ngại ngùng đi đến bên cạnh cha mình:"Cha, người này là ai vậy.?" 

"Người này chính là Du Tổng của Du Thị, đối tác làm ăn với cha. Con gái, chàng trai kia là bạn trai con sao.?" Lý Thiềm Ôn gật đầu, nhìn sang con gái

"Không, không phải, chỉ là bạn." Lý Manh Manh liền chối bỏ, mắt chỉ nhìn Du Trịnh Nghiên, lồng ngực đập thình thịch không ngừng.

Người đàn ông ngoại quốc kia tên là Alec Millam, Trương Liêm nếu không nhìn nhầm đây là con trai riêng của thị trưởng Quixog Millam, người từng cạnh tranh với ông chủ nhà mình sao.? Còn Alec Millam nhíu mày, anh ta không phải không hiểu tiếng Trung, có thể nghe Lý Manh Manh đang nói gì, lọng ngọng nói.

"Manh Manh, anh là bạn trai em mà.? Sao em lại nói như vậy chứ?"

Lý Manh Manh bây giờ chỉ chú ý đến người đẹp trước mặt, nghe thấy hắn lên tiếng liền lườm một cái, ghé vào tai Alec Millam xì xầm:"Anh mau trở về nhà, nếu không thì đừng trách tôi." 

Alec Millam hiểm nhiên tức giận rồi, nắm chặt thành quyền mà bước đi ra về, không quên liếc Du Trịnh Nghiên một cái, nhưng mà Du Trịnh Nghiên làm gì để ý, cô đây chỉ mong sớm bàn chuyện công việc xong rồi về nhà. Trương Liêm đang mãi tia gái nghe thấy tiếng kêu bụng đói, mới nhìn sang Du Trịnh Nghiên.

"Boss, đây không phải tiếng của cô chứ?"

"Nghe rồi còn không mau đi lấy đồ ăn.?"

Cái gì, cái gì, cái gì chứ? Cô đói thì sao tôi phải đi lấy đồ ăn cho cô chứ! Trương Liêm oan uổng xách mông đi lấy một ít đồ ăn nhẹ, nhanh chóng tản đi về phía bàn đồ ăn giúp cô lấy một phần, tiện lấy luôn phần cho mình, hắn cũng đói chứ, giờ thì nên đi ăn rồi chuyện gì thì tính chuyện đó sau.

"Boss, đồ ăn của cô này, tôi biết cô bị dị ứng với mấy món ăn mạnh, nên chỉ lấy hamburger, soda và kem rong biển thập ngũ vị cho cô."

Du Trịnh Nghiên không ăn được những món có vị quá nồng mạnh, nên Trương Liêm chỉ lấy món ăn nhẹ cho cô bồi bổ cái bụng rỗng. Du Trịnh Nghiên cũng không quan tâm, cầm cái hamburger lên thản nhiên cắn một miếng, chà, cô cảm thán món ăn Trung cũng rất hợp khẩu vị của mình.

Buổi tiệc diễn ra đến đêm khuya mới tàn tiệc, lúc đó Du Trịnh Nghiên cùng Trương Liêm và Lý Thiềm Ôn ở trên phòng bắt đầu bàn luận ý kiến công ty của cả hai. Đặc biệt vẫn là Trương Liêm nhận ra bảy phần mười trong bản hợp đồng mà Lý Thiềm Ôn đưa cho, hiện tại Lý Thiềm Ôn đang nắm giữ 37% cổ phần của Lý Hùng, hắn thắc mắc đáng lẽ Lý Thiềm Ôn cũng phải giữ cho mình đến 50 - 67% cổ phần cao nhất của Lý Hùng, sau một hồi xem đi xem lại, Trương Liêm nhận ra Lý Thiềm Ôn chỉ giữ đúng 37% vì các cổ phần khá lớn kia là khoản dư trả nợ cho các công ty mẹ khác và ngân hàng của Lâm Thuyết, công ty con của Du Thị cũng nắm giữ cổ phần trăm cao hơn của Lý Hùng. Trương Liêm suy luận, Lý Thiềm Ôn muốn hợp tác với Du Thị là có ý định tranh giành cổ phiếu, nếu nói toẹt ra là về sau Lý Hùng sẽ được miễn thuế và đẩy khoản nợ cho Du Thị. Trương Liêm hắn sợ vợ chứ không não nhỏ đến mức không nhận ra biểu hiện của ông ta.

Nếu Du Trịnh Nghiên đặt bút ký tên, công ty Lý Hùng sẽ được hưởng 5% cổ phần từ Du Thị, Du Trịnh Nghiên thấy tuy đây không phải vấn đề gì to tát, Du Thị có kế hoạch riêng, đương nhiên Du Trịnh Nghiên có kế hoạch riêng, to nhỏ bàn luận với Trương Liêm một lát mới ký bút.

"Được, Lý Tổng, hợp tác vui vẻ."

Ký xong Du Trịnh Nghiên cùng Lý Thiềm Ôn bắt tay, sau đó với Trương Liêm đi ra ngoài trở về. Lý Thiềm Ôn không ngừng nôn nóng lo sợ Du Trịnh Nghiên sẽ không cùng ông hợp tác, lại vô cùng vui sướng khi Du Trịnh Nghiên đồng ý. Kỳ này lời lãi to rồi!

Ở bên ngoài Trương Liêm và Du Trịnh Nghiên ra đến cổng, hắn mới hỏi cô:"Boss, sao cô lại dễ dàng đồng ý vậy? Về sau nhất định Lý Hùng sẽ đẩy khoản nợ cho Du Thị a." 

"Lúc nãy cậu đưa cho ông ta bản liệu bằng tiếng Hàn, đương nhiên ông ta không hiểu được tiếng Hàn rồi."

"Ý cô là gì.?" 

"Tất nhiên bản liệu có viết là nếu ký kết hợp tác với Lý Hùng, Lý Hùng sẽ hưởng được 5% cổ phần từ công ty chúng ta, nhưng Du Thị có thể thu mua Lý Hùng bất cứ lúc nào, nếu ông ta có phản pháo đùng đẩy trách nhiệm, đích thị mời ông ta lên đồn cảnh sát ngồi uống trà ăn bánh."

Du Thị không phải muốn lật đổ là sẽ lật đổ, công ty Lý Hùng nếu muốn đánh cắp tài liệu của Du Thị, nhất định các nhân sự của các công ty con của Du Thị và các công ty khác sẽ lập tức thu hồi cổ phiếu đầu tư. Lý Hùng cũng sẽ bị thu mua một cái dễ dàng.

Đang đi trên đường dạo phố, Du Trịnh Nghiên còn đang hưởng gió mát đột nhiên nhận ra bóng dáng quen thuộc của người thương, không lập luận lập tức đi đến, nhỏ giọng gọi người kia.

"Tiểu Nam, sao em lại ở đây.?" 

Người kia bị gọi bất ngờ liền quay lại, nhìn thấy Du Trịnh Nghiên liền lấp bấp, người này không ai khác là bạn gái cô - Danh Tỉnh Nam. Du Trịnh Nghiên còn đang thắc mắc, nàng làm gì ở đây, lại còn ở một mình.

"Em, em.. em đến gặp chị." 

"Đến gặp chị tại sao lại ăn mặc như mấy bà thím vậy chứ.?" Du Trịnh Nghiên trêu chọc nàng một chút, liền cởi áo khoác vest bên ngoài khoác lên người nàng. 

Danh Tỉnh Nam bĩu môi, đánh lên tay cô một cái:" Ý chị là gặp cô gái khác đẹp hơn nên mới chê em xấu xí như bà thím phải không?" 

Đúng gọi em là bà thím, nhưng em chính là bà thím xinh đẹp của chị. Du Trịnh Nghiên cưng chiều nắm hai tay nàng lên xoa xoa ủ ấm, các cô gái này không thể ngừng cô ôn nhu sủng nịch như vậy đi. 

"Em đi một mình sao.?" 

"Không có, em cùng các chị đến để theo dõi chị đấy! Các chị ấy đi mua đồ ăn, em mỏi chân nên ngồi đây ngắm cảnh đêm một chút. "

Du Trịnh Nghiên bật cười:"Theo dõi chị làm gì.?"

"Còn cái gì nữa, cái cô gái họ Lý kia là hồ ly tinh chín đuôi, nhất định sẽ câu dẫn chị, chị sẽ rời bỏ chúng em.." Nói đến đây khoé mắt Danh Tỉnh Nam đỏ lựng,  không chừng sẽ rơi một hạt pha lê. 

Du Trịnh Nghiên nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng mà vỗ về, đáng yêu chết mất thôi:"Ai gô, em đang ghen đó sao.?"

"Hứ! Ai mà thèm." 

"Vậy à, cô họ Lý đó.." 

"Du Trịnh Nghiên!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro