Chương 20: Bình Giấm Vỡ [H].

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hiện tại tất cả người dân đang chuẩn bị cho lễ Quốc Khánh đang đến gần, chính là dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, nấu cơm mở tiệc tùng. Còn Du Trịnh Nghiên thì vẫn còn tất tần tật bên Du Thị trực quản, không có để ý đến lịch treo trên tường. Còn Phác Chí Hiếu thì vẫn làm thư ký đi theo Du Trịnh Nghiên làm việc đầy đủ, duy nhất có phải hay không nàng vận đồ quá là gợi cảm làm cho Du Trịnh Nghiên cứ nhìn mãi không thôi. 

"Thư ký Phác, em ăn mặc hở hang quá đó, ngày mai đổi bộ khác cho tôi."

Phác Chí Hiếu đang xem sổ tay đương nhiên nghe thấy, nàng ngước lên bĩu môi với cô:"Tổng tài thân mến à, đây là bộ em thích nhất đó.." Phác Chí Hiếu chỉ vận một bộ váy công sở ôm sát cơ thể, phần áo sơ mi trên là quá chật hơn so với lúc trước cho nên rất ôm vào người, người khác nhìn lại bình thường, Du Trịnh Nghiên nhìn lại bảo quá hở hang.

'Cạch, bộp ' 

Không nhanh không chậm, Du Trịnh Nghiên lùi ghế ra sau, vì bàn làm việc của Phác Chí Hiếu ở gần bên cạnh bàn cô, cho nên thuận tiện đã nâng nàng ngồi lên đùi mình, đôi mày đẹp khẽ nhíu:" Em mặc như vậy định để người khác xem sao.? Tôi không thích." 

"Vợ chị đẹp như vậy đương nhiên phải để cho người khác xem chứ.?" 

Nàng bị bế bất ngờ như vậy có chút hãi, nhanh chóng ôm lấy cổ cô, may ra có thể còn cầu cứu được. Ngược lại với câu nói không thích, Du Trịnh Nghiên còn bị cái dáng vẻ này của nàng dụ hoặc, tức thì bụng dưới nổi lên một cỗ ngứa ngáy oai phong mãnh liệt khó chịu. 

"Tôi không thích, em mặc như vậy đàn ông sẽ chú ý đến em. " 

Cổ họng có chút khô ráo, cô đã uống rất nhiều nước, bây giờ không khát nhưng cổ họng lại khô, ánh mắt Du Trịnh Nghiên hơi cau lại, chăm chú cúi xuống nhìn bảo bối trong lòng, nhìn đi nhìn lại, yết hầu di chuyển lên xuống nuốt một ngụm nước bọt. Phác Chí Hiếu đăm chiêu ngước lên nhìn cô, cười khoái chí:"Ai gô, Du Tổng của em đang ghen đó sao?"

Thay vào câu trả lời của nàng, Du Trịnh Nghiên nghiêng đầu áp môi mình lên đôi môi cánh hoa đang mấp máy trêu chọc của nàng, hai cánh tay càng siết lấy phần thắt lưng nàng. Phác Chí Hiếu còn đang lâng lâng chọc khoé cô, đột nhiên môi bị người kia chặn đến không còn cười được nữa, nàng không phản kháng, khẽ ngước lên để cô hôn, môi cùng môi, lưỡi cùng lưỡi day dưa một chỗ. 

Nửa thân trên bận rộn thì đương nhiên nửa thân dưới càng không thể nhàn rỗi, một tay ôm thắt lưng Phác Chí Hiếu xoa nhẹ, tay còn lại đưa xuống sờ sờ mông của nàng, cảm giác lòng bàn tay chạm vào cánh mông mềm mại quả thật tuyệt vời, càng khiến cho Du Trịnh Nghiên ở tận đáy lòng nổi lên cảm xúc dục vọng quá mạnh mẽ. 

Hôn nhau càng kịch liệt, trao đổi nước dịch vị cho nhau chảy dài đến khoé miệng, hai bàn tay của Du Trịnh Nghiên xoa nắn cặp mông Phác Chí Hiếu từ nhẹ dần đến mạnh bạo. Một lúc sau Du Trịnh Nghiên mới chịu tách rời khỏi đôi môi sưng mọng đỏ của màu dâu tây son của nàng, chôn gương mặt vào bên tai nàng nỉ non, phả hơi thở nặng nề vào vành tai nàng:"Đúng vậy, nên đừng mặc váy ôm sát như vậy.. Mông em thật mềm, tiểu Hiếu."

Tay chân của Phác Chí Hiếu đều mềm nhũn đi, muốn đánh cũng không được, muốn mắng cũng không xong, xụi lơ dựa cả thân thể vào lòng Du Trịnh Nghiên mà hít từng ngụm không khí, hai bên má nàng đã nhiễu phiếm tầng hồng mê người, cả cơ thể ngượng ngùng cọ sát vào người Du Trịnh Nghiên.

Du Trịnh Nghiên thật cẩn thận cởi áo khoác vest rộng hơn một cỡ đang treo trên lưng ghế trải xuống bàn gỗ làm việc của mình, nhẹ nhàng đỡ cả thân thể mẫn cảm của nàng nằm xuống, sau đó đứng lên, dùng ánh mắt sắc lang nhìn nàng. 

"Tiểu Hiếu, lần sau không được ăn mặc hở hang như vậy. Bằng không bất cứ nơi đâu, tôi đều có thể chiếm hữu em như lúc này."

Nói xong liền đưa tay cởi váy áo của nàng thật nhanh, sau đó ngắm nhìn cả thân thể không mảnh vải của nàng dưới thân mình. Phác Chí Hiếu ngại ngùng đưa tay che lại hai phần quan trọng nhất của mình, nhưng chưa kịp nâng tay đã bị Du Trịnh Nghiên dùng dây thắt lưng trói lại đặt lên đỉnh đầu, làm nàng chỉ biết đường khép hai đầu gối lại gần nhau một chút.

"Chị, chị, đây là đang ở công ty, sẽ có người khác đi vào.."

"Đây là tầng 35, cửa là cửa tự động, nếu có người gõ cửa, cửa sẽ đợi bởi chủ phòng mới có thể mở. " 

Du Trịnh Nghiên đứng chính giữa khẽ tách hai chân nàng gập xuống, sau đó dùng băng dính quấn quanh phần bắp chân và bắp đùi nàng dính gập lại với nhau, xong mới đè sang hai bên. Du Trịnh Nghiên nuốt nước bọt nhìn thành phẩm của mình, dùng thân áp xuống cả thân thể bé nhỏ của nàng mà bắt đầu hôn khắp nơi. 

Miệng của Du Trịnh Nghiên dừng lại ở đôi gò bông mà dừng lại, há ra ngậm lấy đầu vú bên phải, mút mát đầu vú một cách thèm khát, tay phải xoa nắn khoả bên phải, ngón tay chọc đầu vú rồi không ngừng xoa xoa bóp bóp mạnh. Để Phác Chí Hiếu rên rỉ không ngớt, cơ thể nàng rất mẫn cảm, động chạm một chút liền mềm như giọt nước sương. 

"A Nghiên.. chị đừng cắn.. " 

Bên trong miệng vừa cắn vừa mút lấy đầu vú hưng phấn, đầu vú mềm mại bị cắn mà dần trở nên cứng lên. Phác Chí Hiếu không ngừng ham muốn, không ngừng động đậy cơ thể, mê loạn không thôi, đầu vú hướng vào bên trong miệng cô ưỡn lên một tí. /

Cắn mút thoả mãn, Du Trịnh Nghiên buông tha cho đầu vú bên trái đáng thương đang sưng tấy, đôi môi ướt đẫm nước bọt của mình di chuyển xuống chiếc cổ trắng ngần của nàng, há miệng cắn mạnh một cái, sau đó mút đến để lại dấu ấn đánh dấu người của mình. Du Trịnh Nghiên lùi ra phía sau, cúi cùng chôn vùi mặt vào vùng cấm địa phía dưới, làm cho Phác Chí Hiếu không thủ trước, mẫn cảm rốt cuộc phải dạng chân ra để cô làm gì thì làm.

Du Trịnh Nghiên một lần nữa há miệng, đưa cái lưỡi trơn tru của mình kéo một đường dài từ bắp đùi nàng đến cánh hoa huyệt đang đỏ lên, đảo lên đảo xuống ở hạt đậu hồng nhạt kia. 

Cái lưỡi đầy nước bọt của Du Trịnh Nghiên như con rắn nhanh nhảu đã chui vào hoa huyệt của nàng không ngừng để nó rút ra rồi lại đi vào, điều này làm cho cô gái mẫn cảm như Phác Chí Hiếu lập tức véo von the thé tiếng rên rỉ rõ ràng. 

Phác Chí Hiếu là lần đầu làm cái chuyện người lớn này, hoa huyệt ở phía dưới liếm một chút đã ướt một mảng dịch thuỷ tuôn ra, nàng nhìn sang bàn tay bàn tay đang trụ ở đầu gối nàng mới đau khổ, ngón tay của Du Trịnh Nghiên sinh ra đã vốn không ngắn, ngón trỏ với ngón út đã dài đến 6cm, tất các ngón còn lại đều dài đến 10 - 12 cm, vừa dài vừa thô, làm nàng cảm giác muốn khóc đến nơi. 

"A Nghiên.. chị, có thể dừng lại không..? Lần đầu rất đau.. a.."

"Tiểu Hiếu ngoan ngoãn, đau cũng sẽ sướng." 

Trong mắt Du Trịnh Nghiên, dục vọng trong người như muốn bức ra ngoài, Phác Chí Hiếu của cô lại mê người như vậy, bảo cô dừng làm sao mà dừng được.? Du Trịnh Nghiên biết nàng sẽ bị đau, cho nên ngón tay đặt ở trước cửa hoa huyệt ma sát một chút, thân trên hôn yêu nàng vỗ về.

Đợi cho nàng thả lỏng người sẵn sàng, ngón tay dài như đôi đũa tre của Du Trịnh Nghiên mới  từ từ tiến vào bên trong, ngón tay vừa vào hơn một đốt đã chạm đến một màng mỏng chắn ngang, Du Trịnh Nghiên không còn khách khí nữa, 'Nhép' một cái đã đem hai ngón tay thon dài của mình cắm vào hoa huyệt của nàng. 

"A..!"

Cả cơ thể Phác Thái Anh đều gồng cong lên, mắt trợn trừng nhìn cô, khoé mắt đã đọng nước mắt. Du Trịnh Nghiên ôn nhu dịu dàng xoa dịu nàng bằng hôn liên tục lên môi nàng, nỉ non vỗ về dỗ dành.

Ở bên ngoài mặc dù chảy rất nhiều dâm thuỷ để ngón tay được bôi trơn, nhưng khi tiến vào bên trong lại cực khô ráo, cô cảm nhận được bên trong Phác Chí Hiếu không ngừng co rút thít lấy hai ngón tay của cô. Hoa huyệt bên trong ấm nóng như nước, thiếu chừng đi tới một chút sẽ chạm đến tử cung của nàng.

Bây giờ mê toan loạn tình, cảm giác đau đi qua rất nhanh, Phác Chí Hiếu dâm tình ham muốn ngón tay của Du Trịnh Nghiên, hung hăng tiến vào bên trong mình. Du Trịnh Nghiên biết nàng mẫn cảm, không ngờ có thể đến mức này, nếu người phía trên không phải là cô, chắc chắn sẽ không dịu dàng với nàng đâu.

Ngón tay của Du Trịnh Nghiên rút ra rồi tiến vào không dừng lại, cô không ngừng nổ lực, còn nói mấy câu ngọt ngào dụ tình bên tai Phác Chí Hiếu. 

"Tiểu Hiếu có thấy thích không.?" 

"Thích, thật thích.. ha.. chị nhẹ lại, chậm một chút đi.. ưm.."

Câu cầu xin này đương nhiên được chấp thành, ngược lại rất mạnh mạnh bạo bạo mà ra vào, ngón tay của cô càng tiếng càng rút đều dính dâm dịch thuỷ và máu tươi của Phác Chí Hiếu. 

Phác Chí Hiếu cảm thấy thật thích, thật muốn ngón tay của cô tiến vào sâu hơn. Cái miệng nhỏ của nàng không ngừng thốt lên tiếng rên rỉ mèo kêu, đầu khẽ ngửa ra phía sau mà nỉ non tên cô. Trên người cả hai đều lấm tấm mồ hôi hột, căn phòng tràn lan những tiếng ái muội cùng tiếng va chạm kích tình, phòng cô là phòng cách âm, nếu thật sự có người bất chợt đi ngang qua đây, chắc chắn sẽ đỏ mặc tía tai. 

Hơn một lúc lâu sau, Phác Chí Hiếu cũng đã làm cho sung sướng mà càng tràn ra dâm dịch đầy bàn tay Du Trịnh Nghiên, khoái cảm lên đỉnh mang lại cho nàng, mệt mỏi sung sướng đều có. Trải qua cuộc dâm tình cuồng loạn, Phác Chí Hiếu xụi lơ, nằm trên bàn thở không ngừng.

Du Trịnh Nghiên đạt được ý muốn của mình, thoả mãn đem thắt lưng cùng băng dính ở chân và tay nàng tháo ra, sau đó ôm cả thân thể Phác Chí Hiếu ngồi xuống ghế làm việc, để nàng dựa vào lòng mình nghỉ ngơi một chút, đem cái áo khoác vest vẫn cần khô ráo khoác lên người nàng, chỉnh lại máy lạnh điều hoà nhỏ một chút, mới an tâm ôm ấp nàng không ngừng yêu thường. 

Hai chân của Phác Chí Hiếu tựa hồ dạng ra rất lâu, bây giờ khép lại có hơi đau, cho nên không thèm khép lại nữa.

Du Trịnh Nghiên mở máy tính, nhắn qua tin nhắn cho Trương Liêm. 

| Trợ lý Trương, một lát sang quán ăn kế bên mua cho tôi một suất súp tôm thịt, canh gà hầm, đồ bồi bổ tốt tốt một chút.|

Bên kia lập tức phản hồi: |Nhưng mà boss à, tô..| 

'Ting' 

'Tài khoản của bạn đã chuyển vào thêm 300.000 nghìn Won' 

Trương Liêm lập tức gửi tin nhắn thứ hai cho cô:"Được được, tuân lệnh boss. Moah moah!" 

Du Trịnh Nghiên đọc xong tin nhắn liền cảm thấy Trương Liêm rốt cuộc là nên cưới vợ hay cưới chồng đây.?

Dù gì Trương Liêm đã theo làm trợ lý của Du Hiển và làm việc với Du Thị tận 6 năm, lương của cậu ta lúc đầu là 500.000 nghìn Won, tăng thêm tiền thưởng cũng không đáng bao nhiêu. Cô biết Trương Liêm còn phải trả nợ cho gia đình mình, và đóng tiền học phí cho cả hai đứa em nhỏ. Du Trịnh Nghiên sau khi biết chuyện này, đã tăng lương cho cậu ta thành 900.000 nghìn Won. 

*Tiền Won tính ở hàn thì các cậu cứ lấy theo ví dụ như: 900.000 x 18.46 = 16.614.000 VNĐ. 

700.000 x 18.46 = 12.922.000 VNĐ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro