Chương 3: Chuẩn Bị Cho Chuyến Du Lịch Vương Quốc Anh.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kết thúc một ngày học thì mặt trời cũng dần lặn xuống tối đi, cô cùng Phác Chí Hiếu được tài xế đưa về đến Du Gia, Du Trịnh Nghiên bước xuống xe trước, đợi Phác Chí Hiếu xuống sau rồi nắm tay nàng đi vào cửa lớn. Quản gia cùng người hầu đứng nghiêm trang, người cầm chổi, người cầm khăn lau, người cầm cây lau nhà còn hô to.

"Du thiếu công tử đã trở về." 

Làm cho cô bị hù một phen hết hồn, đến khi dì Hai đi lại thì thầm vào tai cô. Du Trịnh Nghiên phì cười, vì chuyện này mà mọi người hầu đều thủ sẵn hung khí sao? Mặt vẫn bình thản đi vào sảnh lớn, chính giữa sảnh chính là một bộ sô pha màu coffee nâu đen vừa dài, vừa êm ái còn là loại kiểu dáng cổ điển kết hợp với hiện đại. Bên phải là Cảnh Bạch và Du Hiển đang hướng về cô mà cười vui vẻ, còn bên trái là 'Thanh mai trúc mã' Điền Lôi, tứ phía đều được mỹ nhân vây quanh. 

Du Trịnh Nghiên kéo Phác Chí Hiếu bước lên tầng 1, Phác Chí Hiếu vì còn buồn ngủ cho nên vào phòng đã nằm phịch ra ngủ.  Còn Du Trịnh Nghiên giúp nàng thay đồ ngủ xong mới lấy một bộ cây đen là áo sơ mi đen kiểu dáng ma mị và quần da bóng PU ôm sát đôi chân thon của cô, đây toàn là combo quần áo nam hàng hiệu cao cấp mà Phác Chí Hiếu tặng cho cô. Khẽ đặt lên trán nàng một nụ hôn rồi mở cửa đi xuống đại sảnh. 

"A Nghiên, Điền Lôi đến gặp con, mau lại đây ngồi xuống."

Cảnh Bạch hoàn mĩ nhìn cô đang bước xuống cầu thang, lúc sáng Phác Chí Hiếu gọi điện bảo cô bị học viên bắt nạt, khiến cho bà lo lắng không dừng, Du Hiển cũng phải cho người bắt cái tên học viên cả gan kia. Không những nhốt Kiến Mộc Tỉ vào phòng giam dưới nước muối còn để hắn nhịn ăn. 

Du Trịnh Nghiên ngồi xuống sô pha đối diện, hiện tại cả Điền Lôi và 5 nữ nhân kia chỉ chú ý đến cô, phối đồ hoàn hảo, mái tóc ướt sũng còn chưa lau khô tôn lên vẻ đẹp quyến rũ vừa ma mị lãnh đạm của Du Trịnh Nghiên.

Bình Tỉnh Đào rốt cuộc lên tiếng khi cô vừa đặt mông xuống ghế:" Chúng tôi đến đây để huỷ hôn ước. Và sẽ kết hôn với Điền Lôi."

Cô ngạc nhiên trong lòng, liếc mắt nhìn sang Du Hiển thì thấy ông từ lúc nào đã cùng vợ mình trốn vào phòng, Quản gia Trịnh đứng phía sau ghé vào tai cô nói nhỏ:" Du công tử từ nhỏ đã được định hôn ước với 5 vị tiểu thư này, hôm nay đến đây muốn chấm dứt hợp đồng hôn ước này." 

"Ồ, được thôi." 

Câu nói của Du Trịnh Nghiên làm cho cả 5 người kia ngạc nhiên, chẳng phải lúc trước các nàng muốn huỷ hôn là Du Trịnh Nghiên khóc lóc cầu xin các nàng đừng như vậy. Bây giờ lại dứt khoát khiến cho các nàng bất ngờ, còn Điền Lôi thì mừng rỡ trong lòng, nhưng bên ngoài lại tỏ vẻ buồn bã:" A Nghiên, tớ xin lỗi.."

"Xin lỗi đủ rồi thì mời về cho, tôi còn việc trước, quản gia Trịnh tiễn khách."

Cô bây giờ mới để ý, trong tin nhắn từ Trường TW gửi đến rằng 6 giờ 45 phút buổi tối chủ nhật sẽ chuẩn bị đến sân bay, nhưng hôm nay đã là thứ bảy. Ôi trời, cô đi học lại thật đúng ngày, hí hí. Nhìn thấy Điền Lôi tức đến đỏ mặt mà buồn cười, đợi bọn họ về mới lon ton lên tìm tiểu ảo bối đang say giấc trong phòng, vừa vào đến phòng đã chui tỏn vào trong chăn ôm lấy Phác Chí Hiếu. 

"Tiểu Hiếu à, mau dậy đi." 

"Tiểu thúi thúi.~" 

"Bé Bảy à." 

"Yah! Chị đừng có sến như vậy nữa, lại giở trò biến thái!" 

Phác Chí Hiếu ngủ ngon lành lại bị cái tên này đánh thức, chưa kịp trốn đã bị ôm chặt vào lòng, còn giở thói biến thái sờ bụng nàng. Phác Chí Hiếu xụ mặt, quay sang cạp lên cổ cô một cái:"Xì, cạp cho đỡ ghét." 

Du Trịnh Nghiên cũng phải bật cười nhìn nàng, Ã, sao hôm nay lại đáng yêu thế nhỉ:" Tiểu Hiếu, chị muốn ăn đậu." 

Phác Chí Hiếu nghe xong liền muốn trốn đi, còn chưa kịp cử động đã bị họ Du đè ra ăn đậu ngon lành, làm cho nàng bây giờ muốn cạp chết họ Du này!

"Biến thái.. đừng cắn mà.. "

. . .

Chẳng mấy chốc Du Trịnh Nghiên cùng Phác Chí Hiếu ngủ đên 3 giờ chiều, ngủ đến Cảnh Bạch và Du Hiển dùng chảo nồi đánh choang choang cũng không thèm dậy. Phác Chí Hiếu là người dậy đầu tiên, đêm hôm qua bị cái tên lưu manh này ăn đậu đến sáng mới chịu buông tha bánh bao của nàng, lườm lườm con người đang, giơ tay giáng cho cô một bạt tay tỉnh mộng, hừ, cắn bánh bao của nàng đến sưng tấy luôn rồi. 

"Cái tên đà điểu đáng ghét, bà đây sẽ cạp chết chị." 

Nói xong liền đá mông Du Trịnh Nghiên một cái rồi chạy nhanh vào phòng tắm vệ sinh cá nhân, vì hôm nay là chủ nhật, cũng là ngày mà cô cùng Du Trịnh Nghiên tham gia chuyến du lịch của Điền Lôi. Hừ, nàng hận không thể cầm ghế phang cái tên dâm tặc xấu xa kia.

Một lúc sau Du Trịnh Nghiên cũng đã tỉnh, nhanh chóng vào phòng tắm chuẩn bị thay đồ, còn hành lý cho chuyến đi 7 ngày, cô đã nhờ quản lý Trịnh xử lý hộ. Vệ sinh xong thì cô cùng Phác Chí Hiếu xuống phòng dưới dùng bữa.

"A Nghiên, Tiểu Hiếu, chuyến đi 7 ngày này cha đã chuẩn bị sẵn cho con một chiếc trực thăng cơ chuyển riêng để các con tận hưởng không gian riêng tư, đến cuối tuần bọn họ sẽ đến đón hai con về." 

Du Hiển chính là phú nhị đại giàu có tài phiệt, ông sở hữu hơn cả trăm chiếc siêu xe cổ điển, hiện đại đời mới, 2 chiếc phi cơ riêng và 2 chiếc trực thăng riêng, 1 chiếc du thuyền, còn có 3 toà khách sạn ở Đức, Tây Ban Nha, Pháp, sở hữu thương hiệu cửa hàng mỹ phẩm nước hoa Pháp cùng nhiều loại khác. Trong đó, bản số kiểu mẫu các siêu xe của ông còn được liệt kê lên Top 5 danh sách siêu xe trên cả bộn tỷ. 

"Còn nữa, không được để cái tên Điền Lôi kia lợi dụng, ta phát hiện hắn chi tiền đi du lịch hàng năm đều có một cô tình nhân đi theo. Tiểu Hiếu cũng cẩn thận, cái tên đấy đang chú ý đến con." 

"Hắn dám thì con sẽ dùng kéo thiến hắn!"

"Ái chà, số tiền hắn chi ra đều là của Du Gia. "

"A Nghiên, con đừng lo, xem số tiền đó bố thí cho hắn ăn chơi lãng phí, đến khi không còn một đồng ắc sẽ tự mò đến cực khổ." 

"Không nói nữa, đã 6 giờ hơn rồi, con cùng Tiểu Hiếu đến sân bay trước."

Thật là nhanh, chợp mắt một cái đã 6 giờ tối. Du Trịnh Nghiên vươn vai, sau đó nắm tay Phác Chí Hiếu ra ra trực thăng chuyển cơ riêng, phía sau còn có vệ sĩ giúp cả hai đẩy vali hành lý lên trực thăng. Và bắt đầu xuất phát đến sân bay để gặp đoàn người kia. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro