Chương 4: Vương Quốc Nước Anh - Điền Lôi Mưu Đồ Ngàn Kế.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trực thăng chuyển cơ riêng của Du Gia là độc quyền đầu tư một chiếc duy nhất, từ trang bị đến tất cả đều là hàng VIP, bên ngoài chiếc trực thăng phủ đến 10 lớp sơn, ngay cánh cửa còn có dòng chữ "Du Hiển" dòng chữ viết bằng tiếng Trung rất to, xung quanh được bao viền làm cho dòng chữ càng nổi bật thêm. Đặc biệt bên trong trực thăng chuyển cơ này còn có cả tủ lạnh, cái này là dành cho người của Du Gia khi đang trên không bỗng dưng khác nước. Trên đất nước khắp mọi nơi đều cũng biết đến Tập Đoàn Du Cảnh - D.C, đến mức độ lừng danh khi gặp chiếc trực thăng chuyển cơ riêng này đều nhận ra người bên trong là người của Tập Đoàn Du Cảnh - D.C, tốt nhất là không nên gây sự với họ, không thôi sẽ không còn cộng rau để nhai chứ nói chi là nhìn thấy chén cơm chín thơm.

Đến 6:30 thì đoàn học viên của Trường TW, các lớp được xếp chỗ ngồi trên hai chiếc máy bay do Điền Lôi thuê với mức giá chói mắt, chỉ riêng Điền Lôi là được đặt mông lên chiếc phi cơ riêng của Ngũ Đại Mỹ Nhân Lâm Nhã Nghiên, Bình Tỉnh Đào, Danh Tỉnh Nam, Thấu Kỳ Sa Hạ, Chu Tử Du thực chất bọn họ chi tiền mua cái này đều là dành cho hắn, do lúc trước hắn bảo trong những năm học còn mở công ty riêng, nên gợi ý để các nàng mua cho hắn tiện lợi đi lại vi vu khắp đất nước cùng các cô tình nhân. Đến cả phi công riêng còn nghi ngờ, nhưng mỗi lúc hắn đưa một cô gái đến đều là bảo thư ký, trợ lý, đối tác,.. Nên bọn họ cũng chẳng mảy may để ý. Các tiểu thư của họ đều là con gái cưng của các nhà đầu tư, sòng bài, kinh doanh buôn bán vũ khí khác nhau, hàng năm đều kiếm số tiền đều là 14 con số. Nhưng đối với Du Gia thì các ông đều phải nể vài phần. Khi xưa khi còn là thanh niên trai tráng, khi đấy các ông đều là những người nghèo không đủ điều kiện để tiếp tục việc học và lâm vào tình trạng nghèo đói, nhưng may thay các ông gặp được Du Hiển, ông Du là vừa mở công ty cách đây 2 năm cho nên cả tháng đều kiếm trên cả tỷ Won, Du Hiển đã cho các ông một căn hộ của ông ấy, Du Hiển còn chỉ dẫn cho các ông cách đầu tư kinh doanh, cách sản xuất hung khí, việc tài chính thị trường đối phó tranh chấp nhau. Sau cả chục năm làm ăn thắng lợi của các ông đều là nhờ đến đàn anh Du Hiển của mình.

Lâm Tiếu, Bình Tỉnh Khương, Danh Thái, Thấu Kỳ Lương, Chu Bình Thúc đã lập hôn ước cho các cô con gái với Du Gia, nhưng sau khi nhìn các con gái của mình đều yêu phải cái tên tra nam mà nổi trận lôi đình, các ông đều phải đến Du Gia để bàn chuyện, nhưng nghe Du Hiển ngăn cản là để các cô con gái này tự do, nên các ông ngầm hiểu ý tứ vài phần trong câu nói này. Các ông một tâm vẫn hướng về con rể tương lai là Du Trịnh Nghiên chứ không phải Điền Lôi, hàng tháng các ông chia nhau ra thời gian rảnh rỗi đến công ty Du Cảnh để chỉ dạy lại những điều ông đã gặp phải trên doanh trường này, Du Trịnh Nghiên còn được các ông cung cấp cho một chiếc danh thiếp đặc biệt để cô tiện đi lại ở công ty các ông. Đấy, các ông còn cưng con rể hơn là các cô con gái ruột của mình. 

Du Trịnh Nghiên lúc mới gặp đã hú hồn chim én khi lần đầu gặp mặt các ông, trên người ai nấy đều có hình xăm, khuyên tai, vết sẹo, nhưng nếu nhìn gần sẽ thật sự được liệt vào danh sách top các Soái Lão, cứ nghĩ mình sẽ bị truy sát nhưng không giống như cô nghĩ. Vừa gặp mặt cô các ông đã lôi cô lên xe và đem cô tham quan từng chuyến đường xây dựng của các ông, còn tận tình chỉ bảo, làm cho Du Trịnh Nghiên sử dụng gương mặt biểu cảm không thôi.

Quay về hiện thực, trực thăng chuyển cơ riêng của Du Trịnh Nghiên và Phác Chí Hiếu đã đến sân bay ngoài trời, chiếc trực thăng chuyển cơ riêng này vừa tậu xuống đã gây sự chú ý với nhiều người. Chiếc trực thăng này đáp xuống mặt đất chỉ các hai chiếc máy bay và phi cơ riêng của Điền Lôi vài mét, còn đoàn người của trường TW và Điền Lôi, Lâm Nhã Nghiên, Bình Tỉnh Đào, Danh Tỉnh Nam, Thấu Kỳ Sa Hạ, Chu Tử Du đang ở bên trong làm thủ tục vé và hành lý. Du Trịnh Nghiên nắm tay Phác Chí Hiếu bước xuống nền đất rồi sang ghế tuyên dụng ngồi chờ.

Khoảng chừng năm phút sau đoàn người kia bước ra, còn đang hướng lên máy bay, thế nào các cô lại ngồi gần hai chiếc máy bay cùng phi cơ của Điền Lôi chứ? Làm cho hắn chú ý cứ nghĩ các cô đi bộ tới, đợi các học viên lên và ổn định vị trí ngồi, tiếp viên hai bên mới thông báo: "Hai chiếc cùng đến chuyến du lịch Hoàng Gia Anh đã hết ghế." 

Điền Lôi mặc dù hả hê nhưng vẫn làm bộ mặt nuối tiếc đi lại chỗ Du Trịnh Nghiên đang ngồi uống nước:" Trịnh Nghiên a, hiện tại hai máy đã hết chỗ ngồi rồi. Hay là cậu lên phi cơ riêng của chúng tớ đi, còn dư 2 chỗ. " 

"Không được, đây là chiếc em mua tặng riêng cho A Lôi, cậu ta xứng được ngồi sao?" Chu Tử Du cau mày, lập tức phản đối. 

"Em đừng nói như vậy Tử Du à, cậu ấy dù gì cũng là bạn anh.."

Du Trịnh Nghiên đang cùng Phác Chí Hiếu ăn dở dĩa bánh ngọt thì đột nhiên nghe giọng nói giả nai này mà gợn gai óc, còn có cả tiếng của Chu Tử Du làm cho cô có chút đau lòng, cô chính là còn thương các nàng, nhưng vì cái tên tra nam bánh bèo này mà các nàng đã rời cô mà đến với hắn. Cô khịt mũi, đan xen bàn tay vào bàn tay của Phác Chí Hiếu, còn tay kia phẩy phẩy tỏ vẻ không cần:" Cảm ơn lòng tốt của Điền thiếu, nhưng tôi có trực thăng riêng rồi, chuẩn bị xuất phát sao? Được, A Hiếu, chúng ta đi." Nói xong liền hướng về chiếc trực thăng chuyển cơ riêng của mình, mặc áo xong áo phòng bị, thắt dây oan toàn, phi công phía trên liền khởi động.

Hai chiếc máy bay riêng được Điền Lôi thuê thì hướng sang hai bên để chiếc phi cơ riêng của hắn ở chính giữa, giống như hai tên vệ sĩ bảo vệ cho thần tượng. Nhưng vẫn là chiếc trực chuyển cơ của Du Trịnh Nghiên dẫn đầu, nói sơ qua loại trực thăng riêng của Du Gia mang hiệu Eurocopter EC145, với thiết kế nội thất bên trong sang trọng hiện đại có thể chứ đến 4- 6 người và nhiều hành lý nặng khác, vận tốc so với các máy bay khác bằng nhau, thiết bị thông dụng máy móc cần thiết, có thể không cần nhà mà vẫn có thể sống trong chiếc trực thăng máy bay chuyển cơ riêng này. 

Cái này Điền Lôi tức giận chính là vì cái gì mà Du Trịnh Nghiên dẫn đầu trước chứ, cho nên mở cửa đến khoang lái.

"Này, tại sao lại để cái tên kia dẫn đầu chứ? Mau vượt lên cho tôi!" 

Phi cơ trưởng trán lấm tấm mồ hôi:" Điền thiếu, kia là chiếc trực thăng độc quyền của Du Gia, không thể nói vượt được. Các lão gia đã căn dặn, nếu để cho Du thiếu công tử hài lòng, chúng tôi sẽ bị đuổi việc." 

"Tôi không cần biết, các người mau vượt lên nó đi!" 

Phi cơ trưởng và phi cơ phó nhìn nhau mà lắc đầu, di chuyển điều khiển lên trên cao để vượt lên phía trước trực thăng của Du Gia. Điền Lôi nhìn hai người này nghe lời mình liền hài lòng quay về ôm ấp các cô bạn gái của mình. 

"Du thiếu công tử, phi cơ riêng của Điền Lôi thiếu gia đang đẫn đầu chúng ta."

"Cậu ta chán đua xe đến đua máy bay sao?"

Du Trịnh Nghiên đang chơi điện tử cùng Phác Chí Hiếu, khoang lái phía trước liền thông báo cái tên kia liều dẫn đầu. Phác Chí Hiếu vỗ tay:"Cái tên đó, bà đây nhất định đập chết hắn!" 

. . . 

Sau 18 tiếng và chơi điện tử, sến súa với nhau trên trực thăng thì rốt cuộc cũng đã đến Vương Quốc Anh. Đoàn người cùng nhau đặt chân xuống nền đất, đã ngửi thấy mùi hương không khí trong lành về đêm ở đây, ánh đèn đường màu vàng nâu lung linh lấp lánh ở khắp các toà nhà phố cao ốc. Chỉ riêng trực thăng của Du Gia và phi cơ riêng của Điền Lôi được các nhân viên trịnh trọng trong coi trong một gara dành cho các phi cơ trực thăng của những tài phiệt, Du Trịnh Nghiên và Phác Chí Hiếu đứng ở bên ngoài đợi xe đến, tiếp theo là đoàn người học viên trường TW và Điền Lôi cùng Lâm Nhã Nghiên, Bình Tỉnh Đào, Danh Tỉnh Nam, Thấu Kỳ Sa Hạ, Chu Tử Du đều có mặt ở ngoài đợi xe để đến khách sạn. 

Du Trịnh Nghiên nhìn đến các cô gái mình thương đang vui vẻ cười nói với Điền Lôi, hôm nay ai cũng diện cho mình một cái váy xếp ly, đầm xoè, màu sắc không quá nhạt cũng không quá sặc sỡ, các nàng hôm nay thật là đẹp, cũng thật là tiếc. Du Trịnh Nghiên mỉm cười nhìn Phác Chí Hiếu, cô gái này hôm nay diện đồ đôi với cô, Du Trịnh Nghiên là quần xanh dương đậm không quá ôm gò bó sát đôi chân, áo thun trắng, áo sơ mi sọc xanh da trời khoác bên ngoài, còn Phác Chí Hiếu chính là váy xanh dương đậm, áo thung trắng và chiếc áo sơ mi sọc xanh nàng lại cột hai ống tay áo vào hông mình. Cả hai nhìn vừa sành điệu, vừa đáng yêu vừa hiện đại.

Không lâu sau đoàn xe Future Bus CityPilot, khoảng tầm hơn 10 chiếc để vận chuyện hành lý và đưa mọi người về khách sạn. Future Bus CityPilot là dòng xe bus hiện đại thời nay, chỉ là chưa xuất hiện nhiều trên thương trường, nội thất bên trong cứ như là đang ngồi trên siêu xe hạng sang. Nhưng tại sao đến lượt Du Trịnh Nghiên thì lại hết chỗ.

*Thật ra Trường TW số ít chỉ hơn 100 người là tham gia chuyến đi này. 

"Du Trịnh Nghiên, hiện tại các xe chỉ còn đủ chỗ cho tớ, Nhã Nghiên, Tỉnh Đào, Tỉnh Nam, Sa Hạ và Tử Du, và còn 1 chỗ trống, nếu không ngại thì để nữ nhân của cậu lên xe cùng đi, còn cậu thì.. Gọi taxi đi." Điền Lôi cười khểnh nhìn Du Trịnh Nghiên. 

"Bà đây đách thèm ngồi vơ.."

"Tiểu Hiếu, em đi cùng bọn họ đi, chị đợi xe đến." Du Trịnh Nghiên ôn nhu xoa má Phác Chí Hiếu. Nhưng cô nàng nào cam chịu, cô phải thuyết phục lắm nàng mới chịu lên xe:" Ngoan nào, hẹn em ở khách sạn." 

Du Trịnh Nghiên một thân đứng lề đường nhìn đoàn xe chạy đi, nhưng không lâu sau liền có người lái đến một con Lightning LS-218 đến trước mặt cô.

LS-218 có hai điểm đặc biệt: Nó là một chiếc môtô điện và đồng thời là chiếc xe máy sản xuất hàng loạt nhanh nhất thế giới, với tốc độ tối đa lên tới 350,8 km/h trong một cuộc thử nghiệm tại Bonneville vào năm 2011. Nếu là người yếu tim, tốt nhất là không nên cưỡi trên mẫu xe được mệnh danh là "tia chớp" này.

"Du thiếu công tử, đây là xe mà các lão gia dặn tôi chuẩn bị cho cậu. Nhanh lái nó đến khách sạn." Cậu ta liền tháo mũ bảo hiểm đưa cho Du Trịnh Nghiên. 

Cô gật đầu rồi đội nón lên, leo lên xe rồ máy phóng nhanh về phía trước. Rất nhanh sau đó cô đã vượt lên trước đoàn xe của Điền Lôi, còn người đàn ông lúc nãy lái xe đến liền liên hệ đến máy của các lão gia:" Các lão gia, Điền Lôi thiếu gia đi xe sang, để Du thiếu công tử đợi Taxi đến rước. Tôi kịp thời lái xe đến để cậu ấy về khách sạn, hiện tại đã vượt lên dẫn đầu đoàn xe."

"Cái gì? Cái tên cẩu đấy, cậu mau điều người đến rút cổ phiếu và đánh sập công ty của hắn, dán luôn bản cấm!"

"Đã rõ." 

. . . 

Còn Điền Lôi thừa lúc các cô gái đã ngủ trên xe, hắn liền ngồi gần đến Phác Chí Hiếu tán tỉnh nàng: "Này mỹ nữ, tại sao em cứ bám dính lấy cái tên ác độc xấu xa kia vậy? Về bên anh, anh sẽ chăm sóc em." 

Phác Chí Hiếu liền trừng mắt:"Anh mau tránh ra, cái gì mà chăm sóc, cái gì mà quan tâm. Tôi đường đường chính chính chỉ thích Du Trịnh Nghiên" 

"Em à, nó là kẻ giết chết em gái họ anh. Đừng vì mấy lời ngon ngọt của nó dụ dỗ."

"Tôi cảm thấy anh mới là kẻ đáng chết đấy. Mau cút ra!" 


 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro