4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

2h sáng và mình Jin trong phòng, sau câu trách móc ấy hiển nhiên Yoongi không quay về ngủ cùng nữa mà ở lại studio làm việc đến sáng có lẽ như vậy đối với Jin lại dễ chịu hơn

Im lặng . Không gian xung quanh hoàn toàn chìm sâu vào góc tối . Jin không hiểu lý do mình không giải thích mọi việc , chỉ là trong một khoảnh khắc anh hy vọng có ai đó đứng lên bảo vệ anh .

Kéo chăn để che mái đầu rối bù, Jin ước rằng ngày mai sẽ không đến nữa để anh không phải từng bước tìm ra sự thật . Hốc mắt anh cạn khô và trái tim thì mệt mỏi kiệt cùng .

Jin vốn biết sẽ không có ai muốn gặp mình nên chỉ lẵng lặng làm đồ ăn rồi đi đến công ty . Tìm đến anh quản lý Jin chỉ nhận được cái lắc đầu từ anh rằng không nhận được bài dự thi của Jung Kook , anh còn hỏi rằng Jung Kook có tham gia chương trình kia sao . Hoá ra bọn họ vẫn chưa nói với anh ấy , ừm có vẻ như vẫn chưa hoàn toàn chán ghét mình, Jin bật cười nhạt .
Vậy phải chẳng chỉ còn staff kia sao ? Thật lòng Jin không dám nghĩ đến bởi cô ấy luôn thân thiện và tốt bụng với họ .

" Anh , chị Yoo Ah đã đến chưa ? "

" Cô ấy xin nghỉ phép rồi, nghe bảo gia đình có việc "

Chẳng phải kẻ ngốc nên Jin cũng đoán được sự thật , anh không làm , anh quản lý cũng không bao giờ vậy cho nên ... Nếu người ta đã muốn trốn chạy còn có thể tìm được sao , vả lại Jin cảm thấy thất vọng nhiều hơn là tức giận bởi một lần nữa niềm tin chưa tồn tại được bấy lâu nay lại vỡ vụn .

Đưa tay để day day trán , Jin cố giữ bình tĩnh ngăn cho cơn đau đầu không tái phát thêm ,điện thoại rung lên từng đợt chuông nhỏ . Rốt cuộc chuyện này nên giải quyết thế nào ?

Jung Kook ngồi lặng lẽ ở góc phòng tay cầm điện thoại nữa muốn gọi nữa không . Hiện tại tất cả đều đang ở phòng tập trừ Jin hyung . Có chút lo lắng, Jung Kook sợ anh nghĩ linh tinh buồn lòng. Vẫn còn giận, Jung Kook chưa bao giờ muốn nghi ngờ hyung lớn, nhưng nói làm sao được , bài hát ấy vốn là tâm huyết của cậu.

" Jung Kook à ngẩn người gì đó, hết giờ rồi mau lại đây "

Không khó để nhận ra bầu không khí ngượng ngạo này. Tất cả đều mang trong lòng những suy nghĩ riêng chỉ có điều ai cũng cười trừ cho qua.

Từ lúc nhận được cuộc gọi kia , Jin tối muộn mới trở về nhà . Có lẽ mọi người đã ra ngoài ăn tối , Jin cũng chẳng còn hơi sức để quan tâm . Vùi người vào chăn đệm lạnh lẽo bàn tay anh run rẩy vuốt nhẹ nơi lồng ngực . Thật tàn nhẫn, ông trời thật tàn nhẫn với anh . Jin bật khóc nước mắt chẳng cần phải đè nén cứ thế nóng hổi từng giọt . Cơ thể anh cứ thế run lên từng hồi một , trong bóng tối dường như hình dáng ấy càng trở nên nhỏ bé hơn .

Đẩy nhẹ cửa phòng, Yoongi thở phào khi phát hiện giường đối diện đã được lấp đầy , tiếng thở nghe thật nhẹ nhàng . Thật may vì Jin đã quay về nhà, nói không lo lắng cho Jin là dối lòng . Không hiểu sao Yoongi chợt cảm thấy người kia thật đáng thương .

Xét cho cùng trong nhóm Jin luôn là người âm thầm chịu nhiều thiệt thòi nhất . Là anh cả cho nên có nhiều chuyện Jin đều làm thay mọi người luôn là người chăm lo cho cả bọn .

" Hyung , tôi ước gì mọi chuyện chỉ là một cơn mơ "

Jin từ từ mở mắt , từ lúc Yoongi về anh đã tỉnh, nói thẳng ra Jin chẳng tài nào ngủ được có quá nhiều thứ phải nghĩ trong đầu . Jin vẫn giữ nguyên tư thế quay lưng về phía Yoongi cố ru bản thân chìm vào mộng mị

Bầu không khí đầy dối trá ngọt ngào này. Jin cười nhạt . Rất dễ nhận ra ánh mắt chán ghét nơi đáy mắt người ngồi cạnh , cho dù vậy vẫn phải cố diễn cho thành vai . Không ai muốn ARMY buồn lòng . Những lúc trên sân khấu Jin biết các em tưoi cười vui vẻ với mình là vì ai là nguyên do ở đâu . Dù sao đối với anh thế cũng đủ rồi. Cố hoàn thành đợt comeback này rồi mọi chuyện sẽ kết thúc

" Hyung , anh không sao chứ "

Đỡ người kia đang gục xuống bên cạnh , Jung Kook vội vàng ra hiệu cho Hoseok giúp một tay . Jin gầy quá , Jung Kook xót xa trong lòng dạo gần đây Jin đang cố giữ khoảng cách với cậu ,và điều ấy khiến Jung Kook cảm thấy mất mát vô cùng

Jin thở nhẹ mỉm cười nhận lấy chai nước từ Jung Kook . Anh lắc đầu rồi nhắm mắt từ chối ánh nhìn thăm dò từ cậu

" Hyung, anh nghỉ ngơi đi "

Hoseok e dè cất tiếng , cảm nhận nỗi buồn từ em út Hoseok thở dài có ý nhắc Jung Kook ra ngoài để Jin được nghỉ . Cho dù vẫn còn giận Jin thật nhiều nhưng nếu Jin ốm Hoseok vẫn không cam lòng .



Gọi cho mình một ly Latte Jin nếm thử vị ngọt trên đầu lưỡi để xua đi cảm giác nhộn nhạo trong dạ dày. Đối diện với ánh mắt của người ngồi đối diện , nghe từng lời nói từng cái nấc từng biểu cảm hối lỗi , không hiểu sao Jin chỉ thấy bản thân chẳng còn quan tâm nữa

" Thật may vì chị đã nói thật cho em biết , em hy vọng sẽ không bao giờ lặp lại chuyện này, chị hiểu ý em chứ "

" Seok Jin chị xin lỗi , thành thật xin lỗi em "

Một mạch đi thẳng , Jin không muốn quay đầu lại . Tưởng rằng sẽ trở nên tức giận , tưởng rằng sẽ không giữ được bình tĩnh mà giận điên lên , nhưng Jin lại vô cùng bình tĩnh chấp nhận.

Yoo Ah khóc hết nước mắt, sự hối hận trong bản thân khiến cô không thể nào đẩy một người tốt như Seok Jin vào bước đường cùng. Là cô sai , là do cô vì tiền để chạy chữa cho đứa con ốm nên mới xấu xa đem bài dự thi của Jung Kook bán . Cũng đã chuẩn bị tiếp nhận thái độ tức giận của Seok Jin hay sự trừng phạt cho cô nhưng Yoo Ah không ngờ Jin quyết định không vạch trần chỉ trầm giọng hy vọng cô sống cho thật tốt thật đúng với lòng mình. Yoo Ah biết mình nợ người này nhiều lắm , cho dù hôm nay bị đuổi việc bị khinh thường cũng cam lòng. Chỉ là không ngờ...

" Seok Jin ... em là người tốt...thật cảm ơn em "

Hoá ra mọi chuyện lại có thể nhẹ nhõm như vậy. Bản thân biết mình trong sạch là được rồi . Nếu mọi thứ đã dần trở nên yên ổn hà cớ gì phải đảo lộn lên lần nữa .

Jung Kook, hyung vẫn nợ em một lời xin lỗi .

Nhưng sẽ sớm thôi , hyung nhất định trao lại những gì xứng đáng nhất cho em .


Một lần nữa đứng đầu các bảng xếp hạng, bài hát mới của Bang tan lại lần nữa đạt được nhiều thành tích . Bảy người bọn họ mỉm cười hạnh phúc với kết quả nhận được . Ngày mai và cả những ngày sau nữa, họ sẽ tiếp tục thành công hơn phải không ?

Bang PD hào hứng cho thành quả của những đứa nhóc đầy nổ lực. Ông cảm thấy thật không sai khi chiêu mộ 7 người bọn họ , thật tự hào khi có Bang tan trong công ty

Tiếng gõ cửa bên ngoài vang đến , Bang PD chỉnh lại quần áo nhẹ giọng lên tiếng

" Vào đi "

" Hyung nim là em đây "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro