Sinh nhật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dô lun

-------------------------------------------

-Mọi người ơi!!_Từ Khôn từ trên lầu chạy xuống

-Chuyện gì thế?_Nông Nông lên tiếng hỏi

-Mọi người ở đây nè Khôn Khôn! Mau lại đây!_Thừa Thừa vẫy tay hướng về phía cậu

Từ Khôn nhanh chóng chạy lại ngồi xuống bên cạnh Thừa Thừa, không quên cốc đầu cậu em nhắc nhở kính ngữ

-Có chuyện gì nói mau đi Khôn_Ngạn Tuấn nhấp miếng trà nhẹ nhàng nói

-Tử Dị đâu rồi? Có đây không?_Từ Khôn ngó nghiêng, tìm kiếm hình bóng quen thuộc

-Không có ở đây đâu, cậu ấy đi về công ty cũ có việc rồi, chiều tối mới về_Ngạn Tuấn vẫn bình thản nói

-Ca mau nói đi a!_Minh Hạo khều cậu

-Mọi người biết hôm nay ngày gì không?_Từ Khôn nghiêm túc hỏi

-Ngày 13-7_Tiểu Quỷ cầm máy game vừa chơi vừa nói

-Thì sao ca?_Thừa Thừa nghiêng đầu hỏi

-Mọi người không biết hôm nay ngày gì à?_Lông mày cậu khẽ giựt giựt

-Em mau nói nhanh lên đi Khôn! Vòng vo quá!_Chính Đình nằm đắp mặt nạ nãy giờ cuối cùng khó chịu lên tiếng

-Đúng a! Mau nói đi Khôn ca!_Tiểu Quỷ vẫn cắm mặt vào máy game

-Hôm nay là sinh nhật của Dị ca đó!

/Quác...Quác...Quác/

Một sự im lặng bao trùm phòng khách.

-Sao không ai nói gì hết dị?_Trên đầu Khôn đầy dấu chấm hỏi

-Ủa? Thiệt hả?_Ngơ

-Hôm nay á?_Ngơ ×2

-Chìn chá?_Ngơ ×3

-Tui thật bất lực với mấy người!_Từ Khôn lấy tay đỡ đầu

-Thế bây giờ chúng ta phải nhanh chóng chuẩn bị sinh nhật trước khi Dị ca về_Trường Tĩnh nói

-Đúng đúng! Phải nhanh lên thôi!_Nông Nông vội vàng nói

-Chúng ta phân công ra, đứa đi mua quà, đứa đi mua nguyên liệu nấu ăn, đồ trang trí, còn phải đi nấu ăn nữa_Chính Đình bình tĩnh nói

-Em với Thừa đi mua quà_Minh Hạo nhanh nhảu nói

-Được! Tĩnh, Tuấn, Nông đi mua đồ trang trí đi. Quỷ với anh sẽ đi mua nguyên liệu về nấu ăn_Chính Đình phân công nhiệm vụ

-Thế còn em?_Từ Khôn thắc mắc nói

-Em lo mà bảo quản mình cho tốt. Em không nên làm gì đâu, em ngồi yên một chỗ cũng giúp được tụi anh rồi_Chính Đình phũ phàng nói

Từ Khôn bĩu môi ủy khuất nhưng cũng cam tâm ngồi yên, không dám nhúc nhích.

-----Tua tới khi Tử Dị về--------

*Cạch*

-Sao nhà cửa tối thui vậy?

-Có ai ở nhà không? Mọi người đâu hết rồi?

-Happy birthday to you~ Happy birthday to you~

Người thương của anh đang cầm chiếc bánh sinh nhật, chất giọng mềm mại khẽ ngân nga câu hát. Xung quanh còn có các anh em chí cốt cũng đang vỗ tay hát theo, trên môi của anh khẽ nở nụ cười hạnh phúc.

-Mau lên Tử Dị! Tới đây thổi nến đi!_Từ Khôn nở nụ cười sáng chói

Anh mỉm cười, nhẹ nhàng bước tới. Anh đứng trước cậu, chắp hai tay lại với nhau nhắm mắt cầu nguyện.

Cậu ngắm nhìn anh, ánh mắt vô cùng chuyên chú như sợ lỡ mất một giây phút nào của anh trong lúc này.

Sau vài giây, anh mở mắt ra nhìn cậu, khẽ xoa đầu cậu rồi nhẹ nhàng thổi tắt ngọn nến.

-Hú!!_Mọi người vỗ tay rần rần kèm theo những lời chúc mừng

-Sinh nhật vui vẻ nha bro!_Ngạn Tuấn vui vẻ nói

-Cảm ơn bro!_Tử Dị cười cười đáp lại

-Dị ca sanh thần vui vẻ_Bộ ba Quỷ Thừa Hạo nhào qua đu lên người anh ra sức tray chét bánh kem lên mặt của anh

-Tụi mày chơi dơ quá!_Chính Đình đứng lùi lại tránh xa bộ ba quậy phá đó

-Bây giờ sẽ tới lượt ca a~_Bộ đôi Thừa Hạo với bàn tay đầy kem lăm le bước về phía Chính Đình

-Tụi bây, tụi bây định làm gì?_Chính Đình lo sợ, lùi lại theo từng bước tiến của hai người họ

Mà tại sao chỉ có Thừa với Hạo thôi, còn một đứa nữa đâu.

Ngay lúc này, Chính Đình cảm giác có điềm chẳng lành liền quay đầu bỏ chạy.

Ai ngờ gặp ngay phải Tiểu Quỷ đứng ngay phía sau tự lúc nào. Thế là...

*Bẹp*

Mặt Chính Đình dính một đống kem, tóc tai cũng dính đầy kem với kem

-Grừuuuu!! Tụi bây chết chắc!!_Chính Đình vốc một tay đầy kem dí theo ba đứa tụi nó chạy khắp nhà

-Hahaha_Ngạn Tuấn hả họng cười thì *bụp*

-Háháháháhá_Nông Nông đứng ôm bụng cười sằng sặc *bụp*

-Háháháháhá! Đáng đời!

Thế lại thêm một màn rượt đuổi nữa lại xảy ra.

Buổi tiệc sinh nhật vui vẻ, đầm ấm thoáng chốc biến trở thành màn tiệc rượt đuổi nhau như con nít của những đứa trẻ to xác của nhà 9%

Ở một góc yên bình nào đó...

-Dị ca, sinh nhật vui vẻ!_Từ Khôn quay sang nói nhẹ nhàng với anh

-Cảm ơn em!_Tử Dị quẹt một vệt kem lên mũi của cậu

Cậu nhăn mũi, trừng mắt nhìn anh.

Anh cúi xuống hôn lên môi cậu. Nụ hôn nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt trên cánh môi dày đỏ hồng của cậu.

-Cảm ơn em đã đến bên anh! Cảm ơn em vì đã cùng anh vượt qua mọi chuyện! Cảm ơn em vì tình cảm của em dành cho anh! Và cuối cùng...Anh yêu em!

-Không cần phải cảm ơn em_Cậu ngước lên nhìn anh_Được yêu anh, ở bên cạnh anh, chăm sóc anh là em cảm thấy mãn nguyện rồi. Em yêu anh!

The end
.
.
.
.
Ê khoan! Có ai thấy Tĩnh Tĩnh đâu không?

-------------------------------------------

Sanh thần vui vẻ nha Vương Tử Dị! Không dám viết lời vàng ngọc hoa mỹ để chúc mừng anh, chỉ có chút lòng này mong anh luôn mạnh khoẻ và thành công trên con đường mà anh chọn. Chúng em sẽ luôn ủng hộ anh!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro