Chap 9: Vô sỉ [H+]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phác Thái Anh rời khỏi đôi môi ngọt ngào di chuyển tới cổ, cắn một phát thật mạnh vào cổ Lạp Lệ Sa.

- A! Đau!

Lần cắn này như thanh tỉnh lý trí của Lạp Lệ Sa, nhận ra đây thực sự không phải mộng. Cố gắng dùng mọi sức lực mình có đẩy Thái Anh ở trên ra.

- Người!

Lạp Lệ Sa che cổ mình lại, nhất thời không biết nên mắng vị công chúa này thế nào cho suôn sẻ. Thái Anh cười tà với nàng, sau đó dí sát nàng vào mép giường, dùng giọng điệu tà mị của mình nói:

- Sao vậy? Nàng không muốn? Không phải trước kia đều mong như vậy sao?

- Người, người điên rồi!

Thường phục của Lệ Sa đã sớm bị Thái Anh giải khai, bên trong trung y màu đỏ nổi bật lên làn da trắng. Lệ Sa cảm thấy cơ thể mình bại lộ trước Thái Anh giống như một chú cừu nhỏ đang ở trước miệng sói, muốn trốn cũng trốn không thoát. Nàng định bước xuống giường nhưng bị Thái Anh chặn lại.

- Nàng không được đi! Nói với ta, nàng có tình cảm với ta không?

- Có hay không thì sao? Người sẽ yêu ta sao?

Lệ Sa lấy chăn che ngang ngực mình lại, không cho Thái Anh tiến thêm bước nữa. Thế nhưng Thái Anh hệt như một chú sói đói, muốn liếm lấy nàng ngay lập tức, nàng không thể nào hét lên, chỉ đành nhắm tịt mắt mình lại chờ đợi. Thái Anh tiến đến xương quai xanh mút rồi liếm nhẹ.

- Ta yêu nàng.

Lệ Sa bất ngờ, tay vẫn không ngừng đẩy vai người kia ra. Nói rồi Thái Anh ma mãnh trèo lên giường nhỏ, nàng ấy thượng trên người nàng, nhanh chóng giữ hai bàn tay kia lại. Nếu nói nàng va chạm vào làn da non mềm của Lệ Sa mà không nảy sinh ra bất kì cảm giác gì, đó là nói dối, nàng thật sự, thật sự rất muốn có được Lệ Sa, ít nhất là hiện tại thật sự muốn.

Lệ Sa không thể nào vùng vẫy nổi, nàng ú ớ trong miệng khi Thái Anh chế trụ mình, hôn dọc khắp cơ thể yêu kiều. Bây giờ nàng đã hiểu sự quái lạ trong ánh mắt của Thái Anh mấy ngày qua là gì rồi, nàng ấy hảo nữ nhân, không thích nam nhân nữa. Lại vô tình hảo trúng nàng, trùng hợp vừa phải thôi chứ!!!

- Công chúa, đừng... Người đừng_Lệ Sa đến đường cùng đành phải nhỏ giọng cầu xin.

- Sa Sa... Ta rất yêu nàng...

Thái Anh ở nơi nhạy cảm của Lệ Sa hôn hít, Lệ Sa cựa quậy khép chân lại, cố ý đẩy đầu Thái Anh ra nhưng không thể. Nàng ấy cứ như một chú sói muốn ăn liền phải ăn sạch thứ mình thích. Chiếc lưỡi ma mãnh của Thái Anh chạy loạn trên làn da non mềm của Lệ Sa, khiến nàng không thể không rên rỉ.

- Người đừng...

Lệ Sa cố gắng nhướn người đuổi đi con sói ra khỏi người, nhưng Thái Anh mạnh hơn, cô chế trụ hai chân của Lệ Sa, khiến Lệ Sa muốn vùng vẫy cũng vô pháp tránh khỏi.

Trên giường một mảnh xuân ý, Thái Anh ngâm nhẹ trong miệng một tiếng, đưa lưỡi ra nếm chọn tư mật của Lệ Sa. Hạ thân Lệ Sa không khác gì một nụ hồng đang vương những hạt sương long lanh, Thái Anh yêu thương ngậm lấy, muốn nuốt cho trọn hết tất cả chúng vào người. Có trách cũng chỉ trách phò mã đại nhân này quá mức mỹ mạo, quá mức câu nhân.

- Cầu người, đừng mà... ưm~

Lệ Sa đung đưa eo tránh khỏi bàn tay ma quỷ, càng nói đừng mà, ngón tay của Thái Anh càng lớn mật luận động bên trong. Nàng cắn chặt môi dưới của mình ngăn cho bản thân không phát ra những tiếng âm a dâm mỹ. Nếu nàng phát ra tiếng, không phải nàng quá mức lăng loàn rồi sao?

Lệ Sa quá mức xinh đẹp, dưới bàn tay Thái Anh lần lượt nở rộ. Bên dưới dịch mật bắt đầu ẩm ướt cả khoảng giường, gương mặt đỏ ửng vì thẹn của Lệ Sa cũng khiến Thái Anh yêu thích.

Vẻ mặt của Lệ Sa từ từ chuyển sang đầy xuân tình, đang nằm ẩn nhẫn chịu đựng cảm giác kích thích mà Thái Anh mang đến. Thái Anh ở bên ngực nàng chơi đùa với hai khỏa đầy đặn, đặt lên đó vô số vết hôn chằng chịt. Trung y đỏ thuần sớm cũng không còn có thể che chắn cho nàng nữa, đành chịu trận.

- Thái Anh a ưm~

Thái Anh ở ngay nhũ hoa trước ngực của Lệ Sa, dùng lưỡi vờn quanh, hơi thở hổn hển phả vào làn da nhạy cảm của nàng, khiến nàng nhịn không được mà phát ra tiếng.

Một bên được Thái Anh hôn mút, bên còn lại Thái Anh dốc sức xoa nắn. Lạp Lệ Sa từ cao cao tại thượng lúc này biến thành thấp thấp giọng rên rỉ, cầu xin Thái Anh đối tốt với mình một chút, đừng đem mình giày vò như thế. Ngực của Lệ Sa rải rác các vết hôn nhỏ, cũng vì lực đạo của Thái Anh mà đỏ ửng.

- Thái Anh~... Ưm ta... khó chịu.

- Sa Sa, nàng chính là vưu vật.

Lạp Lệ Sa cố gắng tránh đi nhưng Thái Anh so với nàng vẫn mạnh hơn, nàng ấy mạnh mẽ mở rộng hai chân trắng nõn của nàng nhìn chằm chằm khiến nàng muốn khóc, cảm giác này thật sự dìm chết nàng. Đại tiểu thư Lạp gia rốt cuộc cũng có ngày chật vật đến vậy.

Nhìn dâm thủy ẩm ướt, diễm tình, Thái Anh vô thức nở một nụ cười tà, Lệ Sa nhắm tịt mắt mình lại, cả mặt vì xấu hổ mà đỏ lên, tưởng chừng như có thể bốc khói.

- Người từ khi nào lại vô sỉ như vậy...

Thái Anh đưa tay bắt lấy tiểu hồng đậu bên trên, trêu đùa chúng, Lệ Sa hơi cắn chặt môi mình, cố tình tránh khỏi bàn tay Thái Anh. Nhưng Thái Anh chẳng những không buông tha cho nàng mà còn cố tình đưa môi xuống hôn tiểu huyệt ướt đẫm vờn quanh, Lệ Sa ăn phải kích thích lớn nhất, nàng phát ra tiếng rên rỉ càng nhiều.

Thái Anh càng ăn càng cuồng, nàng ấy cho ngón tay mình lần tìm nơi động khẩu. Nơi đó mềm mại ẩm ướt, khi đưa ngón tay vào trong liền ôm ấp nàng bằng sự ấm nóng của chúng, liên tục co bóp nhè nhẹ. Lệ Sa nhịn không được mà tiết ra một dòng ấm nóng, nàng ngại đến đỏ ửng cả mặt, cả người sắp phát hỏa.

Tay nhanh chóng loạn động khiến Lệ Sa không thể tập trung được, nàng khó chịu, nhưng trong khó chịu hai phần, khoái cảm chiếm đến tám phần. Tay Thái Anh vẫn cứ nhịp nhàng ra vào, mỗi lần lại mang theo không ít xuân dịch, Lệ Sa cắn chặt môi dưới của mình.

- Thái Anh a~~... nhanh một chút.

Giọng nàng đầy xuân tình nói, nhanh một chút nàng liền có thể đạt cao trào, mau chóng kết thúc. Lệ Sa như người chết đuối xem Thái Anh là cọc gỗ cứu mạng, nàng ôm chặt lấy cổ Thái Anh, hổn hển không ngừng.

- Thái Anh a~

Ái dịch càng lúc càng nhiều, khiến ngón tay của Thái Anh cảm thấy trơn trượt, gia tăng lực đạo một chút, giúp nàng mau chóng đạt cao trào. Cơ thể Lệ Sa sau cao trào liền xụi lơ.

- Nàng còn muốn nằm trên không?

Thấy mình bị châm chọc Lệ Sa không vui lật người Thái Anh lại, Thái Anh không phản kháng chỉ cười nhẹ.

Một lúc sau...

- Ah~~ ưm... không được~

- Hửm? Không phải muốn nằm trên sao? Nàng đang nằm trên đó còn đòi hỏi gì nữa.

- Ngô~~ không phải ưm... thế này a~

- Trừ phi ta tình nguyện nằm dưới còn nếu không nàng chỉ có thể nằm trên như vậy thôi a~

- Ưm~~

Sau đó là 1 đêm dài...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#alllisa