Bệnh (Fakenut)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.Han Wangho năm nay 26 tuổi bị chẩn đoán mắc ung thư dạ dày giai đoạn cuối.
Kết quả khám sức khỏe được đặt trên bàn làm việc của em, vài tờ giấy mỏng buộc cuộc sống tươi mới của em thành một nút thắt.
Em mới mua một chiếc ô tô cách đây vài ngày, tháng này vẫn chưa trả hết tiền nợ, chưa xem xong bộ anime yêu thích và cũng chưa yêu ai.
Nhưng họ nói em chỉ còn sống được nửa năm.

Han Wangho là một Omega xinh đẹp, với hương thơm thanh nhã của cây dành dành, khuôn mặt trắng trẻo và vẻ ngoài ngọt ngào, em đã là người nổi tiếng nhất trong trường kể từ khi còn đi học.
Em vẫn nhớ lúc đó em bận học mà không nghĩ đến chuyện yêu đương. Cho đến khi ra trường lại cắm đầu vào công việc  mà quên mất chuyện này, và bây giờ em sẽ không bao giờ có cơ hội nữa.
Han Wangho kỳ thật cũng không có một tuổi thơ trọn vẹn, cha mẹ ly hôn lúc còn rất nhỏ, khi lớn lên thì họ đã có gia đình riêng, em chỉ là một đứa trẻ tự lập, đã lâu không được ai chăm sóc.
Hiện tại bọn họ sống rất tốt, Han Wangho cảm thấy không cần thiết phải làm phiền họ vì những chuyện như vậy.
Cứ như vậy lặng lẽ biến mất.
Nhưng em vẫn chưa yêu, Omega xinh đẹp chưa từng bị người khác khám phá, Han Wangho cũng là một người bình thường, em cũng hy vọng sau này mình sẽ có một Alpha đẹp trai, sau đó sống nốt phần đời còn lại của mình thật hạnh phúc.

Nhưng hiển nhiên hiện tại em không thể làm được,thời gian của em chỉ có nửa năm, nửa năm sau, hết thảy đều sẽ biến mất.


2. "Người đó phải đẹp trai, cư xử đúng mực và sạch sẽ."
Han Wangho ngay ngắn ném một xấp tiền lên bàn. Nữ quản lý hộp đêm trang điểm rất tinh tế, nhìn như một quý cô trung niên.
"Được!"
Nữ quản lý đáp.

Em đã sống được 26 năm, không thể mang tấm thân trong trắng này sang thế giới bên kia được, em phải trải nghiệm tình dục trước khi chết! Han Wangho muốn được phá trinh!!!!

Em còn căn dặn người kia rất kỹ mong là trải nghiệm tình dục đầu tiên và cũng là cuối cùng của em sẽ không gặp trục trặc gì: "Ừ, đây là lần đầu tiên tôi đến, nói để anh ấy chú ý nhé."

Ba ngày sau, Han Wangho xuất hiện trước cửa khách sạn sang trọng, em hẹn gặp nữ quản lý ở phòng 3606. Theo thông tin, đối phương là một Alpha đẹp trai, dày dặn kinh nghiệm, đảm bảo sẽ hài lòng.

Han Wangho trả lời bằng biểu tượng cảm xúc OK và có chút lo lắng đẩy cánh cửa 3606 về phía trước. Nam nhân còn chưa tới, phòng được nữ quản lý mở ra, bên trong đặt một chiếc giường màu đỏ, trải cánh hoa hồng, lãng mạn và quyến rũ.
Han Wangho gần như đã bắt đầu mong chờ sự xuất hiện của alpha.

Một người đàn ông gầy gò bước vào, mặc vest đen, toát ra vẻ quý phái. Có lẽ vì uống rượu nên Han Wangho nhận thấy trong không khí tràn ngập mùi rượu.
Anh chàng này trông không giống một con vịt.


3. Tối nay là tiệc sinh nhật của Lee Sanghyeok, người thừa kế 28 tuổi của gia tộc Lee đang kiêu hãnh bước đi giữa những người nổi tiếng, đôi mắt lạnh lùng dường như có thể đóng băng người khác dù ở cách xa hàng ngàn dặm.
Trong số đó, cũng có những người có tham vọng lớn muốn đến gần anh hơn, những ánh mắt trêu chọc, động tác thân mật luôn được hướng đến vị alpha kiêu ngạo này, còn Lee Sanghyeok luôn từ chối một cách lịch sự và tỏ ra xa cách.
Anh là một alpha không hoàn thiện, anh có tuyến Alpha nhưng không thể ngửi thấy mùi pheromone nào, điều này buộc anh  không bị giới tính thứ hai hạn chế, không một omega nào có thể ảnh hưởng đến anh, Alpha luôn bình tĩnh, như một người ngoài cuộc, quan sát yêu, ghét và ham muốn của người bình thường.

Anh cũng đã khám và điều trị, nhưng tất cả các bác sĩ đều nói với anh một điều giống nhau: hãy tìm Omega phù hợp, nếu không anh sẽ không bao giờ có có thể ngửi được pheromone và cũng không có hứng với họ. Nói vậy khác nào phán anh bất lực.

Bệnh tình của Lee Sanghyeok không phải là bí mật, tất cả bạn bè của anh đều biết. Lee JaeWan thậm chí còn đặt hàng rất nhiều omega xinh đẹp cho anh, với nhiều phong cách khác nhau nhưng cái kết thì giống nhau. Lee Sanghyeok không có hứng thú với họ, thậm chí còn không muốn đến gần.

Anh vẫn còn nhớ cái nháy mắt của Bae Junsik khi bước xuống lầu, cậu ta nói rằng đã tìm được một mỹ nhân cho Lee Sanghyeok và đảm bảo anh sẽ hài lòng, quà ở phòng 3606.


4. Miếng dán của Han Wangho đã bị xé ra, mùi thơm thoang thoảng của cây dành dành toả ra thu hút các giác quan của Lee Sanghyeok, khuếch đại ham muốn nội tâm của anh lên vô hạn.
Đây là lần đầu tiên Lee Sanghyeok ngửi thấy mùi pheromone của Omega, mùi thơm thoang thoảng của cây dành dành có sức hấp dẫn chết người đối với một Alpha trưởng thành.
Ngay cả bản thân Lee Sanghyeok cũng không biết rằng chỉ cần một cú chạm cơ thể cũng có thể gây ra phản ứng sinh lý lớn như vậy.
Omega trước mặt tựa hồ có chút ngượng ngùng, cánh tay trắng nõn có thể vòng qua cổ anh, trong tầm mắt của Lee Sanghyeok, lông mi em khẽ rung lên, như thể đã đưa ra quyết tâm nào đó.

"Ừmm..."
Môi bị hôn một cách bất ngờ, cảm giác mềm mại trên miệng được phóng đại vô hạn. Động tác của chàng trai xa lạ khá vụng về, nụ hôn chỉ là sự đụng chạm hời hợt, không hề có chút kỹ thuật nào.
Món quà của Bae Junsik thật tuyệt, Lee Sanghyeok nghĩ, một Omega ngây thơ như tờ giấy trắng thế này sẽ là một sự cám dỗ không thể cưỡng lại đối với bất kỳ Alpha nào.

Han Wangho có chút sợ hãi, em hôn không giỏi lắm, thì 26 năm cuộc đời em đã hôn ai đâu, những chuyện này em chỉ biết qua truyện tranh và truyền hình, mơ hồ nhớ tới cảnh nam nữ chính trong một bộ phim hôn nhau, em đánh liều lè lưỡi ra.
Trong lúc bàng hoàng, sau đầu em bị một bàn tay to lớn ôm chặt, một chiếc lưỡi ấm áp tiến vào trong miệng, linh hoạt cạy hàm răng của em ra, tùy tiện quét qua từng ngóc ngách. Sự tiến vào đột ngột khiến omega mất cảnh giác, đầu óc Han Wangho trống rỗng, em chỉ có thể ngoan ngoãn nhắm mắt lại, buộc phải tiếp nhận sự xâm chiếm của alpha trước mặt.

Eo nhỏ của em bị alpha ôm chặt trong lòng, Han Wangho hai tay vô thức bám vào vai anh, giống như đang chìm đắm trong nụ hôn.
Hôn nhau là cách thể hiện dục vọng trực tiếp nhất, kể cả hai người mới gặp nhau lần đầu đương nhiên cũng không tránh khỏi, trong phòng chỉ còn lại âm thanh húp xì xụp.
Han Wangho cảm giác như mình sắp ngạt thở bị thiếu oxy, oxy liên tục bị hút ra khỏi lồng ngực, chỉ cảm thấy choáng váng, cơ thể mềm nhũn.
Khi được buông ra, omega gần như không còn sức lực, nằm trên vai Lee Sanghyeok, thở hổn hển, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì nụ hôn rơi xuống cổ, một trải nghiệm khiến em không nói nên lời.

Thì ra hôn nhau là như thế này, Han Wangho uể oải nghĩ, trong phòng nồng nặc mùi rượu, lúc em kịp nhận ra thì đã muộn.
Thân thể nặng nề bị ném vào trong chăn bông mềm mại, Han Wangho nhìn người đàn ông trước mặt bước tới.

"Anh..."
Em còn chưa kịp nói ra một chữ, cái lưỡi mềm mại lại bị tóm lại, người đàn ông linh hoạt tùy tiện xông vào vùng cấm.

"Ôm tôi đi."
Lee Sanghyeok thở mạnh, giọng khàn khàn, đôi mắt vốn bình tĩnh nay đã nhuốm đầy dục vọng.
Chàng trai rõ ràng đã bị nụ hôn làm cho choáng váng, ngoan ngoãn dùng tay ôm lấy vai anh, đẩy mình vào vòng tay của Lee Sanghyeok.

Chiếc áo sơ mi trắng sạch sẽ bị xé toạc, lộ ra bộ ngực trắng nõn mềm mại, bàn tay ấm áp của người đàn ông vuốt ve trên cơ thể em, nơi nào anh chạm vào bất giác run lên.

Làn da trắng trẻo và dịu dàng của omega, bộ ngực có chút săn chắc do tập thể dục đã khơi dậy sự quan tâm của Lee Sanghyeok. Anh dùng đôi bàn tay thô ráp của mình xoa bóp núm vú của cậu bé, sự kích thích đột ngột khiến Han Wangho vô thức rên rỉ.
"Ừm...ah...đừng chạm vào chỗ đó."

Bộ ngực nhạy cảm bị bắt được, nhưng người đàn ông trên cơ thể vẫn tiếp tục nghịch ngợm ác ý, núm vú bên trái bị cái miệng ấm áp bao bọc, răng của người đàn ông hết cắn lại mút, liếm tới liếm lui khiến đầu óc Han Wangho trở nên hỗn loạn, em chỉ cảm thấy khoái cảm truyền từ ngực đến xương cụt, miệng không ngừng cầu xin tha thứ, nhưng âm thanh em phát ra lại biến thành một tiếng rên rỉ nhớp nháp. .

Núm vú bên phải cũng không tha, lòng bàn tay thô ráp của người đàn ông chạm lên xuống, kích thích kép khiến em liên tục hét lên, Han Wangho cảm thấy cơ thể mình run lên, một dòng chất lỏng ấm áp từ trong miệng huyệt trào ra, omega đạt đến đỉnh điểm.
Huyệt của omega không ngừng co giật, cồn trong không khí bốc lên nồng nặc, Han Wangho cảm thấy miệng khô khốc, vô thức tìm kiếm nguồn nước duy nhất xung quanh mình.

Em còn chưa biết hôn nên lúng túng dùng môi mút lấy môi Lee Sanghyeok, đôi mắt của chàng trai mờ đi, mùi hoa sơn chi trong phòng nồng nặc hoà trong hơi rượu, khuôn mặt Han Wangho đỏ bừng vì bị khoái cảm và em nhẹ nhàng ôm lấy vai Lee Sanghyeok, cống hiến hết mình cho mối quan hệ lãng mạn này.

Khi phần dưới cơ thể bị xâm chiếm, Han Wangho không khỏi kêu lên đau đớn, cơn đau xé nát từ phần dưới cơ thể lan ra, các huyệt đạo chưa từng được mở ra đã chật cứng lại, nhưng em không muốn chống cự mà đón nhận chúng. ... Ôm chặt dương vật của Lee Sanghyeok.

Lee Sanghyeok cũng cảm thấy không ổn, âm hộ ấm áp của Han Wangho mút vào khiến da đầu anh tê dại, người bên dưới chỉ cau mày đau đớn, nhưng lời nói phát ra từ miệng em lại có vẻ như đang làm nũng: "Ừm... à...nhẹ nhàng chút nhé." .."

Tất nhiên là vô ích, dương vật trong âm đạo lại càng to hơn, Han Wangho gần như nằm trên vai Lee Sanghyeok, không dám cúi đầu, thậm chí em còn có thể cảm nhận được những đường gân quấn quanh dương vật đã vượt quá kích thước.
Quá đáng rồi, Han Wangho gần như hét lên trong lòng.

Người đàn ông trên người em giống như một ngọn núi, hoàn toàn chặn tầm nhìn của Han Wangho, em giận dữ đánh vào vai Lee Sanghyeok và cảnh cáo một cách hung dữ: "Nhẹ thôi! Đau quá!"

Nhưng người đàn ông trên cơ thể em thì không. Anh ta di chuyển không thương tiếc, phần thân dưới hung bạo đâm vào trong em, Lee Sanghyeok nhéo eo em, một lần nữa đưa toàn bộ dương vật vào.
Khoái cảm mãnh liệt quét qua thần kinh của Han Wangho, cảm giác giằng xé ở phần dưới cơ thể được thay thế bằng khoái cảm, em giống như một chiếc thuyền nhỏ lạc lối trong làn sóng tình ái này.

"A...ha...ừm...tôi..."
Han Wangho bị buộc phải bám vào vai anh, lời nói của em đã bị Lee Sanghyeok đánh vỡ vụn thành từng mảnh, Wanghi giống như một quả đào ngọt ngào, bị Lee Sanghyeok gọt vỏ và nghiền nát.
"Không... muốn nó...aa...nó sắp hỏng mất..."
Han Wangho bị đâm mạnh đến bật khóc, nhưng người kia vẫn làm ngơ, véo một cái mông của Han Wangho tiếp tục công việc cày cấy.

"Đừng... đừng..."
Cảm giác khoái cảm mãnh liệt ở phần dưới cơ thể chồng lên như sóng, truyền từ xương cụt đến dây thần kinh nhanh như tia chớp, Han Wangho gần như cảm thấy mình giống như một con cá sắp chết, chỉ có thể giãy giụa vô ích.

"Em không muốn cái gì?"
Lee Sanghyeok nằm bên tai em, nhẹ nhàng mút lấy dái tai, giọng nói gợi cảm xuyên thẳng vào não Wangho, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng tác động của phần thân dưới lại tàn nhẫn, như thể anh ta sắp đóng đinh em đến chết bằng dương vật của mình. Em sẽ thành omega bị đụ chết ở lần đầu tiên à. Wangho không muốn đâu, em muốn sống thêm nửa năm nữa cơ..

Lần đầu tiên, Lee Sanghyeok cảm thấy những gì trong sách nói không phải là không có lý, niềm vui mà anh chưa từng trải qua đã thực sự khiến anh chìm đắm trong vùng quê hiền hòa. Đây là Omega của anh, trái tim Lee Sanghyeok đang gào thét, khao khát kiểm soát và chinh phục tự nhiên của Alpha đã lên đến đỉnh điểm trong Han Wangho.

Anh muốn đánh dấu em ấy mãi mãi để omega này chỉ có thể nằm dưới một mình Lee Sangheok này thôi.
"Tôi... tôi... tôi muốn... tôi muốn tố cáo anh..."
Han Wangho bị đâm nặng đến mức không thể nói rõ ràng, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn tràn đầy nước mắt, đôi môi đỏ mọng, dưới ánh đèn thật quyến rũ,
"Em... đợi anh một chút... à!"

Với lực tác động tăng đột ngột, Lee Sanghyeok lập tức xuyên vào phần sâu nhất, Han Wangho bị kích thích đến mức bật khóc, cánh tay trắng nõn yếu ớt đẩy vai anh, nhưng làn da mềm mại dưới cơ thể lại liên tục đeo bám dương vật khủng khiếp của anh ta.

"Em không thể chạy trốn được."
Lee Sanghyeok hôn lên dái tai omega, giống như quỷ Satan từ địa ngục đến, thông báo cái kết của Han Wangho.

"Em và anh rất hợp nhau, chúng ta được tạo ra để dành cho nhau."

Lee Sanghyeok ôm lấy eo em, dùng sức mở ra đóng lại, chạy nước rút cuối cùng, tuyến thể trên vai bị răng sắc nhọn cắn vào, nồng độ cồn cao trong nháy mắt tràn ngập toàn thân Han Wangho, em chỉ cảm thấy như ngâm mình trong hầm rượu, toàn thân tràn ngập mùi thơm của rượu. Trong khoảnh khắc, tinh dịch nóng bỏng bắn vào trong khoang sinh sản của Han Wangho, em dường như nhìn thấy một luồng ánh sáng trắng lóe lên trong đầu mình.

"Tôi muốn tố cáo anh, thằng khốn nạn!"
Han Wangho yếu ớt buông ra những lời này, sau đó ngất đi.


5. Không biết lúc đó em tỉnh dậy là lúc nào, tiếng nước trong phòng tắm và những dấu vết mơ hồ trên người khiến Han Wangho nhớ đến chuyện phi lý tối qua, em bị một con vịt đè lên giường cho đến bất tỉnh. Han Wangho vừa xấu hổ vừa bối rối khó chịu, em chịu đựng đau đớn chuẩn bị đi khiếu nại với nữ quản lý.

Vừa mở chat đã thấy nữ quản lý hoàn tiền, Han Wangho vừa mới tỉnh dậy có chút bối rối, nhìn hồi lâu mới nhận ra không phải do mình vừa mới kêu ca phàn nàn, hôm qua chắc con vịt đã nói với ông chủ của nó rồi.

Không sao đâu.
Han Wangho thầm cho con vịt đêm qua một số điểm trong lòng.
Việc phá trinh đêm qua khiến tâm trạng của Han Wangho trở nên vui vẻ, nhưng cuộc điện thoại bất ngờ khiến cuộc đời em càng thêm bi kịch.
"Cái gì! Tôi đã nhận được kết quả sai!"

Niềm vui tột độ lập tức khiến Han Wangho choáng váng đầu óc.
"Không được, như vậy hiện tại tôi có thể sống được sao!?"

Cửa phòng tắm mở ra, Lee Sanghyeok quấn khăn tắm bước ra, những giọt nước còn chưa lau sạch vẫn đọng lại trên ngực, Han Wangho không để ý đến cơn đau trong cơ thể, nhảy ra khỏi giường và ném mình lên người Lee Sanghyeok, trong vòng tay alpha như một con gấu Koala.

"Tôi không bị ung thư, tôi vẫn có thể sống! Tôi vẫn có thể sống!"
Han Wangho bị giữ chặt, cánh tay cường tráng của người đàn ông ôm chặt em vào lòng.
"Chúc mừng."


5. "Không, đợi một chút! Vậy ra anh không phải là vịt!"
Han Wangho đột nhiên phản ứng sau khi nhìn thấy tin nhắn của nữ quản lý. Lúc này em vẫn đang bị Lee Sanghyeok đè lên, Alpha đã bắt đầu cởi cúc áo bộ đồ ngủ , Han Wangho thậm chí còn có thể cảm nhận được vật cứng khổng lồ bên dưới mình.

"Anh... tránh ra!"
Lee Sanghyeok không trả lời, Han Wangho vô thức đẩy vai anh, nhưng người đàn ông trên người em lại không hề cử động, thậm chí còn cúi đầu hôn khắp mặt em.
"Han Wangho, tên tôi là Lee Sanghyeok, Alpha của em."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro