Mùa mưa sẽ không bao giờ trở lại (Vichonut) 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

wattpap lỗi hoài !!!!
Sao lại chạy thế này, phía trước đường đang mưa.

1.

Ngoài cửa sổ mưa không có dấu hiệu ngừng, hơi nước điên cuồng tràn ngập trong phòng, Han Wangho gần như bị đóng đinh vào kính phòng tắm, hai người ở chung phòng vốn là vì nâng cao chất lượng giấc ngủ, nhưng bây giờ xem ra  giấc ngủ chắc chắn không tệ, dù sao thì anh cũng tập thể dục thường xuyên trước khi đi ngủ. Park Dohyun là một bậc thầy rất hợp lý và không thể tha thứ trong tình dục, sự hợp lý này được thể hiện ngày hôm nay khi hắn bắt gặp Han Wangho và Jeong Jihoon đang vui vẻ chơi game cùng nhau. Jeong Jihoon tình cờ đang phát sóng trực tiếp và đôi mắt cậu nheo lại khi mỉm cười. Hai khoảng cách, mặc dù Park Dohyun không có lý do gì để ghen tị. Suy cho cùng, mối quan hệ giữa Jeong Jihoon và Han Wangho cũng giống như mối quan hệ giữa Park Dohyun và Han Wangho - những người đồng đội thỉnh thoảng chợp mắt cùng nhau , nhưng điều này không ngăn cản hắn sử dụng phương pháp này ngay bây giờ.
Tấn công có lý do.

Han Wangho rất gầy, trước đây hơi béo mà được người hâm mộ đặt biệt danh là tiểu hoa trư, nhưng sau khi ở lại Geng, anh càng ngày càng gầy đi. Xương sườn nhô ra run rẩy trong lòng bàn tay của Park Dohyun. Bàn tay của Hyun rất đẹp, các khớp rõ ràng nhưng không nhô ra quá nhiều, lúc này chúng đang nhét trong miệng Han Wangho, móc lưỡi của Wangho và buộc anh chơi đùa cùng. Dùng lưỡi liếm ngón tay, tác động lên miệng Han Wangho, hắn duy trì nhịp điệu tấn công giống như phần thân dưới, có khi chậm rãi, có khi nhanh chóng. Dùng lực nhiều hơn một chút, khiến Wangho không khỏi rên rỉ, nhưng vì ngón tay của Dohyun, anh không thể thốt ra lời tử tế nào, chỉ có thể do dự nói những câu như "Đừng làm thế, chậm lại thôi.Một chút, để anh yên,Viper."
Nói chung, những lời như vậy là dùng để tăng thêm thú vị trên giường, nhưng Han Wangho không có ý đó, anh thật sự là đang cầu xin sự thương xót. Suy cho cùng, mỗi lần Park Dohyun đụ anh, hắn  đều nghiêm túc và hung hãn như đang chơi game.

"Sao vậy? Anh nhớ Jeong Jihoon phải không? Nhắm mắt lại và giả vờ như cậu ta đang đụ anh. Park Dohyun không quên trả thù và thổi bùng ngọn lửa trong tai Han Wangho. Ngọn lửa bùng cháy từ dái tai đến phần dưới của bụng , toàn thân như bị nướng trên lửa, miệng bị bịt kín không nói được lời nào, chỉ có thể tuyệt vọng lắc đầu.

"Anh không muốn sao?" Park Dohyun vừa hỏi vừa rút tay ra, nó dính đầy nước bọt của Han Wangho.

"Anh không nhớ Jihoon " Han Wangho không nói nên lời, dừng lại hồi lâu, "Cùng em làm tình cảm giác tốt hơn, anh không nhớ em ấy." Han Wangho cuối cùng nói xong lời này, Park Dohyun dừng lại, không nhúc nhích, quay đầu Han Wangho, nhẹ nhàng chạm vào môi anh.

"Thật sao? Em còn tưởng rằng hai người rất hòa hợp."

2.

Trên thực tế, quan hệ tình dục giữa Han Wangho và Jeong Jihoon không mãnh liệt như vậy, Jeong Jihoon luôn dịu dàng, họ thường không đi đến hồi kết và kết thúc bằng một bên cao trào. Mối quan hệ giữa hai người xảy ra trong giải vô địch mùa hè đầu tiên, sau khi uống quá nhiều, hai người đã té xuống biển một lúc, thủ phạm làm ướt quần áo chính là một Han Wangho say rượu, nhưng chính Jeong Jihoon mới là người bắt đầu chuyện nực cười này, hai người ồn ào trở về khách sạn, Jeong Jihoon đỡ người say rượu vào phòng, quần áo của anh bị cởi bỏ trước khi Wangho nhận ra có gì đó không ổn. Jeong Jihoon nói rằng quần áo của anh đã ướt và cần phải thay, và em ấy sẽ giúp Wangho mặc một bộ mới, Han Wangho ban đầu không nghĩ có gì sai, cho đến khi Jeong Jihoon tiến tới và ép người nó lên người anh.

Jeong Jihoon là loại người có lòng dâm dục nhưng lại không có dũng khí, ôm Han Wangho nhưng không dám ra tay. Mãi đến khi người trong tay cậu ngẩng đầu lên hôn Jihoon, cậu mới thay đổi thế tấn công. Han Wangho dường như đã uống quá nhiều nên cảm thấy hai người ngủ cùng nhau cũng không sao,

Jeong Jihoon quả thực đã lên kế hoạch từ lâu. Phải đến khi Han Wangho bị lột sạch, sự chân thành của cậu mới bộc lộ, một sự chân thành không trong sạch được bao bọc bởi dục vọng. Jeong Jihoon ôm Han Wangho vào lòng và hôn anh, vì chênh lệch chiều cao quá lớn nên cổ anh bị ép ngẩng cao đến mức đau đớn, cuối cùng Jihoon treo anh nửa người lên, một tay từ từ chạm vào tấm lưng tròn trịa  của Wangho,bàn tay còn lại của Jihoon đưa xuống cơ thể anh ấy.
Nhưng Han Wangho hiển nhiên không muốn trở thành người bị động, anh luôn quen với việc sắp xếp mọi việc. Anh vùng ra khỏi vòng tay của Jeong Jihoon, kéo cậu lên giường, hai người còn chưa tắm, toàn thân dính đầy nước biển, nơi da chạm vào có chút dính, Han Wangho ép sát vào người Jeong Jihoon, nhưng anh ấy bắt đầu cười.

"Jihoon, chúng ta đoạt chức vô địch." Han Wangho cười nói, sau đó xoay người liền ngủ đi.

Về sau, bọn họ cùng nhau nằm trên một giường không biết bao nhiêu lần, có lúc Han Wangho mệt mỏi ngủ thiếp đi, đêm hôm đó, Jeong Jihoon sẽ nghĩ đến Han Wangho, mái tóc đen mới gội cọ xát giữa cổ. Jeong Jihoon nhất quyết kéo cả hai vào phòng tắm để tắm, sau đó giúp Han Wangho, người đang quấn khăn tắm sấy tóc với nụ cười gượng gạo.

Đánh được nửa đường, Han Wangho dường như cuối cùng cũng tỉnh lại, đôi mắt tròn xoe, nhìn như một sinh viên đại học ngây thơ nhưng lại ẩn giấu một trái tim bồn chồn. Anh cúi xuống phần thân dưới của Jeong Jihoon, mạnh mẽ nuốt chửng dương vật của đàn em, miệng anh rất đẹp, giống như một trái tim, nhưng lúc này Wangho phải mở nó ra tối đa, Jeong Jihoon có chút sợ hãi trước sự chủ động của anh, nhưng vì miệng Wangho quá nóng, Jihoon chịu không nổi, cố gắng duỗi thẳng lưng nhưng Han Wangho đã đẩy cậu lại. Dương vật cũng tuột ra khỏi miệng, Han Wangho trực tiếp ngồi lên trên người Jeong Jihoon, tay anh quá nhỏ, khó có thể cầm được hai dương vật cùng một lúc nên phải dùng cả hai tay . Sau vài lần vuốt ve, rõ ràng không bên nào hài lòng lắm, bàn tay của Jeong Jihoon to hơn Han Wangho một vòng tròn, cậu đã đảm nhận công việc này.

Khi Jeong Jihoon chạm vào Han Wangho, anh bắt đầu rên rỉ không thể kiểm soát, anh hét lên vài lần và hơi thở của họ ngày càng nhanh, hòa quyện vào nhau. Cả hai đều không thể chịu đựng được khoái cảm nữa, cho đến khi cơ đùi của Han Wangho bắt đầu run rẩy, phía trước bộ phận sinh dục của anh bị Jeong Jihoon đùa dỡn, cảm giác muốn xuất tinh nhưng bị người khác khống chế thì không tốt, thế là anh bắt đầu vặn vẹo thân thể, khi buông ra, cả hai cùng xuất tinh, tinh dịch trộn lẫn với nhau không bắt mắt trên ga trải giường màu trắng, Han Wangho cuối cùng cũng không nhịn được mà ngủ thiếp đi.

3.

Jeong Jihoon và Han Wangho đã duy trì một mối quan hệ lố bịch như vậy trong một thời gian dài, và cả hai đều không chỉ ra mối quan hệ này là bệnh lý hay biến dạng, đặc biệt là khi người yêu cũ của họ ít nhiều ở cùng một vòng. . . Thất bại ở Giải vô địch thế giới đã khiến mối quan hệ giữa cả hai đến điểm đóng băng, trong thời gian đó, cả hai cố gắng không nói về bất cứ điều gì liên quan đến trò chơi và thi đấu, quá khứ lẽ ra phải kết thúc ở đây trước một tương lai không xác định, nhưng Jihoon không muốn sự tiếc nuối như vậy xảy ra lần nữa.
Sau đó, tần suất quan hệ tình dục của Han Wangho và Jeong Jihoon tăng lên rõ rệt, cả hai thường xuyên im lặng trên giường, tưởng chừng như đang âm thầm chống cự nhau nhưng cuối cùng lại ôm nhau thật chặt. Lần cuối cùng xảy ra vào đêm trước khi Han Wangho rời khỏi căn cứ, họ không cãi vã gì, giống như bất kỳ cặp đôi nào trên thế giới ghét nhau, nói thêm một lời nữa sẽ là sự sỉ nhục cho chính họ. Tất nhiên, họ không phải là tình nhân, cũng không đáng được hưởng một kết cục như vậy nhưng phải chịu đựng tất cả.

Sau khi Han Wangho rời đi, Jeong Jihoon tự hỏi mình có yêu người kia không, trong ký ức có chút u ám, niềm hạnh phúc hiện lên trong ký ức, cậu nhớ rằng một ngày ở Seoul trời bắt đầu đổ mưa nhẹ, họ cùng nhau đi đến căn cứ, cầm chung một chiếc ô. Ngày hôm đó bọn họ có chút chiến tranh lạnh nên giọng điệu hai bên không mấy dễ chịu. Chiếc ô trong suốt không lớn lắm khó có thể che được hai người đàn ông trưởng thành, Han Wangho tuy gầy và nhỏ nhưng Jeong Jihoon cao gần 1,9 mét, Jeong Jihoon không nhớ được họ đã nói gì trong mưa, nhưng cậu đã không còn giữ nó nữa. Cùng cầm một chiếc ô, họ cần một cơ hội mới để bắt đầu lại mối quan hệ này trước đây họ từng là đồng đội.
Cho đến giờ,  là tin nhắn của Park Dohyun.

4.

Nội dung tin nhắn rất đơn giản, đó là tin nhắn thoại. Không đến mười giây, Jeong Jihoon cảm thấy may mắn vì mình đã không bấm vào nó ở bất kỳ nơi công cộng nào, bởi vì đó là tiếng rên rỉ của cựu đội trưởng. Giọng nói này có chút quen thuộc, cậu đã nghe đi nghe lại hàng chục, hàng trăm lần, nhưng lại khác với tiếng rên rỉ của Han Wangho bên dưới cậu, Han Wangho ở bên Jihoon tinh tế hơn, cần Jeong Jihoon dỗ dành anh, chỉ cần dùng một chút vũ lực sẽ khiến bạn bị buộc tội giết người đối với một người đàn ông 27 tuổi.

Trong lời nói này, giọng nói của Han Wangho vang lên rõ ràng đã bị đẩy đến giới hạn, giống như đang hét đến mức không thể hét thêm nữa, dây thanh quản khẽ rung lên, phát ra một chút âm thanh  vô cùng hấp dẫn. Đương nhiên, rên rỉ không phải mấu chốt, mấu chốt là tin nhắn thứ hai, đoạn ghi âm này rõ ràng dài hơn, trước đó là một số âm thanh cơ thể va chạm ngắt quãng, một số tiếng nước và một số tiếng thở giữa nam giới. Đúng, nhưng theo Jeong Jihoon, suy ra câu cuối cùng không phải là sản phẩm chỉnh sửa, bởi vì Han Wangho đã nói:

"Làm tình với em sẽ sướng hơn, và anh không nhớ Jihoon".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro