Seoul về đêm (Chonut/Runut) (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thời tiết ở Seoul gần đây nóng khủng khiếp, dù mới chỉ là tháng Tư. Han Wangho bước ra khỏi phòng tập, mặt em đã đỏ bừng vì nóng và ngột ngạt. Đã hai giờ sáng, đường phố vắng tanh, em đút hai tay vào túi quần, chậm rãi đi vài bước, cây cối ven đường đang bốc hơi, tỏa ra hơi nóng qua ống kính. Tại sao nó lại nóng như vậy? Han Wangho giơ cổ áo lên cho thoáng, chợt nhớ tới vụ quấy rối mà mình gặp phải lúc trước. Em cảm thấy bối rối hơn là khó chịu. Đồng đội của em thậm chí còn lo lắng hơn Han Wangho, Jeong Jihoon thậm chí còn lấy dùi cui để bảo vệ anh mình. Sau đó, CLB đã đứng ra giải quyết và mọi chuyện coi như kết thúc. Han Wangho lắc đầu, không nghĩ nữa, ký túc xá ở ngay góc đường chỉ một chút nữa thôi em sẽ được đắm mình trong phòng điều hoà rồi. Xung quanh không có gió, trăng cũng bị che khuất bởi mây mù, bỗng trước mặt em xuất hiện một cái cây cao đứng đó, hay là một người? Han Wangho dường như bị đông cứng cuối cùng em hoảng sợ với lấy chiếc điện thoại trong túi, rồi ngã uỵch xuống đất.

Không biết qua bao lâu em mới tỉnh lại. "Kết thúc thật rồi." Em rõ ràng cảm giác được hai tay mình bị trói chặt, hai mắt và miệng cũng bị bịt kín. Mặt em vùi vào lớp vải mềm mại, thậm chí còn có mùi thơm tươi mát, chắc hẳn là một chiếc giường. Han Wangho nghiêng đầu lắng nghe, sau đó cố gắng nhấc đôi chân đang đặt ở mép giường lên. Lập tức có người từ phía sau đi tới.

Han Wangho trong lòng chấn động, quả thực đã thành sự thật, mình bị bắt cóc thật rồi sao?

"Suỵt." Người đàn ông phía sau thở ra với giọng điệu kỳ quái, Han Wangho gần như chắc chắn mình chưa từng nghe thấy giọng nói này ở bao giờ, trong lòng em đang nghĩ: "Thả tôi ra, tôi sẽ cho anh tiền." Nhưng em chỉ có thể rên rỉ đáp lại, đối với người đó chỉ là loại biểu hiện đáng yêu mà thôi.

"Haha, đừng sợ tôi, tôi sẽ không làm em đau đâu." Người đàn ông cười vui vẻ, giọng nói có vẻ trầm thấp, nhưng tâm tình lại hưng phấn như trẻ con chuẩn bị chơi đồ chơi mới. . Hắn vừa nói vừa đưa tay cởi quần của Han Wangho. Đôi chân của em không ngừng di chuyển, em muốn chạy trốn, chưa kể bình thường em cũng chăm tập gym sức lực cũng không hề nhỏ. Người đàn ông dùng chân đè lên hai chân Han Wangho, cả người khoá chặt em lại: "Tuyển thủ Peanut, em không thích điều này sao? Em không thích bị người lạ nhìn và yêu em sao?"

Người đàn ông cởi áo phông của Han Wangho, đưa tay vuốt ngực, sau đó từ từ di chuyển xuống bụng dưới.. "Hắn sẽ mổ em ra rồi lấy nội tạng đem bán đúng không?" Han Wangho run rẩy trong làn hơi ẩm ướt, không thể suy nghĩ thông suốt. Người đàn ông lật người em lại và từ từ hôn vào lưng dưới của em. Han Wangho cơ hồ biết đối phương muốn làm gì, em muốn chửi một ngàn vạn lần, bắt đầu dùng toàn lực giãy giụa.

Vô ích, người đàn ông bước tới và đặt một chân lên eo em. Được rồi, Han Wangho hiện tại không thể động đậy. Người đàn ông nhìn Han Wangho bất lực phản công, lại nhẹ nhàng mỉm cười. "Tuyển thủ Peanut, quá nóng lòng thì không thể thắng được trò chơi đâu."

Han Wangho cảm giác được mông mình lạnh lẽo và ẩm ướt, chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt. Sau đó, cổ của em hoàn toàn bị kéo nghiêng sang một bên. Miệng em bất giác mở ra đón nhận một nụ hôn thô bạo. Người đàn ông lạ hết liếm má, môi, rồi đưa lưỡi vào miệng em làm loạn.

Han Wangho chưa từng có kinh nghiệm thân mật với người khác, và đêm nay mọi thứ đã phá vỡ hiểu biết trước đó của em mà không hề báo trước. Tuy rằng em chẳng thể nhìn thấy gì , nhưng em vẫn cảm giác được có một đôi đồng tử như cú đêm đang nhìn em chằm chằm, thấp giọng thì thầm, trong đêm tối không ngừng gọi em: "Han Wangho..."... "

Người đàn ông duỗi những ngón tay thon dài của mình ra và đẩy vào trong cơ thể Han Wangho. Nghe tiếng nước nhớp nháp, Han Wangho gần như tan chảy nhanh chóng, chất lỏng ấm áp chảy xuống ga trải giường.

Mông của em bị cọ xát mạnh đỏ ửng một mảng lớn, người đàn ông thở ra một hơi khen ngợi, bỗng nhiên có thứ gì đó nhói đau dưới lưng em,ai đó đã cắn em, hắn là chó chắc. Hơi nóng  lập tức biến mất, em bị nỗi sợ hãi mang đến toàn thân ớn lạnh - không chỉ một người. Ngoại trừ người đang khống chế em để bôi trơn, sờ mó em, còn có một người khác tiến tới liếm và hôn đầu nhũ hoa của em.

Người đầu tiên cảm nhận được sự run rẩy mơ hồ của em, ân cần ôm lấy em: "Em lạnh à? Hay là  sợ? Tôi còn tưởng rằng tuyển thủ Peanut chỉ run rẩy trong lúc thi đấu chứ..."

"Thằng khốn nạn!" Han Wangho dùng răng cắn vào thịt hai bên má, quyết tâm báo cảnh sát.

Nhưng trước tiên em phải vượt qua đêm dài này đã. Liệu ngày mai em có lên báo với dòng tít - Tuyển thủ Peanut bị hai tên lạ mặt hiếp đến chết trên giường không?

Người đàn ông thứ hai ngậm yết hầu của em trong miệng trong khi tháo dây trói ở chân em. Han Wangho đá hắn một cước, phía trước truyền đến một tiếng rên rỉ nghẹn ngào, đánh trúng mục tiêu! Nhưng đôi chân của em ngay lập tức bị giữ lại và dang rộng ra, và một thứ gì đó to, cứng và nóng được đưa vào.

Han Wangho trong mắt rưng rưng, ​​nhịn không được mà nghiến răng nghiến lợi khóc. Người đàn ông nghe thấy tiếng kêu của em, đưa tay che tấm vải đen trước mắt, cảm nhận được chất lỏng nóng hổi thấm vào lòng bàn tay: "Sao em lại khóc? Chúng ta sẽ làm cho Wangho cảm thấy thoải mái, đừng khóc nữa." và điều khác biệt với sự an ủi ngọt ngào là động tác ngày càng mạnh bạo của người đàn ông: "Wangho, miệng nhỏ của em khít thật đấy..."

Người còn lại từ đầu đến cuối đều không nói một lời, chỉ dùng miệng hổ lạnh lùng định hình hàm dưới của Han Wangho, đầu tiên là thử hôn nhẹ đầu lưỡi của em, sau đó xác nhận Han Wangho không thể phản kháng mới ngậm lưỡi của em. Han Wangho rên rỉ đáp lại, người phía sau bắt đầu nhịp nhàng đưa đẩy vào cơ thể em. Mỗi lần đưa vào là có tiếng nước trong veo phát ra từ nơi giao hợp. Một lượng lớn chất lỏng bôi trơn trộn lẫn với chất dịch cơ thể của hai người, tạo ra chất âm đục. Han Wangho nghĩ đến những đoạn video mà em đã xem trước đây và hoàn toàn có thể tưởng tượng ra tư thế của bản thân vào lúc này: một người đàn ông đang đụ em từ phía sau, và một người đàn ông khác đang vuốt ve bộ phận sinh dục của hai người. Ngay cả miệng, núm vú và tai cũng trở thành những bộ phận được sử dụng. Wangho thỉnh thoảng thủ dâm bằng cách xem hình ảnh khiêu dâm để giải tỏa căng thẳng, nhưng ham muốn tình dục không mạnh mẽ và sự trống trải mà em tỏa ra cũng vô vị. Tại sao lại là em? Han Wangho trong lòng vừa đau vừa ngứa vừa suy nghĩ, không khỏi phát ra một tiếng rên rỉ nhẹ. Sau đó rõ ràng là con cặc trong cơ thể lại sưng lên. Han Wangho lắc đầu kêu lên, người phía sau càng đâm càng mạnh, càng nhanh càng sâu, giống như không thể khống chế được chính mình. Han Wangho liên tục bị đẩy lên, bịt mắt dần dần rời xa sống mũi, để ánh sáng lọt vào. Tim Han Wangho đập thình thịch, hai tên khốn kiếp này trông như thế nào? Em lén lút ngước mắt lên, rất nhanh đã bị phát hiện, người phía sau lại lần nữa chỉnh lại khăn bịt mắt. Người trước mặt buộc em ngẩng đầu lên. Em bị hai người này tùy ý thao túng, một vật cứng có mùi tanh nhàn nhạt ấn vào chóp mũi em.

Người phía sau dùng sức đẩy em, vật cứng đó trực tiếp chọc vào môi, có người thở dài.

"Haha, em hài lòng với điều này chưa?" Người phía sau cười lớn, vừa nói vừa đẩy mạnh, hoàn toàn hưởng thụ sự bao bọc nhẹ nhàng của hậu huyệt, đồng thời dùng tay chặn miệng Han Wangho. Han Wangho bị đụ đến đỏ bừng từ đầu đến chân, ý thức dần dần mơ hồ, nhưng em vẫn có thể cảm nhận được nhịp đập của dương vật nam nhân bên trong mình, chắc chắn anh ta sắp xuất tinh. Người đó nhanh chóng đụ em thêm mười mấy lần, Han Wangho gần như nghe được giọng nói nhớp nháp của hắn: "Thoải mái quá...thoải mái hơn tưởng tượng gấp ngàn lần...lần sau..." Sẽ có lần khác. thông báo kinh hoàng khiến bụng dưới của Han Wangho co rút dữ dội, sau đó một dòng tinh dịch  xuất thẳng vào cơ thể em, bản thân Wangho cũng lên đỉnh.

Han Wangho cảm giác được người trước mặt hô hấp gấp gáp, không biết hai người trao đổi gì, người phía sau chậm rãi đứng dậy, tránh ra. Hiệp thứ hai... Han Wangho suýt nữa ngất đi, quy đầu của người thứ hai đã bị đẩy vào trong. Phần thịt âm đạo đã bị làm mềm đi bởi lần làm tình trước đó đã chấp nhận dương vật mà không hề có bất kỳ sự kháng cự nào. Anh chàng này đụ em mạnh hơn người đầu tiên, giống như sắp đâm thủng ruột em vậy. Cậu ta giữ xương hông của Han Wangho bằng một tay và tay kia chơi đùa với lưỡi của m. "Uuwu... tha thứ cho tôi... Tôi xin lỗi... làm ơn..." Người đàn ông nghe thấy lời cầu xin của em thực sự dừng lại, một lúc sau mới đáp lại Wangho rất chậm rãi: "Anh có khó chịu không? Đau sao?"

Han Wangho nhận ra người này còn dễ nói chuyện hơn người thứ nhất nên tiếp tục ra vẻ ân cần: "Anh muốn gì? Tôi có thể cho anh... Xin hãy để tôi đi..." Người đó đưa tay chạm vào tóc em, giật nhẹ. Khí thế này khiến Han Wangho cảm giác được mình càng bị cưỡng hiếp nhiều hơn, lỗ sau bắt đầu tiết ra chất lỏng dâm tục.

Người thứ nhất đi tới: "Này... tuyển thủ Peanut đang rất thoải mái..." Anh đưa tay vuốt ve núm vú của Han Wangho, vuốt ve yết hầu của em. Han Wangho chịu đựng sự tấn công nhẹ nhàng: "Ừ... tha cho tôi...chết tiệt...làm ơn...chết tiệt......"

Người đứng sau rất hài lòng với phản ứng hỗn loạn của em và cười thật sâu. Cậu ta đưa tay ôm lấy đùi Han Wangho rồi đưa vào mạnh hơn. Góc độ thay đổi đột ngột khiến Han Wangho giật mình một chút. "Đã chạm tới điểm nhạy cảm của Wangho chưa?" Người thứ nhất tò mò hỏi. Người đàn ông phía sau được khuyến khích nâng em lên, ghim Han Wangho vào đùi và đụ em từ dưới lên trên. Han Wangho hai tay luôn bị trói sau lưng, gần như bất tỉnh, khoái cảm càng khiến em run rẩy hơn.

Những cú đâm của người đàn ông khiến Han Wangho gần như bất giác cong lưng theo chuyển động của cậu ta, phát ra một tiếng rên rỉ ngọt ngào. Người trước mặt đã đưa tay ôm lấy dương vật của em, hòa hợp với nhịp điệu phía sau, tầng tầng khoái cảm cuối cùng cũng tích tụ đến cực hạn, Han Wangho cứng đờ một giây, sau đó xuất tinh.

Em ngã phịch xuống giường, lập tức có người hôn em, sau đó lại bị xâm nhập không ngừng. Han Wangho khó có thể phân biệt được giữa người thứ nhất và người thứ hai... Em đã sụt cân rất nhiều do lịch thi đấu nặng nề trong mùa giải này, nhưng chưa bao giờ cảm thấy hoảng sợ vì kiệt sức như lúc này. Khoái cảm đạt cao trào không thể cưỡng lại gặm nhấm em từ trong ra ngoài, ngón chân cong lên nhẹ nhõm, em tin chắc mình sẽ bị vòng xoáy nóng bỏng này nuốt chửng hoàn toàn, chỉ còn lại một lớp da và một nắm xương trong đêm.......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro