chap 1:khởi đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vậy là đã được 1 tuần sau khi em-Takemichi được gả đi...ba mẹ trao thân em cho tận hơn 20 người chồng...em cũng bó tay rồi..

Nhưng mà bọn họ bận lắm hehe nên em có thể thoải mái mà tung tăng...

Nhưng ko dễ thoát ra khỏi nhà  để đi tung tăng bay cao  với 4 con đĩ bạn thân một cách tự nhiên thanh thản mà phải trốn nhẹ nhàng như ni gia vậy đó ,  do mấy ông chồng của e đã thuê vệ sĩ , ngf hầu chỉ để canh e , mà trong khi e có phá j mấy đâu chỉ chạy phá sung quanh vài chục cái khu mua sắm chứ nhiêu , bay cho cố dô r về chân , tay có mấy vết xước khóc bù lu bù loa thôi mà mấy ổng k cho đi chơi nữa đó ,  khi đám cưới ông ba e còn quất cho mấy ông chồng câu
"Đừng để nó ra khỏi nhà một mình,nó về an toàn nhưng người khác thì không..!" 
Và cũng từ đó mấy  ông chồng ko dám cho e đi chơi vì sợ e gây họa , vậy nên khi nào e đi cứ phải kiếm cớ hay trốn ra ngoài , mà kiếm cớ thì có khi mấy ổng thấy vô lý ổng có cho đi đâu , còn trốn ra thì cũng khó nhưng ko sao e có 7749 cách nên ko sao 😏 .....
-------------------------------+----------------------
📱hina: alo bé iu đi chơi với anh ko
📱take : hư😏 còn phải nói.... Rước bảo bảo nhanh ( `_ゝ´)
📱hina : 5phút nha bé iu
📱take: ok la
Nói xong e tắt máy ...
... Nhìn thành phẩm làm ngay trước mắt 👁 Hiện tại phòng em là một bãi chiến trường,đồ đạt bị hất tung tất cả,em còn cầm lọ máu giả đổ tùm lum rồi chét chét đủ thứ...
Hoàn hảo..may là không có camera nha..

Xong thì ngắm nhìn thành quả lần cuối,với tay cầm hủ máu giả lên...
Quoăn

Chu

Chuy
Nhanh chân núp kế cánh cửa..

Người hầu nghe tiếng vỡ từ phòng em thì mở cửa chạy vào

Vì là đứng kế nên khi mở cửa thuận em núp sau cửa luôn...canh lúc người đang hoảng hốt ba chân bốn cẳng chạy đi...giờ thì phải tìm cách ra khỏi cửa...
Nhưng em sẽ không đi cửa đâu..nhưng cửa sổ thì được..

Dọc theo dãy hành lang của mỗi tầng thì cuối hành lang đều có một cái ban công...à thôi không đi cửa sổ nữa...mình trèo ban công đi...nhất trí

Đương nhiên nghĩ là làm liền nhảy cái vèo...em tiếp đất nhẹ nhàng... Do tầng 1 thôi chứ tầng 4,5 là xác định 🤧
Tiếp đất xong đi đến bức tường to cao...giờ sao..?

Leo qua chứ sao :3 nhẹ nhàng như lật bánh tráng...dăm ba cái tường 😏👋🏻

Vừa leo xuống chiếc xe hơi màu đen nhẹ nhàng lướt đến chỗ em..

Tấm kính được hạ xuống

Bên trong có người con gái với mái tóc hồng  xinh xắn hạ chiếc kính xuống và nói
Hina:Em trai xinh đẹp gì ơi..! Không ngại anh nghèo lên xe anh đèo...- nhếch mép -

Take:Sợ anh ngại thôi - mỉm cười đi đến leo lên ngồi ơi ghế phụ -
Xong cả hai người thở dài một cái...
All: ĐI CHƠI NÀO ~
---------------------------------------
Bên phía Phạm Thiên Ban ngày là một công ty lớn làm ăn phát triển
Đêm xuống lại là băng tội phạm khét tiếng

Và hiện tại ở phòng họp tổng của Phạm Thiên

Bầu không khí lúc này u ám hơn bao giờ hết,mỗi người đều mang gương mặt khó ở,nhất là người đứng đầu Sano Manjiro còn gọi là Mikey,gương mặt,đôi mắt tất cả mọi thứ nhìn có vẻ bình thường vô cảm nhưng càng nhìn sự tức giận của hắn lên đỉnh điểm rồi
Công ty có kẻ phản bội?

.Công ty có nội gián?

->Không thể vì như thế đã xuống mộ lâu rồi.

.Công ty thua lỗ?

-> Không có chuyện đó,có xảy ra đối với họ cũng như tiền lẻ bị rách.

Chứ là vì cái gì..???

??

?

-> Vì em..

Đúng rồi là vì em...
Thâth là ối giồi ôi mn à , ta nói chìu cho cố vô dợ theo thằng nào chắc nó chặt cổ thằng đó quá 😓ghen ấy 🤧

_ haruki nữ thư kí nhánh tổng,trong Phạm Thiên cô dưới họ nhưng lại trên tất cả,là người theo bọn họ lâu nhất.Và cô có một mặt khác cô là sát thủ hạng S của bọn họ,trung thành,không bao giờ phản vì đó là thứ cô ghét nhất,...tiết lộ thêm cô là một simp Đại Thiếu Gia Hangaki đó nha :3 _]
Draken:Vào-giọng lạnh-
Haruki :tin buồn , muốn nghe không? - nhìn họ mà cười đểu-
Izana : t giết nó đc ko " mắt viên đạn :>"
Kaku : ko  đc giết đâu *người ngồi kế bất lực lên tiếng,tên này đòi gϊếŧ cô gái kia bao nhiêu lần rồi nhỉ*

Smiley :  nếu t nói t muốn nghe thì mày cũng kể t nghe , mà t ko muốn nghe vậy mày hỏi tao nghe làm j :v
Haruki : mé bất lực thiệt sự ấy *hoang mang-ing *
Angry : đuma vâyh mày kể ko thì bảo , tao quăng dép giá tỷ mua ở cửa hàng xx , đường xy , huyện xc , tỉnh cu , ....
Lộn nói lố mày nói cái tin buồn quần què của mày đi * trán nổi gân *
Haruki : ok không giỡn nữa vào chủ đề chính đó là tiểu bảo của mấy ngf lại mất tích rồi :v
All: hoang mạng -ing , hoành sợ -ing

"
TRUYỀN THÔNG ĐƯA TIN KHẨN,ĐẠI THIẾU GIA HANAGAKI,PHU NHÂN PHẠM THIÊN BẤT NGỜ MẤT TÍCH.HIỆN TẠI TÌNH HÌNH KHÔNG THỂ KIỂM SOÁT,...."

---------------------------------------------------
BÊN BẢO BẢO MIChi
Emma: á 9đ rồi đứa nào cầm tiền đưa tiền nhanh lên há há há
Hina : clm nó thắng mấy ván rồi cả yuzuha: từ từ bình tĩnh ..... Á há há 9đ đôi già
2 ngf còn lại khóc thét 😿 bỗng nghe thấy tin tức tv nói......
Take : đứa nào ngu bị chồng t tìm kiếm vậy nợ tiền à , hay nó cướp tiền chồng tao
3 ngf : đuma nó nói mày đấy cu (¬_¬)ノ
**Vẻ mặt take kiểu ....

Ủa j dạ , ủa j dạ , ủa ủa ủa ủ thôi kệ chơi tiếp thua tiền nhìu qué(¬_¬)ノ
-------------------------------
Bên mì cay ..... Ấy lộn mikey :>
Mikey : khi???
Haruki: quản gia nói Nghe tiếng vỡ cửa kính thì người hầu chạy vào và căn phòng nhưng không có lấy một bóng người....ehe có cái này nữa nè - quăng tấm ảnh chụp căn phòng của em - Bảo bảo không biết đâu rồi nhỉ??
nhưng cô cũng làm sao biết được là chẳng ai đụng vào bảo bảo đâu,em chỉ là trốn đi chơi thôi...

Bọn họ nhìn tấm ảnh ,mặt đã đen giờ còn đen hơn...

Máu ai thế? Của em à? Thằng chó nào làm thế?

Izana:Cho người đi tìm đi - đứng lên -
......
Haruki : Không một vết tích-lần này thì nghiêm túc nói-
Bọn họ lần này điên rồi...giám đụng vào em...cả Gia nhà kẻ đó đều chuẩn bị xuống mộ đi..

Em chỉ là trốn đi chơi thôi mà...

Tát cả đồng loạt đúng lên rời khỏi căn phòng đấy
Bước ra khỏi công ty ai ai gặp cũng cuối đầu,lần đầu họ thấy các vị đây trở nên như thế...trở nên sợ hãi mà chỉ biết cuối đầu,lời chào cũng chẳng thể thốt ra...
Vào thế lặn lội mò take như mò kim dưới sông vậy .....:>
-----------------------------------------------
Bên phía bẻo bẻo
Và thế là em chơi tới tận tối...
Trong khi mọi thứ ngoài kia đang điên lên thì em và đám bạn lại bình tĩnh giúp em lẻn vào nhà...

Và một cách thần kì nào đó nhờ sức mạnh của tinh thần đoàn kết...

...nói thẳng ra là nhờ sức mạnh của tác giả ta đây..

Take : đôi heo này đứa nào ngon chặt đê , ko ai đi t về nha ...
All: mé
Yuzuha : thôi bây ko chơi nữa , thằng michi mày nên về trước khi chồng mày cho liệt giường đấy (⌣_⌣”)
Michi kiểu

All:  vâyh thì về thôi .....
.
Em lên vào nhà về lại phòng thành công mà không có sự sai lầm nào...

Ulala phòng được dọn dẹp sạch sẽ rồi,cửa sổ thay cả kính mới luôn kìa...

Đứng nhìn một lát em vươn vai ngáp một cái...

Xong thì lấy đồ đi tắm...

Tắm xong bình tĩnh nhẹ nhàng đến giường
Phịc* e nằm xuống và dần chìm vào giấc ngủ
.
.

.
.
Sau một hồi lâu họ cũng về và tụ lại ngay phòng khách  , bây h mặt ai cũng tối xầm lại vì tức mà cũng vừa lo .
Sau hồi có cô giúp việc xuống chạy mà báo
Giúp việc : Thư..thưa các thiếu gia phu nhân đ...dang ở trên phòng..
.
Họ hớt hải chạy lên phòng em

Chạy nhanh lên phòng em...đến cửa phòng Taiju đứng ra mở cửa phòng...

Bọn hắn bước vào từ từ từng người một...

Trước mắt bọn họ..nam nhân tóc vàng đang say giấc nồng trên chiếc giường mà thở đều đều..

Mitsuya hắn đi đến mở nhẹ cái chăn ra...

Chifuyu và Kakucho hai người họ đi đến kiểm tra cơ thể em...

An toàn...không sao hết

Tất cả thở phào...

Mitsuya đắp lại chăn cho em

Misuya : đồ quỷ yêu hôm nay e làm mn sợ rồi đấy
Take : ưm~

Ưʍ.."-em rên nhẹ một cái...rồi rút người vô chăn tiếp tục say giấc-
Người đỏ mặt người quay mặt đi...
Xong bọn hắn kiềm chế lại từ từ mỗi người hôn em một đi xong về phòng tự xử thôi...làm em thức thì họ không nỡ đâu...

Hôn xong ai về phòng người đó...tự xử lý bản thân xong cũng đi ngủ...

Đêm hôm đó những chủ nhân căn biệt thự to lớn say giấc thì đám thuộc hạ phải dọn gọn những thứ rối tung từ sớm tới giờ...nè các chủ nhân cũng thật tàn nhẫn đi....

Kaiwai~~~~~~~~
Hết chap 1 :> eehhehe

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro