Ác mộng máu !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cắt đứt bản năng hắc ám đang dần chiếm lấy lí trí cậu lần nữa là chàng trai mái tóc đen khẽ nói " Về nhà ăn cơm thôi , Michi " , cơ thể khựng lại quay mặt máu nhìn hắn , nụ cười dịu trên môi của hắn làm cậu trở nên bình tĩnh đi đôi chút , đồng tử quay lại nhìn Tokura đã bị ngất xỉu , cậu đứng dậy loạng choạng đi từng bước khó khăn

Tất cả đã kết thúc rồi ! Người cậu yêu đã được an toàn , ngôi vẫn không thay đổi , cậu đã có tất cả , cả tình lẫn quyền . Cậu không thiếu gì nữa , cơ thể tơi tả dính đầy bụi đất và máu đỏ trộn lẫn , Takemichi cúi đầu nhìn xuống họ , môi cong cười nhẹ hạnh phúc

" Em thắng rồi "

Đó như là một lời nói muốn khoe chiến công với người mình yêu , Baji nhe răng cười khẩy , anh hét lớn trả lời lại cậu

" Em khi nãy ngầu lắm đấy "

Phải ! Cậu rất mạnh , rất ngầu . Cậu như một con rắn to lớn quấn chặt con mồi đến lúc chết cũng không buông tha , họ thật sự rất nể cậu . Takemichi nghe vậy có chút cười , bàn tay máu đưa lên định chạm vào mặt Baji nhưng lại dừng động tác , cậu nhớ ra gì đó mà đưa tay móc vào túi quần lấy một chiếc khăn trắng vội vã lau đi máu tanh , ai cũng đưa mắt nhìn cậu khó hiểu . Cậu đang làm gì vậy ?

" Takemichi , em làm gì vậy ? " Baji nhăn mày nhìn cậu

Takemichi cười khẽ ,vứt chiếc khăn trắng xuống đất , tay được lau sạch đưa lên vuốt nhẹ vào mặt anh

" Em không muốn làm các anh bị bẩn với những giọt máu kinh tởm này "

Họ còn không hiểu ý nghĩ của câu nói này là gì thì Takemichi khó khăn nhấc chân đi đến từng người mở trói , đàn em của gã Tokura sau một hồi chứng kiến cảnh kinh khủng kia cũng không dám bén mảng đến gần cậu , nhìn cậu như sắp ngất đến nơi vậy thôi chứ thật ra cậu mạnh lắm đấy . Chúng không muốn trở thành bao cát tiếp theo của cậu đâu !

Dây trói cuối cùng của Shin cũng được mở ra , cậu mệt mỏi khép chặt mí mắt ngã nằm trên ngực anh , thuốc nãy giờ cũng dần hết đi hiệu lực , họ có thể cử động đôi chút được rồi , Shin di chuyển cơ thể một cách cứng ngắt như máy móc , bàn tay lớn chậm chạp đưa lên ôm cậu , xem ra là cậu đã rất mệt rồi , hiện tại đã là 11h30 tối , bữa cơm có lẽ phải để sau đầu thôi . Giờ chuyện gấp nhất chính là đưa cậu đến bệnh viện kiểm tra cơ thể !

" Mày bị bắn ở chân , đưa tao ôm em ấy cho " Takeomi lên tiếng , nhìn đôi chân chảy máu làm ướt cả quần mà hắn cũng khẽ nhăn mày , tại sao mấy đứa này cứ như zombie không biết đau là gì ấy nhỉ ?

Shin nhìn cậu một chút rồi cũng luyến tiếc đưa cậu cho Takeomi ôm , những người khác mặc dù rất cay đắng nhưng vẫn phải cố đứng dậy mới được . Bị bắt trói quỳ hơn 6 tiếng thì họ như cục đá cả rồi

" A...ăn cơm...tôi...có quà cho...các anh " trong cơn mơ hồ cậu mở mắt nhìn lên Takeomi nói khẽ , Wakasa đi cà nhấc bên cạnh cong môi vươn tay đến xoa mặt trắng của cậu , đến lúc này mà còn nghĩ đến chuyện quà cáp hay cơm nước nữa sao ?

Đối với họ thì cậu chính là món quà vô giá , những thứ kia chả là gì cả !!!

" Hộc....hộc...đừng...không...!! "

Xoẹt xoẹt

Trong cơn mê mang , Takemichi đã thấy được hình ảnh hơn 20 người nằm gục trên đất , máu đỏ chảy ra từ vết đạn bị bắn ở ngực tràn ra áo , hình ảnh thiếu hiên 17 tuổi quỳ sụp ở sàn đất lạnh chết lặng tại chỗ , đồng tử không rõ tiêu cự quay đầu nhìn hết người này người kia , khuôn miệng mấp máy không thành tiếng , bỗng nhiên cậu gào lên một cách đau đớn , trái tim như bị xé toạc khiến cậu sống không bằng chết !!!

Thân ảnh nhỏ đầy máu chảy cố gắng bò lại ôm thiếu niên mắt đã khép chặt , Takemichi khóc đến đỏ bừng mắt , tay chân run rẩy liên tục lung lây thiếu niên vốn đã tắt thở kia

" Đừng...không mà....đừng bỏ tôi .....AAAAA !!!! "

Takemichi mở bừng đôi mắt thở hồng hộc một cách khổ sở , đầu nhỏ đầy chất đỏ ngẩn lên nhìn tất cả mọi người đều đang đi ngang hàng cùng cậu , họ vẫn ổn , nhưng tại sao khi nãy cậu lại mơ cái thứ quái dị như vậy ? Còn chưa kịp nghĩ xong , cậu đã nghe một tiếng gào to ở phía sau truyền đến , đôi mắt chuyển hướng nhìn sang , miệng mở ra ngơ ngác chưa kịp hét " Cẩn Thận " thì gã đã nổ súng

" Hanagaki , mày đi chết đi aaaaaaa "

Đoàng , đoàng , đoàng

.....

.....

.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro