Chap 2: Khởi đầu mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jeongyeon vơ tay qua lại cố tìm kiếm tắt đi chuông báo thức phát ra từ điện thoại reo inh ỏi kia, trán chau lại, hai mắt cố gắng mở to vì vẫn còn buồn ngủ, hiện tại chỉ mới 5 giờ 45, Jeongyeon thích đến trường sáng sớm cảm thụ bầu không khí trong lành nên thường xuyên dậy đúng giờ này. Chậm rãi trườn ra khỏi giường, đứng dậy vươn vai ưỡng người một cách sảng khoái, chân hướng đến toilet bước vào, ngắm nhìn khuôn mặt phờ phạc trước gương, lấy tay chứa đầy nước rồi hất lên, phải cảm ơn vì dòng nước lạnh đã làm cậu tỉnh táo được vài phần. Sau đó lại quay người rời đi bước đến tủ đựng quần áo, lấy ra bộ đồng phục của ngôi trường trung học mình sắp phải vào. Vận lên người một chiếc áo sơ mi thắt cà vạt sọc xanh cùng quần tây đen, nghe bác Kwon bảo rằng ngôi trường này không cấm việc học sinh nữ mặc đồng phục nam, đương nhiên Jeongyeon cảm thấy thật may mắn vì điều đó, chuốt lại mái tóc ngắn vàng ong của mình, mọi thứ đều đâu vào đấy, nhìn tới lui trước gương, cảm thấy ổn thoả liền mở cửa bước ra khỏi phòng, không quên với tay lấy chiếc balo màu nâu xám cùng điện thoại.
Cậu gõ nhẹ cửa phòng Chaeyoung nhưng lại chẳng thấy động tĩnh gì, liền mở cửa vào xem sao, hỡi ơi cảnh tượng trước mặt, nhóc con họ Son chổng mông lên ngủ, thật là mất hết hình tượng tiểu thư đi, Jeongyeon đập nhẹ tay vào trán, rồi tiến đến chọt nhẹ vào cái cặp mông đang có xu hướng chỉa lên trời ngày một càng cao kia.

"Chaeyoungie, dậy đi học nào"
Cảm nhận được có người đang quấy rối giấc ngủ của mình, em khẽ rên nhẹ một tiếng rồi lại vùi mặt vào gối, bé là bé không thích như thế đâu nhé! Sao lại nỡ phá giấc ngủ của bé chứ, jinja si rồ!!
Con sâu ngủ này thật đỉnh quá đi, Jeongyeon không còn cách nào khác liền phải tự mình kéo người em dậy, vỗ vỗ vào hai bên má em.
"Bé con, dậy còn đi học, hôm nay là ngày đầu tiên đấy đi trễ sẽ không hay đâu"- Cậu nhìn cái con người mắt vẫn nhắm chặt kia sau khi nghe cậu nói liền bừng tỉnh, ừ nhỉ hôm nay là ngày đầu tiên cơ mà phải cho mọi người thấy mình ra dáng nữ sinh một chút, thế là một thân ảnh bé nhỏ phi cái vèo vào nhà vệ sinh. Jeongyeon ra khỏi phòng và đứng bên ngoài chờ em, rất nhanh sau đó Chaeyoung cũng bước ra, em mặc lên mình chiếc đồng phục của trường, váy đen ngắn hơn đầu gối tí tẹo, chiếc áo sơ mi kèm theo cái nơ xinh xinh màu sọc xanh giống cậu. Em nhìn cậu rồi cười tươi một cái, khỏi phải nói Jeongyeon lúc đấy chỉ muốn ôm tim la oai oái, em xinh hết nấc, kiểu này vào trường chắc cả tá người theo đuổi cho xem. Nắm lấy tay Chaeyoung rồi cả hai cùng nhau xuống nhà, bửa sáng đã được người làm trong biệt thự chuẩn bị kỹ càng, ăn một cách ngon miệng nhất có thể rồi tạm biệt bác Kwon.
Bên ngoài sân đã có sẵn một chiếc xe đậu chờ sẵn, một chàng trai đang chỉnh lại tóc của mình bằng kính chiếu hậu, bỗng thấy đằng sau có người bước đến liền quay lại.
"Jeongyeon!!!"- Cậu thanh niên ấy nhận ra được một thân ảnh quen thuộc, mặt không giấu được cảm xúc vui sướng liền chạy đến chỗ Jeongyeon và Chaeyoung.

"Changbin oppa!!!"- Jeongyeon cũng chạy đến, nhưng cả hai lại không ôm nhau, mà làm một chuỗi động tác khó hiểu, nào là đập tay, sau đó lại cùng nhảy cha cha cha, rồi xoay một vòng cuối cùng là cụng mông vào nhau. Cảnh tượng hết sức ba chấm, hai người ấy múa mây quay cuồng bỏ lại một Son dâu tây đang đứng nhìn họ *tựa tiếu phi tiếu* (cười như không cười).
Nhận ra được ánh mắt của cái con người bé nhỏ kia, Changbin nghiêng người nhìn thân ảnh phía sau lưng Jeongyeon.
"Ôi bé Chaeyoung này!"- rồi anh lại gần xoa đầu em, anh nhớ chết hai cái con người này mất thôi. Lâu qua không gặp hai tiểu thư càng ngày càng xinh đẹp.
"Thôi lên xe nào oppa, tụi em mà trễ học là tại anh cả đấy"- Jeongyeon khoanh tay nhìn Changbin và Chaeyoung thân mật mà nói.
"À ừ nhỉ? Nào nào, đi thôi hai cô tiểu thư"- Changbin tròn mắt nhớ ra nhiệm vụ của mình, anh gãi đầu cười ngố rồi vội mở cửa cho cả hai lên xe.
Suốt quãng đường đi Changbin nói không ngừng nghỉ, đủ thứ chuyện trên trời dưới đất cứ như là anh ấy bị cấm khẩu chục năm trời vậy, mà cũng đúng thôi, dù sao Jeongyeon đã không ở lại nơi này hơn 12 năm rồi còn gì. Changbin lớn hơn Jeongyeon 4 tuổi, anh là con trai độc nhất của một bác người làm trong nhà, Jeongyeon và anh đã từng chơi với nhau từ thời cả hai còn rất nhỏ, lúc đấy Jeongyeon 5 tuổi và Changbin 9 tuổi, ngày ấy Changbin thật sự không dám đến gần Jeongyeon vì mẹ anh dặn họ chỉ là kẻ ở nhờ, nhưng không vì thế mà Jeongyeon tỏ ra khinh thường họ, ngược lại càng muốn làm thân với Changbin, họ đã cùng nhau đùa giỡn rất vui vẻ, bày trò nghịch ngợm như chọc chó, bấm chuông nhà hàng xóm đều có đủ. Đến mức mẹ Changbin đã la anh ấy một trận vì làm cho tiểu thư trong nha trầy da tróc vẩy, xước chân chảy máu, nhưng Jeongyeon là người có chơi có chịu, dám làm dám nhận nên đã đứng ra bênh vực cho anh, khiến bác giúp việc cũng chỉ biết thở dài rồi cuối đầu xin lỗi thay Changbin, qua việc đó đã làm cho anh lấy thêm lòng cảm kích và quý mến cô tiểu thư này, chỉ tiếc ra 2 năm sau đó, Jeongyeon liền phải sang Anh định cư, bỏ lại Changbin một mình lủi thủi trong căn biệt thự to lớn này.

Câu chuyện còn chưa kể hết thì đã đến trường mất rồi, Changbin có chút buồn bã, lâu lắm mới được hàn thuyên chuyện cũ như thế cơ mà, trách thì có trách đường đến trường chỉ mất 10 phút, thật sự không đủ để chàng trai họ Seo này tán gẫu! Anh nhanh nhạy mở cửa cho Jeongyeon và Chaeyoung xuống, rồi vẫy tay chào tạm biệt họ, không quên nói rằng chiều nay sẽ đích thân chở họ về.
Jeongyeon ngước mắt lên nhìn tên của ngôi trường, Marcus Jeft, cái tên nghe cũng tây ta quá đó chứ, rồi chậm rãi cùng Chaeyoung tiến vào, mới ngày đầu đi học mà đã nhận được không ít cặp mắt xa lạ lia đến bên mình như cái máy quét radar, sao vậy? Đầu cậu vàng chói quá à? Này này, đừng bảo với cậu rằng trước giờ chưa từng thấy idol Kpop nhuộm đầu xanh tím vàng đỏ đi học đấy nhé? Ở cái xứ sở Kim Chi thì chuyện này là điều bình thường mà? Nhưng trông cậu chẳng phải cũng rất giống một idol hay minh tinh mới nổi sao, mặt đẹp, dáng chuẩn hê hê.
Cả hai đi đến phòng tài vụ và được các thầy cô tận tình hộ giá họ về lớp của mình, Jeongyeon tiếc nuối tạm biệt Chaeyoung và em cũng vậy, nhìn gương mặt như sắp khóc của em mà lòng cứ buồn cười không thôi.
"Chaeyoung ngoan lát nữa ra chơi chị sang lớp em nhé!"- Cậu nhìn em triều mến.
"Hứa đó"- Em nói rồi đưa ngón cái ra, Jeongyeon cũng thuận theo mà móc ngoéo.
Rồi em rời đi cùng với một thầy khác, Jeongyeon xoay người đi ngược hướng với em. Cậu đứng trước cửa lớp, thầy giáo kế bên cậu vẫy tay ra hiệu cho giáo viên đứng lớp bên trong, họ nói với nhau vài câu ngắn gọn rồi trao cậu lại cho cô giáo kia. Jeongyeon đi theo sau giáo viên vào lớp, chưa gì mà lại có những cặp mắt nhìn cậu như thú lạ nữa rồi.
"Các em này, hôm nay ta cùng chào đón một bạn mới vào lớp B3-2 nhé! Nào giới thiệu đi em"- Cô giáo niềm nở tiếp đón cậu.

"Tôi, Yoo Jeongyeon, mong được mọi người giúp đỡ"- Cậu nói rồi cúi gập người xuống thay cho lời chào, cứ tưởng họ sẽ xì xầm to nhỏ với nhau nhưng không, họ đồng loạt vỗ tay, còn không ngừng phấn khích, Jeongyeon có thể thấy được một cô gái ngồi bàn đầu mỉm cười nhìn cậu, nhưng cậu không quá bận tâm về nó, Jeongyeon được cô giáo phân cho chỗ ngồi ở bàn cuối lớp ngay cửa sổ, cậu gật đầu rồi tiến đến, kế bên cậu là một cô nàng tóc hồng vàng, cậu chỉ đơn giản nghĩ người này là một idol, được ngồi chung với idol quả thật là phước 3 đời, hy vọng cô ta sẽ không chảnh choẹ hay ra dáng tiểu thư quá mức là ổn cả.
Hiện đang là tiết toán và hôm nay lại phải học hình, Jeongyeon lôi cuốn tập mang theo cùng vài cây bút cho có lệ, cậu thật sự không thích mang cả đống đồ khi đi học, chúng rất phiền phức, cứ đơn giản hoá mọi thứ là được rồi.
"Các em mau chóng vẽ hình bài tập trang 92 nhé! 3 phút nữa cô sẽ kiểm tra đó"- Cô giáo đứng trên bục lên tiếng khiến cả lớp vội vàng bắt tay vào làm việc trong tức khắt, Jeongyeon nhìn vào đống số liệu chi chít, rồi lấy chiếc bút chì cùng cây thước kẻ quẹt quẹt vài đường là đã xong, rồi lại nhàn rỗi tay chống cằm nhìn bầu trời ngoài cửa sổ, bỗng cậu cảm nhận bàn của mình đang không ngừng rung chuyển như động đất, bèn lia mắt sang kế bên thấy cô nàng tóc hồng kia cứ vẽ một đường rồi lại bôi.
" 1 phút nữa, nhanh lên"- Cô giáo khoanh đi qua đi lại, điều đấy làm cho cô nàng ngồi cạnh Jeongyeon trở nên hoảng loạn, trong tập vẫn chưa có được một hình vẽ nào, Jeongyeon thở dài, dùng cây bút chì trong tay đẩy nhẹ cuốn tập của mình sang cho cô bạn kia, chỉ thấy nàng ấy trố mắt nhìn cậu vì chẳng hiểu cậu đang làm gì.
"Mau vẽ vào đi, cậu như thế thì đến tết công gô cũng chưa xong đâu"- Jeongyeon nhỏ giọng lên tiếng, cô nàng kia cũng hiểu ra được vấn đề liền nhanh chóng vẽ hết đống hình ngoằn ngoèo sao cho giống Jeongyeon vào tập của mình nhất có thể.
Còn cậu thì vẫn cứ hướng mặt về nơi phía cửa sổ ngắm nhìn khung cảnh một cách chán nản, kì thật những bài tập này không thể làm khó cậu, khoảng thời gian định cư và sinh sống ở Anh, ít ra Jeongyeon cũng từng nằm trong top 10 học sinh của khối, có lẽ vì thế mà bài tập này chỉ nằm trong số những bài đơn giãn và cậu hoàn toàn có thể giải được hàng nghìn bài khác khó hơn.
Hai tiết toán đầu tiên đã trôi qua một cách vô vị, Jeongyeon ưỡn người giãn cơ một cái, ít ra hôm nay cậu đã làm được việc tốt đó là giúp đỡ cô nàng cùng bàn kia không bị giáo viên trách mắng vì không vẽ được hình.
"Chào cậu Jeongyeon, rất vui vì đã gặp"- Từ đâu một cô nàng tóc ngắn được uốn cụp vào trong, kèm với mái thưa và 2 cặp má phính trông đáng yêu cực kì, nàng đưa tay ra về hướng Jeongyeon, miệng cười thật tươi.
"Chào cậu"- Jeongyeon cũng thuận theo mà bắt tay lại cô nàng ấy như một phép lịch sự tối thiểu mà chí ít một đứa con nít đã được học.
"Tớ là Park Jihyo, lớp trưởng B3-2, chúng ta làm bạn nhé?"- Cô nàng ấy vẫn giữ cho mình nụ cười nhưng nó đã thân thiện hơn rất nhiều.
"Được chứ! Tớ cũng chưa quen ai cả"-Jeongyeon vui vẻ tiếp nhận lời mời của Jihyo, cô bạn này thật dễ thương đó, Jeongyeon cậu cứ nghĩ sẽ không thể quen ai thật nhanh đến vậy, may mắn Jihyo lại đến làm thân.

"Cậu có muốn cùng tớ xuống canteen trường không?"-Jihyo lên tiếng hỏi

"Ah tất nhiên rồi nhưng trước tiên cùng tớ đi đến một chỗ nhé?"- Thấy người kia gật đầu đồng ý, Jeongyeon cùng Jihyo ra khỏi lớp học, họ đi qua khu D mục đích là giữ lời hứa với Chaeyoung rằng sẽ sang kiếm em.

"Jeongyeon unnie em ở đây"- Trong khi bản thân Jeongyeon còn đang ngáo ngơ không biết Chaeyoung học lớp nào thì đã nghe được tiếng gọi thân thương, một con người bé nhỏ ở xa tít tít kia đang liên tục quơ tay qua lại nhằm gây sự chú ý cực mạnh.
"Em chờ chị nãy giờ đấy, lâu lắc quá đi"- Chaeyoung nhăn mặt trách móc cái con người đang chỉ biết cười hì hì này, bỗng mắt em dời sang người đứng kế bên Jeongyeon.
"Đây là?"

"Là bạn chị vừa quen, cậu ấy tên Jihyo"- Jeongyeon đưa tay ra giới thiệu.

"Em chào Jihyo sunbaenim ạ"- Thấy em luống cuống cuối người chào hỏi như vậy là Jihyo nảy sinh ra cảm giác ngại ngùng.

"Ấy không cần phải như thế, cứ gọi chị là unnie là được"- Jihyo xua tay kêu em đừng khách khí với mình, vì Jihyo không thân thiết nhiều với hậu bối khối dưới, gặp cảnh tượng như này có chút ngỡ ngàng.

Cả ba người cùng nhau xuống canteen, ngôi trường này rộng thật đấy, mọi thứ ở đây đều có đủ, sân bóng rổ, sân đá bóng, cả hồ bơi nữa, chẳng trách sao bác Kwon lại bảo đây là một ngôi trường danh giá. Cả ba ngồi trong một góc của nhà ăn, Jihyo chọn cho bản thân mình một ly nước ép dưa hấu, Jeongyeon và Chaeyoung người thì uống cà phê nóng, người thì uống nước dâu tây, trông họ như hai thái cực khác nhau vậy, 3 ly nước đều đã được Jihyo thanh toán mặc dù Jeongyeon cố can ngăn lại nhưng vẫn không thể cản được tính hiếu khách của cô nàng, nên họ cũng đành ngậm ngùi để nàng Park thanh toán và còn hứa rằng lần sau sẽ khao Jihyo một chầu thật hoành tráng.

"Trông cậu không phải người ở đây, cậu đến để du học à?"- Jihyo lên tiếng mở lời, ngón tay nghịch nghịch ống hút của ly nước ép.
"Không đâu tớ là người Seoul mà, tớ vừa trở về sau khoảng thời gian ở nước ngoài"- Jeongyeon ôn tồn giải thích, nhóc Chae kế bên liên tục gật đầu lia lịa.

"Jihyo unnie biết không bên đấy chán lắm, em không thể sống quá lâu được nên đã lôi kéo chị ấy về đấy"- Chaeyoung khua tay múa chân lung tung giải thích đủ kiểu, em rất vui vì được về với nơi mình sinh ra và sống ở đó.
"Chứ không phải là vì em quá nhiều chuyện và nhoi à?"-Jeongyeon nhíu mày trêu chọc, dùng tay đẩy nhẹ vào trán của Chaeyoung.
"Antue! Hồi nào chứ, bậy bạ!"- Em xoa nhẹ cái trán thân thương của mình, con người này bảo đẩy nhẹ nhưng em lại cảm giác mặt mình như lủng một lổ vậy. Sự thân thiện của 2 chị em này làm Jihyo có chút hứng thú với họ, đặc biệt là Yoo Jeongyeon, có ai ngờ con người mặt lạnh khi nãy đứng chào cả lớp, lại là một người vui tính và có phần ấm áp đến thế, có lẽ cô phải chú ý con người này thật nhiều hơn nữa, xem hắn còn điều gì thú vị hay không. Họ đã cùng nhau tán gẫu rất vui vẻ, Jeongyeon đôi lúc còn quay qua trêu ghẹo Jihyo làm cô tức hộc máu, mới ngày đầu đã vậy, thử hỏi liệu sau này cả hai thân thiết thì cô còn phải chịu đựng bao nhiêu là đủ?

_________

Vài chap đầu sẽ khá nhạt nhẽo, nhưng tin tớ, tớ không để các cậu thất vọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro