Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Solji hiện tại nhìn thấy Hyojin, sẽ rất khó chịu, người bạn tốt này, hiện tại hệt như cái gai trong lòng Solji vậy, hung hăng đâm vào trong thịt, ngày ngày đêm đêm đều làm cho cuộc sống của Solji khó khăn. Nhưng là, cái gai càng làm Solji khó chịu hơn, chính là nổi thống khổ khi không được nhìn thấy Hyelin. Đêm nay, hai cái gai đồng thời đâm vào tim cô, làm cho sắc mặt của Solji khó coi đến cực điểm, Solji âm thầm nhìn chằm chằm Hyojin.

-“Bạn gái đêm nay của cậu là cô ấy?”Ngữ khí thâm trầm nguy hiểm, ánh mắt sắc bén như chim ưng hung hăng quét qua giai nhân thanh tú đứng bên cạnh Hyojin.

-“Cậu có ý kiến?” Người thần bí khó dò kia cứ như vậy mà thoải mái tựa vào bên quầy bar, vẻ mặt tùy ý thanh thản. Có ý kiến? Chết tiệt có ý kiến lớn đây, Hyojin này, cũng dám chơi cô như vậy, được, có dũng khí.

-“Hừ!” Solji hừ lạnh một tiếng, quay đầu bước đi. Đây là yến tiệc của cô, cử hành tại căn biệt thự thiết kế theo phong cách Châu Âu nằm ở vùng ngoại thành của Newyork, là yến tiệc triệu tập các đối tác trong thương nghiệp, tham dự hội nghị đều là nhân vật nổi tiếng của thương chính giới, nhưng là Solji kiêu ngạo cuồng vọng đến nỗi căn bản không đem những người khác để vào mắt. Cái biệt thự chiếm gần ngàn mét vuông này, là bất động sản tư nhân của Solji, hiện tại bên ngoài đậu đầy xe thể thao có số lượng giới hạn trên toàn cầu, bên trong cũng tập hợp toàn là người nổi tiếng. Solji luôn luôn rất ít cử hành yến hội, lần này phá lệ làm lớn như vậy, kỳ thật cô là đang che giấu tâm tư đen tối, từ ý cười trong mắt đám bạn tốt, cô biết ý đồ của mình đã sớm đã bị bọn họ nhìn thấu. Hyojin chết tiệt, cậu ta khẳng định tuyệt đối là cố ý. Điểm này, vào tối nay, bốn người bạn tốt bọn họ tụ hội lại biểu hiện rất rõ ràng.

-“Như thế nào, mất hứng?” Hyojin nghiêng người tựa vào trên sofa mềm mại, mỉm cười nhìn người không nói được một lời. Solji hung ác nham hiểm nhìn Hyojin một cái, không nói gì. Cái bầu không khí này, Hani cảm thán, thực không bằng ở nhà đùa với “Con mèo nhỏ” của cô còn vui vẻ hơn, cầm ly rượu, đi đến bên cửa sổ sát đất, tùy ý ngồi ở trên bàn học.

-“Xem ra, cậu đêm nay cũng không có tâm tư xem bản kế hoạch.” Chuyện này cô đã sớm đoán được, công ty Lady muốn bước chân vào ngành sản xuất điện tử thông tin ở Mỹ, việc làm này đã sớm ồn ào huyên náo truyền đi, tuy rằng trước mắt Solji còn chưa quyết định muốn cùng công ty nào hợp tác, nhưng mà hai người bọn họ trong lòng đều biết kết quả rõ ràng là như thế nào, mặc dù cái người đang tức giận kia thật không muốn thừa nhận. Junghwa trước sau như một trầm mặc, không biết từ đâu rút ra cây súng lục bảo bối của mình lau chùi cẩn thận, phảng phất đối với lời nói của bọn họ không hề có hứng thú.

-“Solji, đừng nói tớ không giúp cậu.” Junghwa lắc nhẹ rượu ngon nồng đậm trong ly, nhấp một ngụm nhỏ.

-“Lần này, cậu đùa hơi quá.” Lúc trước Junghwa có gọi điện thoại cho Hyojin, bảo cậu ta mang theo Junghwa đến đây, bốn người bạn tốt bọn họ, đều hiểu được mục đích cuối cùng trong bửa yến tiệc lần này của Solji,Solji nói đến chuyện yêu đương, chính là long trời lở đất, si tình làm cho bọn họ đều há hốc mồm.

-“Có lẽ,” Hyojin cười thần bí.

-“Về sau sẽ có kinh hỉ cũng không chừng.” Có ý tứ gì? Con ngươi đen bóng của Solji hung hăng trừng Hyojin.

-“Kinh hỉ cái gì trước không cần phải nói, nhưng mà......” Hani vui vẻ nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ.

-“Tiểu giai nhân nhà cậu, ngược lại thật sự là, ân, làm cho người ta kinh diễm.” Nói còn chưa dứt lời, bóng người trước mắt chợt lóe, Hyojin đã đứng ở bên cạnh Hani, nhìn cô gái ngồi trên hồ phun nước dưới ánh trăng. Chết tiệt, không phải kêu cô ngoan một chút sao? Thời tiết lạnh như thế, cô cũng dám chạy ra khỏi đại sảnh, Hyojin âm thầm cắn răng, khi đang chuẩn bị đi xuống, khóe mắt quét một thân ảnh màu tím nhạt.

-“Solji, kinh hỉ của cậu đến.” Bỏ lại một câu ái muội lời nói không rõ ràng xong, Hyojin mở cửa đi ra ngoài. Mắt sắc Hani đương nhiên cũng thấy được, cười nhã nhặn, được rồi, tụ hội đêm nay xem ra đã xong, ân, thật nhớ “Con mèo nhỏ” nhà cô. Thân thể thơm ngát mềm mại, vừa vặn có thể về nhà ôm sưởi ấm, cầm lấy điều khiển từ xa ấn nút, ném đi, lại thuận thế vỗ vai Junghwa.

-“Cùng nhau đi, chứ?”

-“Đương nhiên.” Súng lục đen thui trên bàn tay vừa chuyển, liền biến mất không thấy, Junghwa đứng lên, vỗ vỗ vai Solji xem như tạm biệt, cùng Hani biến mất. Những người này, không đến 1 phút đều biến mất sạch sẽ, làm cái gì? Khó chịu cau mày, đưa mắt nhìn về phía màn hình camera vừa mới bị Hani mở lên, thân ảnh tú lệ quen thuộc xuất hiện rõ ràng trên màn hình, đôi mày nhíu chặt bỗng nhiên giãn ra, sắc thái mừng rỡ như điên nhất thời bao phủ trên khuôn mặt cương nghị. Được rồi, Solji thu hồi lời nói lúc nãy, Hyojin có đôi khi, cũng không làm cho người ta chán ghét được. Nhưng mà, chỉ là có đôi khi. Hyelin kéo làn váy thật dài, giẫm lên thang lầu vòng vèo dài ngoằng, cho dù đã nhiều năm không đến nơi này, nhưng mọi thứ không xem như xa lạ, trước kia đều là cùng Hyojin đến đây, đây là lần đầu tiên, cô đến một mình. Vừa mới đi qua hơn khoảng mười mét, đột nhiên bị một đôi tay vươn đến nắm lấy kéo vào trong một gian phòng, trong lúc trời đất quay cuồng còn chưa kịp thấy rõ ràng, đã bị hơi thở quen thuộc hung hăng ngăn chặn môi. Không kịp đem cửa lớn đóng lại, Solji đã đem Hyelin áp lên vách tường mãnh liệt giải nghiện rồi nói sau. Đầu lưỡi thô lỗ thẳng thắn không lãng phí một chút thời gian đi vào miệng Hyelin, cuồng dã quấy đảo, hấp nuốt, còn mang theo nồng đậm oán khí và bất mãn, tham lam mà lại không biết thoả mãn cướp đoạt ngọt ngào của Hyelin.

-“Ưm......” Hyelin giữa đôi môi của Solji khẽ rên rỉ, cái lưỡi nhuyễn nộn đáp lại Solji, cùng đầu lưỡi của Solji ma sát quấn mút lẫn nhau, lấy phương thức Solji thích nhất đáp lại. Thích Solji ôm, thích Solji âu yếm, nhưng thích nhất vẫn là nụ hôn của Solji, bên trong có thật nhiều cảm tình, quyến luyến. Hôn, là trong lúc đó linh hồn của hai người yêu nhau sẽ chạm vào nhau, quả nhiên đúng vậy.

-“Cô ta rất yêu con, thực yêu thực yêu, yêu đến con không thể tưởng tượng được.” Đúng vậy, tôi biết, tôi hiểu được, đối với tình yêu của Solji, cô chưa từng hoài nghi, không có thâm tình, không có si yêu, lại làm sao có thể hôn được như vậy? Bàn tay vội vàng sờ soạng, kéo xuống vai áo lễ phục, không địch lại dục hỏa đói khát  hơn một tháng, vải dệt tơ lụa truyền đến tiếng xé rách thanh thúy, không có áo ngực, thuận lợi cho Solji cướp lấy. Vội vàng hôn lên môi Hyelin, từ cổ chạy dọc đến trên phiến cao ngất trong suốt phía kia, một ngụm thật lớn ngậm lấy đầu ngực phấn nộn nhận lấy sủng ái của anh, đói khát ngậm lấy nhấm nháp, hút ra tiếng “Chậc chậc”.

-“A...... Nhẹ một chút......” Hyelin yêu kiều oán giận, tuy rằng trong lòng biết, lâu như vậy không có làm, người này rất gấp gáp nếu mà biết nhẹ nhàng thì thật rất kỳ quái, nhưng cô chính là muốn làm nũng với Solji, cũng chỉ làm nũng với một mình Solji, bởi vì cô biết, người này, vẫn luôn nâng niu cô trong lòng bàn tay.

-“Ta thực xin lỗi con, ta vẫn luôn áy náy, hiện tại có một người như vậy yêu con, ta cũng cảm thấy thực vui mừng.” Vì sao? Vì sao tất cả mọi người đều nhìn ra Solji si tình cùng quyến luyến, mà cô vì bị bóng ma thơ ấu ràng buộc, như thế nào cũng không thể thử buông thả yêu thương một phen? Bàn tay của Solji vuốt dọc theo đường cong lả lướt của Hyelin, vén lên làn váy mềm mại như nước, tham tiến vào giữa chân cô. Nhanh chóng trào ra hoa dịch sớm đem quần lót đáng thương làm ẩm ướt hoàn toàn, Solji trực tiếp giật ra lớp vải mỏng manh kia, nặng nề thăm hỏi chỗ mẫn cảm nhất của cô.

-“A!”

Khoái cảm như tia chớp, làm cho Hyelin thét chói tai, gắt gao co rút lại, kẹp lấy ngón tay xâm chiếm của Solji, xuân thủy vẩy ra, hơi thở nồng đậm bên trong lan tràn. Solji buông ra nhũ hoa bị chính mình mút sưng đỏ đứng thẳng, đôi mắt đen bóng gắt gao nhìn khuôn mặt tràn ngập kích tình kia.

-“Thoải mái sao, hử?”

Nhuộm lên một tầng phấn hồng, đôi mắt quyến rũ phát sáng chứa đựng ham muốn tình dục, miệng nhỏ chu lên, đã thanh thuần lại xinh đẹp. Người phụ nữ này, bày ra biểu tình như vậy, là muốn giết cô hay sao? Solji quỳ xuống trực tiếp hôn lên nơi yếu ớt nhất, mẫn cảm nhất của Hyelin.

-“A...... Nơi đó không cần......”

Hyelin chịu không nổi nhất là khi Solji hôn như vậy, bắp đùi thon dài kẹp chặt trên vai Solji, bên trong bắp đùi gắt gao co rút. Solji liếm láp trên châu đế nho nhỏ của Hyelin, hút vào miệng nặng nề gảy nó, đầu lưỡi xoát qua da thịt tinh tế, ngậm lấy cánh hoa đỏ bừng, cắn, lôi kéo nó ra bên ngoài.

-“Solji, chị muốn làm gì?”

Cảm giác vừa đau lại thích làm cho Hyelin xấu hổ và giận dữ kháng nghị, nhưng là người kia căn bản là không để ý tới cô, lúc cô hô đau thì buông cánh hoa ra, nhu tình liếm nó, biến thành cô thoải mái mà rên rỉ ra, vừa hung hăng cắn cô, lại đưa tới tiếng ngâm nũng nịu của cô. Khi đau nhức khi tê dại, đan xen vào nhau, thống khổ cùng khoái cảm trộn lẫn, làm cho cô động tình càng thêm lợi hại, hoa dịch ngọt ngào từ nụ hôn của Solji, không ngừng cuồn cuộn tuôn ra, toàn bộ chảy vào trong cái miệng thèm khát của Solji, bị uống hết. Hyelin lên tiếng khóc ngâm, thắt lưng xoay thật lợi hại, giữa chân bị Solji hôn, nhưng là cảm giác hư không không ngừng quấy phá cô, làm cho cô sắp phát điên. Nhưng là cái người kia chính ở chỗ này không nhanh không chậm hôn cô, vừa không buông cô ra, cũng không cho cô thống khoái. Cô vội vàng xao động rên rỉ, sợi tóc ấm áp ma sát qua lại trên vách tường, cơ bắp bên trong đùi buộc chặt co rút. Solji là cố ý, đồ nhỏ mọn! Hyelin rốt cục hiểu được người này không nói một tiếng ôm cô, đè lại kích tình của mình, thì ra là nghĩ thông suốt nên muốn trừng phạt cô. Xem ra, còn chưa hết giận, nhưng mà Hyelin cô là ai? Cũng không phải là cái loại phụ nữ bị khi dễ mà không có năng lực trả đũa.

-“Solji......” Làm nũng kêu, mang theo tiếng kêu run rẩy mà Solji yêu nhất, rõ ràng cảm giác được người đang tận tình ở nơi riêng tư của cô toàn thân cứng đờ.

-“Thực xin lỗi mà......” Âm cuối vẫn là run rẩy lên. Khuôn mặt dương cương thâm thúy của Solji nâng lên từ giữa hai chân của Hyelin, môi bị xuân thủy óng ánh của cô dính vào, vẻ mặt tà khí, nhìn người phụ nữ sóng mắt lưu chuyển, vẻ mặt quyến rũ.

-“Người ta biết sai rồi, chị đừng giận em nữa có được không?” Tay nhỏ nhẹ nhàng mơn trớn sợi tóc đen bóng của Solji, trong mắt biểu lộ cầu xin, thanh âm mềm mại vô cùng. Người phụ nữ này, tuyệt đối tuyệt đối là yêu nữ chuyển thế, ngực Solji như bị tảng đá đập vào, vừa đau vừa chua xót lại chết tiệt phiếm ngọt. Đáng giận, nhược điểm của mình đều bị Hyelin gắt gao nắm ở trong tay, Hyelin biết Solji chịu không nổi nhất là khi cô làm nũng với mình. Dù sao, Hyelin băng sơn, rất ít khi nữ tính hóa bày ra vẻ mặt như vậy, nhưng là một khi xuất hiện, Solji, sẽ chịu không nổi, binh bại như núi đổ. Ánh mắt của Solji vẫn là thật hung dữ! Sâu sắc hiểu rằng lần này Solji tức giận thật không nhẹ, bằng không đã sớm đầu hàng. Chân nhỏ từ trên vai Solji buông xuống, Hyelin mềm nhũn xuống, ngã vào lòng Solji, hôn lên môi Solji, tinh tế hôn môi còn có tiếng nói mềm mại ngọt ngào,

-“Thực xin lỗi...... Đừng giận nữa được không......” Chết tiệt, người phụ nữ này! Solji dùng sức ôm Hyelin, đem cô áp đảo trên thảm lông thật dày, hôn lên. Lại tức giận hơn nữa thì như thế nào? Đòn sát thủ là nằm ở trong tay Hyelin,Solji, cô có thể chạy đến nơi nào?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro