7.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mình rất cảm ơn những lượt bình chọn/thêm vào danh sách đọc, kể cả lượt view của các bạn dành cho "duy nhất" của mình! Nó không phải là đứa con đầu tay, mình đã từng viết nhiều fic trước đây nhưng tay nghề non kém nên đã xóa hết. Mỗi lần nhận thông báo từ wattpad mình đều chụp màn hình lại, thật sự rất trân quý 😭

🤍

Thế Anh chở cậu đến trễ 5 phút, những tưởng sẽ bị hai ông tướng kia cằn nhằn nhưng đến nơi rồi lại chả thấy ai cả. Thế Anh quay đầu sang đằng sau hỏi Thanh Bảo.

- Này. Anh thấy chưa ai tới cả đâu. Hay anh chở mày đi dạo mát chút?

- Tùy. -Thanh Bảo tiết kiệm lời với Thế Anh hết mức có thể.

- Này. Mày biết anh chở mày anh nhớ tới cái gì không?

- Gì?

- Anh nhớ bồ cũ anh phết.

"Cha này khùng."

- Liên quan gì tôi đâu?

- Tâm sự thế thôi. - Thế Anh nhún vai.

Gã nhớ tới những ngày tháng đèo cô gái đã từng là của mình trên con xe này, ngao du khắp phố phường, vi vu mọi ngóc ngách, khám phá những cung đường mới lạ. Dù gã không biết cách yêu là thật, nhưng đâu đó trong gã, gã vẫn nhớ. Gã vẫn biết mình đã từng vui vẻ và hạnh phúc, gã cũng không quên cách người ta đã làm mình đau khổ, làm mình chai sạn dần đi. Khi gã dần dần học được cách để yêu thương một người không phải trong gia đình mình thì cô lại chơi gã một cú thật đớn. Khi gã đã dần biết quan tâm và để ý những chi tiết nhỏ nhặt hơn thì lại bắt gặp cô đang cặp kè cùng với người đàn ông khác.

Cô ngoại tình chỉ vì lý do "anh chưa bao giờ hiểu em, những lúc khó khăn em đều trải qua chỉ có một mình, em không hiểu anh yêu em như thế nào nhưng em hoàn toàn không cảm nhận được, em không thấy được tình yêu của anh ở đâu cả, kể trong lời nói 'anh yêu em' hằng ngày của anh. Anh chỉ yêu có bản thân anh mà thôi."

Thật ra nếu, cô chịu quay về lại bên cạnh gã, gã cũng chấp nhận kia mà. Nhưng cô không chọn cách đó, cô không muốn bước qua những thử thách giông bão một mình nữa, phải lòng gã đối với cô đã là một sai lầm, một quyết định ngu ngốc nhất của một đời thiếu nữ. Cô chấp nhận không có gã bên cạnh, không cần thấy gã mỗi ngày và không còn là người ngồi sau xe gã. Và người ngồi bây giờ, là Thanh Bảo, cũng suy suy nghĩ nghĩ về câu nói của Thế Anh.

- Thế giờ ông anh ế à?

- Ai bảo anh ế? Anh chỉ đang chưa muốn có bồ thôi. - Ế thật, nhưng mà sĩ diện.

- Thôi ông anh cứ sĩ. Nghe nói là biết ngay ế mốc mỏ.

- Đừng có khinh anh mày nhá. Anh mà thích thì 10 cô một lúc cũng được.

Thanh Bảo nghe xong trề môi, bắt đầu thái độ. - HIV với sùi mào gà chết mẹ ra chứ ở đó bày đặt 10 cô một lúc.

- Tao hất mày xuống xe bây giờ đấy. Láo toét!

- Ai bảo ông anh gợi trước. Tôi sợ ông anh nói chuyện 1 mình đâm ra tự kỷ thôi chứ ạ.

Một ông sĩ diện, một ông nhõi ranh đi cùng xe nhau cứ chí chóe lên cả.

- Nhưng mà sao ông anh bị bồ đá thế ạ?

- Bị cắm sừng.

- Ồ ra là làm bò húc...

- Tao húc lủng ruột mày tới chứ ở đó mà cười tao đi.

Hai ông tướng cứ cãi qua cãi lại, về vấn đề vì sao chia tay và vì sao Thế Anh đáng bị chia tay. Thanh Bảo huyên thuyên bất tận, mục đích chỉ để cười cợt gã làm bad boy cái kiểu gì mà bị gái nó cắm cho cái sừng dài 3 mét tổ bố. Còn gã, lòng tự tôn của gã to hơn cả mấy cái bánh xe bò cộng lại nên hoàn toàn không cho phép Thanh Bảo mỉa mai, cứ đòi hù dọa sẽ quăng cậu xuống mương hay cái cống nào đó trên đường nhưng Thanh Bảo quậy phá nghịch ngợm cứng đầu có tiếng, đâu có thèm nghe.

Đi dạo mát được 25 phút thì hai ông lớn xác cãi nhau được 24 phút 30 giây rồi quay lại tiệm kem thì đúng lúc Thanh Tuấn và Hoàng Khoa cũng vừa đến, Thanh Tuấn gãi đầu cười hì hì bảo.

- Đường kẹt xe lắm các cậu. Mãi mới nhích được đây ạ.

- Toàn câu giờ. - Thế Anh phì một tiếng.
_________

- Ông nhớ thằng Bảo thì ông cứ nhắn quay lại với nó đi. Biết đâu nó chịu.

- Không. Ngưòi ta đang vui vẻ hạnh phúc với con người ta với anh em bạn bè đồng nghiệp rồi. Còn có chỗ cho tao chen vào à.

- Ông cứ thử thôi chứ tôi ngồi khuyên ông cả tiếng đây thây mà cứ quanh quẩn mãi về thằng Bảo, riết rồi nhiều khi tôi chả biết nhậu để vui hay nhậu để suy cơ. Con mẹ ông chứ tôi khuyên ông bao điều hay ông toàn bỏ ngoài tai. Thấy sắp tới nghỉ chơi là được rồi đó. Xóa số gạch tên nhau mẹ đi. - Hoàng Đăng mệt mỏi nốc thêm 1 hơi bia thật dài, nốc đến cạn ly, hi vọng trong giọng nói tắt dần sau khi khuyên răn bạn mình hết nấc. Hắn nhìn thằng bạn thân 11 năm của hắn, đã trải qua bao thăng trầm cùng nhau, hắn hiện tại không biết phải nói thêm lời gì để tên kia chịu nghe lời hắn mà buông bỏ đoạn tình cảm dang dở.

- Tao biết là mày thân, mày thương tao thì mày mới nói vậy. Nhưng mà đụ mẹ, tao thương Bảo. Tao có thương mày, mày là bạn tao mày muốn những gì tốt nhất cho tao tao biết, nhưng mà tao...

- Ông làm sao?

Quang Vũ ậm ờ hồi lâu.

- Tao thương, nhớ Bảo. Tao là giám đốc, chức cao, nên tao không thể để cho những người dưới trướng tao hay trên cơ tao biết được tao là gay!

- Địt mẹ mày gay thì đéo phải con người à?

- NHƯNG MÀ NGƯỜI TA SẼ KHÔNG COI TRỌNG TAO! - Quang Vũ như gầm lên với thằng bạn, Hoàng Đăng giật mình, lần đầu tiên hắn thấy Quang Vũ lại phản ứng gay gắt như vậy. - Tao leo lên được vị trí này trầy trật khổ sở như thế nào, mày biết mà Đăng. Tao còng lưng ra cho người khác đạp lên tao, người ta đè đầu cỡi cổ tao như thể tao là trâu là ngựa, khinh miệt tao như chó, tao cực khổ mấy năm ròng mới leo lên được cái vị trí chết tiệt này!

- Tao biết mày khổ.

- Mày đéo biết đâu! - Quang Vũ cầm ly bia trong tay, nhìn thẳng vào mắt Hoàng Đăng, miệng cười nhếch lên một đường rồi lắc lắc đầu. - Mày đéo biết tao phải chống đỡ cỡ nào để không ngã xuống đâu, mày đéo biết tao phải chạy vạy tiền nong như thế nào để lên được cái chức đó đâu. Năng lực của tao, bao nhiêu với người ta cũng là không bao giờ đủ.

Hoàng Đăng ngồi nghe chăm chú, chưa bao giờ hắn mong mỏi thằng bạn mình hàn gắn lại với người yêu cũ của nó như bây giờ. Đăng nó xót bạn, nó xót cái tình cảm anh em đồng cam cộng khổ suốt 11 năm, nhưng mà sao những lúc Vũ khó khăn như những gì Vũ vừa kể thì Vũ lại chưa bao giờ kể cho hắn trước đây.

- Tao sĩ diện. Tao sợ người ta biết tao khổ, tao sợ người ta biết tao bị khinh miệt coi thường, tao sợ mày thấy tao bết bát. - Quang Vũ nói hết lòng mình ra cho thằng Đăng, anh mong nó hiểu. - Tao tự ái lắm. Cũng tại cái sĩ của tao, cũng tại cái tự tôn chết tiệt của tao mà giết đi tình cảm của Bảo dành cho tao. Tao không biết tao phải làm lại từ đầu với em như thế nào nữa. Tao nhớ ẻm!

Quang Vũ và Thanh Bảo đã từng trải qua một cuộc tình đầy sóng gió, Thanh Bảo gặp gỡ Vũ ở độ tuổi đôi mươi - cái tuổi đẹp nhất của đời người. Ngọt ngào hạnh phúc không bao lâu thì sự nghiệp của cả 2 có nhiều điểm khác biệt rõ rệt, trong 5 năm yêu nhau đã xảy ra không ít cãi vã. Quang Vũ cũng thương Edam, nhưng tình thương đó không đủ lớn, Thanh Bảo lại càng không cảm nhận rõ được nên hai người mâu thuẫn rất nhiều.

Quang Vũ cũng là một người chưa từng quá yêu thương ai đến mức sâu đậm, hay quan tâm ai từng li từng tí, tinh tế đến từng chi tiết nhỏ nhặt. Ngược lại Thanh Bảo lại là một người hoàn hảo từ lối sống đến cách hành xử đến những người có mặt xung quanh đời sống của cậu. Thế nên cặp đôi luôn không tìm được tiếng nói chung.

Và,

Thanh Bảo luôn cần 1 người nếu đã dành tình yêu cho mình, thì hãy bao dung mà dành luôn cho con của mình. Nhưng Thanh Bảo không tìm kiếm được điều đó ở Quang Vũ, có lẽ là vì Quang Vũ không thể hiện ra, hoặc vì không có thật. Điều này không một ai biết. Thế nên một cách tiếc nuối và đau đớn nhất, hai người buông tay nhau. Nỗi đau kéo dài dăng dẳng, hình ảnh thuần khiết của Thanh Bảo đã ngày qua ngày trở thành chấp niệm trong lòng của anh, của Vũ. Thanh Bảo - hình bóng luôn in sâu mãi trong tâm trí của anh nhưng từ 5 năm trở lại đây anh đã không còn chạm vào được nữa.

_______

- Ê đợi kem ra tụi mình chụp bô hình đi, check in đi chơi đi chơi. - Hoàng Khoa hồ hởi gợi ý cách check in có 1 0 2 của trend kem úp ngược, để phía trên đầu của Thanh Bảo và xoay ngược ly kem xuống.

- Nhưng mà kem nó có chảy xuống đầu em không vậy anh hai? Thấy ghê quá sợ ma quá à. - Thanh Bảo làm bộ rùng mình, lấy hai tay xoa từ vai xuống cùi chỏ, đầu dựa vào vai Hoàng Khoa.

Sau khi nhân viên đem order ra, Hoàng Khoa đã lật đật set up điện thoại dựng đứng lên để quay được toàn bộ 4 người, 3 người cùng nhau đứng sau lưng của Thanh Bảo, tay cầm 3 ly kem để phía trên đầu của cậu. Thanh Bảo cứ có cảm giác không lành nhưng để chiều lòng anh 2, cậu cũng chấp nhận 'hùa theo'.

Thanh Tuấn, Thế Anh và Hoàng Khoa lần lượt đứng sau Thanh Bảo đang ngồi, khi Thanh Bảo bật máy quay lên thì 3 người đồng loạt giơ ly kem của mình và úp ngược xuống phía trên đầu của Thanh Bảo.

Chuyện sẽ không có gì đáng nói.

Nếu.

Kem trong ly của Thế Anh không trượt dài một đường và đáp lên đỉnh đầu bạch kim của Thanh Bảo một cái "Bẹp".

🤍

Update lịch đăng chap mới: thứ 2, thứ 4 và thứ 6 mỗi tuần nhe!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro