9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

           Kì thi đại học rơi vào giữa tháng 11. Đây còn hơn cả một kì thi. Đây là cuộc chiến, một cuộc chiến thực sự.

Trước ngày thi một tuần, tuyết đã rơi rất dày, thời tiết cũng trở nên lạnh lẽo vô cùng. Vậy mà t/b vẫn dành ra một ngày chủ nhật đi chùa xin bùa may mắn cầu an cho Taehyung. Đường lên chùa rất khó đi, tuyết khiến con đường trơn trượt vô cùng, bản thân vất vả hơn nửa buổi sáng mới lên được đỉnh núi. Dùng hết tấm lòng để xin lá bùa may mắn cho anh, t/b ước nguyện rất nhiều, nhưng ước cho anh luôn là may mắn và bình an. Cô biết, bản thân không làm gì để giúp được Taehyung, vậy nên hi vọng với tấm lòng của mình, có thể mang cho anh một chút may mắn.

Kì thi tới rất nhanh, chẳng mấy chốc mà ngày thi đầu tiên đã tới. Chiều hôm đó, Taehyung vừa ra khỏi cổng trường đã thấy bố anh sốt ruột đứng đợi, hòa lẫn vào dòng người đông đúc chờ con thi xong. Gương mặt ông xem ra còn lo lắng hơn cả anh. Ông đặc biệt xin về sớm để ân cần quan tâm anh. Dù sao việc thi cử của anh cũng quan trọng hơn nhiều. Dù rất muốn hỏi con mình thi ra sao, nhưng bố Kim cũng cố nhịn lại, nuốt hết mấy lời muốn nói vào bụng, chỉ mau mau đưa nước cho anh. "Khát lắm đúng không? Uống nước, uống chút nước rồi về nào."

Cố gắng không đã động kết quả thi cử dù lòng như lửa đốt. Taehyung thấy vậy cũng lên tiếng nói vài câu cho bố mình yên lòng. "Con làm bài không tệ. Không cần lo lắng quá. Hôm sau cũng không có cần đến đón con như vậy nữa. Con tự đi thi được." Người đàn ông lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, có vẻ như vừa trút được ngàn cân trên vai. Nhưng vẫn cố gắng cười hào sảng với con trai. "Không sao. Không sao. Vậy là được rồi. Con đừng suy nghĩ nhiều quá. Còn đón con thì vẫn đón chứ."

Là ai suy nghĩ nhiều hơn ai đây????

__________________________________________________________________

Taehyung vẫn nhớ như in chuyện xảy ra vào tối hôm qua, ngay trước đêm thi. T/b gọi anh ra trước tiểu khu, dúi vào tay anh một lá bùa may mắn màu đỏ. Trên lá bùa còn thêu tay tên anh, là cô tự tay thêu, nghĩ đến điều này anh không khỏi mỉm cười. Cái này có vẻ quá mê tín, nhưng anh không ngại cô vì anh mà mê tín. Trái lại còn rất cảm động, muốn ôm cô vào lòng.

-Anh phải thi thật tốt nhé. Oppa hwaitingggg

Cô làm biểu tượng cỗ vũ anh cố lên. Mặt cười thật xinh, hai mắt cười cong cong đáng yêu vô cùng. Anh gật đầu mỉm cười rồi nhìn cô chằm chằm. Đôi mắt lấp lánh ánh sáng, màu bàng bạc của mặt trăng. Dịu dàng mà thâm tình hỏi. Giọng anh trầm nhưng ngọt, lời nói ra vào tai cô như chứa đầy chân tình.

-Thế nào? Lo lắng cho anh mới làm vậy sao?

T/b gật đầu, trong lòng cô có bao nhiêu là lo lắng. Kì thi này thực sự rất quan trọng.

-Nhưng em tin tưởng anh.

-Vậy thì anh càng không thể không thành công nhỉ?

Cả hai vừa đi dạo vừa tán gẫu, cốt để tâm anh an tĩnh, không suy nghĩ quá nhiều chuyện lung tung. Trước khi lên xe Taxi về nhà, T/b mở rộng hai tay làm động tác muốn ôm anh. Không lãng phí một giây nào, Taehyung bước tới, dùng thân thể to lớn ấm áp của mình mà ôm chặt lấy cô. Hoàn toàn chìm vào cảm giác ấm áp đầy mật ngọt. Cảm giác thoải mái dịu dàng này khiến anh muốn ôm cô mãi mãi.

Trước khi buông ra Taehyung còn cố với tới thì thầm nho nhỏ vào tai cô. "Em đúng là thần dược của anh đấy." nói xong, cố ý dùng môi chạm vào vành tai lạnh ngắt vì gió của cô rồi cười nham nhở, còn cô thì vì cái chạm vừa hữu ý vừa vô tình đó mà đỏ mặt tía tai, thật sự hận không thể cho anh một cước. Người con trai vốn ôn nhu dịu dàng như nước trước kia sao lại biến thành như thế này?

Cuối cùng đành bỏ qua anh, lên xe ngồi rồi rời đi. Taehyung mỉm cười vui vẻ quay về nhà. Rõ ràng trước đó rất lo lắng, lo đến mức chân tay cuống cuồng cả lên, không suy nghĩ được gì nữa. Vậy mà cô vừa xuất hiện lại có thể làm lòng anh trở nên an tĩnh hệt như hồ nước mùa thu. Khiến tâm hồn anh thoải mái không suy nghĩ nữa. Nói cô là thần dược thực sự đâu phải nói ngoa.

Thời gian trôi qua rất nhanh, cuối cùng Taehyung đã hoàn thành nó với kết quả vô cùng tốt đẹp. Điểm số thực sự nằm trong top 200 học sinh cả nước. Được đích thân thủ trưởng thành phố khen tặng, hiệu trưởng trường trung học đến tận nhà thăm hỏi. Là kết quả không chỉ tự hào cho bản thân, mà còn cho ngôi trường anh theo học. Học sinh khóa dưới lại được dịp xôn xao. "Cựu học sinh, tiền bối của bọn họ thực sự là cực phẩm aaa. Đẹp trai lại thông minh tới như vậy, cô gái nào sau này trở thành vợ ảnh nhứt định kiếp trước đã cứu cả dãi ngân hà ...."

Điều này làm ông Kim rất vui, cả ngày mặt mày lúc nào cũng hớn hở. Còn hào sảng mua tặng anh một chiếc ô tô thể thao đời mới để cung cấp cho anh phương tiện tới trường. Taehyung cũng rất hài lòng với kết quả của mình. Cảm giác bản thân đã đạt được thành tựu rất lớn.

Sau khi trải qua hết ngày nghỉ đông, anh sẽ chính thức trở thành sinh viên đại học. Cảm nhận sâu sắc được sự thay đổi của bản thân. Nó không giống như một cột mốc bước qua một cái là trưởng thành, nó giống một hành trình, rất lâu rất lâu sau nhìn lại, mới nhận ra bản thân đã trở nên chững chạc như thế nào. Bất cứ đứa trẻ nào rồi cũng sẽ lớn lên như thế, đột ngột nhận ra bản thân đã trưởng thành rồi.

_________________________________________________________________

Mùa đông năm đó cực kì lạnh, t/b đầu óc như bốc hỏa vì không biết nên làm gì cho sinh nhật của Taehyung. Năm đầu tiên cô gặp anh, lúc đó cô cũng chỉ tặng anh thiệp viết tay đơn giản. Nhưng hiện tại, hai người thân thiết như vậy, nhất định không thể làm sơ sài. Huống hồ, mùa hè vừa rồi, anh đã cho cô một sinh nhật vô cùng ý nghĩa. Cô đã tự tay làm một tấm thiệp, bên trong có hình cô chụp anh vào mùa xuân năm anh học năm hai.

Tấm hình anh quay lưng lại với cổng trường trung học cao lớn. Bóng lưng Taehyung thẳng, rộng, mang đậm dáng dấp không bao giờ khuất phục của anh. Phía trên là bầu trời xanh ngắt, không chút gợn mây. Cô viết ngắn gọn vào mặt sau bức ảnh. "Sinh thần vui vẻ, phải luôn khỏe mạnh, bình an."

Tấm ảnh tưởng chừng không gì đặc biệt ấy, lại là quãng thanh xuân tươi đẹp của riêng mình t/b. Âm thầm dõi theo một người, biến người đó thành động lực để bản thân cố gắng, thu nhận từng nụ cười, từng ánh mắt của người đó vào tận trái tim. Có thể nói Tên anh đã khắc họa thanh xuân của em. Thật may mắn vì cô đã từng ở gần anh như thế. Thật may mắn vì anh đã xuất hiện.

Ngày sinh nhật Taehyung, t/b chủ động tới nhà làm bánh sinh nhật cho anh. Làm một buổi sáng cũng được một món bánh ra trò. Quan trọng hơn hết là niềm vui hai người chia sẽ khi ở cạnh nhau. Trước đó, chưa bao giờ anh cười với ai nhiều tới vậy. Trước đó, anh chưa bao giờ chia sẽ riêng tư của bản thân cho ai như vậy. 

Hai người ngồi dưới thảm, lưng tựa vào sopha, T/b bắt đầu mang ra rất nhiều đồ đạt lỉnh kỉnh. Cô cười khúc khích, hai má ửng hồng trong vui vẻ. T/b là tặng cho anh một chiếc khăn quàng cổ. Sau ba bản thử nghiệm thì đây là thành quả cô ưng ý nhất. Đương nhiên không đẹp bằng hàng mua về nhưng độ thành ý thì không gì sánh được a. Món quà đặt trong một hộp giấy đẹp đẽ kèm theo thiệp chúc mừng. "Em về nhà rồi anh hãy đọc nhé." Giọng t/b nhiệt tình, trở nên phấn chấn vô cùng, gương mặt cũng ngập tràn hạnh phúc. Taehyung thấy vậy không nhịn nổi mỉm cười xoa đầu cô.

Trong mắt anh bao la là ôn nhu, ngoại trừ nhìn cô, anh sẽ không dùng đôi mắt đó nhìn ai nữa. Trong lòng mỗi người đều sẽ có một người như thế, chúng ta dùng tất cả thanh xuân, nụ cười và tuổi trẻ để yêu họ. Taehyung đã dùng tất cả nhiệt tình của bản thân để yêu thương một người con gái. Cảm tình trong lòng này biết bày tỏ như thế nào đây?

Ngày đầu tiên của năm mới, Taehyung đã gặp t/b mà nói rằng. "Anh tốt nghiệp rồi. Từ bây giờ sẽ chính thức theo đuổi em! Anh có thể đợi đến lúc em tốt nghiệp, đợi đến lúc đó em chấp nhận anh." Mắt anh cười híp lại, đôi mắt cong cong, nụ cười dịu dàng vô cùng. Taehyung là người điềm đạm nhưng lại rất cố chấp, cương quyết, những chấp niệm anh xây dựng trong lòng, rất khó có thể phá vỡ. Thế là từ đó, Taehyung thực sự theo đuổi cô, T/b đương nhiên bị sự dịu dàng cùng chân tình của anh lay động. Hai người ở bên nhau như ngầm thừa nhận vị trí của người kia trong lòng mình. 

Mùa đông năm đó rất lạnh nhưng lại là một trong những quãng đời tươi đẹp nhất của Taehyung. Chỉ có điều anh đột ngột bị ốm. Thầm cảm tạ trời đất vì anh không ốm trong lúc kì thi diễn ra. Nhưng t/b cũng lo lắng vô cùng, cô khuyên anh ở trong nhà nghĩ ngơi thật nhiều để chuẩn bị sức khỏe đợt nhập học đại học Seoul vào mùa xuân.

Vậy mà Taehyung lại bị nặng tới không ngờ, anh liên tục sốt hai đêm, nhiệt độ rất cao.

( Biến tới rồi ;)))))))) )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro