CHƯƠNG 3 - 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 3-4: Đóng phim nói tốt chỉ là chân giao còn không phải đem quy đầu đỉnh đi vào

Hôm sau Tỉnh Quý Hòa đến phim trường sớm, cảnh hôm nay tương đối quan trọng, là một cảnh xung đột của vai chính. Tỉnh Quý Hòa diễn vai Thu Nguyên, là một hầu rượu, trong lúc hẹn hò cùng Trì Quan do Quân Hạo sắm vai, lại bị phú nhị đại Tân Trạch nhìn trúng, muốn cùng cậu làm tình, còn chỉ tên yêu cầu Quân Hạo đến đưa rượu để hắn thấy bạn trai mình bị người khác đè dưới thân. Tóm lại Trì Quan phải bị NTR.

Tỉnh Quý Hòa trong phim là vai phụ pháo hôi, tác dụng chỉ là xe chỉ luồn kim cho quan hệ của nhân vật chính, nửa đầu có rất nhiều đất diễn, nhưng hơn phân nửa đều là cảnh nóng, vì Giang Dục Đường vai Tân Trạch vướng lịch trình, những cảnh trước đều là Tỉnh Quý Hòa diễn cùng Quân Hạo, hiện tại Giang Dục Đường vào đoàn, mới bắt đầu hợp tác cùng hắn.

Giang Dục Đường từng đạt giải ảnh đế, diễn nhiều nhất là công tử giàu có ôn nhu, về sau nhờ một vai cảnh sát nằm vùng nhẫn nhục chịu đựng cầu sinh mà chuyển mình, đoạt giải nam chính xuất sắc nhất, sau đó không rõ lí do mà ngừng hoạt động một thời gian, hiện giờ quay lại sân khấu, vai diễn đầu tiên liền nhận phim của Du Thừa Bình, quay về hình tượng phú nhị đại, chẳng qua không phải giàu có ôn nhu mà là giàu có kiêm tâm thần.

Tỉnh Quý Hòa thay trang phục xong liền tìm một góc ngồi chơi di động, Du Thừa Bình đang cùng biên kịch trao đổi, một lát sau Giang Dục Đường cùng Quân Hạo mới đến, kề vai sát cánh, chứng minh quan hệ của họ rất tốt. Giang Dục Đường quả nhiên ôn nhu nhiều tiền, lần đầu vào đoàn liền tặng mọi người bánh ngọt, trong hộp là từng khối từng khối bánh kem đủ loại hương vị, đưa tới cả đoàn hân hoan.

"Được rồi! Đừng kích động! Cảm ơn Giang ảnh đế! Nhưng cảnh hôm nay diễn không tốt, mọi người ai cũng không được ăn bánh kem đâu đấy!" Phó đạo diễn cầm loa rống, lại đuổi Quân Hạo và Giang Dục Đường đi hóa trang.

Tỉnh Quý Hòa ngồi ở kia được một nhân viên mang cho bánh kem cổ vũ tinh thần, vốn cậu không hề khẩn trương, lại bị một câu nói làm cho khẩn trương rồi.

Cảm giác như mình gánh vác buổi trà sáng của cả đoàn, nếu không qua liền thành tội nhân thiên cổ.

Vì thế chờ đến khi bắt đầu quay, Tỉnh Quý Hòa đứng trước màn ảnh liền vô thức nghịch ngón tay.

Du Thừa Bình nhìn hắn nhíu mày nói, "Cậu khẩn trương?"

Tỉnh Quý Hòa sửng sốt, gật gật đầu, lại nhanh chóng lắc dầu, "A... không phải, không có, em sợ diễn không tốt làm mọi người không được ăn bánh kem."

Giang Dục Đường cười nói, "Sẽ không, bánh tôi cũng đã mua rồi."

Quân Hạo cũng cong cong khóe miệng.

Tỉnh Quý Hòa ngại ngùng, thanh thanh giọng chuẩn bị bắt đầu quay.

Thu Nguyên vừa mang rượu trở lại phòng, Tân Trạch hôm nay chỉ đến một mình, cậu thấy hắn đang tự rót rượu, liền nhanh bước đến, quỳ gối bên chân nam nhân, thay hắn rót. Cậu biết Tân Trạch thích người nghe lời, không trực tiếp ngồi lên sô pha, ngửa đầu hỏi, "Sao hôm nay Tân thiếu chỉ đến một mình?"

Trong lòng Tân Trạch như bị mèo con khẽ cào, nắm cằm cậu, hỏi mà không đáp, "Cậu thích bị người khác nhìn?"

Thu Nguyên sửng sốt, "Cái gì?"

Tân Trạch ác liệt kéo dài âm, "Tôi nói—cậu thích cho người nhìn mình bị chơi?"

Thu Nguyên miệng khẽ nhếch, nhanh chóng phản ứng lại, xin khoan dung, "Đêm nay tôi có thể cùng Tân thiếu, đừng..."

"Hử?" Ngón tay Tân Trạch đặt trên môi Thu Nguyên, ái muội cọ qua đôi môi hồng nhuận, thăm dò đẩy ra cánh môi, bắt lấy đầu lưỡi chơi chơi, "Cởi quần áo."

Thu Nguyên nhấp nhấp môi, "Sẽ có người tới, Tân thiếu tạm tha tôi đi."

Tân Trạch xụ mặt, "Cởi quần áo."

Thu Nguyên đành đứng lên, Tân Trạch chuyển đèn thành hình thức chuyển động, từng chùm sáng rực rỡ đảo quanh, xuyên thấu qua ánh sáng màn hình là thân thể Thu Nguyên.

Cậu bắt đầu cởi quần áo, áo khoác nhỏ của bartender rơi trên mặt đất, sau đó là nơ, ngón tay cậu thon dài, động tác cởi nơ linh hoạt mà xảo diệu, ngửa đầu làm hầu kết càng thêm rõ ràng, nhẹ nhàng lên xuống. Nút áo sơ mi từng cái được cởi bỏ, tiếp đến vạt áo bị lôi khỏi quần tây làm lộ ra lồng ngực. Thu Nguyên thực gầy, nhưng không yếu ớt, trên khung xương thanh mảnh phủ một tầng cơ bắp không quá lực lưỡng, kết hợp cùng làn da trắng nõn, không mang cảm giác nhu nhược mà ngược lại cảm giác mười phần sức sống.

Áo sơ mi nhanh chóng bị cởi ra, dây lưng, cúc quần, khóa kéo, quần tây, cuối cùng chỉ còn quần chữ T.

Toàn thân th chỉ còn với cùng giày da, trần trụi đứng đó.

Tân Trạch nhìn cậu, nhấp một ngụm rượu, vỗ vỗ vị trí bên cạnh, gọi cậu lại ngồi.

Thu Nguyên cắn môi, cất bước đi qua.

"Cắt!"

"Hoàn mỹ!"

Phó đạo diễn kêu dừng, cảnh này một lần đã qua.

Tỉnh Quý Hòa trong lòng thở ra một hơi.

Giang Dục Đường không biết kiếm đâu một cái áo dài tơ tằm, phủ thêm cho Tỉnh Quý Hòa, cậu có chút kinh ngạc, vội nói lời cảm ơn, trong lòng cảm khái nam nhân quả nhiên ôn nhu săn sóc, danh bất hư truyền.

Giang Dục Đường cùng cậu sóng vai ngồi trên sô pha, bảo trì khoảng cảnh vừa vặn không xa không gần cùng cậu trò chuyện vài câu, lại hỏi, "Chút nữa quay cảnh đó, cậu có ngại không?"

Tỉnh Quý Hòa cho rằng Giang Dục Đường đang làm công tác tâm lý cho cậu, vội nói, "Cũng được, lúc bắt đầu cũng rất ngại, hiện tại đã quen."

Giang Dục Đường lại nói, "Nhưng tôi thật ngại."

Tỉnh Quý Hòa trừng mắt, "A? Thật sao?"

Giang Dục Đường biểu tình buồn rầu đáp, "Cảnh yêu lộ liễu mãnh liệt như vậy, kỳ thật là lần đầu của tôi. Đạo diễn cũng không đề ra yêu cầu, có thể không ngại sao?"

Tỉnh Quý Hòa gật gật đầu, "Đúng thật..."

Giang Dục Đường chủ động thỉnh giáo, "Cho nên Tiểu Quý có thể chia sẻ chút kinh nghiệm không?"

Tỉnh Quý Hòa lập tức sợ hãi, không chú ý nam nhân xưng hô trở nên thân mật, liên tục xua tay.

Giang Dục Đường lại nói, "Tôi thật sự chân thành thỉnh giáo, cậu không nói, chút nữa đối diễn không đạt, mọi người lại không thể ăn bánh kem."

"A... Kỳ thật, việc này." Tỉnh Quý Hòa gãi đầu, "Thật sự là thói quen, hơn nữa bạn diễn cũng thành thục, đều là công việc nên em cũng không ngại. Tiền bối nếu cảm thấy không được thì không cần cố kỵ việc tôn trọng em hay không, muốn thế nào thì thế đó, đạo diễn không phải cũng muốn chân thật sao?"

"Như vậy à..." Giang Dục Đường tự hỏi, thoạt nhìn có chút thẹn thùng, "Vậy chút nữa chúng ta cùng diễn, nếu tôi thật sự không phải, cậu cũng đừng để ý."

"Sẽ không."

"Còn về diễn sao cho thật, tôi có thể đặt vào giữa chân cậu..." Giang Dục Đường muốn nói lại thôi, tay nắm hờ chắn trước mặt, như thật sự ngại ngùng.

Tỉnh Quý Hòa ngẩn người, nghĩ thầm đây là ý muốn chân giao sao?

Trước kia nghe nói quay những cảnh làm tình mãnh liệt đều sẽ bị chiếm tiện nghi loạn cọ, Tỉnh Quý Hòa cho rằng đều là nam nhân, ai sẽ để ý chuyện đó. Hiện tại Giang Dục Đường thẳng thắng trao đổi, thành thật báo trước lại làm cậu cảm giác cúc hoa mình ngại ngùng như khuê nữ.

Cậu nhanh chóng lắc đầu, "Không có vấn đề, cũng vì đóng phim mà."

Giang Dục Đường cười cười với cậu làm Tỉnh Quý Hòa bỗng nhiên hiểu được cảm giác tắm mình trong gió xuân.

Này chỗ nào là Giang Dục Đường chiếm tiện nghi cậu, phải là bị cậu chiếm tiện nghi mới đúng.

Thu Nguyên ghé vào giữa hai chân Tân Trạch giúp hắn khẩu giao, đầu phập phồng lên xuống giữa háng nam nhân, cánh tay Tân Trạch đặt trên lưng sô pha, dựa đến thoải mái, được ngậm cũng thực thoải mái.

Ánh đèn thả lên sống lưng hoàn hảo của cậu, eo hạ thấp, mông nộn vểnh cao.

Tân Trạch cảm thấy không sai biệt lắm, liền kéo Thu Nguyên quỳ lên sô pha, từ sau lưng ôm lấy cậu, bàn tay xoa lên lồng ngực, dùng nước trà thay bôi trơn, mang bao liền lập tức cắm vào.

Thu Nguyên kêu thảm một nửa, đã bị Tân Trạch gắt gao che miệng, chỉ có thể ô ô thống khổ kêu lên.

Hai người động không lâu, cửa bị gõ ba tiếng, người đưa rượu tới, đúng là bạn trai Thu Nguyên – Trì Quan.

"Tân thiếu." Trì Quan vào cửa gọi một tiếng, ngẩng đầu liền đứng hình tại chỗ, ném bình rượu lập tức xông tới.

"Đứng im." Tân Trạch làm Thu Nguyên, hành động đắm chìm trong tình dục, ngữ khí lại không chút gợn sóng.

Tỉnh Quý Hòa căn bản không nghe, đánh đổ bình rượu, mặc kệ rượu vươn đầy trên sàn, vọt tới trước mặt Tân Trạch, chuẩn bị động thủ.

Tân Trạch cũng không sợ, buông tay che miệng Thu Nguyên.

"Trì Quan, anh cút ngay!" Thu Nguyên tức giận vội vàng mắng, giữa khoái cảm bị Tân Trạch mãnh mẽ làm, "Không thấy tôi đang cùng Tân thiếu... Ưm a... Không thấy tôi đang, chúng tôi đang làm gì hả? Anh... Cút!"

Trì Quan giơ lên bình rượu sững sờ tại chỗ.

"Còn không đi?!" Thu Nguyên lại giục.

Tân Trạch tát một cái lên mông cậu, Thu Nguyên rên rỉ nói không ra lời, Trì Quan chần chừ lui về sau hai bước.

"Không được đi." Tân Trạch giương mắt nhìn Trì Quan, "Đứng đó nhìn cho kỹ."

Bình rượu trong tay Trì Quan rơi trên đất, hai tay nắm chặt, đứng tại chỗ nhìn hai người làm tình.

Thu Nguyên nhắm mắt không nhìn hắn, gắng nhịn tiếng rên rỉ, lại dưới yêu cầu của Tân Trạch không thể không dâm đãng kêu lên. Tân Trạch làm Thu Nguyên, nhưng vẫn ngẩng nhìn về phía Trì Quan, ánh mắt nguy hiểm khiêu khích.

Cuối cùng Tân Trạch bắn lên mông Thu Nguyên, lại bắt cậu tự an ủi, khi cao trào bị ép mở hai mắt, mờ mịt đối diện cùng Trì Quan, cong khóe môi nở nụ cười trào phúng.

Trì Quan xoay người rời khỏi, cửa bị hắn đập ra tiếng vang thật lớn.

Tỉnh Quý Hòa ngồi trên sô pha, cảm thấy thực vất vả. Đoàn phim chuẩn bị sô pha rất mềm, Giang Dục Đường ở phía sau đâm cậu, làm cậu không thể không phập phồng lên xuống, xóc nảy lợi hại. Hơn nữa Giang Dục Đường cương cứng, cắm giữa hai chân cậu không ngừng cọ xát da đùi mẫn cảm non nớt. Tỉnh Quý Hòa vì giữ cân bằng trên sô pha, cả người dùng sức, chân cũng không tự giác kẹp chặt, bị Giang Dục Đường phát hiện, liền an ủi vuốt ve sống lưng cậu.

Do yêu cầu cận cảnh biểu cảm, Tỉnh Quý Hòa luôn cố gắng ngẩng đầu, đem từng cái nhíu mày, thỉnh thoảng tàn nhẫn cắn môi, cùng cảm giác vừa thống khổ vừa sung sướng biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn.

Giang Dục Đường động làm Tỉnh Quý Hòa cảm thấy cơ thể dần nóng lên, trứng dái không ngừng bị quy đầu đâm chọc, lông mu cọ xát cùng da mông, càng miễn bàn từng cú thúc vào mạnh mẽ hữu lực, Tỉnh Quý Hòa ra một thân mồ hôi, dương vật từ mềm chuyển cứng, run theo động tác cả hai, thậm chí chảy vài giọt chất lỏng.

Miệng bị gắt gao bịt chặt, hô hấp không thuận, động tác Giang Dục Đường cũng không chút ôn nhu, thật sự tựa như Tân Trạch đối với Thu Nguyên, làm một cái sex toy. Cơ ngực Tỉnh Quý Hòa bị hắn xoa nắn, làn da trắng nõn lưu lại từng dấu tay đỏ hồng, lại bị Giang Dục Đường bóp eo hung ác lộng. Trên người cậu còn lưu lại dấu vết hôm qua của Du Thừa Bình, hôm nay lại được Giang Dục Đường đặc biệt "chăm sóc". Tất cả làm cậu bắt đầu mơ mơ màng màng, không phân được bản thân là vui sướng hay thống khổ, hiện thực hay phim ảnh, một tia lý trí duy nhất chỉ là còn công phu Giang Dục Đường quá sức lợi hại, thật không thể trông mặt mà bắt hình dong.

Thời điểm Quân Hạo đẩy cửa tiến vào, Tỉnh Quý Hòa đã mơ hồ sắp không chịu nổi, cảm giắc sắp bắn, cũng may âm thanh Quân Hạo đập vỡ bình rượu kéo về cho cậu ít thanh tỉnh. Tay Giang Dục Đường vừa buông, cậu chỉ kịp hít một hơi, liền phải đối kịch cùng Quân Hạo. Hít thở không thông cùng di chứng của khoái cảm mãnh liệt, giọng nói cậu thật sự đứt quãng, không phải kỹ thuật diễn, là hoàn toàn do Giang Dục Đường đâm đến không nói nổi. Khi bàn tay nam nhân đánh lên mông cậu, chính xác đánh cậu sướng run.

Tỉnh Quý Hòa dựa theo kịch bản nhắm hai mắt, nhưng vẫn cảm nhận được tầm mắt Quân Hạo lưu luyến bên người. Giang Dục Đường cuối gần sát, dùng đầu lưỡi miêu tả đường cong trên lưng cậu. Tỉnh Quý Hòa rên rỉ không ngừng, bỗng cảm giác dương vật giữa hai chân rút ra, chôn vào kẽ mông bắt đầu cọ xát.

Tỉnh Quý Hòa kinh ngạc không thôi, theo bản năng muốn quay đầu, lại bị Giang Dục Đường đè cổ, nhỏn trỏ như trấn an nhẹ gõ.

Động tác nam nhân vẫn kịch liệt như cũ, Tỉnh Quý Hòa cũng như bị bén lửa, mồ hôi theo gương mặt đọng thành giọt dưới cằm, khe mông mẫn cảm bị ma xát, quy đầu lại không ngừng chà qua cửa mình, mang đến từng cơn tê dại khó nhịn. Cửa mình Tỉnh Quý Hòa vốn thực tủy biết vị chậm rãi giãn ra, khoái cảm chồng chất chậm rãi lan tràng.

Nhân viên công tác nhắc nhở tiến độ, Tỉnh Quý Hòa hoảng hốt, Tân Trạch muốn bắn.

Lần cuối, Giang Dục Đường lao mạnh vào cậu, thân thể vcua chạm phát ra tiếng vang, thở dốc hòa cùng rên rỉ hoàn hảo được thu vào microphone.

"Ha a...!"

Tỉnh Quý Hòa đột nhiên cảm nhận cửa mình bị nong ra, quy đầu Giang Dục Đường không hề trở ngại đâm vào trong cậu, lại nhanh chóng lui ra. Tỉnh Quý Hòa bị đau, nhưng lập tức cảm nhận được khoái cảm khó tả từ xương cùng lan về phía trước. Cả người cậu run rẩy, dương vật cũng nảy lên, sắp bắn ra liền bị Giang Dục Đường bắt lấy nhéo một cái.

Tỉnh Quý Hòa khổ sở hừ một tiếng, cắn răng nhẫn nại. Nam nhân lại tiếp tục cọ xát vào khe mông, ngẫu nhiên lại đem quy đầu cắm vào hậu huyệt, nhưng tựa như vô tình mà nhanh chóng rút ra.

Cậu vừa khao khát vừa sợ hãi, khao khát bị nam nhân mạnh mẽ địt vào, lại sỡ hãi mất khống chế sẽ phá hoại công sức của mọi người.

Rốt cuộc Giang Dục Đường cũng buông cậu ra. Tỉnh Quý Hòa nghe âm thanh được áo mưa cùng dương vật tách ra 'ba' một tiếng, sau đó tinh dịch nóng bỏng phun lên mông, một giọt vừa vặn dừng trên cửa mình, hậu huyệt không nhịn được cơ rút.

Khi Giang Dục Đường đọc thoại, Tỉnh Quý Hòa còn đang chậm chạp run rẩy, khẽ cúi đầu, thật sự cậu không cần ở trước màn ảnh thủ dâm đến bắn tinh, nhưng đủ loại kích thích hoàn toàn bức cậu đến không chịu nổi, mơ hồ vội vàng chà xát dương vật, một chân đặt lên tay vịnh sô pha, căn môi bắn tinh.

Cũng không quên cuối cùng nhìn về Quân Hạo, cùng hắn đối diện, cao trào vui sướng làm cậu không thấy rõ vẻ mặt nam nhân.

Nhưng thoáng mắt thấy được túp lều dưới háng Quân Hạo, dương vật Tỉnh Quý Hòa lại dâm đãng hộc ra một dòng tinh dịch.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro