Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Thịnh hạ, Đế Đô.

Bệnh viện nhân dân đầu tiên, phòng bệnh 416 VIP .Một nữ nhân với dáng người mảnh khảnh, đôi mắt  khẽ ngước lên nhìn người đàn ông trên giường bệnh viện:
  -Tôi đã chuẩn bị thỏa thuận ly hôn. Nếu có thể, anh ký, chúng ta cùng đến cục dân chínhsự để ly hôn.
Ánh mắt lạnh lùng của người đàn ông nhìn Lê Nhược Nhiên:
  - Không li hôn.
Lê Nhược Nhiên hơi nhíu mày nhìn thẳng mắt Trì Mặc Hiên, cô muốn nghe những gì anh nói. Sau một phút, Lê Nhược Nhiên thu lại ánh mắt trong vô vọng và trái tim cô có phần nản lòng. Cô không hề biết Trì Mặc Hiên đang nghĩ gì.

Giấu đi sự ngạc nhiên trong lòng, Lê Nhược Nhiên nói:
   -Ly hôn là điều tốt cho anh và tôi. Trì gia anh muốn có con trai. Sau khi li hôn tôi và con gái tôi ở với nhau. Anh cũng có thể kết hôn với người phụ nữ khác để có thể có một đứa con trai.
Trì Mặc Hiên thấy sự bất mãn của Lê Nhược Nhiên, đôi mắt kiên quyết nhìn cô  và chắc chắc nói:
  - Sẽ không li hôn.

Đôi lông mày của Lê Nhược Nhiên lại càng nhăn hơn:
   -Trì Mặc Hiên, anh là một người đàn ông vô cùng sau sắc, nhưng chỉ thiếu một chút, chúng có thể sẽ đi cùng nhau.

Trì Mặc Hiên không trả lời ngay câu nói của Lê Nhược Nhiên. Một đôi mắt sắc bén nhìn cô với suy nghĩ sâu sắc. Sau một hồi im lặng, Trì Mặc Hiên từ từ mở miệng:
  -Tại sao tôi lại phải li hôn?  Lê Nhược Nhiên nắm chặt tay mình và che nó lại.
Với đôi mắt hiện lên sự hận thù.  Cô tự nhiên sẽ không nói với Trì Mặc Hiên. Sau ba năm, cô sẽ bị Trì gia giết chết. Những đứa con tương lai của cô cũng sẽ bị giết và bị tàn tật.  Rời khỏi Trì gia và về nhà, sống lại, chờ cơ hội phát triển và trả thù.  Đây là mục tiêu hiện tại của cô.
   -Tại sao còn phải nói nhiều như vậy? Trì gia muốn có con trai, họ ghét tôi ghét con gái tôi, tôi không muốn con gái tôi tiếp tục sống trong môi trường như vậy, vậy nên li hôn đi. Trì Mặc Hiên dường như đồng ý với lời giải thích của Lê Nhược Nhiên.  Trì Mặc Hiên nhìn chằm chằm Lê Nhược Nhiên:
  -Ly hôn là không thể. Đối với việc cư xử với trẻ con, tôi có thể thay đổi chính mình.

  -Con tôi, dù trai hay gái , tôi sẽ duy trì và yêu thương chúng.
Lê Nhược Nhiên không hề cảm động trước những gì Trì Mặc Hiên nói.
Sau khi nghe lời nói của anh, sự cảnh giác của Lê Nhược Nhiên lại càng sâu sắc hơn.

Trước đây,người đàn ông này là một người luôn nghĩ mọithứ đều đúng và mọi thứ đều lấy mẹ mình làm trung tâm, Trì Mặc Hiên luôn nghe lời mẹ mình.

Nếu  nhớ không lầm thì sau khi sinh hai cô con gái sinh đôi, Trì phu nhân đã yêu cầu họ ly hôn. Khi nghĩ đến việc cho cô một ngôi nhà hoàn chỉnh, cô  luôn không đồng ý ly hôn, vì vậy cô  không ly hôn cho đến khi chết.  Bây giờ cô  đồng ý ly hôn. Tại sao Trì Mặc Hiên không đồng ý với việc ly hôn?

Trì Mặc Hiên ngước lên và  nhìn Lê Nhược Nhiên. Một từ và một câu:
  -Tôi không muốn đề cập đến việc ly hôn. Tôi không đồng ý.

  -Hơn nữa, ngay cả khi đã ly hôn, đứa trẻ sẽ không thể đưa nó cho em.  Con cháu của Trì gia nhất định phải ở lại Trì gia.

Lê Nhược Nhiên đứng một bên và lắng nghe những lời anh nói, nhưng anh cảm thấy điều đó lại rất tốt.  Khi Lê Nhược Nhiên bước ra khỏi cổng bệnh viện, bên ngoài mặt trời đang cháy dữ dội và toàn bộ Đế Đô bao phủ bởi ánh nắng gay gắt.

Nhìn lên mặt trời, mặt trời quá chói.Nếu cô không thể đưa con mình  ra khỏi Trì gia, điều đó không thể thay đổi số phận của đứa trẻ.Ý nghĩa của sự tái sinh của cô là gì?  Có phải chỉ để trải qua những điều đã được trải nghiệm trong quá khứ?  Nhìn về phía trước, nhìn vào những chiếc xe đi qua, mọi người chảy nước, đôi mắt của Lê Nhược Nhiên vẫn vững vàng.  Hôn nhân phải được ngăn chặn, bằng mọi giá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro