Anh hai em sai rồi ( hơi ngược --h)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Dư Uyển Tình  sau khi được thả tự do , từng ngụm từng ngụm mà hô hấp không khí, người này thật đáng sợ , cái gì mà nhiệm vụ công lược nam chủ , còn xa lắm nha, cô hiện tại liền chỉ muốn  nhanh nhanh hoàn thành nhiệm , rồi nhanh chóng thoát khỏi nơi quỷ quái này!Cô nhất định phải đi về!

Không thể nhịn được nữa Dư Uyển Tình  dùng sức đẩy Diệp Tử Sâm ra, một bên kè sát miệng, một bên hướng hắn gào thét:

"Anh tránh ra, tôi chán ghét anh."

Diệp Tử Sâm nhìn Dư Uyển Tình đang phẫn nộ mà trừng mắt với  mình, không cảm thấy giận mà lại cười, vật nhỏ này rốt cuộc lộ ra gương mặt thật, nhìn bề ngoài yếu đuối nhu nhược, nho nhỏ, giống tiểu bạch thỏ thuần lương, kỳ thật đây là một con nhím.

Đừng tưởng rằng hắn không biết động tác nhỏ lén lút của cô , từ khi vào nhà này , liền âm thầm trộm tích lũy tiền, tuy rằng không biết cô muốn làm cái gì, nhưng những năm gần đây, hắn cảm giác có người ở nơi tối tăm nhìn bọn họ, mà cô lại trước khi hắn về nước lại đi tìm việc và nhà  hơn nữa khi Diệp Tử Huyên  xuất hiện, không thể không làm hắn nghĩ nhiều,  hết thảy điều này thật giống như đều là do người khác sắp xếp , mà Dư Uyển Tình  chính là người có khả năng .

Từ lần đầu tiên khi nhìn thấy cô , hắn liền biết, đời này đã định là cô, hắn muốn hiểu nội tâm cô, đem mọi thứ phòng bị trên người cô đều nhổ ra, làm cô thuận theo ở lại bên người hắn.

Diệp Tử Sâm bắt lấy Dư Uyển Tình ,  đem cô áp đảo ở trên giường. Dư Uyển Tình trong nháy mắt bị ép, về sau lấy lại phản ứng , liều mạng mà giãy giụa .

Diệp Tử Sâm dùng tay trái đem khống chế đôi tay của cô ở trên đỉnh đầu, mở miệng nói:

"Bảo bối, em tốt nhất không nên phản kháng lại anh."

Một cái tay khác một phen kéo quần áo của cô xuống , lộ ra da thịt trắng nõn , tuy rằng không phải lần đầu tiên nhìn thấy  thân thể của cô, nhưng vẫn là sẽ bị thân thể của cô làm chấn động , dưới thân vật nam tính không chịu nổi mà nhanh chóng bành trướng lên.

Hắn bàn tay to phủ lên bộ ngực to tròn, dùng sức bóp nhẹ lên. Dư Uyển Tình da thịt vốn là kiều nộn trắng nõn, bị Diệp Tử Sâm dùng sức một vuốt ve, còn lưu lại dấu vết bàn tay rõ ràng , nhìn thấy thật ghê người.

"A...... Đau quá, buông tay a......"

Dư Uyển Tình  đau đến mức không chịu được mà hít một ngụm khí, đôi mắt lại hiện lên một tầng hơi nước.

Diệp Tử Sâm bỏ mặc tiếng hô đau của cô, lại tăng thêm lực đạo trên tay, đầu vú đang đứng thẳng lên, lại véo véo niết niết, đồng thời cúi đầu, ngậm lấy đầu ngực trái , dùng sức hút cắn. Trong phút chốc, làm Dư Uyển Tình đau đến toàn thân đều căng chặt lên.

Bởi vì phản ứng sinh lí, nước mắt cuồn cuộn không ngừn chảy ra, đôi tay bị nhốt nắm thành quyền, móng tay hãm sâu cắm vào da thịt đều không biết.

Chỉ là giây tiếp theo, nam nhân buông ngực ra , đi vào giữa hai chân cô, sờ soạng đến tiểu huyệt , vươn ngón giữa cắm vào, đối với  tiểu huyệt đang khô khốc , không lưu tình cắm vào bên trong vách tường thịt, Diệp Tử Sâm  dùng sức thâm nhập, tìm được tầng lá mỏng manh kia, ngừng lại,

"Em nói anh hiện tại liền đâm thủng nó, thế nào?"

Dư Uyển Tình đôi mắt đỏ hồng , trợn trừng , đau đớn lan rộng toàn thân, đặc biệt là nơi riêng tư như đang bị xé rách thật sự rất đâu, làm cho cô hô hấp khó khăn, gắt gao mà cắn môi, trên trán đã  xuất hiện một tầng mồ hôi.

Lúc này nghe được lời nói của Diệp Tử Sâm , Dư Uyển Tình không còn phản kháng nữa mà lại yếu đuối đầu hàng , thấp thấp giọng khóc,  cầu xin:

"A...... Anh hai, em từ bỏ, em sai rồi, em sai rồi, tha cho Uyển Tình đi......"

Âm thanh thút thít của cô truyền vào tai Dư Uyển Tình , hắn ngẩng đầu ,lãnh đạm

"Sai chỗ nào?"

Dư Uyển Tình vội vàng mở miệng trả lời:

"Không nên nói chán ghét anh hai, không nên đuổi anh đi"

😍😍😍😍😍😍😍😍😍😍😍😍😍

Editor : Đến hẹn lại lên ,người ơi đừng quên nhé ....😘😘😘😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro