Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Anh hai, tối nay anh ngủ với Thiên Thiên nhé!

- Sao thế?

- Không sao hết, chỉ là bỗng nhiên muốn ngủ cùng anh.

Bởi vì chiều cao chênh lệch, nên anh phải ngồi xuống mới có thể nói chuyện với cô.

- Được rồi, em vào ngủ trước đi, anh xong công việc sẽ vào.

Cô tỏ vẻ không hài lòng.

- Không, Thiên Thiên muốn bây giờ anh vào ngủ hoặc em sẽ thức đợi anh xong việc rồi ngủ.

Anh lắc đầu chịu thua, cùng cô vào phòng ngủ.

Trong phòng ngủ

- Anh tắt đèn phòng đi, sáng quá em không ngủ được.

Anh lại nghe lời đi tắt đèn phòng rồi quay trở lại giường.

- Anh, ôm em đi, dạo này anh bận suốt, không có anh ôm em khó ngủ.

- Được rồi.

 Ôm thân thể nhỏ bé của cô vào lòng, một cảm giác ấm áp tràn vào cơ thể. Bất giác lại bật ra câu hỏi

- Thiên Thiên, em bao nhiêu tuổi rồi?

Thân thể nhỏ bé ngọ nguậy, dường như trả lời trong vô thức.

- Mười hai...

Mười hai, mười hai... Thiên Thiên à, em lớn nhanh đi, anh sắp không đợi nổi nữa rồi.Người trong lòng hơi thở đều đặn phả vào ngực anh, khiến cả người anh như thiêu đốt. Nằm thêm một chút anh cảm thấy mình thật sự không chịu nổi nữa, nhẹ nhàng để cô nằm xuống, bản thân lại cấp tốc vào phòng tắm dội nước lạnh.Sau khi xong xuôi, anh quay lại kiểm tra cô lần nữa, thật sự cũng rất muốn ôm cô vào lòng mà ngủ một giấc, nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại vẫn là ra ngoài, đợi đến gần sáng rồi vào nằm với cô vẫn tốt hơn.Anh quay lưng , ai biết được lúc vừa tới cửa lại nghe tiếng cô gọi.

- Anh hai...Anh lại nhanh chân quay lại giường.

- Anh đây.

- Em nhất định sẽ gả cho anh.

Nhìn kĩ lại thì mới thấy cô vẫn đang ngủ, chỉ là nói mơ thôi. Nhưng mà chỉ là nói mơ thì vẫn khiến anh trong lòng nở hoa.Anh lại không kiềm được cảm xúc, đưa tay lên chạm vào đôi má phúng phính của cô. Cuối cùng vẫn quyết định ở lại phòng xem thử cô có nói gì về anh nữa không.Cứ như thế, anh và cô thỉnh thoảng vẫn ngủ chung cho đến hai năm sau, tình trạng này hoàn toàn chấm dứt. Anh mặc dù tiếc nuối nhưng nhiều hơn vẫn là vui sướng. Bởi vì cô cuối cùng cũng ý thức được cái khái niệm " nam, nữ", chứng tỏ...ngày anh chờ đợi cũng sắp đến rồi. Bốn năm, không sao anh đã chờ tận mười bốn năm thì bốn năm này có là gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro