Chương 8: Những Ký Ức Đáng Nhớ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau buổi trình diễn thành công, tâm trạng của Hyunjin và Jisung vẫn tràn đầy niềm vui. Họ quyết định dành thời gian cuối tuần để khám phá những nơi mới trong thành phố, cùng nhau tạo ra những kỷ niệm đáng nhớ.

Hôm đó, bầu trời trong xanh với ánh nắng ấm áp, thật lý tưởng cho một chuyến đi dạo. Hyunjin và Jisung cùng Minho và Soojin hẹn gặp nhau tại công viên trung tâm, nơi có những con đường rợp bóng cây và hồ nước lung linh.

"Các cậu có biết có một quán cà phê xinh xắn gần đây không?" Soojin hỏi khi cả nhóm đang đi dạo. "Nghe nói quán này có nhiều món đồ uống độc đáo và view rất đẹp."

"Thật vậy à? Nghe có vẻ thú vị đấy!" Jisung hào hứng đáp. "Đi thôi, chúng ta đến đó ngay nào!"

Cả nhóm nhanh chóng tìm đường đến quán cà phê. Khi đến nơi, họ bị choáng ngợp bởi vẻ đẹp của quán. Không gian được trang trí dễ thương với những bức tường đầy hoa và ghế sofa êm ái. Hương thơm của cà phê và bánh ngọt lan tỏa trong không khí khiến mọi người đều cảm thấy phấn chấn.

"Wow, thật tuyệt vời!" Hyunjin thốt lên khi bước vào quán. "Chúng ta sẽ có những bức ảnh thật đẹp ở đây!"

Nhóm bạn tìm một góc thoáng đãng để ngồi. Sau khi gọi đồ uống, họ bắt đầu trò chuyện, chia sẻ về những kế hoạch cho tương lai. Jisung nhìn Hyunjin với ánh mắt tràn đầy sự tin tưởng. "Hyunjin, cậu đã nghĩ đến việc sẽ triển lãm bức tranh đó chưa?"

"Có lẽ mình sẽ thử. Nhưng mình còn nhiều điều cần phải cải thiện," Hyunjin thổ lộ, cảm giác khiêm tốn chợt nổi lên trong lòng.

"Đừng lo lắng! Cậu đã vẽ rất tốt rồi. Mình tin rằng mọi người sẽ yêu thích tác phẩm của cậu," Jisung động viên, tay chạm nhẹ vào tay Hyunjin, khiến trái tim anh đập nhanh hơn.

Khi đồ uống được mang đến, cả nhóm cùng nhau chụp ảnh. Minho và Soojin tạo dáng hài hước, còn Hyunjin và Jisung đứng gần nhau, nụ cười tỏa sáng trên gương mặt họ.

"Cười lên nào!" Soojin kêu gọi, và mọi người cùng nhau tạo dáng. Khoảnh khắc này thật sự ngọt ngào, trong ánh nắng vàng và tiếng cười rộn ràng, họ tạo nên những kỷ niệm không thể quên.

Sau khi thưởng thức cà phê và bánh ngọt, họ quyết định dạo quanh công viên gần đó. Bên hồ nước, những chiếc thuyền chèo nhẹ nhàng trôi, làm không khí thêm phần lãng mạn.

"Chúng ta nên thử chèo thuyền không?" Jisung đề xuất, ánh mắt sáng rực.

"Tại sao không? Mình rất thích!" Hyunjin vui vẻ đồng ý.

Nhóm bạn thuê một chiếc thuyền nhỏ và bắt đầu cuộc hành trình trên mặt nước. Cảm giác gió thổi mát rượi và những làn sóng nhẹ nhàng làm tâm trạng mọi người thêm phấn chấn. Hyunjin và Jisung cùng nhau chèo thuyền, hòa nhịp trong từng cú chèo.

"Cậu chèo mạnh mẽ quá! Chúng ta sẽ nhanh chóng ra giữa hồ thôi!" Jisung cười lớn, đôi mắt sáng lấp lánh.

Hyunjin cảm thấy sự gắn kết giữa họ ngày càng sâu sắc. Anh nhìn Jisung với nụ cười mãn nguyện, trong lòng tràn ngập tình cảm. "Chỉ cần có cậu bên cạnh, mình có thể làm mọi thứ," anh thổ lộ.

Khi họ đã ra giữa hồ, tất cả đều ngừng chèo và thả trôi thuyền, để thưởng thức cảnh đẹp xung quanh. Những chiếc lá vàng rực rỡ trên cành cây phản chiếu trên mặt nước, tạo nên bức tranh thiên nhiên tuyệt mỹ.

"Chúng ta nên tạo dáng một bức ảnh để lưu giữ khoảnh khắc này!" Soojin đề nghị. Mọi người cùng nhau tạo dáng, Hyunjin và Jisung ngồi bên cạnh nhau, nắm tay nhau trong khi Minho và Soojin tạo dáng hài hước phía trước.

Khi bức ảnh được chụp, những tiếng cười và sự hân hoan không ngừng vang lên. Khoảnh khắc giản dị ấy đã trở thành một phần trong câu chuyện của họ, một phần của tình bạn và tình yêu mà họ đang xây dựng.

Trở lại bờ sau một buổi chiều thú vị, họ quyết định dừng chân ở một quán kem gần đó. Hyunjin chọn vị dâu tây, còn Jisung thì chọn kem matcha yêu thích. Họ cùng nhau thưởng thức kem, tạo nên những cuộc trò chuyện vui vẻ và tiếng cười rộn ràng.

"Có lẽ chúng ta nên tổ chức nhiều buổi đi chơi như thế này hơn," Minho gợi ý. "Tình bạn của chúng ta thật tuyệt vời!"

"Đúng rồi! Mỗi khoảnh khắc đều đáng quý," Soojin đồng tình, ánh mắt tươi sáng.

Khi trời dần tối, bầu trời chuyển màu tím đen và những ngôi sao bắt đầu lấp lánh. Nhóm bạn cùng nhau đi dạo dưới ánh đèn, tận hưởng không khí trong lành của thành phố về đêm. Hyunjin và Jisung đi gần nhau, không khí giữa họ ấm áp và thân mật.

"Cảm ơn vì hôm nay thật tuyệt vời, Jisung. Mình không thể tưởng tượng cuộc sống mà không có cậu," Hyunjin nói, ánh mắt đầy chân thành.

"Cảm ơn cậu đã cho mình những kỷ niệm đẹp. Mình cũng rất quý trọng từng khoảnh khắc bên cậu," Jisung đáp, nắm chặt tay Hyunjin hơn.

Cả hai cùng mỉm cười, cảm nhận được sự gắn bó và tình yêu đang nảy nở giữa họ. Trên con đường nhỏ dẫn về phía trường, những bước chân của họ hòa nhịp cùng nhau, như một điệp khúc ngọt ngào trong bản nhạc cuộc đời.

Và với mỗi ngày trôi qua, Hyunjin và Jisung nhận ra rằng tình yêu và tình bạn của họ không chỉ đơn thuần là những kỷ niệm, mà còn là một hành trình dài mà họ sẽ cùng nhau viết tiếp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hyunsung