Chương 17. Chúc mừng sinh nhật!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm, nó đã vội vã đến công ty tranh thủ chuẩn bị 1 vài việc cho xong, để còn kịp chuẩn bị cho buổi giao lưu vs Nam Vương sẽ bắt đầu lúc 6 giờ tối nay.

Bên công ty hắn lúc này có 3 người con trai phong độ, mỗi người mang một nét đẹp khác nhau, họ đang bàn bạc gì đó trong phòng làm việc của hắn...

- Sau chuyện của Linda, tôi thấy có vẻ công ty chúng ta vẫn còn thiếu sót trong cách giải quyết các vấn đề của khách hàng thì phải - hắn nói nghiêm túc

- Công ty chúng ta nhân viên đa số là nam, chỉ có mỗi An Đình là nữ mà cô ấy lại quá cứng nhắc, vì vậy mà một số vấn đề về mặt tâm lí tình cảm của khách hàng, phía chúng ta không thể giải quyết êm đẹp được! - Triệu Vỹ gật gù phân tích

- Chúng ta phải cần có sự hợp tác với Quan Hiểu Đồng, cô ấy là một cô gái xinh xắn, đáng yêu lại còn là một bác sĩ tâm lý! Điều đó chẳng phải quá tuyệt sao? - Đình Hy xoa cằm nói rồi ma mãnh nhìn hắn

- Cứ cho là ý kiến của cậu nghe có vẻ hay đi! Nhưng cậu nhìn tôi như vậy là có ý gì? - hắn nhìn Đình Hy nhếch môi nói vẻ nghi ngờ

- hì hì, ý gì đâu! Chỉ là liếc xem thái độ cậu thế nào thôi...à mà chẳng phải cậu chúa ghét cô ấy à?....sao giờ tớ đòi hợp tác vs cô ấy, cậu chẳng những không bực...mà còn....khen hay? - Đình Hy nhìn hắn dò xét

- Ơ...thì...thì...chẳng qua...là vì tốt cho công ty thôi! Thế cậu muốn công ty đóng cửa hay sao mà lắm chuyện vậy? - hắn có chút ngập ngừng nhưng rồi nhanh chóng lấy lại phong độ, lật ngược tình thế

- Tôi.......

- Thôi! 2 cậu không móc méo nhau là chịu không nổi à? Tóm lại, chúng ta sẽ chuẩn bị 1 bản hợp đồng ngỏ ý hợp tác vs bên Hiểu Đồng, như vậy được không? Gia Úy, cậu quyết định đi. - Triệu Vỹ gắt 2 người rồi nhìn hắn nghiêm túc nói.

- Uhm! Cứ quyết định vậy đi, công ty làm việc hiệu quả là được. - hắn nhún vai trả lời dứt khoát

Hôm nay công việc cũng không nhiều, nhìn lên đồng hồ đã 3h chiều. Chợt nhớ đến buổi giao lưu của nó sẽ bắt đầu lúc 6h tối nay, hắn thu xếp ra về để tranh thủ chuẩn bị một chút.

Về đến nhà, hắn cho Polo ăn rồi lên phòng tắm rửa. Bước ra thơm phức vs chiếc khăn tắm quấn ngang hông, bước đến tủ quần áo cỡ lớn, hắn chọn cho mình chiếc áo sơ mi màu xanh đen xoăn tay vừa phải, cẩn thận đóng thùng trong chiếc quần âu màu đen vừa vặn không mang dây nịch. Hắn nhanh chóng chọn lấy đôi giày da cao cấp mang vào, chỉnh lại mái tóc một chút...."dù sao cũng nên ăn mặc tươm tất một chút xem như tôn trọng cô ấy, đó là phép lịch sự cơ bản"...

Ngẫm nghĩ, hắn khẽ nhếch môi cười đi xuống dưới nhà! Nhìn đồng hồ đã 5h30', hắn bước đến xoa đầu Polo, mỉm cười nói khẽ:

- Ở nhà ngoan nhé, chỗ này tao không dẫn mày theo được, tao đi một tí rồi về ngay!

Ding...dong...!!!!

Tiếng chuông cửa làm hắn khẽ nhíu mày thắc mắc..."giờ này mà còn ai đến tìm làm gì thế nhỉ???"

Cạch...!!! - Hắn ra mở cửa

Bùm....chíu....bụp...bụp...!!! - tiếng pháo nổ, giấy kim tuyến bắng tung tóe vào người hắn

- "chúc mừng sinh nhật sếp tổng" - An Đình, Triệu Vỹ, Đình Hy cùng nhau nói to, cười tươi rối lỉnh kỉnh mang bánh kem, hoa, quà vào trong tự nhiên không cần đợi hắn lên tiếng mời.

Hắn vẫn đứng đó ngơ ngác, sựt nhớ hôm nay là ngày 14/3, sinh nhật hắn! Khẽ cười lơ đãng, chợt ngây người..."nhưng...nhưng...bây giờ mình phải đến buổi giao lưu, không thể để họ biết được, phải đuổi họ về ngay để đi không thì trễ mất.."...

Hắn vội vã quay trở vô nhà, dừng bước trước cửa phòng khách, tròn mắt nhìn bọn họ đã bày bánh kem, trái cây, ly và cả rượu từ lúc nào!

- Wey! Các người làm đang làm gì ở nhà tôi vậy hả, mau dọn dẹp rồi về đi - hắn tỏ vẻ dửng dưng

- đây Gia Úy, cái này là của cậu, đội lên nào! Xong, lại đây cầu nguyện rồi thổi nến đi - Đình Hy cười rạng rỡ chạy lại đội nón mừng sinh nhật lên cho hắn xong, mặc hắn đứng một chỗ không chịu đi, cậu ra sức lôi hắn lại chỗ bánh kem.

Hắn khó chịu vì bị họ bơ lời hắn nói, đã vậy còn bị Đình Hy bắt đội cái nón y chang con nít...à mà không...thằng ngố có vẻ hợp hơn... chẳng còn gì dáng vẻ phong độ, lịch lãm, đầy kiêu ngạo của hắn! Đang bực bội thì..

Phụt....!!!! - tắt cả đèn vụt tắt, chỉ còn loe lói ánh sáng của nến

"Happy birthday to you, happy birthday to you...happy birthday..happy birthday.......
HAPPY BIRTHDAY TO YOU"

3 người bọn họ vừa vỗ tay vừa hát mừng sinh nhật hắn...khung cảnh này làm hắn có phần ngượng ngùng, không thoải mái cho lắm...nhưng dù sao họ cũng làm hắn thấy chút ấm áp len lỏi khắp căn nhà và cả bên trong hắn....ngập ngừng giây lát rồi hắn khom người thổi nén

"Phù.....!"...bốp...bốp...bốp....tách..

3 người nhìn hắn, mỉm cười vỗ tay chúc mừng! Triệu Vỹ đi bật lại đèn, rồi bước trở vô cầm ly rượu đưa lên nhìn hắn, cười nói..

- Nào, giờ chúng ta nâng ly chúc mừng sinh nhật Gia Úy...sinh nhật vui vẻ, chúng tôi chúc cậu luôn thành đạt!

- Còn nữa mau chóng dẫn người yêu ra mắt bọn này nhé.. hì hì! - Đình Hy cười tinh ranh tiếp lời

- Đúng vậy! Chúng tôi cũng không rảnh đâu mà ăn sinh nhật vs cậu mãi! - An Đình đẩy đẩy kính nhìn hắn nói, vẫn với cái vẻ nghiêm túc thường ngày.

Hắn khẽ nhún vai, nhếch môi cười thay cho lời cảm ơn rồi nâng ly rượu uống cạn! Cũng được một lúc khá lâu rồi mà họ vẫn không có ý định ra về, hắn nôn nóng đưa tay lên xem đồng hồ

"Gần 7h rồi, buổi giao lưu bắt đầu khá lâu rồi....làm sao đây???....sao họ chưa chịu về đi chứ...assszzzsy...???"

- Wey, các người về được rồi đấy! Không cho tôi nghỉ ngơi à - quay sang họ, hắn tìm cớ nói

- uống hết rượu rồi về, còn sớm mà! Cậu muốn nghỉ thì lên phòng nghỉ đi, khi nào bọn tôi về thì khóa cửa lại cho! - Triệu vỹ nói khi đã ngà ngà say

- Wey, mai còn đi làm đấy! Các cậu muốn nghỉ việc hết hả??

- Ôi trời! Cậu yên tâm đi...ực...bọn tôi đâu có thiếu trách nhiệm như vậy..ực..! - Đình Hy nhừa nhựa nói

- Các cậu...thôi được rồi, muốn uống thì uống đi, tôi đi...hừ!

- wey, cậu đi đâu? - An Đình hỏi

- cậu đi thật sao? Ở chơi chút đi, sao cậu phũ phàng quá vậy! - Triệu Vỹ trách móc

- ĐI TẢN BỘ CHO TỈNH TÁO CHÚT! ĐƯỢC CHƯA? - hắn cau có gắt họ, rồi đi vội ra ngoài.

Vào bara định lấy xe, lục lục túi quần mới sựt nhớ, lúc nãy điện thoại, chìa khóa xe cả cái ví vẫn còn để trên bàn trong phòng khách, hắn đi vội quá nên quên mất,vội vã nghĩ cách...."lúc nãy nói đi tản bộ mà giờ trở vô lấy chìa khóa xe, họ hỏi thì không thể nói là đi dự buổi giao lưu của nó được...mất mặt lắm...assszzyyyy....làm sao đây?"

Nhìn đồng hồ đã gần 7h40 mà hắn còn lóng ngóng ở đây, tức giận đá mạnh vào bánh xe..."Cốp...!!" Hắn nhăn nhó vội ôm chân đau điếng, nhảy lò cò, cáu tiết lầm bầm

- "Aaaa....chết tiệt! Sao xui xẻo thế không biết!...hazzzsy...không được, mình đành phải làm vậy thôi.."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro