Đẩy đẩy .
Đụng đụng .
Dựa dựa .
...
Mọi hành động đều không thành công trong việc dỗ ngọt em người yêu đang bốc hoả ghen của Ahn Yujin .
" Wonie~ Nhìn chị đi "
Cuối cùng , nàng đành nhảy tọt vào lòng cô . Cách hiệu quả nhất ngay lúc này .
Ấy thế mà con thỏ kia vẫn chăm chú màn hình tivi trước mắt , mắt lạnh lùng liếc nhìn nàng rồi vội tránh né .
Xìiiii , nàng biết thừa là cô đang kiềm chế nháaaa .
" Bảo bối đừng giận , ôm em a "
Ủa ủa , liêm sỉ đâu rồi cái con người kia . Sao Jang Wonyoung lại ĩu xìu ôn nhu vuốt tóc nàng rồi .
" Em ghen "
" Chị xin lỗi , sau này sẽ né họ ra " Nàng cười cười , tay vươn lên nhéo má người kia .
Cái cau mày từ đó cũng giãn đi biến mất .
" Anh ta cứ thả thính đụng chạm với chị , không thích "
" Được rồi a , em không thích sẽ hạn chế gặp anh ấy " Bật ngón cái lên , Yujin xoa đầu cô " Chị phạm lỗi rồi , chị không ngoan "
Sau đó , nàng thoải mái dựa vào lòng em người yêu nghịch ngợm , mấy ngón tay uyển chuyển phá phách khuôn mặt cô .
" Chị ngoan mà , ngoan nên đừng quấy nữa , em cắn chị giờ áaa "
" Blee , không sợ thỏ con đâu "
Vừa mới dứt lời , Jang Wonyoung liền hành động nhanh gọn .
Sau vài phút , môi nàng đỏ ửng .
" Em đánh dấu chủ quyền rồi đấy "
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro