Chapter 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yin trở về nhà bố mẹ đêm hôm đó. Bố anh đã rất ngạc nhiên khi Yin ôm lấy mẹ mình và bật khóc nức nở. Yin rất hiếm khi khóc và chưa từng khóc trước mặt bố mẹ mình. Lầm cuối anh ôm bố mình và bật khóc có lẽ là khi anh vẫn còn là một đứa trẻ. Anh thậm chí còn không rơi nước mắt ngày cả khi Gie từ chối anh.

Họ để Yin được khóc hết những tổn thương trong lòng mà không có bất cứ câu hỏi nào. Mẹ anh nhìn bố với ánh mắt ngập tràn lo lắng.

Sau khi Yin bình tĩnh lại họ đỡ Yin ngồi lên sofa và ngồi cạnh anh.

" Con có muốn nói về nó lúc này không?" Mẹ anh hỏi trong khi nắm chặt bàn tay của con trai mình.

" Con đã nhận ra quá muộn màng rồi mẹ, bây giờ em ấy đã ở bên người khác rồi."

" War?" Yin gật đầu. Mẹ anh thở dài.

" Có thể... có thể thằng bé không dành cho con, con yêu."

" Hoặc có thể chỉ là không đúng thời điểm với cả hai con." Bố anh nói thêm.

" Con muốn đi ngủ." Yin đứng dậy và hôn chúc ngủ ngon mẹ mình rồi ôm bố anh trước khi về phòng.

Trong khi đó bạn bè của War và chồng của họ bao gồm cả Prom quay lại bàn ngay khi Yin rời đi. War không thể quên được biểu hiện trên khuôn mặt của Yin khi cậu nói rằng Prom là bạn trai của cậu.

Ngay lập tức những câu hỏi dồn dập đến với War về việc 'Chuyện gì đã xảy ra?' Cậu nói với họ mọi chuyện.

" Nhiều khi tao muốn cho mày một trận." Prom nói.

" Thì ít nhất chúng ta có thể giả vờ rằng chúng ta thực sự ở bên nhau trước khi vị hôn phu của mày đến đây?" War yêu cầu.

" Về chuyện đó, ngày mai em ấy sẽ đến."

" Oh no." Prat há hốc miệng.

" Chết tiệt. Vậy tao phải làm gì đây?"

"Tự lo liệu đi.Em tự mình lao đầu vào tình huống này mà." Off xem vào.

War thở dài, lấy hết những chai rượu và ngồi uống. Họ cố gắng ngăn cản nhưng chỉ làm War tức giận.

Sau tất cả những suy nghĩ và uống đến say mèm, War kết thúc mớ hỗn độn. Bever và Prat đưa cậu về nhà. Đối với một người nhỏ bé, War chắc chắn khá nặng vì cơ bắp, một người không thể vác nổi nếu họ gầy hơn cậu. Họ rời đi sau khi đã đưa War vào giường.

____

Ngày hôm sau Yin đến làm việc với một luồng không khí u ám khiến cho những người trong công ty sợ hãi việc tiếp chuyện với anh, dù thư ký của anh-người không thực sự sợ anh cũng phải giữ khoảng cách với anh.

Anh đang có một cuộc gọi với khách hàng thì thư ký của anh gõ cửa. Một trong những điều mà Yin ghét nhất là là khi anh đang có một cuộc gọi quan trọng mà bị ngắt quãng.

"Làm ơn chờ tôi một chút. Có chuyện gì vậy? Nói nhanh đi."

" Có người muốn nói chuyện với sếp. Anh ấy cứ khăng khăng rằng đó là một chuyện rất quan trọng."

" Ai?"

" Ngài Worasarn, Prom Ratchaphat Worasarn."

" Nói anh ta đợi một chút." Anh nói rồi trở lại với cuộc gọi với khách hàng. Họ đã nói chuyện không lâu rồi kết thúc.

" Để anh ta vào đi." Yin nói vào điện thoại được kết nối với bàn làm việc của thư ký. Cánh cửa mở ra và Prom xuất hiện.

"Mời ngồi"

"Không cảm ơn, sẽ nhanh thôi. Tôi đến đây để nói thẳng với anh, như tôi thấy thì anh là một người bận rộn và tôi cũng sẽ rời đi ngay thôi."

" Tùy cậu vậy."

" Tôi ở đây để thay mặt War nói với anh một chuyện. Bạn của tôi rất ngoan cố và tôi khá chắc chắn rằng nó sẽ không chịu nói chuyện trực tiếp với anh." Yin rất tập trung khi nghe thấy cái tên War.

"Là sao?"

" Tôi biết anh có cảm xúc với bạn của tôi vì bạn đã lén nhìn nó và khuôn mặt của anh thực sự không thể che dấu những biểu hiện ghen tuông khi tôi đến gần nó. Tôi cũng biết rằng nó nói với anh rằng hai chúng tôi đàn hẹn hò nhưng chúng tôi không hẹn hò. Tôi đã đính hôn với người khác rồi... Nó chỉ là bạn thân của tôi. Nói cách khác thì chúng tôi giống như anh em vậy."

"Okay?"

" Tôi ở đây để nói với anh rằng anh nên đi và theo đuổi người bạn này của tôi. Đôi khi nó là một đứa trẻ bướng bỉnh và ngoan cố nhưng tôi thấy anh có thể chịu đựng được thái độ của nó."

"Vậy nên cậu và em ấy không hẹn hò đúng chứ? Thật sao?" Yin hỏi với một giọng điệu tràn đầy hy vọng.

" Chúng tôi không hẹn hò. Tôi phải đến sân bay để đón vị hôn phu của mình sau khi nói ra điều này."

" Vậy tại sao anh nói với tôi điều đó? Anh không cảm thấy khó chịu với tôi vì đã làm tổn thương bạn mình sao?"

" Tôi đã tức giận. Một chút nhưng khi tôi thấy anh ngày hôm qua và tôi biết rằng đó là lời nói dối khi nó nói bản thân không hề có bất kỳ cảm giác gì với anh. Nó không giỏi việc nói dối nhưng anh đã tin nó khi nó nói rằng chúng tôi ở bên nhau."

" Dù sao cảm ơn anh."

" Đừng quá lo lắng. Tôi sẽ cổ vũ cho anh, Tôi phải đi đón vị hôn phu của tôi đây, chuyến bay của em ấy không lâu nữa là hạ cánh rồi."

"Cảm ơn lần nữa. Lái xe an toàn."

"À trước khi đi, đây là số điện thoại của tôi, nhắn tin hoặc gọi điện cho tôi nếu anh cần giúp đỡ. Đây là nơi nó làm việc và địa chỉ nhà,chỉ để phòng khi anh vẫn chưa biết. À, War cũng thích động vật và thực sự rất muốn tự nuôi một con mèo, nó cũng ám ảnh với sữa sô-cô-la ( úi em bé War).

" Đã note."

____

War tỉnh dậy vẫn còn một chút mơ màng, căn phòng khá lộn xộn với " mật vàng" trên sàn nhà.

" Chết tiệt, mùi thật là khó chịu. Chúa ơi, tao sẽ không bao giờ uống say một lần nào nữa."

War lấy điện thoại trên chiếc bàn bên cạnh và nó tràn ngập tin nhắn của Prom .

Từ Prom:

Dậy đi thằng quần

Sao cũng được

Tao đã thay mặt mày nói chuyện với Yin vì tao biết mày rất bướng bỉnh, thằng quần,mày sẽ không làm gì vậy nên tao đã giúp mày một chút. Sắp xếp lại bản thân và cả mối quan hệ của mày nữa. Mày sẽ không bao giờ tìm được người sẵn sàng chấp nhận cái tính cách quái quỷ của mày đâu.

NHƯNG! Đừng có dễ dãi quá. Thật khó để thực hiện được điều đó vì tao cũng biết rằng "mẹ tao" thu hút người khác một cách dễ dàng . Dù sao thì là vậy đó. Một ngày tốt lành nha bạn yêu.

" Cái quái gì vậy?! Tao thề rằng nếu tao nhìn thấy mày Ratchaphat tao sẽ bóp chết mày !" Cậu hét lên với điện thoại như thể nó đại diện cho Prom người mà cậu đang nói chuyện cùng.

Khi cậu bước ra khỏi phòng tắm, hai người giúp việc đã dọn phòng ngủ sạch sẽ. Mẹ anh chắc chắn đã dặn dò họ làm điều đó. Cậu xuống tầng và chào hỏi mẹ.

" Con đã say rượu đêm qua. Mẹ đã cho dọn phòng sạch sẽ rồi. Con đang nghĩ gì trong đầu mà lại uống say bí tỉ như vậy?"

"Chúng con vui vẻ chút đêm qua thôi. Con ra ngoài với đám bạn."

"Yin cũng ở đó?"

"D-Dạ"

"Được rồi, ăn chút đồ ăn này đi. Uống nhiều nước và thuốc này sau khi mà con thấy đau đầu. Mẹ cần đến văn phòng của bố, ông ấy quên mang theo bữa trưa. Hmp, mẹ đã tốn rất nhiều công sức để làm."

"Mẹ đi ạ. Hôn nay con sẽ ở nhà cả ngày."

Mẹ cậu rời đi sau đó.

Hôm nay là ngày nghỉ duy nhất của cậu mà cậu không cần phải làm bất cứ công việc gì ngoài văn phòng. Cậu thích nhưng không muốn nó trở thành thói quen.

Cậu ngồi trên một chiếc ghế dài trong phòng khách với một cốc soda bên trái và khoai tây chiên bên phải. Cậu đang xem bộ phim yêu thích thì đột nhiên chuông cửa vang lên. Cậu nghĩ hẳn là mẹ đã về nhưng bà có chìa khoá mà.

Cậu mở cửa và vô cùng ngạc nhiên rằng đó là người mà cậu không muốn gặp ngày hôm nay.

"Anh đang làm gì ở đây vậy?"

"Thì, anh__uh..." Yin không thể nói thành lời.

" Nếu anh không có chuyện gì ở đây thì tốt hơn anh nên đi đi. Anh đang làm lỡ phần Star Wars Marathon của tôi đó." War nhìn anh một cách khó chịu.

" Đợi chút, chỉ cần nghe anh nói thôi, được không?" Anh không yêu cầu em cho phép bất cứ điều gì cả. Nhưng anh muốn chứng minh cho em thấy những gì anh thực sự cảm thấy đối với em. Dù là phải mất nhiều ngày, nhiều tháng, nhiều năm, hoặc nhiều thập đi chăng nữa. Anh không quan tâm. Anh sẵn sàng chờ đợi em tha thứ cho anh nhưng chỉ muốn cho em biết rằng anh muốn bắt đầu theo đuổi em kể từ ngày hôm nay. Không sao cả nếu em không tin tưởng những gì anh nó bây giờ nhưng sẽ không có gì thay đổi. Anh sẽ khiến em thực sự là của anh dù nó mất bao lâu đi chăng nữa." Yin nói mà gần như không thở.

"Hết rồi đúng không?"

"Ừ hết rồi?"

"Được rồi, về đi. Tôi phải quay lại coi Star Wars Marathon của mình."

"Gặp em ngày mai nhé, bé yêu.Yêu em!" Yin rời đi. War choáng váng, bối rối và thực sự sốc. Mặt cậu đỏ như quả cà chua và cậu có thể cảm nhận được đang đập ngày càng nhanh hơn.

Từ chương sau là chúng ta sẽ chỉ có ăn cơm cún thui, ôi những người yêu nhau!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro