1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit+Beta: lucchuocham
Bản convert thuộc về Aslan2012812

Giữa trưa là cái khoảng thời gian oi ả, nóng nực nhất trong ngày, nhưng vẫn có một con người kỳ lạ, khoác trên mình chiếc áo khoác màu đen dày không bao giờ chịu cởi tên Nakajima Atsushi, cũng may vẫn còn những cơn gió biển thổi vào khiến con người thoải mái, cơn gió men theo từ đỉnh đầu lúc tiếp xúc vào da thịt có cảm giác lành lạnh, giống như bàn tay của người, đôi bàn tay mang theo cảm giác lạnh lẽo.

Ngài ấy, đã đi rồi.

Có một tấm bia đá nhỏ ở trước mặt hắn, lưng dựa vào biển rộng, nơi đây ánh nắng luôn chiếu rọi, được bao phủ bởi ánh sáng rộng lớn, nếu so với nơi ngài từng ở thật khác biệt, căn phòng thủ lĩnh tăm tối, lạnh lẽo. Dù gì đối với người nơi đó cũng chỉ là một phòng giam.

Trong nháy mắt, hắn hoảng hốt nhớ tới nụ cười trẻ con hiếm khi xuất hiện trên gương mặt của người.

"Atsushi."

"A, là Kyoka-chan."

"Đã tới giờ rồi."

"Anh biết rồi."

Đến lúc rồi…Bài kiểm tra của Trụ sở Thám Tử Vũ Trang.

Hắn đứng lên, phủi đi lớp tro bụi dính vào áo khoác đen, đi đến bên cạnh thiếu nữ với bộ đồ đỏ.

Đột nhiên, hắn cảm thấy tầm nhìn trở nên trắng xóa, ngay sau đó chính là cảm giác không trọng lực, như thủy triều vọt tới, sự việc xảy ra bất ngờ làm đầu hắn trống rỗng, không cách nào tự hỏi.

"Cái ——"

Tuy rằng lúc rơi xuống cũng đề phòng được chút ít nhưng vẫn không thể tránh khỏi cảm giác giật mình khiến hắn vô thức phát ra âm thanh.

"Kyoka!" Vừa mở mắt, hắn lập tức nôn nóng mà bò dậy gọi lớn.

"Atsushi, em ở chỗ này." Một bàn tay nhẹ nhàng kéo lấy tay áo hắn.

Hắn lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, cảnh giác nhìn quanh bốn phía, ngạc nhiên phát hiện một cảnh tượng hỗn loạn…

"Em gái!"

"Đừng tới gần tôi!”

"A đau quá!"

"Đây là nơi nào?"

"Kế hoạch của tôi i i i đáng giận!"

......

"Cựu…cựu thủ lĩnh?"

" Cái gì? Tôi bị phát hiện rồi hả? Dazai-kun sẽ không từ dưới địa ngục sống lại mà đánh tôi đâu ha?" Một nam nhân trung niên thân hình gầy gò cười cười, cũng không để ý sự xuất hiện của mình như một quả bom nặng ký. Nakahara Chuuya khẽ cắn môi, Ozaki Koyo ngạc nhiên, Kiếm sĩ Sói Bạc hơi  nắm chặt chuôi đao, mà đại thám tử mang mắt kính lại không biết nhìn thấy cái gì mà mở to mắt, những người khác cũng phần lớn là khiếp sợ cùng mê man.

Nakajima Atsushi tiến lên, cúi đầu:

"Viện trưởng."

"Ai nha là Atsushi-kun, con không có việc gì thật sự là quá tốt." Mori Ougai bất động thanh sắc mà nhìn thoáng qua bốn phía, "Dù gì Dazai-kun phó thác con cho ta, nếu xảy ra chuyện ta thật không có mặt mũi mà đi nhìn Dazai-kun đâu đó."

Chỉ một câu nói nhưng lại mang quá nhiều thông tin, các vị đang ngồi ở đây đương nhiên rất thông minh, tất nhiên có thể nghe ra chuyện quan trọng nhất.

Tất nhiên, cùng là truyện đơn giản nhất ——

Dazai Osamu không có ‘cắt tiết' Mori Ougai.

Hơn nữa còn mặc kệ những lời đồn đoán gây bất lợi cho bản thân.

Ozaki Koyo cuối cùng cũng không nhịn được mà đỏ hoe đôi mắt, nếu như, nếu như nàng có thể tin tưởng đứa trẻ kia thêm một chút.

Nhưng...... Chỉ tiếc tất cả đều đã muộn.

Đối với sự xa lánh của bạn bè, mày vì sao một câu cũng không chịu nói?

Nakahara Chuuya ấn mạnh vành nón xuống, hừ lạnh một tiếng, tên ngu ngốc này.

Sau nỗi khiếp sợ vì Dazai Osamu không giết Mori Ougai, vấn đề nguy cấp nhất hiện tại chính biết nơi đây là chỗ quái nào, lúc này mọi người cũng nhận ra, ở cái nơi kỳ lạ này không thể sử dụng dị năng lực.

Dị năng lực không có tác dụng sao...

Những người biết dị năng lực của Dazai lặng lẽ trao nhau ánh nhìn.

"Không phải Trụ sở Thám Tử, cũng không phải Mafia Cảng" Edogawa Ranpo quyết đoán nói ra những gì mình biết, "Đương nhiên —— Cũng không phải Cục Quản Lí Năng Lực Đặc Biệt."

Theo tầm mắt Edogawa Ranpo, mọi người đều nhìn về phía người đang an tĩnh đứng trong góc.

Người đang nổ lực hạ thấp giá trị tồn tại của mình —— Sakaguchi Ango.

Sakaguchi Ango:......

Cho nên rốt cuộc là vì sao, Cục Quản Lí Năng Lực Đặc Biệt chỉ có mỗi mình hắn vậy hả a a a a!

Trong không gian này, Trụ sở Thám Tử Vũ Trang có số người đông nhất, lần lượt là Fukuzawa Yukichi, Edogawa Ranpo, Akiko Yosano, Kunikida Doppo, Oda Sakunosuke, Akutagawa Ryunosuke, Miyazawa Kenji, Tanizaki huynh muội; sau đó là Mafia Cảng gồm Nakahara Chuuya, Ozaki Koyo, Hirotsu Ryuro, Akutagawa Gin; sau đó là những cựu thành viên Mafia Cảng Mori Ougai, Izumi Kyoka, Nakajima Atsushi.

Cuối cùng chính là Cục Quản Lí Năng Lực Đặc biệt đáng thương chỉ có một người —— Sakaguchi Ango.

Tội nghiệp.

Thân là gương mặt đại diện của Mafia Cảng, Nakahara Chuuya không  nói thẳng nghi ngờ của mình về Edogawa Ranpo, những thành viên khác cũng bình tĩnh yên lặng hóng biến.

Đột nhiên, ánh sáng từ bốn phía xuất hiện, hiện lên không gian trong một con hẻm nhỏ, phía trước có một người đàn ông không rõ hình dạng, dần dần mọi thứ ngày càng rõ ràng , mọi người lúc này mới thấy rõ khuôn mặt của người này —— Sakaguchi Ango.

Vất vả trốn sự chú ý lui về một góc  Sakaguchi Ango:...... Nè kỳ quá nha!

Edogawa Ranpo liếc mắt nhìn hắn: "Là thế giới song song."

Thế giới song song? Thứ tưởng chừng chỉ là tưởng tượng vậy mà lại có thật?

Nakajima Atsushi sửng sốt, nhớ lại lời Dazai-san đã từng nói, thế giới này chỉ là một trong muôn vàn thế giới, nếu vậy cảnh tượng trước mắt này chính là một thế giới khác sao?

Hắn quay đầu nhìn về phía Akutagawa, hắn thấy trong mắt đối phương cũng là sự sửng sốt giống mình.

Có thể bại lộ hay không…là do ‘Sách' quyết định.

"Cho nên chuyện ngoài ý muốn khiến cho chúng ta nhìn thấy một thế giới khác sao?" Mori Ougai cười cười, "Xem ra chúng ta cũng chỉ có thể nhìn xem, dù sao cũng chẳng còn cách nào khác, biết đâu ở thế giới song song này lại có manh mối thì sao."

Một khi đã như vậy...... Là ý muốn tạm thời hợp tác, ở đây ai cũng là người thông minh đương nhiên có thể lý giải hàm ý trong lời nói của Mori Ougai.

Bầu không khí giữa Trụ sở và Mafia Cảng lập tức nồng nặc mùi thuốc súng. Hợp tác? Trò đùa này không vui chút nào hết á!

Mori Ougai cười tủm tỉm mà ngước mắt, nhìn vào Fukuzawa Yuikichi.

Một lát sau, Fukuzawa Yukichi là người đầu tiên cản các nhân viên bên mình "Trụ sở Thám Tử đồng ý hợp tác."

"Chủ tịch!" Thành viên Trụ sở nhao nhao kháng nghị.

"Hiện giờ phải lấy đại cục làm trọng, lúc này Trụ sở lẫn Mafia Cảng đều đang bị nhốt ở đây. Yokohama ngoài kia không chừng đang gặp nguy hiểm."

"...... Vâng."

"Một khi đã như vậy, Mafia đồng ý hợp tác." Nakahara Chuuya hướng mắt nhìn Mori Ougai một cái, ý bảo đồng ý hợp tác. Đây coi như là do xem trọng mặt mũi đối phương.

"Nếu vậy, trong khoảng thời gian này, tôi cũng sẽ phối hợp với các vị.” Sakaguchi Ango miễn cưỡng mà cười cười.

Sau khi thống nhất, mọi người lại dồn lực chú ý vào【 Sakaguchi Ango 】 bên kia.

Nhưng mà, Sakaguchi Ango cau mày nhìn  đôi mắt đang suy tư của【 Sakaguchi Ango 】, cái này "Tôi" không phải rất kỳ lạ sao?

Mori Ougai đang một thân nồng nặc sát khí vờ giật mình, dù sao trong ấn tượng của ông Sakaguchi Ango vẫn luôn là nhân viên hiền lành thuần khiết trong sạch: "A nha......"

"Tch, tên đáng ghét này." Edogawa Ranpo cắn một miếng kẹo, không chút cảm xúc nói, "Đã điên rồi.”

【 Sakaguchi Ango lau tay vào bộ tây trang đang mặc, đi về phía con hẻm tối mịt. Trong mắt không còn thấy ánh sáng, khuôn mặt nghiêm túc không cảm xúc khiến ai nhìn thấy cũng bất giác rùng mình, sóng lưng phát lạnh.

"Đã chết rồi, thật ghê tởm" giọng hắn có chút khàn khàn “Mãi không chịu dứt.”

Giây tiếp theo, trong nháy mắt hắn rút súng, hướng vào chỗ sâu nhất trong hẻm nhỏ bắn ba phát, chỉ nghe thấy ba tiếng hét, ngay sau đó là âm thanh của thứ gì đó ngã xuống, Sakaguchi Ango duy trì tư thế lẳng lặng nhìn, cho tới khi dòng máu lạ không rõ từ chỗ sâu nhất chảy lan đến chân hắn. Sắc mặt hắn lập tức vặn vẹo, trong một cái chớp mắt những hận ý tưởng trừng sắp trào ra khỏi mắt được thu lại, để lại một màu sắc đen tối tĩnh lặng như chưa có gì xảy ra. 】

"Cái......"

Đột nhiên được xem phim hành động chết chóc khiến mọi người hít một hơi thật sâu, không đợi không khí lắng xuống, ánh mắt trần ngập hận thù cuối cùng của【Sakaguchi Ango 】làm mọi người hoảng sợ.

Đây là đã xảy ra chuyện gì...... Mới có thể khắc sâu nỗi thù như vậy?

Lại làm tâm điểm của mọi sự chú ý, Sakaguchi Ango vội xua tay: "Tôi cũng không biết, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì." Hắn kỳ thật cũng khá tò mò...... Sakaguchi Ango ánh mắt phức tạp mà nhìn một mình khác đã 'vỡ nát', Đã xảy ra chuyện gì thế 【 Sakaguchi Ango 】?

Sakaguchi Ango nhớ lại quá khứ, lại nhận ra không có chuyện gì có thể khiến hắn có cảm xúc nặng nề như vậy. Hắn cả đời này ở nơi cho dù là đến nơi nguy hiểm để công tác đều "Thuận buồm xuôi gió", không có người thân cận, cũng không gây thù với ai, từng bước một làm đâu chắc đấy mà dần dần có được những thành tích không tồi, hắn đương nhiên thõa mãn…

Nếu đây là điều thường tình thì hẳn là…

Edogawa Ranpo đột nhiên trợn mắt, đi phía trước một bước: "Không đúng, người mà tên ngu ngốc này giết——"

"Là người của chính phủ."

Một trận trầm mặc, theo sau hình ảnh  【 Sakaguchi Ango 】 chậm rãi đi về phía trước, tầm nhìn của bọn họ cũng theo sự di chuyển của hắn mà chuyển động, ba thi thể dần dần xuất hiện, từ trên người ăn mặc bộ đồ chống đạn, không khó để nhận ra người đó là đặc công của chính phủ.

Mọi người sôi nổi hít hà một hơi.

"Xem ra,【 Sakaguchi Ango 】bên kia, lại đứng đối lập với phe chính phủ ." Mori Ougai cảm thấy khá thú vị mà cất giọng, trong thế giới của bọn họ, Sakaguchi Ango này chính là con người trong sáng, hết mình vì hòa bình, là một nhân viên ưu tú của Cục Quản lý Năng Lực Đặc Biệt.

Sakaguchi Ango hận không thể tìm cái khe đất chui để chui xuống, ở thế giới khác hắn trở nên như vậy thì sao mà hắn ở thế giới này biết được. Mấy người nhìn tôi như vậy làm gì? Tôi cũng đâu có biết đâu!

【 Sakaguchi Ango đi tới trước những cái xác đó. Trước đây bọn họ đã từng là đồng nghiệp của hắn.

Nhưng mà hiện tại......

Bọn họ chỉ là những con rối trong tay tầng lớp thượng tầng đã mục rữa từ lâu.

Hắn cong lưng, đem ngón tay nhẹ nhàng ấn vào cơ thể một người ——

"Dị năng lực—Trụy Lạc Luận"

Từ trung tâm dị năng lực, hắn như nhìn thấy thứ gì đó, không khỏi sửng sốt, lập tức ngước mắt đứng dậy, từ chỗ ngã rẽ xuấy hiện một bóng hình không tính là xa lạ.

"Thì ra là thế, khó trách bọn người kia vậy mà có thể tìm được vị trí của tôi, tôi còn tưởng do thông tin của mình bị lộ nữa chứ." Sakaguchi Ango đặt tay ở bên hông, nhưng cũng không giơ súng lên.

"Hừ, ở trong mắt của thám tử lừng danh tôi đây thì tất cả đều là sơ hở."

Người tới chính là, Edogawa Ranpo 】

"【 Ranpo-san 】!"

"Vậy mà lại là 【 Ranpo-san 】!"

"Cái này, 【 Sakaguchi Ango 】 hiện tại là một tên rất nguy hiểm, 【 Ranpo-san 】 có thể hay không......" Tanizaki Junichiro lo lắng.

Nhìn cảnh tượng trước mặt, bên cạnh【 Ranpo-san 】 hình như cũng không có thành viên của trụ sở để bảo vệ bản thân.

"Hừ, bản thám tử sao có thể làm việc mà không có sự chắc chắn?" Edogawa Ranpo khinh thường mà xua xua tay.

"Yên tâm đi."

"A ha ha, cho chắc ăn thôi......" Tanizaki Junichiro xấu hổ mà gãi ót, dù sao cũng đã nói vậy, nhưng vẫn không nhịn được lo lắng…

"Nhưng mà cho dù có nắm chắc đến đâu, cũng không được hành động nguy hiểm như thế một mình Ranpo." Fukuzawa Yukichi nói.

Edogawa Ranpo như bị nghẹn, bĩu môi: "Biết rồi."

Dù sao, mục đích của【 Thám tử lừng danh  】đến đấy, chính là tới "Cứu" 【 Sakaguchi Ango 】, Cơ mà, sao lại thế này, 【 Đại thám tử 】 như vậy cũng rất kỳ quái.

【 "Không hổ là người có dị năng lực mà ai cũng nể phục, thám tử Edogawa Ranpo của Trụ sở Thám Tử Vũ Trang đúng là danh bất hư truyền." Sakaguchi Ango nở một nụ cười tươi, tầm mắt dừng ở trên người ba cổ thi thể dưới chân. "Trụ sở Thám Tử Vũ Trang được ủy quyền để bắt tôi sao?”

“Đúng vậy, thật đúng là rất có bản lĩnh, bị truy nã suốt ba tháng, mà bên trên cũng không thể tìm được một chút tung tích." Edogawa Ranpo ngoài cười nhưng trong không cười mà khích lệ, "Ngược lại là chính bọn họ chết không ít người."

"Ôi trời , cũng không hẳn, nhưng cũng không thể so với ngài Edogawa Ranpo, lại nói tiếp...... Ngài vừa rồi là nhìn thấy ba tên này bị tôi giết rồi chứ? Trụ sở Thám Tử là anh hùng của thành phố mà để yên như vậy chắc chắn là rất không tốt đâu ha?" Chỉ sợ ba kẻ này có thể tìm được hắn cũng là Edogawa Ranpo cung cấp tình báo, Sakaguchi Ango  không tin, Edogawa Ranpo sẽ không biết nếu ba kẻ này tìm được hắn, bọn chúng nắm chắc cái chết trong tay.

"Trụ sở Thám Tử cũng không rảnh đến mức mạng ai cũng quản." Edogawa Ranpo như là không nghe hiểu lời nói châm chọc của Sakaguchi Ango, tỏ vẻ bình thản trả lời.

Đặc biệt là sau sự kiện Thiên Nhân Ngũ Suy trụ sở Thám Tử trở nên trưởng thành hơn không ít, cũng là vì chuyện đó nữa…

Dù sao thượng tầng cũng biến chất, dưới loại tình huống này, bọn họ cũng không phải là xem mặt người mà làm việc, còn phải liều sống liều chết đóng vai người tốt.

"Như vậy ngài Edogawa Ranpo đây, tới đây là để bắt tôi sao?"

"Đó là điều hiển nhiên mà, dù sao cũng là ủy thác từ phía trên."

Tầm mắt cả hai nhìn thẳng vào nhau, vài giây sau, Sakaguchi Ango giơ họng súng nhắm ngay đầu Edogawa Ranpo, Edogawa Ranpo lại làm như không đi đến gần hắn.

Mục đích hắn tới đây, là để "Cứu" Sakaguchi Ango.

Trụ sở Thám Tử đã được ủy thác truy bắt kẻ bị truy nã này từ rất lâu nhưng bọn họ vẫn không hành động, cho đến hôm nay.
——
Bởi tên ngu ngốc hết phần người khác này, đã tự mình đi tìm cái chết.

Nhưng mà những việc này, hắn không phát hiện ra một nơi, mà một đám người vây xem cũng không hiểu được hết. 】

Những người thuộc Trụ sở Thám Tử Vũ Trang trên trán xuất hiện mồ hôi lạnh, nhìn cái trường hợp này, có thể nói là hồn xiêu phách tán, cho dù Edogawa Ranpo bên cạnh có kêu nháo đủ kiểu là mình sẽ ổn, thì chẳng một ai ở đây có khả năng yên tâm một trăm phần trăm.

Một bên Mafia Cảng đứng xem bọn họ diễn hài, dù sao cả hai bên đều chẳng có quan hệ liên quan gì.

"Trụ sở Thám Tử không phải mạng ai cũng quản sao? Thưa ngài Sói Bạc, xem ra Trụ sở Thám Tử Vũ Trang bên kia cũng tương đối thú vị đó." Mori Ougai cười như không cười mà nhìn Fukuzawa Yukichi liếc mắt một cái.

Fukuzawa Yukichi mặt không đổi sắc: "Ít nhất hiện tại, Thám Tử Vũ Trang chúng tôi sẽ không làm ngơ trước tính mạng người khác."

"Là vậy sao? Cơ mà tôi cũng không có ý hạ thấp trụ sở mấy người đâu nha. Ngài Sói Bạc."

"Nếu ý của ông là đang khen ngợi Thám Tử Vũ Trang, thì trụ sở bên kia mới là những kẻ nên nghĩ lại"

Hai vị "Nguyên lão" âm dương quái khí mà so chiêu khi, Nakahara Chuuya lại bị câu nói ‘truy nã suốt ba tháng' hấp dẫn.

Nói cách khác, ba tháng trước, tên【 Sakaguchi Ango 】 đó vẫn chưa trở mặt với chính phủ, nếu vậy【 Sakaguchi Ango 】 cùng Sakaguchi Ango là giống nhau, vậy là đã có chuyện gì đó xảy ra mới khiến mọi việc biến thành như vậy, chỉ mới nghĩ thôi hắn đã rét run, thật không dám tưởng tượng đó rốt cuộc là chuyện gì.

Hắn sẽ phản bội Cục Quản lý Năng Lực Đặc Biệt.

Phản bội chính phủ.

Edogawa Ranpo gắt gao nhìn chằm chằm màn hình, manh mối không đủ, hắn cũng không có khả năng phá án khi không có đủ thông tin , năng lực của hắn là ‘Siêu Lý Luận', mà nó cũng không phải siêu năng lực.

Vậy thì với manh mối trước mặt ......

Sakaguchi Ango làm phản, Trụ sở Thám Tử thay đổi, tất cả đều cùng liên quan đến một sự kiện…Thế giới kia đã xảy ra chuyện gì?

【 "Vì sao....." Sakaguchi Ango thầm thở dài, hắn có gì tốt mà cứu chứ?

Hắn nhìn ra được mục đích của Edogawa Ranpo, đơn giản chính là nếu hắn muốn tìm đến cái chết, chắc chắn hắn sẽ không mặc kệ để bản thân chết trong tay thượng tầng.

Vì thế Edogawa Ranpo đã đưa chỉ dẫn cho đặc công chính phủ.

Nếu không, Edogawa Ranpo, cậu và tôi sẽ cùng nhau chào đón cái chết.

Ánh mắt hắn càng thêm lạnh lẽo, có thể truyền đạt thông tin giống nhau như vậy.

Edogawa Ranpo bĩu môi.

Không hổ là bằng hữu sao?

Hai người một tính cách.

Dazai Osamu đã từng không thật sự một phát súng bắn chết Sakaguchi Ango, Sakaguchi Ango cũng không có khả năng giết Edogawa Ranpo.

Hai người không tiếng động giằng co.
Đột nhiên, chiếc điện thoại lỗi thời của Sakaguchi Ango vang lên, là một tiếng chuông kinh dị, Sakaguchi Ango cùng Edogawa Ranpo đồng thời sửng sốt, xem ra cũng không phải kế hoạch của Edogawa Ranpo, Sakaguchi Ango suy nghĩ.

Trong ba tháng chạy trốn, Sakaguchi Ango sớm  đem di động của bản thân vào chế độ chờ, nhưng chỉ có một số mà hắn luôn cho phép âm thanh vang lên ——

Là một dãy số không nên, vĩnh viễn không có khả năng reo lại một lần nào nữa.

Nó đến từ một người đã sớm từ giã nhân gian.

Dazai Osamu. 】
_______.....___________....______

Nếu để ý, các bạn sẽ thấy có vài chỗ tôi không làm theo bản cv, đơn giản là tôi nối nó lại thôi, cũng để phù hợp nữa,  ngoài ra cũng để giảm bầu không khí nặng nề. Nếu không thích thì bình luận để tôi sửa lại nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro